Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1080: con đường trường sinh khác loại

Chương 1080: con đường trường sinh khác loạiChương 1080: con đường trường sinh khác loại
Chương 1080: con đường trường sinh khác loại
Nghe Phù Dao nói xong, Trần Trường Sinh vô thức nắm chặt nắm đấm.
Bởi vì hắn biết, Phù Dao cũng đã sắp đi tới điểm cuối.
Chuyện có thể làm được hắn đã làm, chuyện không làm được hắn cũng đã cố gắng.
Đây cũng chính là nói, đời này hắn không còn tiếc nuối, không còn mục tiêu, cho nên hắn mới có thể thản nhiên chịu chất.
Nghĩ đến đây, Trần Trường Sinh mím môi nói: "Ngươi nói rất đúng, hiện tại ngươi ngoại trừ tìm chết, không có chuyện gì khác có thể làm."
"Trước khi chết, còn có vấn đề gì muốn hỏi không?"
"Đương nhiên là có, ta muốn biết mấu chốt của trường sinh của ngươi là gì?"
"Hỏi bây giờ?" "Đúng vậy.
Nhìn ánh mắt của Phù Dao, Trân Trường Sinh do dự một chút nói: "Nếu đã đồng ý nói cho ngươi biết, vậy ta chắc chắn sẽ không đổi ý.
"Nhưng bí mật này ngươi không muốn để cho Tử Bình nghe một chút sao?"
"Không muốn."
"Bí mật trường sinh quá lớn, Tử Bình bây giờ còn chưa có năng lực gánh vác bí mật này, hắn chỉ cần có khát vọng trường sinh là được."
Nghe nói như thế, Trân Trường Sinh trâm mặc.
Chỉ thấy Trân Trường Sinh uống một ngụm Bách Hoa Nhưỡng, nhẹ giọng nói: "Trong thân thể của ta có một thứ, chính là nó đã để cho ta đạt được trường sinh."
"Thứ gì?"
"Một thứ vượt qua nhận thức, một thứ đồ vật mà tất cả mọi người đều không biết."
"Ta chỉ biết tên gọi của nó, nhưng bản chất của nó là gì, ta đến giờ vẫn chưa hiểu rõ.
"Có thể đào ra không?"
"Không thể." Trân Trường Sinh lắc đầu nói: "Vì tìm ra vật trong cơ thể ta, ta đã thử rất nhiều phương pháp."
"Lúc tiến vào Luân Hồi, thân thể của ta tiêu tán, thân thức tiêu tán, gần như tất cả những gì ta có thể tiêu tán đều tiêu tán."
"Nhưng ta vẫn không phát hiện ra sự tồn tại của nó."
Nhận được câu trả lời này, Phù Dao yên lặng uống một ngụm Bách Hoa Nhưỡng.
Nhìn thấy Phù Dao không nói lời nào, Trân Trường Sinh cười nói: "Sao, nghe được sự thật tàn khốc này thất vọng rồi à?"
"Không có.'
"Không thể nào, ngươi vẫn luôn hi vọng Tử Bình đạt được trường sinh, hiện tại phát hiện ra trường sinh ở nơi này của ta cũng là hoa trong gương, trăng trong nước..
"Bận rộn một hồi uổng phí, chẳng lẽ ngươi không thất vọng?" Liếc nhìn vẻ mặt đắc ý của Trần Trường Sinh, Phù Dao cười nói: "Trường sinh vốn không phải dễ dàng đạt được như vậy."
"Tử Bình không thể lấy được trường sinh từ trong tay ngươi, điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu của ta."
"Nếu ngươi đã sớm đoán được kết cục này, vậy ngươi làm tất cả những điều này có ý nghĩa gì?
"Giúp Tử Bình trường sinh."
Nhận được câu trả lời này, Trân Trường Sinh nhíu mày.
"Xin lỗi, lời này ta có chút nghe không hiểu."
"Ha ha!"
"Trên đời này lại có đạo lý Trân Trường Sinh ngươi nghe không hiểu, thật sự là mới lạ.
"Ngươi đã nghe không hiểu, vậy ta liền giải thích một chút cho ngươi."
Nói xong, Phù Dao lại rót cho mình một chén Bách Hoa Nhưỡng, khóe miệng cong lên nói: "Sinh linh thế gian đều có hạn chế tuổi thọ, nhưng phương pháp kéo dài tuổi thọ cũng có vô số loại."
"Không có ai biết, giới hạn của việc kéo dài tuổi thọ là ở đâu."
"Lấy ta làm ví dụ, dựa vào thủ đoạn của bản thân, sống tạm ba đến năm vạn năm đã là cực hạn."
"Nhưng ai có thể cam đoan, trong thời gian ba năm vạn năm này, ta sẽ không tìm được biện pháp mới."
"Nếu như ta có thể một mực tìm được phương pháp kéo dài tuổi thọ như vậy, vậy ta có phải cũng thu được một loại 'trường sinh khác loại hay không?”
Nghe vậy, Trần Trường Sinh híp mắt lại.
"Nhưng như vậy sẽ rất thống khổ, không có niềm tin kiên định thì sẽ không thể tiếp tục được."
"Ta biết, ta chính là một trong những đại biểu không kiên trì nổi, cho nên ta sẽ chết."
"Nhưng Tử Bình sẽ không, hắn là ngươi dạy dỗ ra, tâm của hắn sẽ vô cùng kiên định, kiên định giống như đám người Hoang Thiên Đế." "Tuy rằng con đường của Hoang Thiên Đế cũng có thể sống rất lâu, nhưng con đường này quá nguy hiểm, hơi không chú ý sẽ có nguy cơ ngã xuống."
"Hơn nữa, kẻ địch mạnh hơn nữa cũng sẽ có một ngày bị giết sạch, hoặc là nói bị kẻ địch giết chết."
"Nhưng Trân Trường Sinh ngươi không giống, ngươi sẽ không giết Tử Bình, Tử Bình cũng sẽ không giết ngươi, bởi vì hắn muốn từ trên người ngươi đạt được bí mật của trường sinh."
"Ngươi không chết, tâm Tử Bình sẽ không chết, tâm không chết thì đạo bất diệt."
"Cũng chỉ có như vậy, Tử Bình mới có thể đi ra một con đường trường sinh khác loại.'
Nghe xong, Trần Trường Sinh xuất thần, hắn dường như nghĩ tới chuyện gì đó.
Thấy thế, Phù Dao cười nói: "Sao vậy, bị kế hoạch của ta làm cho chấn kinh rồi?"
"Không, chỉ là nghe ngươi nói như vậy, ta nhớ tới một người. "Nàng đi lên con đường giống như Tử Bình, chỉ có điều tín niệm đi lên con đường này của hai người bọn họ không giống nhau mà thôi.'
"Người nào?”
"Chuyện này không thể nói cho ngươi, nhưng nàng ởi trên con đường này còn sớm hơn Tử Bình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận