Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1178: nói chuyện kiểu gì vậy

Chương 1178: nói chuyện kiểu gì vậyChương 1178: nói chuyện kiểu gì vậy
Chương 1178: nói chuyện kiểu gì vậy
Lúc này, cảm xúc của Trân Trường Sinh sắp mất khống chế, nhưng hắn vẫn dùng tay xoa mặt, gượng ép nặn ra một nụ cười nói: "Nha đầu, ta đã nhìn thấy ngươi rồi, chơi trốn tìm ngươi cũng không phải là đối thủ của ta."
Dứt lời, Lý Niệm Sinh mặc một bộ áo trắng đi ra từ trong hư không.
"Trường Sinh đại ca luôn quá đáng như vậy, không thể để người ta thắng một lần sao?"
Lời này nói thật lạ, chơi trò chơi nếu như cũng phải nhường, thì còn có gì vui."
Nói xong, Niệm Sinh đã xuất hiện ở trước mặt Trân Trường Sinh.
Bàn tay ngọc thon dài vuốt ve khuôn mặt Trân Trường Sinh, nhìn dung nhan không hề thay đổi kia, Niệm Sinh mắt đỏ hoe nói: "Trường Sinh đại ca, ngươi già rồi."
"Nha đầu ngươi có biết nói chuyện hay không. "Trân Trường Sinh ta chính là sinh mệnh trường sinh duy nhất trong thiên hạ, tất cả sinh linh đều sẽ già đi, nhưng duy chỉ có ta là không.'
Nghe vậy, Niệm Sinh lắc đầu nói: "Cho dù dung mạo ngươi không thay đổi, thọ nguyên vô tận, nhưng tâm của ngươi đã sớm thủng trăm ngàn lỗ."
"Trường Sinh đại ca trước kia của ta cũng không giống như vậy."
Đối mặt với lời của Niệm Sinh, khóe miệng Trần Trường Sinh run rẩy nói: "Thư sinh chết rồi, người bằng hữu cuối cùng của ta trên thế gian này đã chất."
"Từ nay về sau, ta không còn bằng hữu nữa."
"Ta biết Trường Sinh đại ca ngươi rất thương tâm, nhưng ngươi không nên thương tổn người bên cạnh ngươi, ngươi càng không nên hoài nghi bọn họ."
"Ngươi rất rõ ràng, cho dù bọn họ chết, cũng sẽ không tổn thương ngươi."
Lời của Niệm Sinh khiến tâm tình của Trân Trường Sinh hơi bình phục một chút. Kéo tay Niệm Sinh, hai người sóng vai ngồi ở trên tường thành.
"Ta biết bọn họ sẽ không tổn thương ta, nhưng cái chết của thư sinh quá quỷ dị."
"Thư sinh vừa chết, toàn bộ chiến tuyến liền bắt đầu sụp đổ toàn diện, chuyện này rõ ràng là có âm mưu từ trước.
"Hơn nữa trận chiến tranh này vốn không phải chính nghĩa, tư tưởng của người tham chiến rất dễ xảy ra vấn đề."
"Nếu có thể, ta thật sự không muốn hoài nghi bọn họ.”
Nghe được điều này, Niệm Sinh đột nhiên nói: "Trường Sinh đại ca định hủy diệt toàn bộ Kỷ Nguyên sao?”
"Đúng vậy."
"Mặc dù ta không biết vì sao có người muốn hại thư sinh, nhưng mục đích của những người muốn hại thư sinh kia nhất định là Kỷ Nguyên mà chúng ta đang sống."
"Không đoán được ai đứng sau thao túng, vậy ta sẽ giết sạch bọn họ." "Tất cả mọi người đều chết sạch, tự nhiên sẽ không còn cá lọt lưới.'
"Nhưng mà cái chết của thư sinh, không phải tất cả mọi người đều tham dự, những người này ngươi cũng muốn giết sao?"
"Mặc kệ có liên quan đến cái chết của thư sinh hay không, người ở Kỷ Nguyên này đều phải chết."
"Thư sinh ở phía trước chiến đấu đẫm máu, bọn họ ở phía sau ngồi mát ăn bát vàng.
"Hiện tại thư sinh đã chết, bọn họ tự nhiên cũng không cần thiết phải sống nữa."
Nói xong, Trần Trường Sinh dừng lại một chút, sau đó quay đầu nhìn vê phía Niệm Sinh nói: "Ngươi sẽ ủng hộ ta chứ?”
Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Trân Trường Sinh, Niệm Sinh tức giận trợn trắng mắt nói: "Trường Sinh đại ca của ta, khi nào Niệm Sinh không ủng hộ ngươi chứ?”
"Đừng nói là giết vài người, cho dù ngươi biến thành quái vật xấu xí nhất trên đời này, †a cũng sẽ kiên định đi cùng con đường với ngươi. "Phi phi phi!"
"Ngươi nói chuyện kiểu gì vậy?"
"Trân Trường Sinh ta diện mạo như Phan An, chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử."
Đối mặt với lời tự khen của Trần Trường Sinh, Niệm Sinh sửa sang lại cổ áo cho hắn một chút nói: "Trường Sinh đại ca của ta đương nhiên là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử"
"Nhưng thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử như ngươi, có phải là còn điêu gì muốn dặn dò ta hay không."
Nghe vậy, Trân Trường Sinh lấy ra Bạch Trạch bị Thất Thải Vẫn Thạch phong bế nói: "Những việc ta sắp làm rất nguy hiểm, Tiểu Hắc là thụy thú, bản năng của nó sẽ không để nó tham dự chuyện lần này."
"Vu Lực tuy rằng có thể bảo vệ nó, nhưng bên cạnh hắn có quá nhiều người, ta sợ đến lúc đó sẽ xảy ra vấn đề."
"Cho nên trong khoảng thời gian gân đây, Tiểu Hắc giao cho ngươi."
"Chỉ khi các ngươi sống sót an toàn, ta mới có thể không hề cố ky đại khai sát giới."
Nghe thế, Niệm Sinh cau mày nói: "Trường Sinh đại ca, thật ra ta có năng lực giúp ngươi."
"Ta biết ngươi có năng lực giúp ta, nhưng ngươi đã lựa chọn con đường này, vậy ngươi phải chuyên tâm đi tiếp."
"Lãng phí thời gian vào chuyện giết người, ngươi còn thời gian đi làm chuyện khác sao?"
"Giết sạch tất cả mọi người, chuyện này cần hao tốn rất nhiều thời gian để làm."
"Ta muốn những tên vương bát đản kia chết, chứ không phải muốn Niệm Sinh nhà ta chết."
Nhận được câu trả lời này, Niệm Sinh mới giãn mày ra.
"Nếu Trường Sinh đại ca đã nói như vậy, vậy ta đành phải nghe lời của ngươi."
"Cho nên đồ vật của ta đâu?”
Nhìn bàn tay nhỏ bé trắng nốn đưa đến trước mặt mình, Trân Trường Sinh nghi hoặc nói: "Đồ vật gì?" ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận