Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1534: đấu võ mồm

Chương 1534: đấu võ mồmChương 1534: đấu võ mồm
Chương 1534: đấu võ mồm
"Vị đạo hữu nào muốn thử?”
Nghe vậy, Bạch Băng Dương mở miệng nói: "Ta hiểu sơ một chút về kiếm thuật, để ta thử xem."
'Xoát!
'Kengl"
Bạch Băng Dương đánh ra một đạo kiếm khí, trên Sinh Cơ Thạch to lớn xuất hiện một vết kiếm sâu bốn tấc.
Cùng lúc đó, Sinh Cơ Thạch xung quanh vết kiếm cũng vỡ vụn không ít.
"Ngươi đừng thử nữa, đánh vỡ nhiêu Sinh Cơ Thạch như vậy, ta đau lòng chết mất."
"Muốn luyện chế dược viên tùy thân, thể tích của Sinh Cơ Thạch nhất định phải đủ lớn, đá vụn không luyện ra được.'
"Hiện tại những đá vụn này chỉ có thể dùng để luyện đan, giá trị không chỉ giảm xuống gấp đôi!"
Trân Trường Sinh đau lòng thu lại đá vụn trên mặt đất.
Thấy thế, Bạch Băng Dương cũng không dám tiếp tục thử nữa.
Mặc dù hắn có năng lực đánh nát Sinh Cơ Thạch, nhưng hắn không nắm chắc có thể chia khối Sinh Cơ Thạch này ra mà không làm hư hỏng nó.
Chính như Trân Trường Sinh nói, Sinh Cơ Thạch vỡ vụn, giá trị sẽ giảm xuống rất nhiều.
Mắt thấy Bạch Băng Dương cũng không thành công, những người khác càng không dám động thủ.
Lúc này, Trần Trường Sinh nhìn về phía Trân Phong nói: "Ngươi tới chia Sinh Cơ Thạch đi, tại thời điểm xuất kiếm cẩn thận một chút."
"Ta?" Đối mặt với lời nói bảo mình chia Sinh Cơ Thạch của Trân Trường Sinh, Trân Phong vô cùng kinh ngạc.
"Ngươi không đến thì ai đến"
"Trong mấy người chúng ta, cũng chỉ có ngươi biết dùng kiếm, ngươi tới chia Sinh Cơ Thạch là thích hợp nhất.
"Mặc dù Sinh Cơ Thạch cứng rắn, nhưng bằng vào tu vi của ngươi hoàn toàn có thể phá vỡ nó."
"Chỗ quan trọng nhất là ở chỗ, bổ Sinh Cơ Thạch như thế nào mà không để nó vỡ tan."
"Muốn đạt tới điểm ấy, xuất kiếm phải nhanh mà nhẹ."
"Xuất kiếm quá nặng, chẳng những sẽ tổn thương Sinh Cơ Thạch, mà còn sẽ hư hao thuyên dưới chân chúng ta."
"Xuất kiếm quá chậm, thì sẽ giống như Bạch tiên bối, chấn vỡ Sinh Cơ Thạch, cho nên ngươi nhất định phải tìm được một lực đạo thích hợp.'
Đối với yêu cầu của Trần Trường Sinh, Trân Phong mím môi nói: "Được, vậy ta thử xem”
Nói xong, tay Trân Phong nắm ở trên chuôi kiếm.
'Xoát
Một làn gió nhẹ thổi bay vài sợi tóc của Trân Trường Sinh.
Lần này xuất kiếm, cũng không có tiếng kim loại va chạm vang lên, nhưng trên Sinh Cơ Thạch kia lại xuất hiện một vết kiếm sâu ba thước.
Hơn nữa Sinh Cơ Thạch xung quanh vết kiếm hoàn hảo không chút tổn hại, cũng không có chút hư hao nào.
Nhưng không đợi mọi người tán thưởng kiếm thuật tinh diệu của Trân Phong, thanh âm bất mãn của Trân Trường Sinh đã truyền vào lỗ tai của mọi người.
"Ngươi sao có thể sử dụng Bạt Kiếm Thuật để chém Sinh Cơ Thạch?"
"Tốc độ rút kiếm thuật đã đủ, nhưng lực đạo không đủ, chém khối Sinh Cơ Thạch này, ngươi phải học được dùng Thốn Kình."
“Nhìn cho kỹt"
Nói xong, Trân Trường Sinh đoạt lấy bảo kiếm trong tay Trần Phong.
Tốc độ của hắn cực nhanh, thủ pháp xảo trá, ngay cả bản thân Trần Phong cũng không kịp phản ứng.
Không có kiếm ảnh chớp động, không có kiếm khí tàn sát bừa bãi, mọi người thậm chí không thấy rõ Trân Trường Sinh vung kiếm như thế nào.
Đợi đến khi Trần Trường Sinh trả trường kiếm lại cho Trân Phong, Ngân Nguyệt Lang đã bắt đầu chọn lựa Sinh Cơ Thạch.
"Ba kiếm này của ta, thấy rõ ràng chưa?"
Thanh âm của Trân Trường Sinh kéo Trân Phong trở về từ trong kinh ngạc.
Nhìn Trân Trường Sinh trước mặt, lúc này Trân Phong một câu cũng nói không nên lời.
Bởi vì cái gọi là người trong nghề vừa ra tay liên biết có hay không, chỉ dựa vào ba kiếm vừa rồi, kiếm thuật của đối phương đã vượt xa mình.
Thấy Trần Phong không nói lời nào, Trần Trường Sinh lại quay đầu nhìn về phía Bạch Băng Dương cũng khiếp sợ.
"Bạch tiên bối"
"Chỉ dựa vào ba kiếm vừa rồi, ngươi giết được ta sao?"
-Ha ha hat"
Nói xong, Trân Trường Sinh cười lớn đi vê phía khoang thuyền, đồng thời còn không quên phân phó Bạch Trạch.
"Con chó ngốc, thu phần của ta lại." "Được rôi! Loại chuyện này không cân ngươi...
"Mẹ kiếp!"
"Ngươi mắng ai là chó ngốc đấy!"
Thanh âm Bạch Trạch cùng với Trân Trường Sinh đấu võ mồm truyền vào trong tai mọi người, nhưng bốn người đã không có tâm tình đi để ý tới những thứ này.
Ba chiêu kiếm thuật Trân Trường Sinh triển lộ làm cho không khí trên thuyền trở nên ngưng trọng.
Mọi người trong lúc nhất thời cũng không biết nên lấy thái độ gì đối mặt với Trân Trường Sinh.
Trái lại Trân Trường Sinh lại một lân nữa nhàn nhã câu cá.
-BịchU”
Trân Phong đặt mông ngồi bên cạnh Trân Trường Sinh, hơn nữa cũng câu cá giống như Trân Trường Sinh.
Nhìn vẻ mặt tự nhiên của Trần Phong, Trân Trường Sinh nhấch miệng cười nói: "Ba chiêu kiếm thuật vừa nãy của ta, đủ để chứng minh ta tuyệt không phải bình thường.”
"Ngươi thấy ta không bái, hơn nữa còn sóng vai ngồi cùng với ta."
"Không coi ta ra gì như vậy, ngươi không sợ ta tức giận sao?"
Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, Trân Phong nhàn nhạt mở miệng nói: "Ta kết giao bằng hữu, cũng không nhìn bản lĩnh của hắn cao thấp, chỉ xem hắn có hợp khẩu vị của ta hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận