Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1605: mèo đen

Chương 1605: mèo đenChương 1605: mèo đen
Chương 1605: mèo đen "Vẫn không ổn.' Quan Bình rụt tay về. "Tiên sinh, còn có chuyện gì khác, ngươi nói hết ra đi. Ta đã nghe lời như vậy rồi, sao ngươi cứ muốn lừa ta thết"
"Ha ha hai" Biểu cảm có chút bất mãn của Quan Bình khiến Trân Trường Sinh bật cười."Nha đầu này, ban cho ngươi cơ duyên mà ngươi lại nghi ngờ ta. Nói thật, dị thú này tuy không bằng một số thượng cổ thần thú đỉnh cấp, nhưng cũng đủ để xem thường đại đa số sinh linh trên đời. Chỉ cần ngươi chăm sóc kỹ lưỡng, tương lai nó nhất định sẽ trở thành một trợ lực lớn cho ngươi. Nhưng mà tính tình của nó hơi ngang ngược, ngươi phải kiên nhẫn khi nuôi dưỡng. Hơn nữa muốn để nó trưởng thành, việc cho nó ăn ngươi phải tự mình chịu trách nhiệm.” Nghe xong lời miêu tả của Trân Trường Sinh, Quan Bình đã có chút động lòng."Thật sự chỉ có những yêu cầu này thôi sao?” Hoàn toàn chính xác!"
Nhận được sự đảm bảo của Trân Trường Sinh, Quan Bình lập tức vui vẻ ôm tinh thạch vào lòng.
Khế ước chủ tớ được ký kết, con mèo đen này cũng trở thành linh thú khế ước của Quan Bình. Cảm nhận được khí tức hung hãn của con mèo đen trong tinh thạch, Quan Bình vui đến mức không ngậm được miệng.
"Tiên sinh, thực đơn bình thường của loại dị thú này là gì?"
"Hỗn Độn Khí." Trân Trường Sinh thản nhiên nói ra một từ, mà cả người Quan Bình cũng lập tức cứng đờ.
"Tiên sinh, ngươi vừa nói nó ăn gì cơ?
"Ngươi không nghe nhâm đâu, dị thú này ăn Hỗn Độn Khí. Chính là loại Hỗn Độn Khí một ngàn vạn Nguyên Đan một luông đó, hơn nữa mỗi năm nó phải phục dụng ít nhất ba luồng Hỗn Độn Khí. Nếu không ăn no, nó sẽ chết đói. Hơn nữa theo sự trưởng thành của nó, lượng Hỗn Độn Khí nó cần cũng sẽ tăng dần.
Nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Quan Bình lập tức xụ xuống.
Tiên sinh, ngươi đừng đùa chứ. Hỗn Độn Khí là thứ có giá mà không có hàng, tuy nói là một ngàn vạn Nguyên Đan một luông, nhưng trên thực tế hai ngàn vạn cũng khó mua. Mà nó mỗi năm còn phải ăn ít nhất ba luông Hỗn Độn Khí, ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để mua Hỗn Độn Khí cho nó ăn. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Đó là chuyện của ngươi." Trân Trường Sinh dang hai tay ra, có chút vô tội nói: "Linh thú của ngươi, ngươi đương nhiên phải có trách nhiệm cho nó ăn no." "Ta không cân nữa, ta nuôi không nổi linh thú này." Quan Bình đặt tinh thạch lên bàn, trực tiếp từ chối nuôi "mèo đen". "Muộn rồi!"
"Ngươi vừa mới ký kết khế ước chủ tớ với nó, có một chuyện ta chưa kịp nói cho ngươi biết. Dị thú này cực kỳ đặc biệt, khế ước chủ tớ chỉ có thể hạn chế nó, không thể khống chế sinh tử của nó. Hơn nữa một khi ai ký kết khế ước chủ tớ với nó, người đó sẽ bị nó coi là kẻ thù không đội trời chung. Dù có lên trời xuống đất, trừ phi nó chết, nếu không nó sẽ luôn truy sát ngươi.
Hiểu rằng mình bị lại bị Trân Trường Sinh lừa, Quan Bình bu môi nói: "Truy sát thì truy sát, ta còn sợ nó sao! Ta không tin một con súc sinh có lông còn có thể làm gì được ta.
"Chưa chắc đâu." Trân Trường Sinh nhếch mép, trực tiếp phản bác lời Quan Bình: Dị thú này ngươi không nuôi, ta sẽ nuôi. Nếu ta nuôi, không quá ba năm, thực lực của dị thú này liền sẽ phi thường khả quan. Đến lúc đó ngươi chỉ có thể biến thành phân của nó thôi."
Thấy mình không thể thoát khỏi "thiên la địa võng" của Trần Trường Sinh, Quan Bình khóc lóc nói: "Tiên sinh, tự nhiên ngươi lại lừa ta.
"Đây không phải lừa ngươi, đây là thúc đẩy ngươi. Ai bảo ngươi cả ngày chỉ nghĩ đến luyện đan, không chịu khó chuyên tâm tu luyện. Ta đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi, muốn luyện ra đan dược tuyệt thế, tu vi cường hãn là điều không thể thiếu. Nhưng ngươi luôn coi lời ta như gió thoảng bên tai, không cho ngươi nếm mùi lợi hại, ngươi thật sự cho răng ta là tượng đất sao?" "Tiên sinh-" Đối mặt với sự khiển trách của Trân Trường Sinh, Quan Bình bĩu môi, nước mắt lưng tròng xoa bóp vai cho Trân Trường Sinh.Ta sai rồi, ta đảm bảo sau này sẽ chăm chỉ tu luyện, ngươi thu hồi linh thú này lại được không?”
Không được!"
"Dị thú này là chìa khóa thúc đẩy ngươi tu luyện, đồng thời cũng là sự bảo vệ cho tương lai của ngươi. Tình hình của ngươi ta rất rõ, dù ta có dí dao vào cổ ngươi, ngươi cũng sẽ không trở thành cường giả chân chính. Đã như vậy, ta chỉ có thể chuẩn bị cho ngươi một vệ sĩ. Hãy nuôi nó thật tốt, như vậy đan dược ngươi luyện ra mới không bị người khác dòm ngó.
Nghe lời Trần Trường Sinh nói, Quan Bình miễn cưỡng nhìn tinh thạch trên bàn nói: Nhưng mà loại sói mắt trắng không biết ơn này luôn ở bên cạnh ta, cũng rất nguy hiểm!"
"Chưa chắc đâu. Loại dị thú này tuy rất dễ phệ chủ, nhưng nó dù sao cũng chỉ là con non, hơn nữa còn bị ta dùng đại thủ đoạn điểm hóa. Chỉ cần ngươi chăm sóc tốt, vẫn có cơ hội thuần phục nó.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận