Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1374: nhất định phải lấy mạng

Chương 1374: nhất định phải lấy mạngChương 1374: nhất định phải lấy mạng
Chương 1374: nhất định phải lấy mạng
Nhận được câu trả lời này, Bàng Hồng như có điều suy nghĩ nói: "Ta hình như có chút hiểu được."
"Hiểu rồi thì đi làm đi, có một số việc đàm binh trên giấy là vô dụng."
"Được." Bàng Hồng đáp lại một tiếng, giãy giụa bò dậy.
"Đúng rồi Nhị thúc, lúc nào ngươi khởi xướng tổng tiến công?"
"Tổng tiến công gì?"
"Tổng tiến công đối với Thái Minh Thiên.
Đối mặt với lời nói của Bàng Hồng,Bàng Thống" ở đầu bên kia thiết bị liên lạc trâm mặc một nhịp thở. “Căn cứ theo tình báo, Người Đưa Tang đã bắt đầu tổng tiến công Thái Minh Thiên, nếu các ngươi đi muộn sẽ không đuổi kịp."
"Vậy ngươi cảm thấy ta có cơ hội giết Người Đưa Tang không?”
"Đương nhiên là có, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày các ngươi đối đầu với nhau."
Nghe xong, Bàng Hồng trực tiếp kết thúc cuộc trò chuyện, sau đó lung la lung lay đi đến một tòa trạch viện khác của Khổng gia.
Mỗi khi đi một bước, Bàng Hồng sẽ chủ động tán đi một phần thần lực trong thân thể mình.
Theo thần lực tán đi, Bàng Hồng bắt đâu cảm nhận được đói khát trước nay chưa từng có.
Nếu như so sánh thân thể tu sĩ với một cỗ máy tỉnh vi, như vậy thần lực chính là nhiên liệu thúc giục cỗ máy này.
Nhiên liệu bị rút sạch, máy móc đương nhiên không thể vận chuyển.
Khác với máy móc chính là, máy móc không có dục vọng câu sinh, nhưng người thì có.
Một khi đói đến cực hạn, người sẽ không còn được gọi là người nữa. ...
Trong mật thất.
Cao tâng của tứ đại gia tộc đều tê tụ ở đây.
Sự quấy rối của đám người Miêu Thạch, quả thật có chút khiến cho tứ đại gia tộc có chút sứt đầu mẻ trán.
Cũng chính bởi vì vậy, tứ đại gia tộc mới có thể gặp nhau tìm kiếm phương pháp giải quyết. Nhìn xung quanh một lượt, gia chủ Triệu gia mở miệng nói: "Mấy ngày gần đây đã xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người đều biết rất rõ."
"Tiếp tục để họ dây dưa mãi cũng không phải là chuyện tốt, không biết mọi người có cao kiến gì không?"
Nghe vậy, gia chủ Khổng gia mở miệng nói: "Gần đây ta đã đệ trình rất nhiều tấu chương, nhưng Đế Quân đều làm ngơ."
"Xem ra 200 tỷ quân nhu này là Đế Quân muốn, hơn nữa còn là quyết tâm muốn."
"Đã như vậy, ta cho rằng hẳn là nên tán tài miễn tai, đuổi bọn hắn đi là được rồi."
"Ta không đồng ý!" Gia chủ Lý gia lập tức đứng ra phản đối.
"50 tỷ không phải một con số nhỏ, mặc dù chúng ta cũng lấy ra được, nhưng không thể mở đầu."
"Chiến đấu với Người Đưa Tang còn phải đánh bao lâu nữa thì có trời mới biết, lân này là 50 tỷ, lần sau lại là bao nhiêu?”
"Cứ tiếp tục lặp đi lặp lại như vậy, cho dù chúng ta có núi vàng núi bạc cũng bị dọn sạch.
"Nếu như nguyện ý tiếp nhận kết quả này, vậy chúng ta trực tiếp dâng gia sản ra ngoài là được rồi."
Nghe nói như thế, gia chủ Tống gia cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi nói nghe nhẹ nhõm quá, đến nhà ngươi đòi tiền chỉ là một tiểu nhân vật không có danh tiếng gì."
"Nếu không để ba người khác đến nhà ngươi đòi tiền thử xem, ta xem ngươi còn có thể kiên cường như vậy hay không?”
Đối mặt với sự trào phúng của gia chủ Tống gia, gia chủ Lý gia lập tức cứng rắn trả lời.
"Khổng huynh cùng với Triệu huynh còn chưa kêu khổ, ngươi có tư cách gì kêu khổ."
"Một Khương Bá Ước nho nhỏ đã khiến ngươi khó xử, ngươi sẽ không phải là bị hắn nắm nhược điểm gì đó chứ.'
"Ngay cả một đứa trẻ cũng đấu không lại, Tống gia thật sự là càng sống càng thụt lùi."
“Phil”
"Ngươi cũng không biết xấu hổ khi nói lời này, tên tiểu tử gọi là "Trần Trường Sinh" kia lâu như vậy còn chưa giải quyết được."
"Ta thấy Lý gia ngươi chính là một đám hèn nhát.
"Ngươi nói ai là kẻ hèn nhát!"
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau, gia chủ Khổng gia không kiên nhẫn gõ gõ bàn nói: "Đã lúc nào rồi, lại còn âm T!"
"Các ngươi đây là cố tình để cho người phía dưới chế giễu sao?"
Nghe nói như thế, hai người cũng kiêm chế tâm tình của mình sau đó ngồi xuống.
Thấy thế, gia chủ Khổng gia tiếp tục mở miệng nói: "Đã đến nước này, không đưa tiền là không được."
"Nhưng mà số tiên này, chúng ta cũng không thể tùy tiện đưa ra."
"Qua một thời gian ngắn nữa sẽ sắp xếp người động thủ, Miêu Thạch và Bàng Hồng nhất định phải lưu lại một hơi, bọn họ chung quy vẫn là Đế Tử”
"Còn hai người khác, nhất định phải lấy mạng.
"Chúng ta phải để cho người trong thiên hạ nhìn thấy, tiên của tứ đại gia tộc không phải dễ lấy như vậy.'
"Còn 50 tỷ kia, coi như là tiền thuốc men và tiên mua mạng của bọn họ."
Đối mặt với quyết định này, ánh mắt của hai nhà Tống Lý đều khẽ loé lên.
Gia chủ Tống gia mở miệng trước: "Nếu các ngươi đã dám động thủ với Đế Tử, một Thiên Thủy Khương Bá Ước nho nhỏ chúng ta vẫn dám giết."
"Chỉ là không biết, các ngươi chuẩn bị khi nào động thủ?"
“Quan sát thêm hai ngày nữa đi, xem sau lưng bọn họ còn có những người khác hay không...
Bạn cần đăng nhập để bình luận