Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1526: Bịa

Chương 1526: BịaChương 1526: Bịa
Chương 1526: Bịa
"Chuyên tâm đi làm một việc không sai, nhưng ngươi không thể chỉ làm một việc."
"Cuộc đời của ngươi còn có rất nhiêu chuyện phải làm, ví dụ như bây giờ đến đây uống một ngụm canh nóng.'
Nghe được lời của Trân Trường Sinh, Quan Bình rốt cục không thảo luận chuyện luyện đan nữa, mà ngoan ngoãn nhận lấy canh nóng mà Trân Trường Sinh đưa tới.
Quan Bình hít một hơi thật sâu, khen ngợi nói: Canh này thơm quá, hẳn là dùng rùa ba chân hầm đi."
"Rùa ba chân có thể ăn bổ khí huyết, cường tráng thân thể, dược tính ôn hòa, bổ sung cho Bách Độc Tửu.'
Liếc qua Quan Bình đang nói chuyện không ngừng, Trân Trường Sinh thản nhiên nói: "Bản lĩnh ngửi vị nhận dược của ngươi khá đấy."
'Nhưng ngoài miệng nói vô dụng, phải động miệng uống mới có tác dụng.
"Dược hiệu của Bách Độc Tửu quá mức bá đạo, bây giờ phần lớn dược lực đều lắng đọng trong thân thể của ngươi."
"Nếu như không dùng canh rùa ba chân từ từ hóa giải, thuốc bổ cũng biến thành độc dược."
Nghe vậy, Quan Bình cũng không dồng dài nữa, mà là ừng ực ừng ực uống liền ba bát lớn.
Trái lại Trần Trường Sinh thì tay phải cầm đũa tay trái bát, chậm rãi ăn thịt uống canh.
Chờ đến khi ăn no bảy thành, Quan Bình có chút chột dạ nhìn về phía Trân Trường Sinh.
"Chuyện kia, lúc ta uống say, không nói mê sảng gì chứ."
'Không nói gì.
"Vậy thì tốt!" Quan Bình khẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng chỉ là chỉ ra thân phận của ta mà thôi, ngươi nói ta là Kim Đan Sư, hơn nữa còn là Kim Đan Sư cố ý che giấu thân phận."
Quan Bình: 222
Giọng điệu bình thản của Trần Trường Sinh làm cho Quan Bình lập tức mồ hôi ướt đẫm.
Mặc dù nàng vẫn luôn suy đoán Trân Trường Sinh là một Kim Đan Sư, nhưng nàng chưa từng nghĩ tới sẽ nói ra suy đoán này.
Một vị Kim Đan Sư che giấu thân phận, vậy nhất định là có dụng ý của đối phương.
Tùy ý vạch trân ngụy trang của người khác, điều này thấy thế nào cũng không phải là một chuyện tốt.
"Đông đông đông!"
Trái tim Quan Bình bắt đầu đập điên cuông, nàng thăm dò nhìn về phía Trân Trường Sinh nói: "Vậy ngài thật sự là Kim Đan Sư sao?”
"Ta phải, nhưng cũng không phải."
"Có ý gì?"
"Ở kiếp trước ta đúng là Kim Đan Sư, thế nhưng bị kẻ thù hãm hại, bất đắc dĩ ngã xuống."
"Nhưng cũng may ta nắm giữ một loại đan phương thượng cổ, có thể gửi thân hồn vào trong đan dược."
"Viên đan dược này lưu chuyển nhiêu lần, cuối cùng bị một thôn phụ nuốt vào, ta cũng bởi vậy mà được trùng sinh.”
"Mặc dù vẫn còn giữ lại ký ức của kiếp trước, nhưng tu vi của ta đã hoàn toàn không còn, hơn nữa căn cốt cũng đã thay đổi hoàn toàn."
"Từ căn bản mà nói, ta đã không phải là ta của trước kia."
Quan Bình: 222
Lời Trân Trường Sinh nói khiến Quan Bình mặt mũi tràn đây dấu chấm hỏi, bởi vì loại chuyện này, so với truyên thuyết trên phố còn ly kỳ hơn.
"Trên đời còn có đan dược ký gửi thân hồn?" "Đương nhiên là có, chỉ có điều cảnh giới của ngươi không đủ, không tiếp xúc được mà thôi."
"Nhưng tu sĩ cao giai nào có dễ dàng trùng sinh như vậy, điều này không phù hợp với lẽ thường!"
Đối mặt với nghi hoặc của Quan Bình, Trân Trường Sinh nghiêm túc nói: "Ta vừa rồi đã nói, ta không phải ta trước kia.
“Tu sĩ cao giai đương nhiên không thể sống lại như vậy, nhưng giữ lại một phần ký ức vẫn là không có vấn đề gì."
"Nghiêm ngặt mà nói, ta chẳng qua là nhặt được một phần ký ức hoàn chỉnh của Kim Đan Sư mà thôi."
Lý luận thâm ảo và khó chịu như vậy, trực tiếp làm Quan Bình choáng váng.
Suy nghĩ một hồi, Quan Bình mở miệng nói: "Nếu đã như vậy, vậy tại sao ngươi phải che giấu tung tích?"
"Sự tình mặc dù đã qua rất lâu, nhưng người kia còn chưa có chết."
"Nếu để cho người kia biết, trên đời có người có được toàn bộ ký ức của 'hắn, ta nhất định sẽ gặp họa sát thân.
"Đây chính là nguyên nhân ta trốn trốn tránh tránh."
Nghe xong, trái tim nhỏ của Quan Bình đập càng lợi hại hơn.
"Kiếp trước ngươi là Kim Đan Sư, có thể dễ dàng giết ngươi, sẽ không phải là...
"Không sai, cừu nhân kiếp trước của ta là một Tiên Đan Sư, một Tiên Đan Sư đứng ở đỉnh phong đan đạo."
"Hắn đoạt cơ duyên của ta, hại tính mạng của ta, đồng thời giẫm lên thi thể của ta bước vào cảnh giới Tiên Đan Sư."
"Tử thù như vậy, cho dù ta không đi tìm hắn, hắn cũng sẽ tới tìm ta."
"Cho nên trước khi ta chưa có được năng lực địch nổi hắn, ta không thể bại lộ thân phận."
"Hiện tại thân phận của ta bị ngươi vạch trần, ngươi nói xem ta nên làm cái gì bây giờ?”
Vừa dứt lời, Quan Bình lùi vê sau mấy bước, bởi vì trên đời này chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật.
"Chuyện kia, ta sẽ không nói ra, ngươi phải tin tưởng ta."
"Tuy nói như thế, nhưng nói miệng không có bằng chứng, ngươi lấy cái gì cam đoan?"
Trân Trường Sinh từng bước ép sát, Quan Bình từng bước lui về phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận