Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1289: cảm xúc phức tạp

Chương 1289: cảm xúc phức tạpChương 1289: cảm xúc phức tạp
Chương 1289: cảm xúc phức
tạp
"Đế Quân, xảy ra chuyện lớn rồi."
Lúc này, Miêu Sơn vừa mới thoát khốn không lâu bay tới.
"Chuyện gì?"
"Người Đưa Tang đã chết!"
Miêu Sơn sắc mặt ngưng trọng nói một câu.
Biết được tin tức này, trên mặt Ngọc Hoàn hiện lên một tia kinh ngạc.
Tin tức ở đâu ra?
"Tin tức từ Tứ Phạn Thiên truyền tới, có người phát hiện một chiến trường thảm thiết trong hư không."
"Trải qua dò xét, trên chiến trường kia có mảnh vỡ Sát Thân Binh, hơn nữa còn là hai Sát Thân Binh khác nhau.
"Ngoài ra, nơi đó còn có mảnh vỡ của Mệnh Đăng."
“Tin tức đã chứng thực qua chưa?”
"Đại Đế của Tứ Phạn Thiên tự mình xác nhận, hơn nữa bọn họ còn đưa mảnh vỡ Mệnh Đăng đến Thái Minh Thiên."
"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, bản thể của ngài đã nhận được mảnh vỡ Mệnh Đăng."
Nghe vậy, Ngọc Hoàn Thiên Đế mở miệng nói: "Ngươi chờ ta một chút, Người Đưa Tang dùng trận pháp ngăn cách liên hệ của ta với bản thể"
"Ta hiện tại cần tốn chút thời gian khôi phục.'
Nói xong, Ngọc Hoàn Thiên Đế nhắm mắt bắt đầu liên lạc với bản thể. Thời gian một chén trà trôi qua, Ngọc Hoàn chậm rãi mở mắt.
Lúc này, trong ánh mắt của hắn tràn đầy cảm xúc phức tạp.
"Đế Quân, tình huống đúng không?"
Miêu Sơn hỏi một câu, Ngọc Hoàn nhìn thoáng qua Miêu Sơn, nhẹ giọng nói: "Đúng là Mệnh Đăng của Người Đưa Tang.
"Bản thể vận dụng Trọng Đồng dò xét hết thảy, cũng không có phát hiện ra cái gì khác thường.'
"Mệnh Đăng của Người Đưa Tang quả thật đã bị người ta đánh nát, hơn nữa bản nguyên liên kết với Mệnh Đăng cũng bị người ta dùng thủ đoạn mài mòn."
"Nếu Trọng Đồng không nhìn lầm, lân này Người Đưa Tang thật sự đã chết rồi." Dứt lời, Miêu Sơn và Ngọc Hoàn toàn trâm mặc.
Đại địch vừa rồi còn đang lục đục với mình đột nhiên vẫn lạc, cảm giác chênh lệch như vậy quả thật khiến người ta có chút khó có thể tiếp nhận.
Nhưng toàn bộ sự việc luôn mang đến cho người ta một loại cảm giác là lạ, đó chính là Người Đưa Tang chết quá tùy tiện.
Người Đưa Tang sống mấy vạn năm, giơ tay nhấc chân có thể ảnh hưởng toàn bộ Kỷ Nguyên, làm sao có thể tùy tiện chết như vậy.
Nghĩ đến đây, Miêu Sơn mở miệng nói: Người Đưa Tang chung quy là quá khinh thường, hắn cho rằng có Sát Thần Binh nơi tay, người trong thiên hạ sẽ không giết được hắn."
"Nhưng sự thật chứng minh, hắn cũng không phải là không thể bị giết chết, hơn nữa hắn còn là chết ở dưới pháp bảo do chính mình chế tạo ra."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Bây giờ hắn chết, chúng ta cũng có thể..."
Nói được nửa câu Miêu Sơn liền dừng lại.
Quan điểm vừa rồi rất hợp tình hợp lý, nhưng vẫn luôn xung đột trực giác của mình.
Thân là một mưu sĩ, Miêu Sơn vô cùng tin tưởng trực giác của mình.
"Đế Quân, ngươi cảm thấy Người Đưa Tang đã chết rồi sao?"
Nghe vậy, Ngọc Hoàn nhìn thoáng qua hư không nơi xa, thản nhiên nói: "Trọng Đồng nói cho ta biết Người Đưa Tang đã chết, nhưng lòng ta nói cho ta biết hắn không chết."
"Ngoài ra ta có dự cảm, Người Đưa Tang chẳng những không chết, hơn nữa sẽ lập tức nhằm vào Thái Minh Thiên."
"Mấu chốt của vấn đề, nhất định sẽ xuất hiện trên thân bọn người Bá Ước.
"Ngươi bây giờ mau trở về đi, Tây Hương Hầu tuy dũng mãnh vô song, nhưng luận mưu đồ hắn không phải đối thủ của Người Đưa Tang."
"Không có ngươi tọa trấn Thái Minh Thiên, ta vẫn luôn không yên lòng."
“Tuân mệnh!"
Miêu Sơn nhanh chóng chạy về Thái Minh Thiên, Ngọc Hoàn lo lắng đứng tại chỗ. ...
Tại Thái Minh Thiên. "Phụ thân, ta muốn mở phong ấn của Thái Thản Cự Thúi"
Miêu Thạch quỳ gối trước Huyền Quang Kính, trong giọng nói tràn ngập kiên định.
Nhìn Miêu Thạch trong hình, Ngọc Hoàn nhẹ giọng nói: "Cường giả chân chính tuyệt đối sẽ không đi tranh giành thắng thua nhất thời."
"Mặc dù Vạn Pháp Hồi Xuân có thể phát huy Chí Tôn Cốt ở mức độ lớn nhất, nhưng công pháp khác cũng chưa chắc không thể giúp ngươi đi đến đỉnh phong."
"Khiêu chiến Thái Thản Cự Thú một mình, quá mạo hiểm."
Nghe nói như thế, Miêu Thạch kiên định nói: "Phụ thân, tu sĩ chính là muốn tranh với trời, tranh với đất, tranh với người.'
"Nếu có cơ hội đạt được thứ tốt hơn, vậy ta cũng không có lý do gì để từ bỏ."
"Hơn nữa lần đánh cược này, không chỉ liên quan đến tương lai công pháp của hài nhi, càng liên quan đến mặt mũi của Thái Minh Thiên."
"Nếu như hài nhi hiện tại lùi bước, vậy chúng ta có mặt mũi gì đứng sừng sững ở phía trên chư thiên."
Nghe Miêu Thạch nói, Ngọc Hoàn trâm mặc.
Hai nhịp thở sau, Ngọc Hoàn mở miệng nói: "Nếu ngươi muốn làm thì cứ làm đi."
"Có Trương Chí bảo vệ các ngươi chu toàn, các ngươi hẳn là cũng sẽ không có vấn đề gì lớn."
"Nhưng có một việc ngươi phải nhớ kỹ, muốn có tương lai, ngươi trước hết phải sống sót." -Hài nhi nhớ kỹt
Tiếp nhận lệnh bài và ngọc giản từ trong Huyên Quang Kính, Miêu Thạch bước đi không quay đầu lại.
Chờ Miêu Thạch đi rồi, Ngọc Hoàn dung nhập Thiên Mệnh nhìn vê phía mảnh vỡ Mệnh Đăng trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận