Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1297: Ngũ Sắc Thần Quang Phiến

Chương 1297: Ngũ Sắc Thần Quang PhiếnChương 1297: Ngũ Sắc Thần Quang Phiến
Chương 1297: Ngũ Sắc Thân Quang Phiến
Dưới sự hợp lực của hai kiện Đế Binh và Kỳ Môn Độn Giáp, Trân Trường Sinh trong nháy mắt đã bị xóa đi.
"bBịch!
Thành công tiêu diệt địch nhân, Bàng Hồng cùng với Miêu Thạch vô lực quỳ một gối xuống đất.
-Hai người chúng ta còn chưa vào Tiên Vương cảnh, toàn lực thôi động Đế Binh tiêu hao thật sự là quá lớn”
"Chí Tôn Cốt quả nhiên danh bất hư truyền, trải qua đại chiến như vậy mà ngươi vẫn chưa nằm xuống."
Đối mặt với lời nói của Bàng Hồng, Miêu Thạch nhìn hắn thản nhiên nói: "Ngươi mới thật sự khiến ta lau mắt mà nhìn. "Không có Chí Tôn Cốt mà có thể kiên trì tới tận bây giờ, ngươi quả thật có tư cách ngông cuồng."
Cũng chỉ trong vài câu nói, Bàng Hồng và Miêu Thạch đã khôi phục năm phần thực lực.
"Phù - H
Điều trị nội tức xong, Bàng Hồng thở ra một hơi trọc khí đứng dậy nói: "Đao pháp mà Người Đưa Tang vừa thi triển hẳn là có nguồn gốc từ Đao Đế."
"Nghe đồn Đao Đế có một danh hiệu là Chấn Tam Đao, thiên hạ không có bất kỳ vật gì có thể chống đỡ được ba lần xuất đao của hắn."
"Vốn tưởng rằng đây chỉ là nói ngoa, hiện tại xem ra là thật sự có việc này..
"Đao pháp của hắn cùng với Cửu Long Hợp Bích của ta có hiệu quả như nhau, có cơ hội thật sự muốn lĩnh giáo một chút."
Nghe vậy, Miêu Thạch gật đầu phụ họa: "Thủ đoạn của Người Đưa Tang quả thật bất phàm”"
"Kiếm thuật hắn công kích ta, hẳn là bắt nguồn từ thiên hạ đệ nhất kiếm khách, Kiếm Phi."
"Chỉ là không biết, kiếm thuật hắn thi triển ra có mấy thành chân lý, ta đoán chừng ít nhất cũng phải sáu phần."
"Đừng dát vàng lên mặt mình, chiêu số ta vừa thi triển ngay cả hai thành chân lý của bọn họ cũng không có.
Nghe được thanh âm này, hai người Miêu Thạch một lân nữa tế ra Đế Binh.
Nhưng không đợi Đế Binh bay ra, một đạo Ngũ Sắc Thần Quang đã cắt đứt liên hệ giữa bọn họ và pháp bảo của mình, đồng thời định trụ tất cả mọi người.
'Xoát!
Kim quang hiện lên, Trân Trường Sinh xuất hiện ở sau lưng hai người.
Hơn mười mũi châm đánh vào lưng, Cửu Long Hợp Bích của Bàng Hồng lập tức bị phong tỏa.
Trân Trường Sinh cũng muốn dùng thủ đoạn tương tự để đối phó với Miêu Thạch, nhưng cương châm căn bản là không phong ấn được Chí Tôn Cốt.
Hơn nữa theo sự phản kháng của Chí Tôn Cốt, Miêu Thạch tựa hồ lập tức muốn thoát khỏi trói buộc của Ngũ Sắc Thần Quang.
"Thật phiên phức, may mà ta có chuẩn bị." Một trăm lẻ tám cây đinh thiên thạch bảy màu xuất hiện, khiếu huyệt cùng với kinh mạch quanh thân Miêu Thạch trong nháy mắt bị khóa chặt.
Cây đinh thiên thạch bảy màu lớn nhất, càng là trực tiếp đóng ở trên Chí Tôn Cốt.
"AI" Miêu Thạch kêu thảm một tiếng hôn mê bất tỉnh.
"Thiếu chủ!"
Khương Bá Ước hô to một tiếng, sau đó muốn tiến lên liêu mạng với Trân Trường Sinh.
Nhưng vấn đề là hắn không có Chí Tôn Cốt, cũng không có thân thể cường hãn như Bàng Hồng, hắn không thể khôi phục nhanh chóng ở trong thời gian ngắn được.
Huống chỉ Miêu Thạch và Bàng Hồng đều đã trúng chiêu, Khương Bá Ước trọng thương lại lật lên được sóng gió gì.
Không tới một nhịp thở, Khương Bá Ước cũng bị Trân Trường Sinh phong tỏa toàn thân.
"Đám tiểu oa nhi các ngươi, một chút võ đức cũng không có, thế mà lại đánh lén lão nhân gia ta.'
"Tất cả mọi người đều là đấu pháp, các ngươi lại dùng pháp bảo, còn có thể chơi đùa nữa không."
Đối mặt với lời trêu chọc của Trần Trường Sinh, Bàng Hồng trên mặt đất nhìn chằm chăm Trân Trường Sinh lạnh lùng nói: "Vừa rồi là thủ đoạn gì."
"Ngươi nói thứ này sao?"
Lắc lắc quạt lông vũ trong tay, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Thứ này là ta vặt ra từ trên người Phượng Đế"
"Khổng Tước nhất tộc có một môn thân thông bản mệnh, tên là Ngũ Sắc Thần Quang."
"Thần thông này chuyên khắc chế các loại pháp bảo, vì có được thần thông này, ta dùng chân vũ bản mệnh của Phượng Đế luyện ra một cây Ngũ Sắc Thần Quang Phiến."
"Ngũ Sắc Thân Quang Phiến này của ta vừa ra, tu sĩ dưới Tiên Vương bát phẩm đều sẽ trúng chiêu."
"Trừ Đế Binh bản nguyên cùng với một ít pháp bảo đặc thù ra, không có pháp bảo nào có thể thoát được cây quạt này của ta."
"Hôm nay cũng là ngày đầu tiên ta sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang Phiến, có phải cảm thấy vô cùng vinh hạnh hay không?”
Nghe xong, Bàng Hồng vô lực thở dài nói: "Thua dưới Ngũ Sắc Thần Quang Phiến, chết không oan."
"Ngươi thắng, động thủ đi." "Pháp bảo trữ vật không thể chứa đựng vật sống, mang theo chúng ta ngươi không đi được."
"Pháp bảo trữ vật bình thường đúng là không chứa được, nhưng ở chỗ ta còn có pháp bảo trữ vật đặc thù nha.”
"Hiện tại nếu các ngươi chết, vậy thì không còn thú vị nữa rồi."
Nói xong, Trân Trường Sinh lấy ra một bức họa cuộn tròn, sau đó đặt ba người vào trong đó. ...
Tại hạch tâm Thái Thản thế giới.
Trương Chí và Hứa Chử đang tranh đấu dừng động tác, bởi vì bọn họ không cảm giác được khí tức của hai vị Đế Tử nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận