Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1287: lập đổ ước

Chương 1287: lập đổ ướcChương 1287: lập đổ ước
Chương 1287: lập đổ ước
"Đế Tử nói có lý, sau khi trở về ta liên sẽ sáng tác một bài văn chương, chuyên môn ca tụng tình hữu nghị giữa Dương Thiên cùng với Thái Minh Thiên."
"Để tránh để một số tiểu nhân ở sau lưng làm tổn thương tình nghĩa hai nhà chúng ta.'
Mắt thấy Trân Trường Sinh vẫn đang ởi lòng vòng với mình, Bàng Hồng híp mắt thản nhiên nói: "Nếu hai nhà chúng ta đều đã thân như thủ túc, vậy Trường Sinh đạo hữu có phải nên trả lại Cửu Thiên Huyền Hoàng Chiến Kỳ cho chúng ta hay không."
"Không trải" Trân Trường Sinh trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Bàng Hồng.
"Đây là vì sao, chẳng lẽ Trường Sinh đạo hữu muốn phá hư tình hữu nghị giữa hai nhà chúng ta?”
"Cũng không phải, ta chính là muốn giữ gìn tình hữu nghị của hai nhà, cho nên mới không thể đưa thứ này cho các ngươi.'
"Cửu Thiên Huyền Hoàng Chiến Kỳ bị mất, nói chính xác hơn là bị kẻ địch trước kia của chúng ta cướp đi."
"Sau khi mất thứ này, Hợp Dương Thiên báo cáo chuyện này cho Tứ Phạn Thiên.
"Nếu đã báo cáo lên trên, vậy nói rõ thứ này đã được xếp vào danh sách tổn thất.
"Theo thời gian trôi qua, món đồ này lại bị Thái Minh Thiên chúng ta đoạt lại từ trong tay kẻ địch."
"Cho nên nói cho cùng, thứ này chung quy là chiến lợi phẩm của Thái Minh Thiên chúng ta, mà không phải pháp bảo của Hợp Dương Thiên." "Nếu vật này bị Hợp Dương Thiên các ngươi lấy đi, miệng lưỡi thế gian sẽ bàn tán ra sao về quan hệ giữa hai nhà chúng ta.'
Nghe nói như thế, đông đảo thiên kiêu Thái Minh Thiên đều âm thầm gật đầu.
Quan hệ giữa hai nhà vốn dĩ không tốt, bây giờ ngươi vừa mới bắt đầu khua môi múa mép đã muốn lấy đồ từ trong tay Thái Minh Thiên chúng ta, thiên hạ nào có chuyện tốt như Vậy.
Mắt thấy không có cách nào tìm được cửa đột phá từ chỗ của Trần Trường Sinh, Bàng Hồng lại nhìn về phía Miêu Thạch nói: Miêu huynh, chuyện này ngươi thấy thế nào?"
"Hôm nay là đại hội thưởng hoa, chuyện khác sau này lại nói.'
Miêu Thạch không tiếp đề tài này, Trân Trường Sinh là làm sao cũng không tìm thấy chỗ đột phá, Bàng Hồng trong nháy mắt liền sâm mặt.
"Nói có lý, ở đại hội thưởng hoa bàn luận chuyện khác, quả thật là thiếu tao nhã."
"Nhưng mà nếu đây là đại hội thưởng hoa, làm sao có thể thiếu thứ đáng xem chứ?”
"Ta từ Hợp Dương Thiên mang đến một gốc kỳ hoa, mời chư vị đánh giá."
Nói xong, Bàng Hồng lật tay phải, một đóa hoa màu trắng tinh xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn thấy đóa hoa màu trắng này, Miêu Thạch cùng với Khương Bá Ước trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.
Nhận thấy được tình huống ngoại giới, Tiểu Mộc Đầu ở trong không gian thần thức thuận miệng hỏi: "Đây là vật gì?" Nghe vậy, Trần Trường Sinh vừa ăn linh quả, vừa nói: "Ưu Đàm Hoa, chí bảo hiếm thấy trên thế gian, bình thường sinh trưởng trên người Thái Thản Cự Thú."
"Thái Thản Cự Thú thực lực cường hãn vô biên, không phải tuyệt thế đại năng thì không thể địch lại."
"Mặt khác Thái Thản Cự Thú còn là một trong những con át chủ bài của Tứ Phạm Tam Giới các ngươi.'
Nghe thấy câu trả lời này, Tiểu Mộc Đâu khó hiểu nói: "Thái Thản Cự Thú là át chủ bài của Tứ Phạm Tam Giới, sao ta lại chưa từng nghe qua nhỉ."
"Đã là át chủ bài, có thể để cho loại vô danh tiểu tốt như ngươi biết không?”
"Lúc trước khi tấn công Kỷ Nguyên, Thái Thản Cự Thú của các ngươi đã gây ra rắc rối rất lớn cho chúng ta." "Đợi đến khi các ngươi tiến vào Kỷ Nguyên, Thái Thản Cự Thú đã bị ẩn giấu đi"
"Hơn vạn năm thời gian trôi qua, ngươi không biết cũng hợp tình hợp lý.'
Trân Trường Sinh phổ cập cho Tiểu Mộc Đầu một ít tri thức.
Miêu Thạch thì là lạnh mặt nói: "Đoạn thời gian trước nghe nói Thái Thản Cự Thú của Hợp Dương Thiên có dị động, hiện tại xem ra e là bởi vì Bàng huynh lấy đi Ưu Đàm Hoa."
"Một con súc sinh mà thôi, không đáng chú ý, chỉ cần có thể làm cho chư vị cao hứng ta đã hài lòng rồi."
"Nhưng ta nghe nói, hai đóa Ưu Đàm Hoa tụ cùng một chỗ sẽ bắn ra kỳ cảnh thế gian."
"Thứ này tại hạ chưa từng thấy qua, không biết Miêu huynh có thể thỏa mãn nguyện vọng nhỏ này của ta hay không.'
Lời nói của Bàng Hồng khiến cho Miêu Thạch do dự.
Lúc này, Khương Bá Ước mở miệng nói: "Bàng công tử muốn xem, Thái Minh Thiên chúng ta tự nhiên sẽ tận lực thỏa mãn."
"Nhưng chỉ làm vậy thì có phần đơn điệu, không bằng chúng ta lập đổ ước đi."
"Mọi người cùng nhau đi lấy Ưu Đàm Hoa, ai lấy được trước thì người đó thắng."
"Không thành vấn đề, nhưng có cá cược thì phải có phần thưởng, lấy Cửu Thiên Huyền Hoàng Chiến Kỳ trong tay Trường Sinh đạo hữu làm phần thưởng, thế nào?"
Nghe điều kiện Bàng Hồng đưa ra, Miêu Thạch bình tính nói: “Được, nhưng nếu ngươi thua, ta muốn "Vạn Pháp Hồi Xuân'”"
"Một lời đã định!"
Sảng khoái đạt thành ước định, mọi người cũng đều không có tâm tình thưởng hoa.
Rất nhanh đại hội thưởng hoa vội vàng kết thúc, hiện trường chỉ còn lại ba người Miêu Thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận