Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1211: Huyền Thai Thiên Đế

Chương 1211: Huyền Thai Thiên ĐếChương 1211: Huyền Thai Thiên Đế
Chương 1211: Huyền Thai Thiên Đế
"Thậm chí bọn họ còn có thể căn cứ vào chín loại phương hướng kia, nghiên cứu ra binh khí càng mạnh, càng lợi hại hơn.”
"Mà ngượi, lại là người duy nhất trên đời này nắm giữ chín kiện Sát Thần Binh."
"Không sail"
Trân Trường Sinh cười gật gật đầu.
Thấy thế, Vương Hạo nhìn cái rương nói: "Cho nên bên trong cái rương này, chính là một trong chín kiện hàng mẫu kia?"
"Đúng vậy.'
"Uy lực thế nào?"
"Chín kiện hàng mẫu, hiệu quả của mỗi một kiện đều không giống nhau, tại thời điểm tiên dân thượng cổ đại chiến với cấm địa Thánh Khư, ta không có ở đây."
“Cho nên ta cũng không tiện ước định uy lực cụ thể của hàng mẫu này, nhưng thử một chút là rõ ràng.'
Nhận được câu trả lời này, Vương Hạo suy nghĩ một chút nói: "Sát Thân Binh thật sự chỉ có chín kiện?"
Đối mặt với vấn đề này, Trần Trường Sinh cười mà không nói, cũng không trả lời...
Trong hư không.
"Âm!"
Động tĩnh cường đại làm nổ tung một thông đạo không gian, còn làm nổ một thân ảnh đi ra từ trong đó.
"Vùi"
Chỉ thấy thân ảnh kia vung tay phải lên, vô số vết nứt không gian lập tức được vá lại.
"Bốp bốp bốp!"
"Không hổ là Huyền Thai Thiên Đế của Bình Dục Thiên, một thân huyền công quả nhiên là ảo diệu vô tận."
Trân Trường Sinh vỗ tay đi ra từ đằng sau một khối thiên thạch.
Cùng lúc đó, Vương Hạo cùng với Diệp Vĩnh Tiên cũng phong bế đường lui của Huyền Thai Thiên Đế. Thấy thế, Huyền Thai Thiên Đế mở miệng nói: "Vây quét Thiên Uyên thế giới, ta có việc không có tham gia."
"Không thể nhìn thấy dung mạo của Người Đưa Tang, ta cảm thấy tiếc nuối."
"Nhưng hôm nay nhìn thấy dung mạo, không ngờ Người Đưa Tang trong truyền thuyết lại bình thường như vậy."
"Điều này thực sự khiến cho tại hạ có chút thất vọng."
"Ha ha hat"
"Đừng vội, chờ một chút ta sẽ cho ngươi một kinh hỉ lớn."
"Nhưng trước đó, ta có một vấn đề muốn hỏi một chút."
"Nghe nói lúc ngươi sinh ra, trong cơ thể đã thai nghén một Thiên Địa Huyền Thai, cho nên ngươi được xưng là Huyền Thai Thiên Đế."
"Đối với chuyện này ta rất hiếu kỳ, Huyền Thai trong cơ thể ngươi có thể bị đào ra hay không.'
Nghe vậy, Huyền Thai Thiên Đế cười nhạt một tiếng nói: "Ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết sao, nhưng chỉ sợ ngươi không có năng lực này.'
"Ha ha hat"
"Được, vậy ta sẽ thử xem, ta cũng rất muốn biết."
"Thiên Đế của Tứ Phạm Tam Giới rốt cuộc mạnh đến mức nào."
Nói xong, Trân Trường Sinh cùng với Huyền Thai Thiên Đế đều giữ im lặng.
Cao thủ so chiêu đều chú ý từng li từng tí, chiến đấu trước mắt đã là không có cách nào tránh khỏi, nói nhảm quá nhiều sẽ chỉ làm mình lộ ra sơ hở.
"Âm!"
Im lặng một hồi lâu, Vương Hạo rốt cục không nhịn được xuất thủ trước, Vạn Cốt Ấn đập thẳng đến đỉnh đầu của Huyền Thai Thiên Đế.
Đồng thời, bốn sợi xiêng xích màu máu cũng vây khốn tay chân Huyền Thai Thiên Đế.
"Rắc!" Chỉ thấy trên người Huyên Thai Thiên Đế lóe lên thân quang, xiêng xích màu máu đứt gãy một cách dễ dàng, Vạn Cốt Ấn to lớn như núi cũng bị một pháp ấn của Huyền Thai Thiên Đế đánh bay ra ngoài.
Thành công hóa giải thế công của Vương Hạo, Huyền Thai Thiên Đế lắc mình xuất hiện ở một phương vị khác.
"Âm!"
Ngàn vạn lôi đình bổ thẳng đến hư không, một thân ảnh cũng bị ép đi ra, người này chính là Trân Trường Sinh núp trong bóng tối.
Ngay tại thời điểm Huyền Thai Thiên Đế chuẩn bị hạ sát thủ đối với Trân Trường Sinh, Diệp Vĩnh Tiên ra tay.
'Xoát!"
Kiếm quang hiện lên, vô số ngôi sao bị chém thành hai nửa.
Đối mặt với kiếm chiêu sắc bén như thế, Huyền Thai Thiên Đế cũng không thể không xoay người phòng ngự.
"Âm!" Phá nát công kích mà Diệp Vĩnh Tiên đánh ra, Huyền Thai Thiên Đế lạnh lùng nhìn hai người Vương Hạo, mà Trần Trường Sinh thì tiếp tục kéo dài khoảng cách trốn đến biên giới chiến trường.
"Chậc chậc!"
"Thiên Đế đúng là Thiên Đế, ta trốn kỹ như vậy mà cũng bị ngươi phát hiện ra, thật đáng nể."
Tay phải đặt lên trên cái rương màu bạc, Trân Trường Sinh cười ha hả khen một câu.
Nghe vậy, Huyền Thai Thiên Đế cũng không để ý tới lời nói của Trần Trường Sinh, mà là nhìn vê phía Diệp Vĩnh Tiên nói: "Tình huống của ngươi tương đối đặc thù, chúng ta chưa từng nghĩ tới sẽ đối phó ngươi.
"Có thể sống tốt, tại sao phải lăn lộn cùng với những người này, ngươi có biết hậu quả khi làm như vậy là gì không?"
Đối mặt với lời nói của Huyền Thai Thiên Đế, Diệp Vĩnh Tiên cũng không có trả lời, nhưng Vương Hạo ở một bên lại không vui.
"Lời này của ngươi là có ý gì, cái gì gọi là lăn lộn cùng một chỗ với chúng ta."
"Lão tổ tông nhà ta cùng với chúng ta là người một đường, ngươi không nên tùy tiện gắn nhãn cho người khác."
"Còn nữa, nghe ý tứ của ngươi, ta không trêu chọc các ngươi, các ngươi cũng chuẩn bị đối phó ta?"
Liếc mắt nhìn Vương Hạo đang "phẫn nộ sục sôi”, Huyên Thai Thiên Đế thản nhiên nói: "Đi con đường ma tu, còn luyện chế thứ như Vạn Cốt Ấn, ngươi cảm thấy ngươi không đáng chết sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận