Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1436: vẫn thất bại

Chương 1436: vẫn thất bạiChương 1436: vẫn thất bại
Chương 1436: vẫn thất bại
"Trạng thái của hắn vô cùng huyên diệu, chỉ dựa vào một cây thước đã đánh bại liên tiếp tám người, cuối cùng ngồi luận đạo với Đại Đế của chúng ta ba ngày, cười to rời đi.'
"Hai người này đi rôi, một người trẻ tuổi tướng mạo hàm hậu tìm tới cửa."
"Hắn dùng vải bọc một thanh trường kiếm, trên người cũng mặc áo gai vải thô."
"Điều thú vị chính là, hắn cũng không có động thủ với chúng ta, mà là nghiêm túc nói cho chúng ta biết, không nên đi tới chỗ kia nữa."
"Buôn cười là, chúng ta khi đó không để lời cảnh báo của hắn ở trong lòng. Nghe đến đây, Bàng Thống đã đoán được kết cục sau đó.
"Kiếm Thần cảnh cáo các ngươi xong, các ngươi cũng không có để ý, ngược lại đặt Người Đưa Tang ở trong danh sách tất sát."
"Lần đầu tiên là thăm dò, lân thứ hai là ra tay thật sự.
"Bởi vì các ngươi muốn ra tay với Người Đưa Tang, cho nên mới chọc giận đám người Kiếm Thần."
'Không sail"
"Chờ đến khi chúng ta công phá trận pháp bên ngoài hang ổ của Người Đưa Tang, một nữ tử áo trắng đã dẫn theo đám người Yêu Đế ngăn cản chúng ta."
"Bọn họ không nói nhảm nửa câu, đi lên chính là quyết chiến sinh tử”
"Hơn nữa cũng không lâu lắm, Hoang Thiên Đế cũng từ ngoài ngàn tỷ dặm chạy về, trận chiến ấy đánh quá thảm rồi!"
Nói xong, Thảo Mộc Tử run rẩy nói: "Ngươi có biết trận chiến đó chúng ta đã chết bao nhiêu người không?”
'Bao nhiêu?”
"Nữ tử áo trắng chém bốn người phe ta, Yêu Đế chém tám người phe ta, thư sinh chém năm người phe ta.'
"Mặc dù tổn thất khá nhiều, nhưng bọn họ cũng biến thành nỏ mạnh hết đà.
"Vào thời điểm nguy cấp nhất, đạo lữ của người trẻ tuổi hàm hậu ôm tử chí, chỉ vì thức tỉnh kiếm trong tay hắn."
"Sau khi đạo lữ của người trẻ tuổi hàm hậu ngã xuống, hắn ta một đêm tóc bạc, sau đó một người một kiếm liên tục chém mười tám vị Thiên Đế phe ta."
"Cuối cùng còn vung ra một kiếm kinh thế, chém chết một vị Đại Đế của phe ta."
"Lúc đó chúng ta chỉ còn lại hai người, Tứ Phạm Tam Giới cũng bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, bốn vị Đại Đế khác dẫn dắt năm mươi ba vị Thiên Đế tự mình trợ trận."
"Không diệt ba ngàn châu thê không bỏ qua, nhưng chúng ta vẫn thất bại!"
Nhận được câu trả lời này, khóe miệng Bàng Thống giật giật điên cuồng.
"Không phải chứ, một cỗ lực lượng mạnh như vậy, coi như là cưỡng ép tấn công Kỷ Nguyên cũng có thể đánh hạ hơn phân nửa."
"Vì sao vẫn thua?”
Đối mặt với sự khó hiểu của Bàng Thống, Thảo Mộc Tử tự giễu cười nói: 'Đúng vậy!"
"Tính cả những người còn lại trong hai nhóm đầu tiên, tổng cộng là năm vị Đại Đế và 54 vị Thiên Đế."
"Một cỗ lực lượng cường đại như vậy, coi như là tiêu diệt một hai cấm địa đỉnh tiêm cũng không thành vấn đề, nhưng chúng ta hết lần này tới lân khác chính là thất bại."
"Người trẻ tuổi hàm hậu sau khi kiếm trảm Đại Đế thì không còn sức tái chiến, hơn nữa cũng không còn sống được bao lâu nữa."
"Theo hai vợ chồng bọn họ xảy ra chuyện, những người ở ba ngàn châu kia càng điên cuồng hơn."
"Hoang Thiên Đế bất chấp tính mạng, liều chết quyết chiến với năm vị Đại Đế."
"Khi đó hắn vừa mới thành tựu đế vị không lâu, cho nên không phải đối thủ của năm vị Đại Đế."
"Nhưng cho dù như thế, sự cường hãấn của Hoang Thiên Đế cũng là khoáng cổ thước kim."
"Vốn dựa theo tình huống bình thường, Hoang Thiên Đế nhất định sẽ bị chém giết, nhưng ở thời khắc mấu chốt, Tiểu Tiên Ông đến đây cứu viện, thay hắn chặn áp lực của hai vị Đại Đế."
"Giảm bớt áp lực của hai vị Đại Đế, Hoang Thiên Đế lấy một địch ba, mạnh mẽ đánh chết Đại Đế nhằm vào Người Đưa Tang.' "Ba người đánh một người còn bị người giết ngược, ngươi nói chuyện này có hoang đường không?”
"Ha ha hai" Nói xong, Thảo Mộc Tử nở nụ cười, nhưng khi cười, nước mắt trong mắt liên chảy xuống.
Nhìn qua Thảo Mộc Tử, Bàng Thống nói khẽ: "Đám người Hoang Thiên Đế hẳn cũng phải trả giá đắt."
"Đương nhiên phải trả giá rất đắt, đó chính là ba vị Đại Đế mà!"
"Mấy người tu vi cao cấp nhất thế gian, giết người ở dưới sự vây công của bọn họ, làm sao có thể không trả giá thảm trọng."
"Hoang Thiên Đế quả thật kinh diễm, nhưng sau khi đánh chết một vị Đại Đế, nửa người của hắn đã bị đánh không còn.
"Nói trắng ra một chút, lúc ấy hắn chẳng qua chỉ là một tàn thi chứa chút thân thức mà thôi."
"Vốn dĩ chúng ta định nghiên xương hắn thành tro, nhưng thư sinh đã cướp đi thi thể của hắn."
"Tất cả mọi người cho rằng hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên cũng không có quá mức chấp nhất."
"Nhưng không quá mấy ngàn năm, hắn lại sống lại, hơn nữa thực lực càng là tiến thêm một bước."
"Hiện tại ngươi đã biết, vì sao cái tên "Hoang Thiên Đế" lại khiến người ta sợ hãi như vậy không?”
"Bởi vì hắn trời sinh chính là biểu tượng của 'Bất Bại"
Nghe thấy cuộc chiến thảm thiết như vậy, mí mắt Bàng Thống bắt đầu giật giật điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận