Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1445: Một bước sai lầm, hối hận cả đời

Chương 1445: Một bước sai lầm, hối hận cả đờiChương 1445: Một bước sai lầm, hối hận cả đời
Chương 1445: Một bước sai lâm, hối hận cả đời
Chiến tranh năm thứ 328.
Người Đưa Tang lấy một trăm tám mươi vạn khôi lỗi làm cái giá công phá Thái Minh Thiên, Tây Hương hâu Trương Chí vì yểm hộ Miêu Thạch rút lui chết trận tại chỗ.
Trong quá trình rút lui, kẻ được xưng là Ngọa Long trung thành tuyệt đối làm phản, đồng thời đầu nhập vào dưới trướng Người Đưa Tang.
Vì thế, Miêu Thạch cùng với Khương Bá Ước cãi nhau một trận đồng thời mỗi người đi một ngả. ...
Chiến tranh năm thứ 525.
Bàng Hồng thoát ly Hợp Dương Thiên tự lập môn hộ, trong thời gian ngắn liên kêu gọi ba mươi vạn tu sĩ đi theo.
Cùng năm đó, một mình Trường Sinh Thiên Đế ngăn cản hai mươi vạn đại quân khôi lỗi thanh danh vang xa, cũng hoàn toàn bước vào hàng ngũ cường giả. ...
Chiến tranh năm thứ 613.
Người Đưa Tang huyết tế sinh linh ba chủ thế giới, đồng thời dưới sự gia trì của Thiên Mệnh Kỷ Nguyên chế tạo ra một thanh ma đao.
Lúc ma đao sắp xuất thế, vô số thế giới quỷ khóc thần gào, trời giáng huyết vũ.
Vì ngăn cản ma đao xuất thế, Ngọc Long Đại Đế và Thường Dung Đại Đế liên thủ, ý đồ hủy diệt thanh ma đao này.
Cùng lúc đó, Người Đưa Tang cũng liên thủ với đám người Đao Đế triển khai một trận quyết chiến.
Trường Sinh Lão Nhân thần hồn câu diệt, Bất Tử Ma Tôn nguyên khí đại thương, khôi lỗi dưới tay Người Đưa Tang càng là tổn thất hơn phân nửa.
Nhưng mà trả giá lớn như thế, ma đao rốt cục thuận lợi xuất thế.
Đao Đế cầm ma đao trong tay chiến đấu với hai vị Đại Đế, cuối cùng lấy trọng thương làm đại giá, thành công bức lui địch nhân xâm phạm....
Chiến tranh năm thứ 630.
Sinh linh trong Kỷ Nguyên đã ngã xuống ba phân mười, đại quân khôi lỗi của Người Đưa Tang cũng bị hủy diệt tám phần dưới sự dẫn dắt của chúng Thiên Đế. Dường như cảm nhận được mình sắp đi đến đường cùng, Người Đưa Tang cưỡng ép thôi động Thiên Mệnh Kỷ Nguyên, trực tiếp ép ba vị Ngọc Long, Phạm Độ và Hạo Thiên Đại Đế đi ra từ trong Thiên Mệnh.
Nhưng điều thú vị là, ba vị Thiên Đế này dường như đều rơi vào một vòng vây đã được chuẩn bị từ lâu. ...
Trong hư không.
“Ha ha hat"
"Rốt cuộc cũng bức ba người các ngươi đi ra rồi."
"Bốn vị Đại Đế lại bị các ngươi thâm nhập ba vị, chẳng trách tra thế nào cũng không tra được các ngươi.
"Không ngờ các ngươi đã nát đến tận xương rồi!"
Nhìn Trân Trường Sinh trước mặt, Phạm Độ nhẹ giọng nói: "Ngươi không nên hoài nghi ta, tất cả mọi chuyện ta làm hẳn là không có sơ hở mới đúng.
“Chuyện ngươi làm đương nhiên không có sơ hở, ta cũng chưa từng hoài nghi ngươi.'
"Nhưng ta không nhìn thấu, cũng không có nghĩa là người khác cũng không nhìn thấu."
"Có phải ngươi quên rồi không, thư sinh vẫn luôn tra ngươi, hơn nữa hắn đã sớm tra được ngươi."
Vừa dứt lời, Thảo Mộc Tử chậm rãi đi ra từ chỗ sâu trong hư không.
Nhìn thấy Thảo Mộc Tử hiện thân, Phạm Độ cười nói: "Lúc trước ta bảo ngươi đi điều tra điềm xấu, ngươi không nên hoài nghi ta mới đúng."
Đối mặt với lời nói của Phạm Độ, Thảo Mộc Tử nhẹ giọng nói: "Ta cũng không muốn tin tưởng người sau lưng là ngươi.'
"Nhưng trước khi Huyền Minh Đại Đế lâm chung nói cho ta biết, trong trận chiến với Hoang Thiên Đế, ngươi đánh lén hắn nửa chiêu."
"Nếu như ngươi không phải có tật giật mình, tại sao ngươi phải làm như vậy?”
Nghe nói như thế, Phạm Độ nhướng mày nói: "Không phải Huyền Minh đã chết ở trong tay Hoang Thiên Đế sao?”
"Hắn không có khả năng vụng trộm liên hệ với ngươi ở dưới mí mắt ta.
Nghe vậy, Thảo Mộc Tử tiếp tục cúi đầu nói: "Huyên Minh Đại Đế là người ủng hộ kiên định nhất đối với việc giết chết Người Đưa Tang."
"Hắn biết Hoang Thiên Đế nhất định sẽ không chết không thôi cùng với hắn, nhưng điêu này cũng không đại biểu hắn có thể dễ dàng tha thứ cho sự tồn tại điềm xấu."
"Năm đó hắn cùng với Chí Thánh ngồi luận đạo ba ngày, đối với ý chí và tâm mắt của Chí Thánh, hắn vẫn luôn rất kính nể"
"Vì vậy hai người lập ước định quân tử, vô luận lập trường như thế nào, ở trên chuyện điềm xấu này, tất cả mọi người sẽ cùng chung mối thù.
"Hắn quả thật chết ở trong tay Hoang Thiên Đế, nhưng vào trước khi chết, hắn nhét một giọt tinh huyết vào trong tay Hoang Thiên Đế. "Lúc ấy Chí Thánh có một chiêu tuyệt kỹ độc môn, đó chính là có thể cụ thể hóa trí nhớ trong huyết mạch, điểm này Huyền Minh Đại Đế biết rõ..
"Nếu không phải ngươi có tật giật mình, tại sao lại đánh lén Huyền Minh Đại Đế vào thời khắc mấu chốt?"
Nghe vậy, Phạm Độ hối hận võ võ trán.
"Một bước sai lầm, hối hận cả đời, thật là bất cẩn."
"Nếu lúc trước có thể hủy nửa cỗ tàn thi kia, vậy thì không có nhiều phiền toái như vậy."
"Mặt khác chuyện này cũng không trách ta, ta vốn muốn mời hắn cùng hưởng Trường Sinh Đạo Quả, nhưng hắn không muốn, vậy ta chỉ đành giết chết hắn."
Nghe nói như thế, Hạo Thiên ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Ngươi đã sớm biết thân phận của ta, tại sao lại đẩy ta ra ngoài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận