Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1393: ai cũng hoài nghi

Chương 1393: ai cũng hoài nghiChương 1393: ai cũng hoài nghi
Chương 1393: ai cũng hoài
nghi
Hai phiếu tán thành, một phiếu bỏ quyền, Hạo Thiên không chiếm bất cứ ưu thế nào nữa.
"Bây giờ là ta đang cầm quyên, ta có quyền phủ quyết tất cả đề nghị của các ngươi."
Hạo Thiên lại một lân nữa phản đối đề nghị của Phạm Độ.
Thấy thế, Phạm Độ gật đầu nói: “Đoạn năm tháng hiện tại này đúng là ngươi đang câm quyên, ngươi cũng có quyền phủ quyết tất cả đề nghị của chúng ta."
"Nhưng ngươi đừng quên, lúc sáng lập Tứ Phạn Thiên, chúng ta đã từng lập ra quy củ."
"Một khi có người trong lúc câm quyền làm ra quyết định mù quáng, ba vị Đại Đế khác có quyền tiến hành thẩm phán đối với người này."
"Chỉ cần có được sự đồng ý của hơn hai phần ba trong số hai mươi tám vị Thiên Đế, cùng với sự tán thành của hai vị đại đế, quyên lực của ngươi có thể bị cưỡng ép tước đoạt.
"Ta và Thường Dung phản đối đề nghị của ngươi, hiện tại chỉ thiếu tín vật của mười tám vị Thiên Đế."
"Nếu như tổ chức đại hội thẩm phán, ngươi cho rằng chúng ta có thể lấy được tín vật của mười tám vị Thiên Đế hay không?"
Đối mặt với sự ép sát từng bước của Phạm Độ, sắc mặt của Hạo Thiên âm trâm đến cực hạn.
Hiện tại Tứ Phạm Tam Giới có tổng cộng hai mươi tám vị Thiên Đế, người ủng hộ mình có tám vị, người ủng hộ Phạm Độ có mười vị, Ngọc Long và Thường Dung mỗi người có năm vị.
Thường Dung đảo hướng Phạm Độ, vậy liền mang ý nghĩa hắn lấy được mười lăm phiếu tán thành.
Một khi tổ chức đại hội thẩm phán tung chuyện này ra, đừng nói là Ngọc Long bảo trì trung lập, chỉ sợ người dưới quyền của hắn cũng sẽ có ý kiến.
Kể từ đó, mười tám phiếu đồng ý đã là ván đã đóng thuyên.
Nghĩ đến đây, Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó biến mất tại chỗ.
Rất hiển nhiên, hắn ngầm chấp nhận cách làm của Phạm Độ.
Đợi đến khi Hạo Thiên đi rồi, Phạm Độ nhìn vê phía Ngọc Long cười nói: 'Đa tạ đạo hữu tương trợ, nếu không có đạo hữu, chỉ sợ chúng ta không thuyết phục được Hạo Thiên Đại Đế"
"Ta không phải giúp ngươi, ta thật sự không có quyết định."
"Hạo Thiên muốn dùng cái chết của Ngọc Hoàn khơi mào cải cách, đồng thời tìm ra vấn đề của Tứ Phạm Tam Giới chúng ta.
"Ý của hắn vốn là tốt, chỉ tiếc thủ đoạn quá ác, hơn nữa thương vong quá nhiều."
"Các ngươi bảo trụ Ngọc Hoàn, đơn giản là muốn duy trì hiện trạng, sau đó từ từ mưu đồ."
"Ta không thể nói phương pháp của các ngươi là sai, cũng không thể nói cách làm của Hạo Thiên là đúng, cho nên ta đành phải bỏ quyên."
Nghe nói như thế, Phạm Độ khẽ thở dài một tiếng, nhìn về phía phương xa nói: Bàn cờ thương sinh mà Người Đưa Tang bày ra thật khó bê phân biệt, cho đến tận bây giờ, ta cũng không hoàn toàn thấy rõ ràng."
"Nhưng có một điều ta có thể khẳng định, đó chính là Tứ Phạm Tam Giới chúng ta thật sự xảy ra vấn đề.
"Bằng không hắn sẽ không một mực nhìn chăm chằm chúng ta không buông."
"Chí Thánh ngã xuống, cấm địa Bất Tử bị diệt, bản thân Người Đưa Tang cũng bị tập kích.'
"Tình hình chiến đấu thảm thiết, ngay cả Sát Thân Binh cũng vỡ nát, người trốn ở sau lưng này, tuyệt đối không phải hạng người tâm thường."
"Nói không chừng, có khi là một trong bốn người chúng ta."
Nghe được lời này, lông mày Ngọc Long nhíu lại, Thường Dung thì mở miệng hỏi.
'Vậy ngươi hoài nghi là ai?”
"Ta không hoài nghi ai, nhưng ai cũng hoài nghi.'
"Nếu như Tứ Phạn Thiên cũng đều xảy ra vấn đề, vậy chúng ta sẽ phải chịu đả kích mang tính hủy diệt."
"Cho nên ta muốn nhờ tay của Người Đưa Tang bắt người phía sau màn lại, người phía sau màn vừa chết, ân oán giữa chúng ta và Người Đưa Tang có thể hóa giải."
"Tuy cách làm của Hạo Thiên rất tốt, nhưng điều này sẽ tạo thành cục diện không chết không thôi với Người Đưa Tang.'
"Các ngươi cũng thấy thủ đoạn của hắn rồi đấy, nếu để cho hắn thật sự điên lên, tổn thất của chúng ta sẽ vô cùng thảm trọng."
"Người Đưa Tang chẳng qua là một trong những kẻ địch của chúng ta, nếu như liều hết nội tình ở chỗ của hắn, chúng ta lấy cái gì để ứng đối với phiền toái khác."
Nghe xong, Ngọc Long tiếp tục giữ im lặng, cũng coi như đồng ý với cách nói của Phạm Độ.
Thấy thế, Phạm Độ mở miệng nói: "làm phiên Ngọc Long Đại Đế truyền đạt mệnh lệnh một chút đi."
"Bảo bọn họ không cần kéo dài thời gian nữa, mau chóng ởi Thái Minh Thiên, đồng thời bất kể giá nào cũng phải ép ra mấy cỗ khôi lỗi của Người Đưa Tang.'
"Không có khôi lỗi tương trợ, chuyện của chúng ta liền dễ làm hơn nhiều."
Nghe xong, Ngọc Long gật đầu nói: "Được, vậy ta tự mình đi một chuyến vậy."
"Thời gian hòa bình quá lâu rồi, ta không tự thân ra mặt, e rằng những người đó sẽ không nghe lệnh.
"Ngoài ra ngươi tìm thời gian nói chuyện với Hạo Thiên một chút, bốn người chúng ta tương giao mấy chục vạn năm, hà tất bởi vì chút chuyện nhỏ này mà mất lòng không thoải mái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận