Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1082: phương pháp trường sinh

Chương 1082: phương pháp trường sinhChương 1082: phương pháp trường sinh
Chương 1082: phương pháp trường sinh
Nghe thế, Tiểu Tiên Ông sốt ruột: "Không phải chứ, ta còn chưa nói chuyện gì, sao ngươi lại từ chối."
"Tốt xấu gì cũng là người quen, ngươi dứt khoát từ chối như vậy ta rất mất mặt."
Đối mặt với lời nói của Tiểu Tiên Ông, Trân Trường Sinh trợn mắt nói: "Tổ tông của ta, ngươi để cho ta nhàn rỗi hai ngày có được hay không?”
"Lần trước ngươi tới tìm ta, mục đích là để ta tái tạo thế giới."
"Chỉ có một chuyện như vậy, ta liền bận rộn mấy vạn năm."
"Ban đầu, ta mở ra thời đại mới, đánh một trận với cấm địa Hoang Cổ, xử lý những con chuột cống kia."
"Sau khi đặt nên móng vững chắc, ta lại chinh chiến Luân Hồi bình định Bát Hoang, trong lúc đó còn góp một hơi thở cuối cùng của Thiên Huyền và Thập Tam vào." "Ba vạn năm trước, ta bắt đầu mưu đồ Tứ Phương Đại Lục, tìm kiếm võ đài phát triển tốt hơn cho thế giới này."
"Những gì nên làm và không nên làm, ta đều đã làm rồi."
"Hiện tại đám tiểu tử kia hy vọng ta dừng lại nghỉ ngơi một chút, ngươi cũng đừng tìm chuyện cho ta được không."
"Một mảnh hiếu tâm của đám tiểu tử, ta như thế nào cũng phải hưởng thụ một chút, ngươi nói xem có đúng không.'
Nhìn thái độ không kiên nhẫn của Trần Trường Sinh, Tiểu Tiên Ông cười ha ha tiến đến bên cạnh Trân Trường Sinh, nói: "Động một chút là làm rùa, thế giới lớn như vậy ngươi liền không muốn đi ra ngoài nhìn xem?"
"Không muốn!"
"Bây giờ ta chỉ muốn ở nhà đùa nghịch khôi lỗi một chút, thuận tiện trêu chó thả chim, chuyện thế giới không liên quan gì tới ta."
"Nói như thế này với ngươi đi, cho dù hiện tại Bát Hoang Cửu Vực bị người đánh nổ, vậy cũng không có quan hệ gì với ta."
"Bởi vì đây là chuyện của chính bọn họ."
Nói xong, Trân Trường Sinh xoay người, cúi đầu loay hoay với linh kiện khôi lỗi.
Thấy thế, Tiểu Tiên Ông mặt dạn mày dày chuyển tới trước mặt Trần Trường Sinh, tiếp tục dụ hoặc nói: "Ngươi ở đây lâu như vậy, có vài chuyện bên ngoài ngươi có thể không biết."
"Đao Đế Trương Chấn đã biến mất một vạn năm."
"Biến mất thì biến mất thôi."
"Hắn cũng không phải con trai của ta, ta còn có thể trói hắn ở bên cạnh ta sao?”
"Vậy ngươi không muốn biết, hắn đi nơi nào sao?”
"Hắn đi nơi nào có liên quan gì đến ta."
Nói xong, Trân Trường Sinh càng thêm không kiên nhãn.
Chỉ thấy Trần Trường Sinh ném linh kiện xuống đất, nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi đến cùng có đi hay không, ngươi không đi, vậy ta đi." Nhìn vẻ mặt tức giận của Trần Trường Sinh, Tiểu Tiên Ông nhếch miệng cười một tiếng, sau đó trực tiếp ngồi xuống đất.
"Ta chính là không đi."
"Được, ngươi không đi thì ta đi, thích ở lại đây, vậy ngươi cứ ở lại đây đi."
Nói xong, Trân Trường Sinh trực tiếp mang theo Bạch Trạch cùng với Thổ Bảo Thử đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Trần Trường Sinh, Tiểu Tiên Ông nhặt linh kiện trên mặt đất lên nói: "Thế giới bên ngoài rất đặc sắc, chẳng lẽ ngươi không muốn đi nhìn một chút sao?"
Đối mặt với lời nói của Tiểu Tiên Ông, Trân Trường Sinh không hề dừng lại bước chân.
Thấy thế, Tiểu Tiên Ông tiếp tục nói: "Phần lớn Thiên Mệnh Giả sau khi gánh chịu Thiên Mệnh, đều sẽ rời khỏi thế giới ban đầu."
"Chẳng lẽ ngươi không muốn biết tại sao sao?"
Nghe được Tiểu Tiên Ông nói, Trần Trường Sinh trực tiếp che lỗ tai bắt đầu chạy như điên.
"Ta đã tìm được phương pháp trường sinhl"
Nghe được lời này, Trần Trường Sinh dừng lại.
Ngay sau đó, Trần Trường Sinh nổi giận đùng đùng đi trở về, đoạt lấy linh kiện trong tay Tiểu Tiên Ông.
"Ngươi đánh rắm!"
"Tu sĩ thiên hạ chạy theo trường sinh như vịt, vô số anh hùng hào kiệt ngã xuống dưới hai chữ “trường sinh'."
"Trên đời này không có ai hiểu trường sinh hơn ta, bây giờ ngươi nói ngươi tìm được trường sinh, quả thực là đang đánh rắm!"
Một lượng lớn nước bọt phun lên mặt Tiểu Tiên Ông, Tiểu Tiên Ông dùng tay lau một cái, cười ha hả nói: "Trên đời này quả thật không có ai hiểu trường sinh hơn ngươi, thứ ta tìm được cũng quả thật không thể tính là trường sinh."
"Nhưng ta tin tưởng ngươi nhất định đã từng nghĩ đến một vấn đề, đó là tại sao ta có thể sống lâu như vậy."
"Lấy sự thông minh tài trí của ngươi, không khó tưởng tượng ra, thời gian ta hiện thế còn sớm hơn Hoang Thiên Đế, thậm chí là còn sớm hơn ngươi."
"Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ, ta vì sao có thể sống lâu như vậy sao?"
"Còn nữa, Niệm Sinh chấp nhất trường sinh như vậy, vì sao nàng lại cố tình lựa chọn đi cùng với chúng ta."
"Đây có phải là cho thấy, trong tay chúng ta có phương pháp để cho người ta sống lâu hơn hay không?”
Nghe nói như thế, Trân Trường Sinh bình phục tâm tình một chút.
"Nói còn hay hơn hát, nếu trong tay các ngươi thật sự có phương pháp này, Phù Dao sẽ không đi tìm các ngươi sao?”
"Nếu như trong tay các ngươi thật sự có loại phương pháp này, thư sinh làm sao lại không đi tìm các ngươi đòi hỏi, hắn sẽ không trơ mắt nhìn Thập Tam đi chết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận