Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1228: Đoạt xá

Chương 1228: Đoạt xáChương 1228: Đoạt xá
Chương 1228: Đoạt xá
Mặc dù không có tu sĩ cấp bậc Thiên Đế ra tay, nhưng chiến tướng và quân đội của Tứ Phạm Tam Giới lại đánh ra dũng khí vạn phu bất đương (một người đánh vạn người).
Số lượng đại quân khôi lỗi cao hơn quân đội của Tứ Phạm Tam Giới, nhưng ở vào thế yếu lại là đại quân khôi lỗi.
Cuộc chiến này kéo dài suốt hai năm, vô số sinh linh đã ngã xuống trong cuộc chiến này.
Cùng lúc đó, Người Đưa Tang cũng dần dần biến mất khỏi tâm mắt của mọi người. ...
Tại chiến trường Thái Minh Thiên.
Vô số tàn chi của khôi lỗi rơi lả tả trên mặt đất, một số ít khôi lỗi đang thu thập thân thể khôi lỗi bị tổn hại.
Nhìn tình hình tại hiện trường, có vẻ như trận chiến cục bộ này là đại quân khôi lỗi thắng.
Nhưng trong núi thây thuộc về nhân loại, vẫn còn một người còn thở thoi thóp.
"Ta... Ta không thể chết, mẫu thân ta còn đang chờ ở nhà, Tiểu Thanh còn đang chờ ta."
Một người trẻ tuổi ngã trong vũng máu, khí tức sinh mệnh của hắn đã tiêu tán hơn phân nửa.
Nhưng ngọn lửa còn sót lại ấy vẫn bị một tia chấp niệm níu giữ, mãi không chịu tắt.
"Hưu - "
Gió nhẹ thổi qua, một nam tử hai mắt vô hồn xuất hiện ở trước mặt hắn.
"Ngươi còn có tâm nguyện gì chưa xong?"
Nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện, người trẻ tuổi lẩm bẩm nói: "Ta muốn gặp mẫu thân ta, ta muốn gặp Tiểu Thanh, bọn họ vẫn đang chờ ta."
"Nhưng ngươi sắp chết rồi."
"Ta biết, nhưng ta không muốn chết, nếu ta chết thì bọn họ làm sao bây giờ?"
Nghe người trẻ tuổi nói vậy, nam tử mím môi một cái nói: "Vậy ngươi có đồng ý giao dịch với ta không?”
"Đưa thân thể của ngươi cho ta, đợi ta hoàn thành một số việc, ta sẽ để ngươi sống."
"Ngươi muốn làm chuyện gì?"
"Hủy diệt Tứ Phạm Tam Giới, hủy diệt những thứ mà ngươi dùng cả mạng sống để bảo vệ."
"Chỉ cần ngươi giao thân thể của ngươi cho ta, ta có thể cam đoan, sau khi chuyện thành công, mẫu thân của ngươi và Tiểu Thanh sẽ an toàn vô sự.ˆ
Nghe vậy, người trẻ tuổi nhìn bầu trời xanh thẳm, nhẹ giọng nói: "Ngươi chính là Người Đưa Tang trong truyền thuyết, tin đồn trên thế gian quả nhiên không sai."
"Khi sinh linh ngã xuống mà lòng còn chấp niệm vạn trượng không tiêu tan, Người Đưa Tang trong truyền thuyết sẽ giáng lâm.
"Chỉ cân ngươi có thể bảo hộ mẫu thân ta cùng với Tiểu Thanh, mọi thứ của ta ngươi cứ việc lấy đi." Dứt lời, nam tử hóa thành một đạo lưu quang chui vào mi tâm người trẻ tuổi.
Theo lưu quang rót vào, ánh mắt của người trẻ tuổi phát sinh biến hóa.
Mà nam tử đoạt xá người trẻ tuổi này, chính là Trân Trường Sinh đã biến mất hơn hai năm.
Từ khi kế hoạch Châu Chấu bắt đầu, Trân Trường Sinh vẫn luôn tìm kiếm thân thể thích hợp.
Cuối cùng, Trần Trường Sinh thông qua mạng lưới tình báo khổng lồ, tìm được người trẻ tuổi tên là Trường Sinh này.
Người này là một nhân tài mới nổi dưới trướng Khương Bá Ước, hơn nữa còn có chút quan hệ với các hậu duệ Đại Đế của Tứ Phạm Tam Giới.
Vì đoạt được cỗ thân thể này, Trần Trường Sinh đã tự mình thao túng trận chiến tranh cục bộ này.
Nghĩ vậy, Trân Trường Sinh nhẹ giọng nói: "Nếu đã đáp ứng bảo vệ tính mạng của ngươi, vậy ta tự nhiên phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn." "Ngủ một giấc thật ngon đi, chờ sau khi ngươi tỉnh lại, tất cả đều sẽ trở lại."
Dứt lời, một tia chấp niệm cuối cùng trong thân thể cũng tiêu tán không thấy, một lượng lớn ký ức dũng mãnh tiến vào trong thần thức của Trần Trường Sinh.
Tiêu hóa xong ký ức của cỗ thân thể này, khóe miệng Trân Trường Sinh hơi giương lên, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
"Âm!"
Một tiếng nổ truyền đến, khôi lỗi đang chỉnh lý chiến trường bị đánh phá thành mảnh nhỏ.
Khương Bá Ước nhanh chóng vọt vào chiến trường, Miêu Thạch cùng với chiến tướng Thái Minh Thiên phụ trách quét sạch khôi lỗi còn sót lại.
Rất nhanh, Khương Bá Ước tìm được “Trường Sinh" ngã trong vũng máu.
"Trường Sinh, ngươi không thể chết được, Tiểu Thanh vẫn đang chờ ngươi đấy."
Một lượng lớn thân lực được truyền vào, Trường Sinh" hôn mê chậm rãi mở mắt. "Bá Ước đại ca, ta để mất trận địa, ta thẹn với sự phó thác của ngươi."
"Trận địa vẫn còn, ngươi không khiến ta thất vọng, ngươi là công thần của Thái Minh Thiên."
Nghe được lời của Trường Sinh, giọng điệu của Khương Bá Ước trở nên dồn dập.
"Thật sao?”
"Vậy ta an tâm rồi."
Nói xong, Trường Sinh chậm rãi nhắm mắt lại.
Mà Khương Bá Ước thì nhanh chóng mang Trường Sinh về Thái Minh Thiên. ...
Tại Thái Minh Thiên Cung.
"Thảo Mộc Tử tiên bối, Trường Sinh không sao chứ?"
Một đám người trẻ tuổi đứng ở bên giường, một lão giả tóc trắng xoá đang xem xét thương thế cho Trường Sinh.
"Chấp niệm của tên tiểu tử này rất mạnh, giữ lại được một hơi cuối cùng."
"Nếu như không có một hơi này, lão phu thật sự bất lực." "Hiện tại đa số thương thế ta đã chữa khỏi, phiền toái duy nhất chính là tổn thương trên thần thức."
"Đi một vòng bên bờ vực tử vong, trí nhớ và thần thức của hắn có thể sẽ xuất hiện một chút hỗn loạn, ta cần một chút thời gian để giải quyết vấn đề này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận