Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1047: Việc đời như một giấc mộng lớn

Chương 1047: Việc đời như một giấc mộng lớnChương 1047: Việc đời như một giấc mộng lớn
Chương 1047: Việc đời như một giấc mộng lớn
Hiện tại hắn sắp đi, trong lòng Trần Trường Sinh lại có một tia không nỡ.
Nghĩ đến đây, Trần Trường Sinh thấp giọng nói: "Hệ thống, Phù Dao bức tử Thập Tam."
"Vâ tình về lý ta đều nên nghiền xương hắn thành tro, tại sao vừa rồi ta lại có một khoảnh khắc không muốn hắn chết."
Đối mặt với câu hỏi của Trần Trường Sinh, giọng nói điện tử của hệ thống đã lâu không nghe thấy vang lên.
"Bẩm ký chủ, ngươi không hy vọng hắn chết, đó là bởi vì ngươi sắp mất đi một kẻ thù."
"Mất đi kẻ thù mà cũng sẽ tiếc nuối sao?"
"Đương nhiên sẽ như vậy, nếu như dùng lời của sinh linh mà nói, đó chính là tiếc anh hùng trọng anh hùng.'
"Người thân, bằng hữu, người yêu, kẻ thù đều là một phần trong sinh mệnh của ngươi.
"Mỗi khi mất đi một thứ, trái tim của ngươi sẽ trống rỗng thêm một phần."
"Theo phân tích số liệu, Phù Dao là một trong những người hiểu rõ ngươi nhất trong mọi người.
"Mất đi một người hiểu rõ bản thân, ký chủ đương nhiên sẽ tiếc nuối."
Nghe nói như thế, Trân Trường Sinh cười nói: "Ngươi nói đúng, mất đi một người hiểu rõ chính mình như vậy, quả thật rất đáng tiếc."
"Nhưng ngươi nói xem Phù Dao vì sao phải chủ động chịu chết?"
"Với năng lực của hắn, không có mấy vạn năm ta tuyệt đối không thể giết được hắn, ngươi nói vì sao hắn lại muốn chết như vậy?”
"Bởi vì hắn nhìn rõ ràng hơn, hắn biết trường sinh là một con đường không có điểm cuối, vả lại không thể nào đi hết."
"Ký chủ biết rất rõ Phù Dao muốn gì, cái chết của hắn chẳng phải đã nằm trong dự đoán của ngươi sao?"
Đối mặt với lời nói của hệ thống, Trần Trường Sinh trầm mặc.
Tuy Phù Dao từ đầu đến cuối đều mưu đồ "trường sinh" trên người mình, nhưng mình biết rõ, Phù Dao chưa bao giờ mưu câu thứ này cho bản thân.
Trải nghiệm thời thơ ấu khiến hắn có một loại cảm giác bất lực to lớn đối với chuyện sinh tử.
Cũng chính vì vậy, hắn mới dốc hết sức lực tìm kiếm "trường sinh" cho những người bên cạnh.
Nhưng mà tạo hóa trêu ngươi, Nạp Lan Tính Đức cùng với mình tình như thủ túc, vô luận xuất hiện tình huống gì, hắn cũng sẽ không cướp đoạt trường sinh của mình.
Phù Dao biết điều này, cho nên hắn gửi gắm tất cả hy vọng vào Tử Bình.
Bây giờ hắn muốn dùng mạng sống của mình, để thắp lên khát vọng trường sinh trong lòng Tử Bình, đây chính là lý do hắn cố ý tìm đến cái chết.
"Phù - " Trân Trường Sinh chậm rãi thở ra một hơi, cười nói: "Những người này hao tổn tâm cơ muốn đánh bại ta, bắt giữ ta."
"Đến cuối cùng bọn họ thật sự đạt được ước muốn, bắt ta, giết ta, sau đó phân giải ta thành từng mảnh từng mảnh."
"Nhưng kết quả chính là, trường sinh vẫn là hoa trong gương, trăng trong nước..
"Ngươi nói đối mặt với kết quả như vậy, bọn họ có thể phát điên hay không?"
"Nhất định sẽ!"
"Ha ha hai" Nghe được hệ thống nói, Trân Trường Sinh vui vẻ nở nụ cười.
"Thế sự đại mộng một hồi, nhân sinh mấy lần thu lương." (Việc đời như một giấc mộng lớn, đời người đã trải qua bao mùa thu lạnh lo. )
"Trên đời này, rốt cuộc cái gì mới là trường sinh thật sựt
Nói xong, Trân Trường Sinh biến mất ngay tại chỗ. ...
Chiến tranh vẫn còn tiếp tục, đám người Từ Diêu một lần lại một lần giãy giụa giữa sự sống và cái chết. Nhưng theo hai người khác gia nhập chiến cuộc, Tứ Phương Đại Lục vốn còn có thể cơ bản ổn định triệt để sôi trào.
Trọng bảo Thân Vương Đỉnh của Thanh Long Tông bị cướp, mà cướp đi Thần Vương Đỉnh, là một người có được Thiên Hồn màu trắng.
Nếu như nói Thân Vương Đỉnh bị cướp khiến Tứ Phương Đại Lục lửa giận bừng bừng, như vậy trận quyết đấu giữa người sở hữu Thiên Hồn màu trắng và Đạm Thai Minh Diệt này, khiến cao tâng Tứ Phương Đại Lục phát lạnh khắp cả người.
Trong quá trình tranh đoạt, Đạm Thai Minh Diệt và người sở hữu Thiên Hồn màu trắng kia giao thủ.
Kết quả là Đạm Đài Minh Diệt thắng, nhưng người đó cũng trốn thoát.
Một màn này xuất hiện, lay động thế giới quan của vô số sinh linh Tứ Phương Đại Lục.
Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, Thiên Hồn màu trắng vĩnh viễn đều là rác rưởi, vĩnh viễn cũng không có khả năng chiến thắng Thiên Hồn phẩm chất màu đỏ.
Nhưng bây giờ, người có thể chống lại Thiên Hồn màu đỏ xuất hiện, hơn nữa Thiên Hồn của hắn chỉ là Thiên Hồn phẩm chất màu trắng.
Đồng thời, một hạt giống nghi ngờ đã triệt để được gieo vào trong lòng những người ở tâng dưới chót Tứ Phương Đại Lục.
"Thiên Hồn màu đỏ thật sự không thể chiến thắng sao?"
Xuất hiện loại tình huống này, cao tâng Tứ Phương Đại Lục giận tím mặt, lúc này điều đệ nhất thiên kiêu Chu Tước Tông đuổi giết đám người Từ Diêu trở vê.
Sau đó tính cả Đạm Đài Minh Diệt, thê phải nghiền xương Trương Chấn thành tro.
Nhưng một đợt sóng gió chưa bình lại xuất hiện một đợt sóng gió, vấn đề của Trương Chấn còn chưa giải quyết/Trần Trường Sinh" đột nhiên ra tay đánh lén Giới Chủ Trung Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận