Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1576: ví dụ điển hình

Chương 1576: ví dụ điển hìnhChương 1576: ví dụ điển hình
Chương 1576: ví dụ điển hình "Cũng đúng." Bạch Trạch gật đầu nói: "Với tính cách của ngươi, vô duyên vô cớ chắc chắn sẽ không tìm những chuyện phiên phức như vậy."
Trân Trường Sinh cùng Bạch Trạch xì xào bàn tán khiến Trân Phong chú ý.
Chỉ thấy Trân Phong tiến lên hai bước mở miệng nói: "Trường Sinh huynh, ngươi đối với Đan Vực tựa hồ có chút quan điểm khác biệt."
Nhìn Đan Vực người đến người đi, khóe miệng Trân Trường Sinh hơi giương lên nói: "Ta đối với Đan Vực quả thật có một chút quan điểm khác biệt, hơn nữa quan điểm cũng không giống với các ngươi."
"Xin lắng tai nghe!" "Kỳ thật đây cũng không phải bí mật gì lớn, người hơi thông minh một chút đều có thể nhìn ra."
"Đan Vực cũng không phải như thế nhân nói, chân chính độc lập với tất cả thế lực bên ngoài."
"Ngược lại, Đan Vực cùng với các đại môn phiệt thế gia có ngàn vạn mối quan hệ, Đan Vực trước mắt ta chỉ là một khu thu nhận trẻ em có vấn đề lớn mà thôi."
Lời này vừa nói ra, Quan Bình ở bên cạnh lập tức không vui.
"Tiên sinh, Đan Vực không tham gia vào bất kỳ tranh chấp nào của các thế lực khác, đây là sự thật được công nhận, ngươi cũng không nên nói lung tung.'
Đối mặt với lời nói chém định chặt sắt của Quan Bình, Trân Trường Sinh nhìn về phía nàng cười nói: "Nha đầu, mặc dù ngươi thông minh, nhưng ngươi lại không hiểu cái gì gọi là hiện thực chân chính."
"Thiên hạ này chưa từng có bất kỳ một thế lực nào có thể vĩnh viễn trung lập, trong đó cũng bao gồm loại quái vật khổng lồ như Đan Vực."
"Nếu như ngươi không tin, ngươi liên nói cho ta biết, người Đan Vực đến từ nơi nào?”
"Đương nhiên là đến từ..."
Nói được một nửa, lời Quan Bình nghẹn lại trong cổ họng không nói ra được.
Thấy thế, Trân Trường Sinh cười nói: "Ngươi thấy đấy, ngươi cũng phát hiện vấn đề này đúng không."
"Đan Vực từ trên xuống dưới, trong đó chín thành rưỡi người đều là đến từ các đại thế gia môn phiệt."
"Hơn nữa những người này đều là những đứa trẻ có vấn đề của các thế lực lớn, để ngăn ngừa bọn họ quấy rối, Đan Vực tự nhiên là nơi tốt nhất của bọn họ."
"Cái gì gọi là đứa trẻ có vấn đề?”
Trân Phong ở bên cạnh không hiểu hỏi một câu, Trần Trường Sinh liếc hắn một cái thản nhiên nói: 'Loại người như ngươi, chính là đứa trẻ có vấn đề của gia tộc."
"Không phải chứ, ta đâu có gây phiên phức cho gia tộc!"
"Đừng tưởng rằng ngươi không gây phiên phức thì vạn sự đại cát, không muốn gánh vác trách nhiệm cũng là một loại phiên phức."
Tiếp nhận lệnh bài nhân viên Đan Vực đưa tới, Trân Trường Sinh vừa đi vừa nói: "Bất kỳ gia tộc, thế lực, tông môn nào, đều giống như một cỗ máy tỉnh vi."
"Tất cả mọi người đều đang đóng vai một linh kiện trong cỗ máy này, nhưng cánh rừng lớn, chim gì cũng có.
"Trong nhiều linh kiện như vậy, lại có một số linh kiện không muốn làm theo quy củ."
"Sự tôn tại của chúng sẽ dẫn đến sự vận hành của toàn bộ máy móc xảy ra vấn đề."
"Muốn bỏ rơi bọn họ, bọn họ lại có tư chất xuất chúng, không phạm sai lâm lớn."
"Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, biện pháp tốt nhất là để họ tìm một nơi tốt để ở, Đan Vực chính là nơi tốt nhất cho những đứa trẻ có vấn đề như các ngươi."
"Ngươi là ví dụ điển hình, Thôi Lăng Sương cũng là ví dụ điển hình."
"Hiện tại ngươi đã biết Đan Vực là nơi nào rồi chứ?"
Lời nói của Trân Trường Sinh coi như đã mở ra một cánh cửa mới cho Trân Phong và Quan Bình.
Chân tướng đột nhiên xuất hiện, trong lúc nhất thời có chút khiến cho Trân Phong không tiếp thụ được.
"Trường Sinh huynh, lời này của ngươi không đúng.'
"Nếu người đến Đan Vực đều là tu sĩ không muốn ở lại gia tộc, vậy bọn họ tự nhiên cũng sẽ không có liên quan đến gia tộc."
"Nếu như còn muốn có liên quan đến gia tộc, bọn họ tội gì phải tới đây? Đối mặt với nghi vấn của Trân Phong, Trân Trường Sinh dang hai tay ra bất lực nói: "Ta không nói những người ở Đan Vực này còn có liên hệ với gia tộc cũ.
"Nhưng xuất thân của bọn họ là sự thật không thể thay đổi được."
-Đan Vực được xây dựng trong hư không, điều này cũng có nghĩa là mảnh đất này không có bất kỳ đặc sản nào, thậm chí không có một ngọn cỏ nào mọc lên được."
"Tất cả mọi thứ đều được vận chuyển tới từ thế giới khác."
"Vận dụng nhiều tài nguyên như vậy, Đan Vực sẽ phủi sạch quan hệ với thế gia môn phiệt sao?"
"Hơn nữa đan dược Đan Vực sản xuất hàng năm là một con số trên trời, không mượn con đường của thế gia môn phiệt làm sao bán đi."
"Không bán đan dược đi, Đan Vực làm sao đổi lấy tài nguyên hữu dụng đối với mình."
"Không nói đâu xa, chỉ nói Trần gia Thanh Sơn ngươi.'
"Ngươi có biết, nguôn lực tài nguyên lớn nhất của Trần gia các ngươi, chính là cung cấp Bách Linh Thảo đặc thù của Thanh Sơn thế giới cho Đan Vực hay không?”
"Không có tâng quan hệ này, sư phụ ngươi năm đó đến Thanh Sơn thế giới dựa vào cái gì đi tới nhà ngươi.'
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận