Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1661: biến hư thành thực

Chương 1661: biến hư thành thựcChương 1661: biến hư thành thực
Chương 1661: biến hư thành thực
"Ngươi không biết những dòng nước đen trước mắt này có ý nghĩa gì sao?" "Không biết." Lư Minh Ngọc thành thật lắc đầu, Trân Trường Sinh liên rút ra một tia sáng từ giữa mi tâm ném vào trong hồ. Theo tia sáng rơi vào hô nước đen, nước trong hồ lập tức sôi lên sùng sục. Ngay sau đó, một nam tử hai mắt bị móc, toàn thân đây máu bước ra từ trong hồ. "Trân Trường Sinh, trả mắt cho ta
'Xoạtl"
Chỉ thấy nam tử không mắt kia lao thẳng về phía Trần Trường Sinh, nhưng chưa kịp đến gân Trân Trường Sinh, một đạo kiếm khí đã trực tiếp chém nam tử làm đôi.
Nhìn kỹ, thì ra là Trân Trường Sinh tay câm cần câu đã ra tay. Nam tử bị chém làm đôi cũng hóa thành một giọt nước đen trở lại hồ.
"Ực!" Lư Minh Ngọc cố gắng nuốt nước bọt, run rẩy nói: "Lão sư, người vừa rồi là ai vậy, khí thế của hắn thật đáng sợi” "Hắn là một vị Thiên Đế có thực lực cường hãn trong Kỷ Nguyên của chúng ta.
"Lúc tàn sát Kỷ Nguyên, ta đã dùng kế từng chút từng chút bức tử hắn, mắt của hắn cũng là do ta móc ra.
"Vừa rồi ta rút ra một đoạn ký ức của mình ném vào trong đó, hô nước này dựa theo đoạn ký ức của ta mà tạo ra hắn."
"Thủ đoạn này quả thực là cướp lấy tạo hóa của trời đất!"
Nghe Trần Trường Sinh nói, Lư Minh Ngọc vẫn có chút không hiểu.
"Lão sư, ta vẫn không hiểu ý của ngài. Thấy Lư Minh Ngọc không hiểu, Trần Trường Sinh quay đầu nhìn hắn nói: "Người mạnh trên thế gian nhiều vô số kể, có người có thể khiến xương trắng sinh thịt, có người có thể cải tử hoàn sinh.
"Trong đó, người có thiên phú tuyệt vời thậm chí có thể sáng tạo ra một chủng tộc hoàn toàn mới.
"Nhưng tất cả, đều được sinh ra dựa trên nên tảng của một số thứ.
Nhưng bây giờ, lẽ thường này đã bị phá vỡ."
"Có người có thể biến hư thành thực, biến thứ trong mộng thành hiện thực.
Lư Minh Ngọc: 222
Nhận được câu trả lời này, cho dù là Lư Minh Ngọc từng trải cũng không khỏi trợn tròn mắt. "Lão sư, thứ hư cấu cũng có thể biến thành thật sao?”
"Về lý thuyết thì là có thể, dù sao trước đây ta đã từng lợi dụng thủ đoạn hóa hư thành thực để tích huyết trùng sinh." Nhưng cho dù là ta tự mình ra tay, ta cũng không làm được đến mức độ này.
"Nói thẳng ra, tất cả những gì chúng ta đang nhìn thấy, rất có thể là Hoàng Lương nhất mộng của người khác" "Ngươi và ta, đều có khả năng là do người khác nghĩ ra.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lư Minh Ngọc: ....
Ta biết ngài là đại nhân vật, nhưng ngài có cần phải làm cho người ta sợ hãi như vậy không! Đi theo ngài một chuyến, tại sao ta lại biến thành giả rồi?
Không để ý đến ánh mắt kinh hãi của Lư Minh Ngọc, Trân Trường Sinh trực tiếp ngồi xếp bằng xuống.
Trận trận phạn âm vang vọng khắp đất trời, Trần Trường Sinh niệm Tịnh Thế Chú, ý đồ tịnh hóa dòng nước đen trước mắt. Thế nhưng Tịnh Thế Chú vốn dĩ vạn sự như ý, trước dòng nước đen này lại chẳng có chút tác dụng nào.
Hoa sen vàng rơi xuống nước đen, mặt hồ đen kịt thậm chí không nổi lên một gợn sóng. Sau một chén trà, Trân Trường Sinh ngừng niệm chú.
Nhìn nước hồ không hề lay động, Trân Trường Sinh lạnh lùng nói: "Hảo thủ đoạn, thật sự là xem thường ngươi rồi."
"Xoẹet!" Lưỡi câu bay ra, Trân Trường Sinh định dùng sức câu: người bên trong ra.
"Ùm!"
Giât manh cân câu. trên đó chỉ còn vài sợi lông trắng.
Thấy vậy, lông mày Trân Trường Sinh càng nhíu chặt hơn.
"Có một tin xấu phải nói cho ngươi biết, Tiểu Hắc e rằng cũng bị mắc kẹt rồi."
Lời vừa dứt, trong mắt Lư Minh Ngọc tràn đầy vẻ khó tin.
"Sư phụ, Bạch tiên bối thế nhưng là thần thúi"
"Bạch tiền bối cũng có thể xảy ra chuyện sao?”
"Đúng vậy, ngay cả Thụy thú Bạch Trạch vốn luôn biết tránh hung hóa cát cũng xảy ra chuyện, đủ thấy kẻ địch của chúng ta thủ đoạn phi phàm”" Hơn nữa ta dường như đã đoán ra căn nguyên bệnh của ngươi rồi."
Lúc ngươi còn trong bụng mẹ đã bị người ta nhắm vào, có người khiến ngươi rơi vào giấc mộng, đồng thời trải qua trăm kiếp luân hồi."
"Chính vì vậy, xương cốt và ngũ tạng của ngươi mới suy yếu nhanh như vậy.
"Nếu không có một lượng lớn linh đan diệu dược nuôi dưỡng, ngươi đã sớm chết rồi."
Những thông tin chấn động liên tiếp khiến Lư Minh Ngọc ngây người.
"Không phải chứ, Lư Minh Ngọc ta có tài đức gì, mà lại đáng để cường giả như vậy ra tay đối phó?"
"Đối phương muốn giết ta cũng chỉ là chuyện một câu nói, cân gì phải tốn nhiều công sức như vậy?”
Đối mặt với sự khó hiểu của Lư Minh Ngọc, Trân Trường Sinh vừa quan sát hồ nước đen vừa nói: "Ngươi không phải người thường, ngươi là đích tử của tổng gia chủ Lư gia, cậu của ngươi cũng là nhân vật nắm quyền thực sự của Thôi gia." "Khống chế được ngươi, đối phương có thể từ từ khống chế cả hai nhà Thôi, Lư." "Ban đầu tưởng rằng Tháp Chủ không chịu trị tận gốc bệnh cho ngươi là vì hai nhà Thôi, Lư, bây giờ xem ra, e răng còn có nguyên nhân sâu xa hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận