Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1332: Tục Mạch Hoàn

Chương 1332: Tục Mạch HoànChương 1332: Tục Mạch Hoàn
Chương 1332: Tục Mạch Hoàn
"Căn cứ theo những gì ngươi dạy ta, thương thế của tu sĩ kia không nên chuyển biến xấu như vậy mới đúng chứ."
"Tình huống bình thường xác thực sẽ không, nhưng lão già Thảo Mộc Tử kia dùng sai thuốc."
"Nhưng cách nói của ông ấy không phải như vậy nha!"
“Nực cười, tại sao người ta lại thừa nhận mình dùng sai thuốc, không mạnh dạn thử làm sao tăng y thuật của mình lên."
"Lúc ấy ngươi cũng ở đó, vì sao ngươi không nhắc nhở Thảo Mộc Tử?"
"Tại sao ta phải nói ra, nói thẳng người ta dùng thuốc sai, chuyện đó và vả mặt người ta có gì khác nhau." Loại chứng bệnh kia, cho dù dùng sai thuốc, Thảo Mộc Tử cũng có năng lực cứu về, nhiều nhất cũng chỉ chịu chút tội mà thôi."
"Tu hành giới không phải chỉ có chém chém giết giết, còn có đạo lý đối nhân xử thế."
Ngươi luyện Túng Địa Kim Quang vì nhát gan sợ đau, từ đó chậm chạp không thể đạt được tiến triển, vấn đề này Miêu Thạch và Khương Bá Ước vừa rồi đã phát hiện ra, nhưng người ta có nói cho ngươi sao?”
"Có một số việc nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, đây mới là đạo lý làm người.'
Nói xong, Tiểu Mộc Đầu đã đuổi kịp đám người Miêu Thạch.
Cùng lúc đó, trên người Miêu Thạch cùng với Khương Bá Ước đều tản mát ra mùi thuốc nhàn nhạt. Trân Trường Sinh thường xuyên chạy đến Dược Tiên Phong, mưa dầm thấm đất, Tiểu Mộc Đầu không dám nói y thuật tinh xảo, nhưng hắn vẫn có thể phân biệt được một số dược vật.
Mùi thuốc trên người Khương Bá Ước là Tục Cốt Cao, mùi thuốc trên người Miêu Thạch hẳn là Dưỡng Mạch Đan.
Sau khi biết được những chuyện này, Tiểu Mộc Đầu cũng không câu nệ nữa, trực tiếp móc ra mấy miếng cao dán dán lên.
Ngửi thấy mùi thuốc đặc biệt kia, Khương Bá Ước quay đầu nói: Trường Sinh, đây là thứ gì?”
"Linh Dịch Cao do Thảo Mộc Tử nghiên cứu ra gần đây, nghe nói có thể tăng tốc độ tu hành."
"Vậy cho ta mấy miếng." Thấy thế, Tiểu Mộc Đầu vô cùng hào phóng đưa Tục Cốt Cao phiên bản tăng cường qua.
Lúc này, Miêu Thạch cũng mở miệng nói: "Trường Sinh, thời gian trước hình như Thảo Mộc Tử tiền bối đưa cho ngươi mấy bình Ích Cốc Đan.”
"Ta đột nhiên cảm giác có chút đói, ngươi cho ta mấy viên."
"ĐượcH"
Nói xong, Tiểu Mộc Đầu lại lấy ra một lọ Tục Mạch Hoàn.
"Ực!
Đổ hết bình đan dược vào miệng, Miêu Thạch tùy tiện nhai vài cái, sau đó mặt không chút thay đổi nuốt xuống.
Thấy cảnh này, khóe miệng Tiểu Mộc Đầu giật giật điên cuồng. Lúc Thảo Mộc Tử đưa "Tục Mạch Hoàn" ra, Miêu Thạch ở ngay bên cạnh, dược hiệu và số lượng của thứ này hắn biết rất rõ ràng.
Ở trên thương thế kinh mạch đứt gãy, dược hiệu của Tục Mạch Hoàn tốt hơn Dưỡng Mạch Đan.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nhưng thứ này, không đến thời khắc mấu chốt thì không thể uống toàn bộ, bởi vì dược hiệu quá mãnh liệt.
Căn cứ vào tình huống trước mắt mà nói, Miêu Thạch vừa mới thi triển Túng Địa Kim Quang bị thương tuyệt đối không nhẹ.
Nghĩ vậy, Tiểu Mộc Đầu thập phần tự nhiên ăn hai bình Tục Mạch Hoàn, sau đó lại đưa cho Miêu Thạch một bình. "Ích Cốc Đan phải ăn đúng hạn, nếu không sẽ rất dễ bị đói."
"Được !'...
Tại Bình Dục Thiên.
Trải qua bốn ngày ba đêm phi hành, đám người Miêu Thạch rốt cục cũng tới Bình Dục Thiên.
Thế nhưng còn chưa đợi đến lúc người của Bình Dục Thiên đến nghênh đón, một người quen: liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
-Ha ha hat"
"Miêu huynh, nhiều ngày không gặp, khí sắc của ngươi là càng ngày càng tốt."
Bàng Hồng nhiệt tình tiến lên chào hỏi, sắc mặt của Miêu Thạch lại ngưng trọng.
Chính mình đến Bình Dục Thiên mượn binh, Đế Tử Hợp Dương Thiên cũng xuất hiện ở chỗ này, chuyện này thấy thế nào cũng không giống như là chuyện tốt.
"Ngươi tới đây làm gì?"
"Giúp Thái Minh Thiên các ngươi mượn binh nhat"
Mọi người: 222
Nghe được câu trả lời này, ba người nhất thời mở to hai mắt nhìn, ngay cả Trần Trường Sinh đang nhàn nhã thưởng thức trà ở trong không gian thần thức cũng dừng lại động tác trong tay.
"Ngươi nói cái gì? Miêu Thạch khó có thể tin hỏi một câu, tựa hồ là không quá tin tưởng lời lỗ tai mình nghe được.
"Ta nói, ta lấy danh nghĩa Hợp Dương Thiên, giúp các ngươi mượn binh." "Mặt khác viện quân của Hợp Dương Thiên đã đi Thái Minh Thiên, không tin các ngươi có thể gửi tin tức trở vê hỏi một chút."
Nhận được câu trả lời này, Miêu Thạch quan sát Bàng Hồng từ trên xuống dưới một chút.
Ngươi không điên chứ?”
"Ta đương nhiên không điên, nhưng ta cũng không hiểu vì sao phía trên lại quyết định như vậy."
"Ai đã quyết định?"
"Cha ta, Xích Minh Thiên Đế, Hợp Dương Thiên."
"Nếu như ta nhớ không lầm, quan hệ của cha ngươi cùng với cha ta cũng chỉ tốt hơn tử địch một chút, ngươi không cảm thấy hành vi này rất quái dị sao?”
"Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên ta mới muốn tới hỏi ngươi một chút."
"Nhưng xem ra, ngươi biết ít hơn ta.
Lời nói của Bàng Hồng khiến cho đám người Miêu Thạch lâm vào trâm tư, mà Tiểu Mộc Đầu thì cũng lập tức câu thông với Trân Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận