Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1411: không hiểu thấu sinh tử

Chương 1411: không hiểu thấu sinh tửChương 1411: không hiểu thấu sinh tử
Chương 1411: không hiểu
thấu sinh tử
"Được"
Nói xong, đám người Diệp Vĩnh Tiên xoay người rời đi.
Ở bên ngoài cứ điểm.
"Ngươi sợ hắn làm gì, thứ hắn hiểu ta cũng hiểu."
"Không thừa dịp hắn trọng thương đánh chết hắn, chúng ta sau này sẽ rất khó gặp được cơ hội tốt như vậy."
Rời khỏi cứ điểm, Vương Hạo không nhịn được phàn nàn hai câu.
Nghe vậy, sát ý của Trương Chấn lập tức bộc phát.
"Lặp lại một lần nữa, ta vĩnh viễn sẽ không đối địch với hắn, ta chỉ là hợp tác với ngươi, không phải đầu nhập dưới trướng của ngươi."
"Nếu ngươi muốn động thủ với hắn, ta nhất định sẽ giết ngươi."
Đối mặt với sát ý của Trương Chấn, Vương Hạo cười nói: "Ta muốn giết hắn không giả, nhưng xưa nay ta chưa từng thành công.'
“Hơn nữa qua thời gian dài như vậy đến nay, vẫn luôn là hắn khi dễ ta, ngươi dù sao cũng phải giảng chút đạo lý đi.
"Ta không có tâm tình giảng đạo lý với ngươi, ta chỉ cân kết quả."
"Ngươi động đến hắn, ta sẽ giết ngươi..
Nghe nói như thế, Vương Hạo "uỷ khuất" nhìn về phía Diệp Vĩnh Tiên.
"Lão tổ tông, người nghĩ thế nào vê chuyện này?" "Đao Đế cũng đều bị ngươi lôi kéo, ngươi tự nhiên là chiếm cứ ưu thế."
"Nếu Trân Trường Sinh chết, các ngươi sẽ quay đầu đối phó ta, cho nên ta hiện tại không hy vọng hắn chất."
"Như ngươi thấy đấy, ta chưa bao giờ có ý định giết hắn, ta chỉ là muốn mọi người tự do hơn một chút mà thôi."
"Nếu các ngươi đã nghĩ như vậy, ta đây cũng chỉ có thể thiểu số phục tùng đa số thôi!"
Tại cứ điểm Chúc Long.
Đợi đến khi đám người Vương Hạo rời đi, Trân Trường Sinh lúc trước ánh mắt còn sắc bén, nhất thời mỏi mệt nằm ở trong ao ngũ sắc.
Lúc này, khôi lỗi Tiên Cốt bên cạnh tiến lên nói: "Chủ nhân, kế hoạch có tiếp tục hay không?"
"Tiếp tục chấp hành đi, dựa theo kế hoạch vốn có, không tiếc bất cứ giá nào, thanh trừ sinh linh toàn bộ Kỷ Nguyên."
"Mặt khác phải tận lực ngăn chặn †u sĩ cao giai của Tứ Phạm Tam Giới, chờ ta giải quyết những người khác rồi lại nói."
“Tuân mệnh!"
Nhận được mệnh lệnh của Trần Trường Sinh, hai cỗ khôi lỗi cũng biến mất.
Trong cứ điểm trống rỗng, chỉ còn lại một mình Trân Trường Sinh.
"Hệ thống, khi đối mặt với rất nhiều phân thân của Thiên Đế, ngươi có sợ không?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻt Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, thanh âm điện tử đã lâu không xuất hiện kia lại vang lên một lân nữa.
"Bẩm kí chủ, bổn hệ thống không có loại cảm xúc sợ hãi này."
"Nhưng hành vi của ngươi trong mắt ta không có chút ý nghĩa nào, bởi vì cho dù ngươi chết, cũng không sửa đổi được kết cục của Hồ Khoai Tây.
Nghe nói như thế, Trần Trường Sinh trôi nổi trong ao ngũ sắc ngơ ngác nhìn nóc nhà.
"Ngươi nói không sai, cho dù ta chết cũng không thay đổi được kết cục của bất luận kẻ nào."
"Nhưng vào khoảnh khắc đó, ta thật sự muốn chết, ta muốn kết thúc cuộc đời dài đằng đẳng không có điểm cuối này của mình."
"Ta nhu nhược, ta khiếp đảm, ta không dám đối mặt với thời gian dài đằng đãng kia."
"Ta càng không hiểu thấu sinh tử trên thế gian."
"Ta đã giúp vô số người thoát khỏi thung lũng, giúp vô số người thoát khỏi sự nhu nhược, nhưng ta lại không thể khiến chính mình thoát khỏi."
"Nhưng kí chủ ngươi cuối cùng không có lựa chọn tử vong, không phải sao?"
Lời nói của hệ thống khiến Trần Trường Sinh trâm mặc.
Một lúc lâu sau, Trân Trường Sinh mở miệng nói: "Ngươi nói đúng, tại thời khắc sống còn ta cũng không có lựa chọn tử vong." "Tuy ta đã mất đi rất nhiêu, nhưng cũng có rất nhiêu thứ đang níu kéo ta.
"Nếu như ta chết, những người còn sống kia cũng sẽ rất thương tâm.
"Mà hậu quả do dự không quyết như vậy, chính là mỗi thời mỗi khắc ta đều sống ở trong dày vò."
"Hệ thống ngươi hãy nói cho ta biết, ta nên kết thúc tất cả những thứ này như thế nào?"
Đối mặt với vấn đề của Trần Trường Sinh, hệ thống bình tĩnh nói: "Xin lỗi kí chủ, ta không trả lời được vấn đề này của ngươi."
"Thứ ta có thể cho ngươi chỉ có thời gian, ngươi cần ở trong thời gian tìm kiếm đáp án."
Nhận được câu trả lời này, Trần Trường Sinh hít sâu một hơi chậm rãi phun ra.
"Ngươi nói đúng, đáp án của ta chỉ có thể tìm kiếm trong thời gian."
"Vậy ngươi nói xem, một người thống khổ giống như ta, tiến hành phát tiết một chút, có phải lựa chọn sai lâm hay không?"
"Bẩm kí chủ, bất kể ngươi làm ra chuyện gì, ở chỗ ta cũng đều không phân đúng sai.
"Nhưng từ trên lý luận mà nói, người phát tiết một chút kiêm chế, sẽ có thể trợ giúp điều tiết cảm xúc."
"Vậy nếu phương thức phát tiết của ta là tàn sát toàn bộ Kỷ Nguyên thì sao?"
"Ngươi là kí chủ của ta, những sinh linh khác không liên quan gì tới ta. Nghe vậy, Trân Trường Sinh cười.
"Được, có câu nói này của ngươi là đủ rồi, ta cũng nên càn rỡ một lần không chút cố ky."
Nói xong, Trân Trường Sinh ném ra một quả cầu ánh sáng, mà quả cầu ánh sáng kia thì chậm rãi dung nhập vào trong bụng Trân Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận