Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1321: Bàng Thống

Chương 1321: Bàng ThốngChương 1321: Bàng Thống
Chương 1321: Bàng Thống
"Nhưng nếu Miêu Sơn có khả năng phát hiện ra bí mật của máy truyền tin, vậy ngươi không khẩn trương chút nào sao?”
"Tạm thời ta không thể có được cảm xúc của sinh linh, hơn nữa bí mật phát hiện ra máy truyền tin này vẫn luôn nằm trong suy diễn của ta."
"Trước mắt tổng cộng có ba mươi hai phương pháp ứng đối, xin hỏi ngươi cần xem không?”
"Tạm thời không cần, bây giờ ta chỉ muốn đánh sập Thái Minh Thiên, sau đó lấy Tịnh Thế Chú tới tay."
"Tên Trân Trường Sinh này gần đây không biết trốn đến nơi nào, cũng không biết chuyện Tịnh Thế Chú hắn có nhớ hay không?”...
Tại Hợp Dương Thiên. “Thôn thiên thực địa!"
Bàng Hồng khẽ quát một tiếng, thiên địa linh khí cuôn cuộn chảy vào trong miệng hắn.
Thế nhưng còn chưa thu nạp được bao nhiêu, Bàng Hồng đột nhiên ho khan kịch liệt, thân thông hắn thi triển cũng bị buộc phải ngưng hẳn.
"Đừng dùng thần lực để thúc giục môn thân thông này, muốn đi con đường này, ngươi cần phải hiểu rõ thêm về ngũ tạng của bản thân."
"Nếu như không làm được điểm này, ngươi cho dù luyện thêm một vạn năm cũng sẽ không thành công.'
Thấy Bàng Hồng lại thất bại một lân nữa, một nam tử trung niên đang hóng mát dưới tàng cây chậm rãi nói một câu.
Bàng Hồng nghe vậy, mở miệng nói: "Sư phụ, ta nên làm thế nào để tăng lên nhận thức đối với ngũ tạng?”
"Đừng gọi ta là sư phụ, ta đã nói rất nhiều lần rồi, xưa nay ta chưa từng là sư phụ của ngươi."
"Sở dĩ dạy ngươi một chút đồ vật, đó là báo đáp ân tình Xích Minh Thiên Đế bảo ta ở lại Thái Minh Thiên.
"Nếu như ngươi thật sự muốn nhận sư phụ, ngươi hẳn là nên đi tìm người dạy ngươi môn thần thông này."
"Con đường hắn chỉ ra cho ngươi là ta chưa bao giờ nghĩ tới, chỉ nói riêng về năng lực, hắn mạnh hơn ta nhiều."
"Nhưng môn thần thông này là..."
"Dừng lại!" Nam tử trung niên cắt ngang lời Bàng Hồng.
"Ta không muốn biết môn thần thông này là ai dạy ngươi, chuyện ngươi biết môn thân thông này, ta cũng sẽ không nói với người khác, trong đó cũng bao gồm phụ thân của ngươi là Xích Minh Thiên Đế."
"Nếu như ngươi quả thực muốn nói ra lai lịch của môn thần thông này, vậy sau này ngươi cũng đừng tới chỗ của ta."
Đối mặt với thái độ kiên quyết của nam tử trung niên, Bàng Hồng cũng chỉ đành tạm thời bỏ qua ý nghĩ này.D ocful l.vn- đọc tr miễn phí
Lúc này, nam tử trung niên hóng mát dưới tàng cây đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phương xa.
Qua một nhịp thở, nam tử trung niên phất phất tay nói với Bàng Hồng.
"Ngươi về trước đi, chỗ ta có khách nhân muốn tới."
Nghe vậy, Bàng Hồng cung kính thi lễ một cái, sau đó quay người rời đi.
Đợi đến khi Bàng Hồng đi rồi, một thân ảnh xuất hiện trước mặt nam tử trung niên, người tới chính là Thái Minh Thiên Ngọa Long tiên sinh, Miêu Sơn.
Hai người đối mặt với nhau, tuy rằng không nói gì, nhưng lại giống như cái gì cũng đều nói.
Thật lâu sau, Miêu Sơn chậm rãi mở miệng nói: "Sư đệ, đã lâu không gặp.
"Không phải lâu rồi không gặp, nói chính xác, hẳn là ba vạn tám ngàn năm trăm năm không gặp.
-Hơn ba vạn năm chưa từng gặp mặt, hôm nay sao sư huynh có tâm tình tới tìm ta.
Nói xong, nam tử trung niên rót cho Miêu Thạch một chén trà nóng.
Thấy thế, Miêu Sơn do dự một chút, sau đó chậm rãi ngồi xuống. Sư đệ, ngươi còn oán ta sao?”
Sư huynh, lời này không có đạo lý.'
"Thời gian ba vạn tám ngàn năm trăm năm, đủ để cho sinh linh đi làm rất nhiêu chuyện."
"Trong lúc này, rốt cuộc là ta không muốn gặp sư huynh ngươi hay ngươi không muốn gặp sư đệ ta này!"
Ngữ khí của nam tử trung niên tăng thêm vài phần.
Nghe vậy, Miêu Sơn hơi cúi đầu nói: Chuyện năm đó là ta quá mức cố chấp."
“Hôm nay ta tới đây, là có chuyện muốn cầu ngươi."
"Không bàn nữa!" Nam tử trung niên dứt khoát từ chối Miêu Sơn.
"Nếu như sư huynh đến để thảo luận một chút về chuyện tu hành, sư đệ vô cùng hoan nghênh." "Nhưng nếu như ngươi muốn để cho ta rời núi, vậy thì xin rời đi đi.
Nhìn qua trung niên nam tử thái độ băng lãnh, Miêu Sơn thấp giọng nói: "Chuyện năm đó là ta sai rồi, nhưng ta cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ."
"Cho nên ngươi liên cấu kết với người ngoài tới giết ta?"
Nam tử trung niên kích động đứng lên.
"Miêu Sơn, ngươi và ta làm sư huynh đệ một hồi, Bàng Thống ta đã từng hại ngươi chưa?”
"Chưa!"
"Ta bảo ngươi đừng chọn Ngọc Hoàn, ngươi đã từng nghe qua chưa?"
"Chưa."
"Nếu đã như vậy, chúng ta còn có gì để nói." "Năm đó ngươi lựa chọn phụ tá Ngọc Hoàn, ta tận tình khuyên ngươi, chính là không muốn để cho ngươi chết không có chỗ chôn."
'Nhưng những gì ta nói, ngươi một câu cũng không nghe vào.'
"Không nghe lọt tai thì thôi, ta vẫn tận tâm tận lực suy nghĩ cho ngươi.”
"Ngọc Hoàn muốn chết già, vậy nhất định phải vào ở trong Tứ Phạn Thiên, tại thời khắc mấu chốt ta đã từng khuyên các ngươi.'
"Nhưng vị Đế Quân kia của ngươi không quả quyết, bỏ lỡ cơ hội tốt nhất."
Bạn cần đăng nhập để bình luận