Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1274: không chết không thôi

Chương 1274: không chết không thôiChương 1274: không chết không thôi
Chương 1274: không chết
không thôi
Cấm địa Bất Tử bị diệt, đây là chuyện lớn bằng trời.
Từ dấu vết để lại, nơi này rất có thể là thủ đoạn của Người Đưa Tang.
Nhưng vấn đề là, đây chỉ là tình hình bề ngoài, chân tướng ẩn giấu bên trong không ai biết.
Trước đó lão đã cảm thấy quyết định của Đế Quân có vấn đề, với tính cách và phong cách làm việc của Đế Quân, sẽ không thể nào nhanh chóng khẳng định một chuyện như vậy.
Nhưng bây giờ, lão đã hiểu vấn đề.
Đế Quân đại khái đã phát hiện ra một ít manh mối, nhưng hắn không dám nói.
Trọng Đồng quả thật có thể nhìn thấu hết thảy, nhưng người có được Trọng Đồng có thể nói thật hay không lại là một chuyện khác.
Chuyện Người Đưa Tang tiếp xúc với Thái Minh Thiên, chẳng mấy chốc sẽ truyền bá ra ngoài.
Nếu như lúc trước những tồn tại thân bí kia không xác định Đế Quân có biết gì đó hay không.
Như vậy sau khi tiếp xúc với Người Đưa Tang, bọn họ không diệt Thái Minh Thiên cũng không được.
Người Đưa Tang có lẽ không biết người diệt Cấm Địa là ai, nhưng hắn nhất định biết chuyện này có phải do mình làm hay không.
Bài trừ đáp án sai lâm, cộng thêm manh mối mà Đế Quân phát hiện ra, người sau lưng rất có thể sẽ bị đào ra.
Cho nên bọn hắn nhất định sẽ giết Thái Minh Thiên diệt khẩu!
Mà Trần Trường Sinh thì chính là muốn dùng Thái Minh Thiên làm mồi nhử, câu ra những tên gia hỏa núp trong bóng tối kia.
Nghĩ đến đây, Miêu Sơn giận dữ hét: Người Đưa Tang, Miêu Sơn ta cùng với ngươi không chết không thôi"
Tại Thái Minh Đế Cung.
Cầm lệnh bài của Miêu Thạch, Tiểu Mộc Đầu có thể đi lại tự do trong Đế Cung.
Rất nhanh, Tiểu Mộc Đầu đã đi tới thiên điện của Đế Cung.
Lúc này, một đám cung nữ đang ngắt hoa tươi trong Thiên Điện.
Có người nhìn thấy Tiểu Mộc Đầu đứng ở đăng xa bèn che miệng cười cười, sau đó đẩy một nữ tử đang bận rộn đi qua.
"Tiểu Thanh, Tiểu Mộc Đầu nhà ngươi lại tới tìm ngươi.'
"Nghe nói gân đây hắn lập chiến công không nhỏ, nếu không nắm bắt cơ hội, ngươi chỉ có thể làm tiểu thiếp của người ta thôi."
Nghe nói như thế, Tiểu Thanh quay đầu nhìn về phía Tiểu Mộc Đầu ở xa xa.
Nhìn người trong lòng mình, khuôn mặt nhỏ của Tiểu Thanh đầu tiên là đỏ lên, sau đó xô đẩy cung nữ xung quanh nói: “Các ngươi đúng là một lũ lắm mồm, suốt ngày buôn chuyện, cẩn thận quản sự biết được sẽ đánh các ngươi đấy."Docfull.vn- đọc tr miễn phí
"Đi đi địt”
"Hoa ở đây đã bị hái hết rồi, các ngươi đi nơi khác đi.' “Ai uil"
"Quả nhiên là có tình lang quên tỷ muội, lúc trước là ai nói, lâu như vậy cũng không tới tìm ta, sau khi gặp mặt nhất định không để ý tới hắn'.
Dưới sự xô đẩy của Tiểu Thanh, những cung nữ khác rất nhanh đã rời đi.
"Người không có phận sự” sau khi rời đi, Tiểu Thanh khẽ vuốt mấy lọn tóc ra sau tai, cúi đầu nhẹ giọng nói: Sao ngươi lại tới đây?”
"Đế Tử cho ta lệnh bài, từ nay về sau ta có thể tự do ra vào Đế Cung."
'Vừa vặn hôm nay không có việc gì, cho nên tới thăm ngươi một chút.
Nghe vậy, Tiểu Thanh vuốt vuốt vạt áo, khẽ hờn dỗi: "Cái gì gọi là lúc không có việc gì lại tới thăm ta.
"Vậy lúc ngươi có việc, không thể bớt chút thời gian tới thăm ta sao?”
"Còn nữa, đứng lâu như thế cũng không biết ôm ta, đúng là một khúc gỗ.'
Giọng nói của Tiểu Thanh càng ngày càng nhỏ, nhưng Tiểu Mộc Đầu vẫn nghe được.
Chỉ thấy Tiểu Mộc Đầu bước nhanh vê phía trước, sau đó dùng sức ôm Tiểu Thanh vào trong ngực.
Lần này, trong lòng Tiểu Mộc Đầu không có nửa điểm do dự, không có nửa điểm khiếp đảm.
Bởi vì hắn bây giờ, có tư cách yêu một người.
Một lát sau, Tiểu Thanh kéo Tiểu Mộc Đầu ngồi xuống trong góc hoa viên.
Tuy rằng hai bên không nói gì, nhưng cảm giác hạnh phúc khi nắm tay đối phương đã đạt tới đỉnh điểm vào giờ khắc này.
"Tiểu Mộc Đầu, nghe nói ngươi lập rất nhiều chiến công, những chuyện này có phải rất nguy hiểm hay không?”
Nghe vậy, Tiểu Mộc Đầu sờ lên khuôn mặt Tiểu Thanh, nói: "Không nguy hiểm chút nào."
"Ngươi bớt gạt người đi, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, nào có thuyết pháp không nguy hiểm."
"Thật ra ngươi không cần phải liều mạng như vậy, cho dù không thể được Đế Quân tứ hôn, chúng ta vẫn có thể ở bên nhau nhai!"
"Qua một hai trăm năm nữa, ta sẽ rời khỏi Đế Cung."
"Đến lúc đó ngươi đưa mẫu thân ngươi tới đây, hai nhà chúng ta ở cùng một chỗ." "Ngươi ở bên ngoài làm việc, ta ở nhà hầu hạ trưởng bối, cuộc sống như vậy đã hơn rất nhiêu người."
Đối mặt với lời Tiểu Thanh nói, Tiểu Mộc Đầu cười nói: "Ta là một nam nhân, ta muốn cho ngươi thứ tốt nhất khắp thiên hạ."
"Bởi vì trong mắt ta, ngươi còn hơn tất cả thế gian."
Nghe nói như thế, khóe miệng Tiểu Thanh hơi nhếch lên một chút.
Ôm lấy cánh tay Tiểu Mộc Đầu, Tiểu Thanh đắc ý nói: "Ta biết ngay Tiểu Mộc Đầu nhà ta là tuyệt nhất mà."
"Đến lúc đó, ta nhất định sẽ khiến cho những kẻ lắm mồm kia ghen ty chết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận