Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1165: rời đi

Chương 1165: rời điChương 1165: rời đi
Chương 1165: rời đi
"Đồ vật các ngươi muốn đều ở bên trong."
"Nội dung trong tám miếng ngọc giản đều giống nhau, bên trong ghi chép phương pháp chế tác bốn kiện bán thành phẩm này, cùng với một ít mạch suy nghĩ đại khái hoàn thiện như thế nào."
"Nếu như các ngươi có hứng thú, có thể câm về nhà tự mình nghiên cứu một chút."
"Dù sao các ngươi cũng là cổ đông của kế hoạch sát thân, có tư cách thu hoạch tất cả tin tức của kế hoạch sát thần."
"Xoát!"
Tiếng nói vừa dứt, tám miếng ngọc giản trong nháy mắt bị chia cắt không còn.
Sau khi thẩm tra đối chiếu lẫn nhau, xác nhận nội dung thật sự là hoàn toàn nhất trí, mọi người hài lòng cất ngọc giản đi.
Kế hoạch sát thân của Trân Trường Sinh quá mức khổng lồ, đến cùng có thể thực hiện hay không vẫn là ẩn số. Bây giờ đầu tư nhiều như vậy, trước tiên vớt về một khoản mới là cách làm chính xác nhất.
Có kỹ thuật bốn kiện bán thành phẩm này, giai đoạn đầu tư ban đầu cũng không tính là quá thiệt thòi.
"Được rồi, chúng ta hộ tống ngươi trở vê trước đi."
"Ngươi đã dùng hành động chứng minh kế hoạch sát thần là có thể làm được, nếu đã như vậy, chúng ta sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.
Hư Vô Chi Chủ mở miệng, đồng thời lấy đi một kiện bán thành phẩm.
Thấy thế, mấy người khác đồng thời xuất thủ, hai kiện bán thành phẩm còn sót lại cũng bị cướp đi.
Tiểu Tiên Ông và Thượng Thương Chi Chủ mỗi người lấy được một kiện, những người khác thì là hai tay trống trơn.
"Trân Trường Sinh, thứ này dùng như thế nào?"
Vuốt vuốt hộp đồng xanh, Tiểu Tiên Ông cười ha hả nói một câu. Thấy thế, Trân Trường Sinh thản nhiên nói: "Trong hộp có hướng dẫn sử dụng, các ngươi làm theo là được."
"Ngoài ra lần này trở về, ta sẽ không ở cùng với các ngươi.'
"Động tĩnh của Trảm Tiên Phi Đao quá lớn, những tên bên ngoài kia đoán chừng đã cảm ứng được."
"Nếu như ta đoán không sai, lần này trở vê ta nhất định sẽ bị bọn họ đánh lén, cho nên ta không đi cùng với các ngươi.'
Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, Tuyệt Mệnh Cốc Chi Chủ cười lạnh nói: "Không trở về cùng với chúng ta, chẳng lẽ ngươi sợ mấy người chúng ta không bảo vệ được ngươi?"
"Mấy người các ngươi quả thật bảo vệ được ta, nhưng ta sợ bán thành phẩm trong tay các ngươi xảy ra vấn đề."
"Vì cam đoan sự an toàn của các ngươi, ta phải cảnh cáo các ngươi một lần nữa."
"Thứ trong tay phải nhanh chóng sử dụng, một khi trải qua thời gian quá lâu sẽ xảy ra vấn đề." Nói xong, Trân Trường Sinh cùng với Bạch Trạch bên cạnh trực tiếp biến thành một đống linh kiện.
Đối mặt với tình huống như vậy, ngay cả Tiểu Tiên Ông cũng không kiềm được mà nhíu mày.
"Khôi lỗi chi thuật của Trân Trường Sinh càng ngày càng tinh xảo, chân thân liên tiếp biến mất hai lân chúng ta cũng không phát hiện ra, có chút ý tứ.'
"Nhưng Bạch Trạch chạy trốn lúc nào ta thật sự không chú ý, các ngươi có chú ý tới không?”
Nghe vậy, Hoang Cổ Chi Chủ mở miệng nói: "Hắn là lúc bảo chúng ta đang chạy trốn trở về."
"Lúc ta nhìn thấy Bạch Trạch, khí tức của nó đình trệ một chút."
"Nếu ta đoán không sai, chân thân của nó đã thoát đi từ khi đó, dù sao cũng là chó Trân Trường Sinh nuôi, cũng am hiểu chạy trốn như hắn là hợp tình hợp lý."
"Ha ha hal"
"Có đạo lý, nếu bọn họ đều đã đi, vậy chúng ta có phải cũng nên rời đi hay không.'
"Kiện bán thành phẩm trong tay ta phải sử dụng ngay tại chỗ, hay là hôm nay dùng của các ngươi trước?"
Đối với đề nghị của Tiểu Tiên Ông, Hư Vô Chi Chủ thản nhiên nói: "Vậy trước dùng thứ này của ta đi."
"Lúc bảo bọn họ giao tiền, bọn họ sợ hãi rụt rè, hiện tại kế hoạch sát thân có hiệu quả, bọn họ ngược lại muốn đến hái quả đào."
"Thật sự coi chúng ta là những tu sĩ trong giới tu hành sao!"
Giọng nói của Hư Vô Chi Chủ lạnh xuống, ánh mắt của mấy người còn lại cũng bắt đầu trở nên lạnh như băng.
Lúc trước biết rõ kế hoạch sát thần có tất cả mười tám thế lực, nhưng cuối cùng có mười thế lực không tham gia kế hoạch sát thân.
Mặc dù bọn họ không tham gia, nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ không chú ý đến kế hoạch sát thần. Trân Trường Sinh có thể diễu võ giương oai, khoa tay múa chân ở trước mặt mọi người, đó là bởi vì Trân Trường Sinh có thể mang đến lợi ích cho bọn họ.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là, đám người Tiểu Tiên Ông và sáu cấm địa còn lại là người dễ nói chuyện.
Không ai có thể đánh chủ ý đồ vật trong tay bọn họ, ngay cả những tôn tại cùng là cấm địa cũng không được. ...
Đám người Tiểu Tiên Ông rời đi, rời khỏi hòn đảo nhỏ hoang vu kia.
Không ai biết là ai phục kích bọn họ giữ đường, càng không có ai biết trận chiến kia của bọn họ đánh thành bộ dáng gì.
Mọi người chỉ biết là, sau khi chiến đấu kết thúc, Tiểu Tiên Ông cùng với Phượng Đế mang theo thương thế bay đi.
Hơn nữa lúc Tiểu Tiên Ông sắp đi, mắng †o cấm địa Hư Vô.
"Cái đồ ngu nhà ngươi, ngươi không thể ném xa một chút sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận