Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1328: vội vàng xao động

Chương 1328: vội vàng xao độngChương 1328: vội vàng xao động
Chương 1328: vội vàng xao
động
"Tu sĩ cấp Thiên Đế chết trong tay Người Đưa Tang còn ít sao?”
"Khai chiến nửa năm nay, Người Đưa Tang chậm chạp không hiện thân, thậm chí ngay cả chuyện điều khiển quân đoàn khôi lỗi cũng để cho người khác đi làm.'
"Mặt ngoài thoạt nhìn là thu liễm phong mang, nhưng trên thực tế lại là hiển thị rõ sát cơ."
"Ngọc Hoàn tạm thời không thể chết, vậy mục tiêu của hắn nhất định là các Thiên Đế khác."
"Vạn nhất bị hắn để mắt tới, ngay cả nhặt xác cho ngươi ta cũng không làm được, bởi vì thi thể của ngươi sẽ bị Người Đưa Tang luyện thành khôi lỗi “ Nghe Bàng Thống phân tích, Xích Minh cũng trở nên nghiêm túc.
"Được, ta biết rồi, gân đây ta sẽ cẩn thận."
"Như vậy là tốt nhất, nhưng còn có một người ngươi phải lưu ý một chút, tốt nhất là có thể chuẩn bị tâm lý."
"AI?"
"Đao Đế Trương Chấn!"
"Từ sau khi gánh chịu Thiên Mệnh của Bát Hoang Cửu Vực, Đao Đế liên dần dần phai nhạt trong tâm mắt của mọi người trong thiên hạ.'
"Mặc dù số lần hắn xuất thủ rất ít, nhưng mỗi một lần xuất thủ đều là kinh thiên động địa.
"Lần ra tay gân nhất, vẫn là mấy vạn năm trước cứu người ở trong tay các đại cấm địa."
"Từ sau lần đó, thế gian không còn tin tức của hắn, nếu như hắn xuất hiện vào lúc này, ngươi có mấy cái mạng để cho hắn chém?”
"Năm đó Kiếm Phi được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm khách trở thành địch nhân của Thiên Uyên thế giới, bị Người Đưa Tang hạ lệnh đuổi giết.
"Thế lực khắp nơi và cấm địa đều động thủ, gần như giết cho hắn lên trời không đường xuống đất không cửa."
"Mặc dù ngươi chưa từng giao thủ với Kiếm Phi, nhưng ngươi hẳn là quen thuộc với thiên kiêu cùng thời đại của hắn."
"Con trai của Kiếm Thần - Trần Hương, con gái của Băng Hỏa Tiên Vương - Từ Diêu.'
"Mặc dù những người này không gánh chịu Thiên Mệnh, nhưng muốn giết bọn họ, ngươi không ôm quyết tâm liều mình là không làm được."
"Mà nhóm người này, đều là Người Đưa Tang tự tay dạy dỗ ra."
"Dưới danh tiếng lẫy lừng không có kẻ tâm thường, thiên hạ đệ nhất kiếm khách lúc ấy còn có thể bị dồn vào đường cùng, có thể tưởng tượng được các đại cấm địa đã hạ quyết tâm lớn đến dường nào."
"Nhưng Trương Chấn lại một người một đao cứu được Kiếm Phi ra, thực lực như thế, sao có thể không khiến người ta sợ hãi.
"Càng kinh khủng hơn chính là, chuyện này phát sinh ở mấy vạn năm trước.
"Hiện tại thực lực của hắn đạt tới cảnh giới gì ta cũng không đoán được, nếu như Người Đưa Tang thật sự tìm được hắn, sự tình liên khó làm."
Nói xong, Bàng Thống quay đầu nhìn về phía ngoài phòng, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng. ...
Trong hư không.
"Đần chết đi được, đã nửa năm trôi qua rồi, sao ngươi còn không nắm giữ được trọng điểm của Túng Địa Kim Quang."
"Trước kia ngươi còn có thể nói là công pháp không thích hợp, nhưng bây giờ ngươi đã có Vạn Pháp Hồi Xuân rồi!"
Tiểu Mộc Đầu thở hổn hển nghỉ ngơi ở trên một khối thiên thạch, Trân Trường Sinh ở trong không gian thân thức thì đang không ngừng lẩm bẩm.
Đối mặt với sự "chế nhạo' của Trần Trường Sinh, Tiểu Mộc Đầu không vui nói: "Ta hiện tại đã có thể liên tiếp thi triển mười tám lần Túng Địa Kim Quang.
"Mỗi lần thi triển, khoảng cách đều trên năm dặm, tuy rằng còn chưa đạt tới yêu câu của ngươi, nhưng ngươi cho ta một chút thời gian có được hay không?”
"Ta có thể cho ngươi thời gian, nhưng chuyện ngươi sắp gặp phải trong tương lai sẽ cho ngươi thời gian sao?”
"Túng Địa Kim Quang là độn thuật dùng để chạy trối chết, ngươi mới dùng một chút như vậy đã thở hồng hộc, thật sự đến chiến trường, ngươi sẽ còn mạng sao?"
"Ngươi phải biết, Hoang Thiên Đế năm đó...
"Hoang Thiên Đế là Hoang Thiên Đế, trên đời này lại có được mấy Hoang Thiên Đế, ngươi đừng luôn lấy ta ra so sánh với hắn có được hay không?”
"Đổi thành những người khác đến, bọn họ chưa chắc đã làm tốt hơn ta."
Tiểu Mộc Đầu thô bạo cắt ngang lời nói của Trân Trường Sinh.
Thấy thế, Trân Trường Sinh lập tức trở nên trâm mặc.
"Thực xin lỗi, vừa rồi là ta quá vội vàng xao động, ta sẽ nắm chặt thời gian tu luyện." Thấy Trân Trường Sinh không nói lời nào, Tiểu Mộc Đầu vội vàng cúi đầu xin lỗi.
"Xem ra, thành tựu nho nhỏ trong khoảng thời gian gân đây đã khiến cho ngươi có chút tự mãn.'
"Không phải ngươi nói những người khác không nhất định có thể làm được như ngươi sao?'
"Được, vậy chúng ta dùng sự thật nói chuyện.' "Chờ lát nữa ngươi đem khẩu quyết ba đoạn đầu của Túng Địa Kim Quang nói cho Miêu Thạch cùng với Khương Bá Ước, rồi xem thử bọn họ dùng Túng Địa Kim Quang là hiệu quả gì."
Nói xong, Trần Trường Sinh tìm một góc quay lưng đi, không để ý tới Tiểu Mộc Đầu nữa.
"Trường Sinh, Túng Địa Kim Quang của ngươi càng ngày càng thuân thục nha.”
"Ta và Bá Ước đại ca của ngươi thiếu chút nữa không đuổi kịp ngươi."
Miêu Thạch cùng với Khương Bá Ước thi triển độn thuật bay tới.
Đối mặt với hai người, Tiểu Mộc Đâu do dự một chút rôi nói: "Thạch đại ca, ta dùng Túng Địa Kim Quang luôn cảm thấy không đúng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận