Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1199: Nhất Tự Trường Xà Trận

Chương 1199: Nhất Tự Trường Xà TrậnChương 1199: Nhất Tự Trường Xà Trận
Chương 1199: Nhất Tự Trường Xà Trận
"Ngươi coi ta là ân sư thụ nghiệp, xem ra ngươi thật sự muốn giết ta."
"Nhưng ta không quan tâm, chỉ cần ngươi không giở trò, chuyện sau này để sau này tính."
"Cho nên bây giờ ngươi có thể nói ra kế hoạch của ngươi rồi chứ?"
Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, Vương Hạo cười ha hả nói: "Kế hoạch đương nhiên là có, nhưng ta cần sự hỗ trợ của ngươi."
"Căn cứ theo điều tra của ta, người hộ đạo bên cạnh Miêu Thạch trên cơ bản đều có thể bỏ qua, kẻ duy nhất cần đối phó, chính là lão gia hỏa tên Miêu Sơn kia."
"Lão giả này là tướng tài đắc ý của Ngọc Hoàn Thiên Đế, còn là trí giả nổi danh Tứ Phạm Tam Giới.'
"Có lão một mực đi theo bên người Miêu Thạch, chúng ta căn bản không có cơ hội đắc thủ." "Không bắt được Miêu Thạch, chúng ta sẽ không giải quyết được Ngọc Hoàn Thiên Đế.
"Ngọc Hoàn Thiên Đế không chết, chẳng những ngươi không lấy được Trùng Đồng, ta cũng không chiếm được Tịnh Thế Chú."
"Cho nên chúng ta phải nghĩ biện pháp giải quyết Miêu Sơn trước."
Nghe thế, Trân Trường Sinh liếc qua Vương Hạo, thản nhiên nói: "Không phải ngươi nói ngươi không biết tin tức của lão giả này sao?"
"Vừa nãy ta quên mất."
Đối với câu trả lời có lệ này của Vương Hạo, Trần Trường Sinh cũng không truy đến cùng, chỉ là từ tốn nói: "Miêu Sơn có nhược điểm gì không?"
"Gần như không có, Miêu Sơn người này làm việc bình tĩnh, cẩn trọng từng bước."
"Tại thời điểm chinh chiến, lão nhiều lần hiến kế phá hủy kế hoạch tiến công của đám người Hoang Thiên Đế"
"Vì thế đám người Hoang Thiên Đế mấy lân muốn đánh chết lão, nhưng đều không thành công.'
"Trước đây ít năm ta thử nhằm vào lão, nhưng đều bị lão phát hiện trước, còn suýt nữa bị vây giết."
"Ngươi và lão là cùng một loại người, ta cảm thấy ngươi có lẽ sẽ có biện pháp đối phó lão."
Nghe vậy, Trân Trường Sinh suy tư một chút, chậm rãi nói: "Người không có khả năng không có nhược điểm, dù có thông minh đến đâu cũng sẽ có nhược điểm của riêng mình.”
"Ngươi cảm thấy nhược điểm của Miêu Sơn là ai?"
Đối mặt với câu hỏi của Trần Trường Sinh, Vương Hạo suy nghĩ một chút nói: "Miêu Sơn không có con cái, chỉ có một đệ tử, hiện tại đang phục vụ ở dưới trướng của Ngọc Hoàn Thiên Đế."
"Có lẽ người này chính là nhược điểm duy nhất của Miêu Sơn."
"Sai!" Trân Trường Sinh trực tiếp phủ định ý nghĩ của Vương Hạo.
"Nhược điểm duy nhất của Miêu Sơn không phải đệ tử kia của lão, mà là Miêu Thạch lão vẫn luôn bảo vệ."
"Muốn đối phó với Miêu Sơn, vậy chúng ta phải nhắm vào Miêu Thạch trước."
"Muốn làm cho Miêu Thạch mất bình tính, vậy chúng ta phải lợi dụng đệ tử của Miêu Sơn dẫn Miêu Thạch ra."
Nghe được kế hoạch của Trần Trường Sinh, Vương Hạo cau mày nói: "Nhưng đệ tử của Miêu Sơn đang phục vụ dưới trướng của Ngọc Hoàn Thiên Đế."
"Muốn động vào người này, chúng ta không thể tránh khỏi Ngọc Hoàn Thiên Đế."
"Không có con tin trong tay, cưỡng ép giao thủ với Ngọc Hoàn Thiên Đế, đến lúc đó e rằng sẽ đánh rắn động cỏ."
"Ta biết, cho nên ta chẳng những phải động thủ với đệ tử của Miêu Sơn, đồng thời còn sẽ động thủ với tất cả mọi người."
"Theo lý thuyết mà nói, bất kể chúng ta lựa chọn động vào bên nào, đều sẽ đánh rắn động cỏ."
"Quan hệ tuân hoàn đặc thù như vậy, chắc là do Miêu Sơn kia cố ý làm ra." "Nói một cách chính xác, Miêu Sơn hẳn là đã vận dụng lý niệm quân trận vào mối quan hệ giữa người với người.'
"Nhất Tự Trường Xà Trận”, ta tin tưởng ngươi nhất định đã từng nghe nói qua."
"Đánh vào đầu rắn, đuôi rắn động đậy, trong nháy mắt sẽ bị quấn lấy."
"Đánh vào đuôi rắn, đầu rắn động đậy, nanh độc của rắn sẽ cho chúng ta một đòn chí mạng."
"Đánh vào eo rắn, thân rắn va chạm ngang, đầu đuôi kết hợp, cục diện giảo sát hoàn toàn không thể giải."
"Muốn phá Nhất Tự Trường Xà Trận này, chỉ có nắm chặt đầu, kẹp đuôi, chém vào eo, khiến cho đầu đuôi không thể tương trợ lẫn nhau."
Nghe Trân Trường Sinh phân tích xong, Vương Hạo nhướng mày, nói: "Thì ra là thế, trách không được mỗi lần ta tính kế Miêu Sơn đều sẽ thất bại."
"Không ngờ Miêu Sơn lại lấy bản thân làm mồi nhử, bày ra một sát cục chờ ta mắc bẩy." "Cũng may mắn có ngươi, nếu không ta sẽ trúng chiêu.”
Đối mặt với lời nói của Vương Hạo, Trần Trường Sinh thản nhiên nói: "Vận dụng nguyên lý quân trận để bố trí người bên cạnh, quả thực là cao minh."
"Nhưng làm như vậy có một khuyết điểm rất lớn, đó chính là người bên cạnh lão sẽ không hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh giống như quân đội."
"Trong bốn người này, một khi có bất kỳ người nào xảy ra vấn đề, vậy mối quan hệ tuần hoàn đặc thù này sẽ tan rã."
"Đồng thời, dễ dàng bị giải quyết nhất trong bốn người chính là đệ tử của Miêu Sơn."
"Thế lực của người này không bằng Ngọc Hoàn Thiên Đế, thân phận không bằng Miêu Thạch, trí tuệ không bằng sư phụ hắn."
"Đệ tử của Miêu Sơn vừa xảy ra vấn đề, cho dù Miêu Sơn có thể án binh bất động, nhưng Miêu Thạch cũng sẽ ngồi không yên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận