Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1067: mục đích thứ hai

Chương 1067: mục đích thứ haiChương 1067: mục đích thứ hai
Chương 1067: mục đích thứ hai
Nói chính xác, hẳn là chỗ lợi hại của Trân Trường Sinh.
Bát Hoang Cửu Vực phát triển hừng hực khí thế, tất cả mọi người tập trung ánh mắt ở trên người Băng Hỏa Tiên Vương cùng với Ngọc Đế.
Đối với vị Tài Thần trù tính công tác hậu cần này, tất cả mọi người đều không có chú ý.
Nhưng xét từ tình huống trước mắt, Tài Thần mới là một thanh đao sắc bén nhất trong tay Trần Trường Sinh.
Trân Trường Sinh thông qua tai mắt của Tài Thần trải rộng thiên hạ, vụng trộm chưởng khống hết thảy.
Kinh khủng hơn chính là, Bách Lý Trường Không và Diệp Phong lại không cảm giác được thực lực của lão giả này.
Phải biết, bọn họ hiện tại đã là nửa bước Tiên Vương cảnh, không dám nói chiến thắng cường giả Tiên Vương cảnh chân chính. Nhưng tu sĩ Tiên Vương ngũ phẩm trở xuống, bọn họ vẫn có thể cảm thụ ra một tia khí tức.
Nhưng khí tức của lão giả này bọn họ lại không cảm giác được chút nào.
Điều này nói rõ, thực lực của lão giả trước mắt này, tuyệt đối ở Tiên Vương ngũ phẩm trở lên.
Tiên Vương ngũ phẩm đặt trên chiến trường chính là lực lượng mấu chốt, nhưng Trân Trường Sinh lại đặt lão ở đây "giữ cửa hàng”.
Nghĩ tới đây, Bách Lý Trường Không cười nói: "Xem ra chúng ta sắp thành quân cờ ngầm nồi."
"Nếu như ta đoán không sai, người Bát Hoang Cửu Vực cũng không biết thân phận của lão giả trước mắt này."
"Đúng như ta nghĩ." Diệp Phong gật đầu nói: "Chỉ là không biết, dạng cơ sở ngầm này còn có bao nhiêu?”
"Đây cũng không phải là chuyện chúng †a nên quan tâm."
"Nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, làm quân cờ ngầm cho Trần Trường Sinh hắn, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã."
"Đồng cảm!"
Nói xong, hai người đuổi theo bước chân của lão giả. ...
Tại Tứ Phương Đại Lục.
"Ngươi còn chịu đựng được không?”
"Ta vừa mới lấy được Thất Sắc Hoa chuẩn bị luyện chế đan dược cho ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng chết."
Đối mặt với sự lải nhải của Trần Trường Sinh, Trương Chấn đang xử lý vết thương liếc mắt nhìn hắn nói: "Lúc trước ngươi nói luyện chế đan dược phải cân hai mươi năm, nhưng bây giờ mười lăm năm trôi qua, ngươi mới lấy được Thất Sắc Hoa."
"May mắn ta không nghe lời ma quỷ của ngươi, nếu không ta đã chết rồi."
Ha ha hai"
Nghe những lời đây oán khí của Trương Chấn, Trần Trường Sinh cười nói: "Ta cũng không nghĩ tới sẽ kéo dài lâu như vậy, bất quá càng làm cho ta ngoài ý muốn chính là, ngươi thế mà không dựa vào Tiên Nhân Lệ gắng gượng chống đỡ mười lăm năm."
"Hiện tại ngươi đã uống Tiên Nhân Lệ, cho nên ngươi còn có thời gian mười năm.”
"Căn cứ theo ta dự đoán, mười năm nữa hẳn là có thể luyện chế ra đan dược."
Nhìn gương mặt của Trân Trường Sinh, Trương Chấn thản nhiên nói: "Lúc trước ngươi đã nói, Thất Sắc Hoa luyện chế đan dược chỉ có thể tu bổ Chân Linh của ta."
"Muốn trị tận gốc triệt để, chỉ có gánh chịu Thiên Mệnh lấy thân hợp đạo."
"Lúc trước ngươi giải thích với ta là, muốn phá vỡ mối quan hệ dây mơ rễ má của việc gánh chịu Thiên Mệnh ở Bát Hoang Cửu Vực."
"Nhưng sau khi tiếp xúc với đám người Từ Diêu, ta phát hiện ra bọn họ cũng không có không chịu nổi như ngươi nói."
"Nếu như ta đoán không sai, ngươi để cho ta gánh chịu Thiên Mệnh còn có mục đích thứ hai."
"Vậy mục đích của việc này là gì?" Đối mặt với lời chất vấn của Trương Chấn, Trần Trường Sinh chậc lưỡi nói: "Nếu ngươi đã hỏi, ta sẽ nói cho ngươi biết."
"Nhưng chuyện này ngươi tốt nhất nên giữ ở trong bụng, nếu như bị người ngoài biết, ngươi coi như gánh chịu Thiên Mệnh cũng khó thoát khỏi cái chết."
"Sở dĩ để ngươi gánh chịu Thiên Mệnh, đó là bởi vì ta muốn để ngươi ngăn cản đường của một người."
"AI?"
Môi Trân Trường Sinh nhúc nhích một chút, sau đó nói ra một cái tên.
Nghe được cái tên này, Trương Chấn nhướng mày, nói: "Không nghĩ tới lại là vì hắn, chuyện này thật đúng là làm cho người ta bất ngờ."
"Vậy cụ thể ta phải làm như thế nào, giết hắn sao?"
"Không cần giết, hơn nữa ngươi cũng không giết được hắn."
"Bởi vì hắn là ta tự tay dạy, đừng nói là ngươi, cho dù là ta tự mình ra sân, cũng chưa chắc có nắm chắc giết hắn." "Nếu hắn trong tương lai là một mối phiên phức, vậy tại sao ngươi không động thủ ngay bây giờ, hắn bây giờ hẳn là còn chưa hoàn toàn trưởng thành."
Đối mặt với đề nghị của Trương Chấn, Trân Trường Sinh thở dài nói: "Ta chưa bao giờ dùng những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai để kết tội người hiện tại."
"Lấy một ví dụ rất thích hợp, giả sử một ngày nào đó trong tương lai, ngươi cũng sẽ đi trên con đường máu me đầm đìa."
"Vậy bây giờ ta có phải cũng nên giết ngươi không."
"Ta không cho rằng ta sẽ đi con đường như vậy.'
"Vậy không phải được rồi sao, ta cũng không cho rằng hắn sẽ thật sự đi lên con đường này.
"Nếu không có mười phần nắm chắc, ta đây tự nhiên không thể định tội hắn hiện tại.”
Nói xong, Trân Trường Sinh đứng dậy nói: "Được rồi, tiếp tục cố gắng đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận