Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1510: Thiên Trọng Độ

Chương 1510: Thiên Trọng ĐộChương 1510: Thiên Trọng Độ
Chương 1510: Thiên Trọng Độ
"Bởi vì ta không có hứng thú với quyền lợi của gia tộc, ta chỉ muốn làm một tu sĩ tiêu dao thế gian."
"Công danh lợi lộc đối với ta mà nói, còn không thống khoái bằng một chén rượu đục.'
"Đường tỷ ngươi không phải cũng là như vậy sao, bằng không ngươi tại sao phải chạy đến Đan Vực."
Nghe được Trân Phong nói, Lăng Sương gật đầu nói: "Ngươi nói không sai, ta chính là không thích tranh đấu giữa gia tộc, cho nên mới dấn thân vào Đan Vực."
"Đối với ta mà nói, đấu đan cùng người, so với lục đục với đồng tộc còn mạnh hơn nhiều."
-Ha ha hat" "Đường tỷ nghĩ giống như ta, chẳng qua ta không thích luyện đan, ta càng thích khoái ý ân cừu.”
"Luyện đan chẳng qua là một loại thủ đoạn phụ trợ tu hành mà thôi."
Nói xong, hai người cùng nhau lên đường, cuối cùng bóng người dần dần biến mất ở trong biển người mênh mông. ...
Tại Thiên Huyền Môn.
Nhìn đông đảo thiệp mời trước mặt, Quan Bình cũng có chút không biết làm sao.
'Lão sư, ta nên làm gì bây giờ?”
Đối mặt với sự mờ mịt của Quan Bình, Bạch Băng Dương mỉm cười nói: "Còn có thể làm sao, đương nhiên là thuận thế mà làm."
"Ngươi bộc lộ tài năng, nhận lời mời của các thế lực lớn là rất bình thường.
"Nhưng mà thiên địa trong tương lai của ngươi sẽ càng rộng hơn, tạm thời không cân chấp nhất với một Thanh Sơn thế giới nho nhỏ."
"Lấy trình độ của ngươi, rất có thể thông qua khảo nghiệm cuối cùng của Đan Vực."
"Cho nên vi sư muốn tìm cho ngươi một loại hỏa diễm lợi hại, như vậy đan đạo của ngươi sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều."
"Đi chuẩn bị một chút đi, ngày mai chúng ta đi Vô Tận Hải một chuyến."
“Tuân mệnh"
Quan Bình chắp tay hành lễ, sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Đợi đến khi Quan Bình đi rồi, nụ cười trên mặt Bạch Băng Dương biến mất, thay vào đó là vẻ mặt ưu sâu.
Nhớ ngày đó, Bạch Băng Dương cũng từng là một thành viên trong thiên tài, cũng từng ở thời khắc mấu chốt nào đó tỏa sáng rực rỡ, sau đó được danh Sư chọn trúng.
Vốn tưởng rằng con đường nhân sinh có thể tiếp tục đi như vậy, nhưng theo kiến thức tăng lên, Bạch Băng Dương phát hiện ra thiên tài của thế giới này thật sự quá nhiều.
So sánh với bọn họ, mình chẳng qua chỉ là con kiến hôi nhỏ bé mà thôi.
Cũng chính vì đi qua những con đường này, Bạch Băng Dương mới hiểu được con đường tương lai của Quan Bình sẽ khó khăn đến mức nào.
Càng buôn cười hơn chính là, mình vị lão sư này, chỉ sợ không có cách nào che gió che mưa cho nàng.
Bởi vì thiên phú mà nàng thể hiện ra vượt xa chính mình, thậm chí mạnh đến mức chính mình cũng chỉ có thể ngước nhìn.
Nghĩ đến đây, Bạch Băng Dương bất đắc dĩ lắc đầu.
Đối với tình thế trước mắt, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. ...
Thời gian trôi qua từng chút từng chút.
Nhiệt độ của Đại Hội Đan Dược cũng dần dần biến mất, sự chú ý của Thanh Sơn thế giới, một lân nữa bị một chuyện lớn khác hấp dẫn.
Trong đoạn thời gian trước, Độ Sinh Chân Hỏa trong truyền thuyết đã có manh mối. Lúc đầu, mọi người chỉ nghĩ đây là tin đồn do ai đó lan truyên, nhưng theo sự tình không ngừng lên men, mọi người phát hiện ra rằng dường như điều này là sự thật.
Bởi vì ngoại trừ phân địa đồ thứ nhất ra, phần địa đồ thứ hai cũng đã xuất hiện.
Nghe nói địa đồ thứ hai này được giấu ở trong bụng của Côn Bằng ở Vô Tận Hải.
Vì tranh đoạt phần địa đồ thứ hai, các Kim Đan Sư của Thanh Sơn thế giới đã chạy tới Vô Tận Hải.
Ngoài ra, một số tu sĩ cao giai cũng tham dự vào lần tranh đoạt này.
Bởi vì Thân Hỏa ngoại trừ có thể luyện đan ra, còn có thể dùng để phụ trợ tu hành, hoặc là trở thành thủ đoạn công phạt.
Dù không cần đến Thần Hỏa, vậy cũng có thể dùng thứ này đi đổi một viên Tiên Đan vạn kim khó cầu. ...
Tại Thiên Trọng Độ.
"Đường tỷ, chỉ bằng vào hai người chúng ta, có thể đi vào chỗ sâu Vô Tận Hải sao?"
Nhìn đại dương vô tận phía xa, Trân Phong lập tức sinh ra một loại cảm giác vô lực.
Diện tích của Vô Tận Hải rộng lớn đến mức chiếm tới bảy phần mười Thanh Sơn thế giới.
Trình độ bao la của nó, cho dù là tu sĩ Tiên Vương cảnh tới cũng phải thận trọng đối đãi, bởi vì một khi hơi không cẩn thận, sẽ bị lạc ở trong biển rộng mênh mông.
Kinh khủng hơn là, trong Vô Tận Hải ẩn giấu vô số yêu thú hải dương hung ác.
Đã từng có Thiên Đế xâm nhập Vô Tận Hải, kết quả đụng phải một đầu thượng cổ yêu thú cường hãn, hai bên đại chiến ba ngày ba đêm, cuối cùng Thiên Đế bị thương bỏ chạy.
Cũng chính bởi vì chuyện này, Vô Tận Hải bị tu sĩ Thanh Sơn thế giới coi là cấm địa.
"Yên tâm đi, có địa đồ hàng hải trong tay, chúng ta sẽ không gặp phải quá nhiêu nguy hiểm."
"Nguy hiểm chân chính của Vô Tận Hải, là những khu vực chưa đánh dấu kia."
"Mục đích của chúng ta là tìm kiếm cơ duyên, không phải đi tìm chất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận