Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1041: không có khả năng lại có người th

Chương 1041: không có khả năng lại có người thChương 1041: không có khả năng lại có người th
Chương 1041: không có khả năng lại có người thứ hai
"Đúng vậy.'
"Sau khi trùng tu sẽ có một đoạn thời gian suy yếu, ta sẽ hộ đạo cho ngươi, không ai có thể động đến ngươi."
Nghe xong, Trần Hương lúc này nhắm mắt khoanh chân đả tọa.
Một lượng lớn thần lực giống như hồng thủy tuôn ra từ trong cơ thể Trân Hương.
Thấy thế, Phù Dao vung tay phải lên, tất cả thân lực đều hội tụ thành một quả cầu lơ lửng giữa không trung.
"Ông!"
Sau khi thần lực ngừng tuôn ra, trong cơ thể Trần Hương lại bay ra một ít "đường" gần như trong suốt.
Mà những 'đường' này cũng được Phù Dao ngưng tụ thành quả câu đặt ở một bên.
Theo 'đường' dư thừa bị bóc ra, khí tức của Trân Hương hoàn toàn biến mất. Cảm giác kia giống như triệt để biến thành một phàm nhân.
"Không tồi!" Nhìn trạng thái của Trân Hương, Phù Dao hài lòng gật đầu.
"Bản lĩnh dạy người của Trần Trường Sinh quả nhiên độc bộ thiên hạ, có thể đạt tới loại tình trạng cử trọng nhược khinh này thế gian hiếm có."
"Tu vi và đạo tách ra của ngươi đều ở nơi này.
"Biết tiểu tử ngươi thích lười biếng, những tu vi này để lại cho ngươi, hẳn là có thể bớt đi cho ngươi một đoạn thời gian khổ tu."
Nói xong, Phù Dao xoay người trở về phòng, chỉ để lại mọi người mặt mày ngơ ngác.
Mọi người: ”...
Trân Hương gian lận dùng mánh lới ngươi lại chu toàn mọi việc, còn chúng ta chăm chỉ thì lại không được quan tâm, sự khác biệt này quá rõ ràng rồi đấy.
Đang lúc mọi người âm thầm than phiền, Trân Hương mở mắt. Chỉ thấy hắn há mồm khẽ hút, quả cầu chứa đựng một lượng lớn tu vi kia bị hắn nuốt vào trong bụng.
Nhưng kỳ quái là, hấp thu nhiêu năng lượng như vậy, trên người Trần Hương lại không có chút dao động tu vi nào.
"Trân Hương, ngươi đây xem như trùng tu thành công rồi sao?" Từ Diêu tò mò hỏi một câu.
Nghe vậy, Trân Hương gật đầu nói: "Đã thành công."
"Nhưng mà ta cần một khoảng thời gian để hoàn thiện đạo của ta, dù sao cũng đã bóc ra một số thứ, ta cần thời gian để lấp đầy."
"Đúng rồi, những lời vừa rồi các ngươi nghe rõ chưa?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều trâm mặc nhìn về phía Trân Hương.
Rất rõ ràng, tất cả mọi người đều không hiểu.
Thấy thế, Trân Hương cười nói: "Tính tình của đại bá ta là như vậy đó, các ngươi hãy thông cảm một chút." "Kỳ thật những thứ hắn nói, các ngươi bỏ chút thời gian vẫn có thể hiểu được."
"Tiên Tôn cảnh ban đầu là không có phân chia cảnh giới, cho nên cũng có thể nói thành, chỉ cần tiến vào Tiên Tôn cảnh liên đạt đến Thiên Tiên cảnh."
"Đương nhiên, nói như vậy có thể các ngươi còn không quá lý giải, ta lại nói trắng ra một chút."
"Thiên hạ đại đạo ngàn vạn, không phải chúng ta sáng tạo ra một đại đạo nào đó, mà là chúng ta tìm được đạo thích hợp với mình.”
"Muốn mượn lực lượng đại đạo, chúng ta phải thử biến đại đạo thành hình dạng của chính chúng ta."
"Cũng chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể mượn dùng lực lượng đại đạo, đây chính là trình độ câu thông đối với đại đạo.
Nghe được điều này, Từ Diêu mở miệng nói: "Vậy tại sao ngươi muốn trùng tu, trình độ câu thông của ngươi đối với đại đạo cũng không đủ sao?" "Trình độ câu thông với đại đạo của ta đương nhiên là đủ rồi."
"Nhưng lúc ta ở Tiên Tôn cảnh có chút lười biếng, mượn đại đạo của người khác, cho nên chuyện này dẫn đến ta bị kẹt lại ở Tiên Vương cảnh."
"Mặc dù tốn nhiều thời gian cũng có thể đột phá, nhưng so sánh với trùng tu, vẫn là trùng tu có hiệu quả cao hơn."
Đạt được câu trả lời như vậy, Tô Hữu suy tư một chút, mở miệng nói: "Nếu mượn nhờ đạo của người khác sẽ có bình cảnh xuất hiện, vậy vì sao Phù Dao tiền bối còn muốn chúng ta làm như vậy."
"Bởi vì tư chất của các ngươi quá kém!"
Trong phòng truyền ra âm thanh của Phù Dao.
"Ngoại trừ con sâu béo cùng với tiểu nha đầu dùng kiếm kia, đám người các ngươi cả đời vô vọng Tiên Vương cửu phẩm."
"Cho nên mượn đạo của người khác hay không, không có gì khác nhau.
Nghe được Phù Dao nói, Trần Hương lập tức nói: "Đại bá, lời này của người cũng quá đả kích người."
"Nhân sinh có vô hạn khả năng, kỳ tích chính là được sáng tạo ra.'
"Chúng ta không nên nói quá chắc chắn như vậy."
"Hừ!" Phù Dao hừ lạnh một tiếng.
"Trên đời này chỉ có một Trân Thập Tam, không có khả năng lại có người thứ hai."
Nói xong câu đó, trong phòng không truyền ra thanh âm nữa.
Nghe thế, Trân Hương cũng mở miệng an ủi: "Không cần nghe đại bá ta nói nhảm, các ngươi là có hi vọng bước vào Tiên Vương cửu phẩm."
"Hiện tại trước mặt các ngươi có hai con đường, thứ nhất chính là mượn dùng đạo của người khác."
"Lấy tích lũy của các ngươi ở kiếp trước, về sau muốn đạt tới Tiên Vương cảnh không phải là vấn đề gì, nhưng các ngươi rất khó đột phá độ cao trước kia."
"Về phần Từ nha đầu ngươi nha, có thể mượn dùng đạo của ta, tương lai thành tựu đạt tới Tiên Vương thất phẩm không phải là vấn đề gì." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận