Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1579: sa sút

Chương 1579: sa sútChương 1579: sa sút
Chương 1579: sa sút
Nói xong, Bạch Phượng trực tiếp đưa ba viên Hỗn Nguyên Đan cho Bạch Trạch.
Mà Bạch Trạch cũng không từ chối, trực tiếp mở rộng miệng ra ăn ba viên đan dược vào bụng.
Chờ Bạch Trạch ăn đan dược, Bạch Phượng nhìn vê phía đám người Trân Trường Sinh bên cạnh nghi hoặc nói: "Đạo hữu, mấy người bọn họ đi cùng với ngươi sao?”
Bạch Trạch nghe Bạch Phượng nghi hoặc, thuận miệng nói: “Quen mấy người bọn họ ở trên đường đi, cũng coi như là sơ giao.'
"Nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận người kia, hắn tên là Trân Trường Sinh, một bụng ý nghĩ xấu, cả ngày đối nghịch với ta."
Nghe được câu trả lời của Bạch Trạch, Bạch Phượng cũng không vội tỏ thái độ, chỉ là đánh giá Trân Trường Sinh từ trên xuống dưới một chút.
Thật lâu sau, Bạch Phượng cười nói: Đạo hữu, Nhân tộc và Thú tộc vốn nên chung sống hòa bình, oan gia nên giải không nên kết."
Nói xong, Bạch Phượng trực tiếp mời Bạch Trạch rời khỏi chỗ cũ.
Nhưng mà thú vị là, đợi đến sau khi Bạch Trạch rời đi, lại có người tiến lên chào hỏi.
Nhưng người tới hình như là người quen của Trân Phong, hơn nữa hắn cũng không có ý mời Trân Trường Sinh cùng với Quan Bình.
Đối mặt với tình huống như vậy, Trân Trường Sinh tùy tiện tìm một cái cớ, mang theo Quan Bình cùng với Thủy Nguyệt rời đi.
"Tiên sinh, hắn giống như khinh thường chúng ta. Trên đường đi, Thủy Nguyệt vẫn luôn giữ im lặng mở miệng.
Nghe vậy, Trân Trường Sinh cười nhạt nói: "Không phải hình như, người ta căn bản không để chúng ta vào mắt."
"Chân Long tự nhiên phải làm bạn với Chân Phượng, những con chuột trong mương như chúng ta, tự nhiên chỉ có thể phủ phục ở trong mương đi vê phía trước."
"Thế giới bên ngoài khác với Giao Nhân nhất tộc, ở nơi này, người ta sẽ đối xử khác nhau tùy thuộc vào người đó là ai.' "Nếu đã ra rồi, vậy ngươi phải thích ứng với hoàn cảnh nơi này."
Nghe nói như thế, Thủy Nguyệt càng thêm khó hiểu.
"Nhưng Quan Bình và tiên sinh đều là thiên kiêu, thiên kiêu không phải nên được vạn người chú ý sao?"
Nhìn ánh mắt khó hiểu của Thủy Nguyệt, Trân Trường Sinh dừng bước.
"Ta có phải thiên kiêu hay không khó mà nói, nhưng Quan Bình nhất định là thiên kiêu."
"Nhưng vậy thì thế nào, nơi này không thiếu nhất chính là thiên kiêu, lò Hỗn Nguyên Đan vừa rồi là người †a tiện tay luyện ra.'
"Ngươi có thể hỏi Quan Bình một chút, lô đan dược kia nàng luyện ra được không?”
Nghe vậy, Thủy Nguyệt quay đầu nhìn về phía Quan Bình.
Quan Bình vẫn cúi đầu không nói lời nào thở dài mở miệng nói: "Lò đan dược kia ta quả thật luyện không ra, bởi vì hắn dùng 1257 loại dược liệu.
"Cực hạn của ta tuyệt đối không vượt qua một ngàn loại.
"Tuổi tác không sai biệt lắm, tu vi của hắn cao hơn ta, trình độ đan đạo cao hơn ta, người ta không có để ta vào mắt là hợp tình hợp lý."
-Hơn nữa đừng nói là luyện đan, ngay cả dược liệu của Hỗn Nguyên Đan ta cũng không gom đủ."
"Cho dù sư phụ ta muốn luyện một lò đan dược cửu phẩm, cũng phải chuẩn bị thật lâu." "Nhưng người ta lại dễ dàng luyện ra một lò đan dược cửu phẩm, chênh lệch giữa ta và hắn, đúng là một trời một vực.'
"Hơn nữa tồn tại giống như vậy, nơi này không có một ngàn cũng có tám trăm.
Nói xong, cảm xúc của Quan Bình càng thêm sa sút.
Vốn tưởng rằng lấy được thứ tự ở trên đại hội đan dược của Thanh Sơn thế giới, mình có thể đại phóng quang thải.
Nhưng sau khi đến Đan Vực, mình mới hiểu được, thế giới rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Xếp hạng của mình ở Thanh Sơn thế giới là mười hai, điều này có nghĩa là, chỉ là ở Thanh Sơn thế giới, người mạnh hơn mình đã có mười một.
Phóng tâm mắt khắp thiên hạ, thế giới có quy mô ngang hàng với Thanh Sơn thế giới không biết có bao nhiêu.
Dù là một thế giới chỉ xuất hiện một thiên kiêu, người vượt qua mình cũng sẽ nhiều không đếm xuể.
Muốn bộc lộ tài năng giữa nhiều thiên kiêu như vậy, đây là chuyện tuyệt vọng cỡ nào, trách không được sư phụ của mình mỗi lần đều thua ở cửa ải này.
Tâm tình sa sút của Quan Bình rơi vào đáy mắt Trân Trường Sinh, bất quá Trần Trường Sinh không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn nàng.
Mười hơi thở qua đi, Quan Bình trâm mặc mở miệng một lần nữa.
"Tiên sinh, hắn thêm Hắc Thủy Thảo, có phải có liên quan tới bản thể của hắn hay không."
"Hỗn Nguyên Đan là đan dược do Nhân tộc sáng tạo ra, từ một số phương diện mà nói, cũng không thích hợp với Thú tộc."
"Nhưng sau khi gia nhập Hắc Thủy Thảo, dược tính của Hỗn Nguyên Đan sẽ phát sinh biến hóa."
"Nếu để hắn luyện thành công, hắn hẳn là có thể thăm dò ra Hỗn Nguyên Đan thích hợp cho Thú tộc phục dụng.
Đối mặt với phân tích có lý có cứ của Quan Bình, Trân Trường Sinh chép miệng nói: "Đối mặt với đối thủ mạnh như vậy, ngươi còn có tâm tình đi chú ý đan phương?”
"Hắn mạnh là chuyện của hắn, tuy rằng ta có một chút hâm mộ, nhưng qua vài canh giờ sẽ ổn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận