Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1658: bảo vật vô giá

Chương 1658: bảo vật vô giáChương 1658: bảo vật vô giá
Chương 1658: bảo vật vô giá
"Bình tính mà xem xét, từ khi
quen biết Trường Sinh huynh,
Trân Phong ta đã được lợi rất
nhiều."
"Nếu trong tình huống này, ta
vẫn không đi hết con đường
này, vậy cũng là số phận, cả đời
không hối hận!"
"Hiểu là tốt rồi!"
"Ngươi có thể chuẩn bị tâm lý
trước, vậy ngươi đại khái trong
tương lai có khả năng cao sẽ
không bị đánh gục.
Dặn dò xong Quan Bình và Trân
Phong, Trân Trường Sinh lại nhìn Lư Minh Ngọc.
"Vê mặt nhân tình thế thái, ngươi không chê vào đâu được, nội tâm kiên định càng không cần ta phải nói nhiều."
"Vê những mặt này, ta cũng không có gì nhiều để dạy ngươi.
"Việc ngươi cân làm rất đơn giản, đó là ngoan ngoãn đi theo bên cạnh ta.
"Bệnh có chữa khỏi được hay không, chuyện này phải nhìn mệnh của ngươi, bản lĩnh của ta ngươi học được mấy phân, phải xem ngộ tính của ngươi."
"Chỗ nào không hiểu có thể đến hỏi ta bất cứ lúc nào, có thể đi được bao xa, vậy phải xem chính ngươi.'
"Đa tạ lão sư, học trò nhất định ghi nhớ trong lòng.
Nhìn biểu hiện của Lư Minh Ngọc, Trân Trường Sinh hài lòng gật đầu, sau đó ném cho hắn một tờ giấy.
"Ghi nhớ kỹ khẩu quyết tâm pháp trên đó, từ nay về sau ngươi chuyên tâm tu luyện môn công pháp này ởi..
Nghe vậy, Lư Minh Ngọc nhanh chóng ghi nhớ tâm pháp vào lòng.
Chờ Lư Minh Ngọc xem xong, Trân Trường Sinh đưa tay phải ra điểm một cái, tờ giấy trắng viết đây chữ liên hóa thành tro bụi.
"Tiên sinh, công pháp này sao nhìn giống công pháp chuyên luyện nhục thân vậy?”
Đây chính là công pháp chuyên luyện nhục thân.
"Bệnh của ngươi hiện tại ta vẫn chưa tìm ra căn nguyên, cho nên chỉ có thể cho ngươi một số phương pháp trị phân ngọn." "Nếu ngũ tạng của ngươi đã suy yếu, xương cốt yếu ớt, vậy ngươi liên chuyên môn cường hóa nhục thân.
"Tuy rằng luyện sẽ chậm hơn người khác, nhưng cũng có thể tranh thủ nhiều thời gian hơn cho ngươi.
"Có thời gian, ta tự nhiên là có thể từ từ suy nghĩ bệnh của ngươi đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Trần Trường Sinh đưa ra công pháp vô danh, tuy Lư Minh Ngọc không biết là cấp bậc gì.
Nhưng nhìn tiểu động tác tiêu hủy tờ giấy của Trân Trường Sinh, công pháp này tuyệt đối không phải tâm thường, nếu không Người Đưa Tang trong truyền thuyết cũng sẽ không cẩn thận như vậy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nghĩ đến đây, Lư Minh Ngọc lập tức chắp tay nói: "Đa tạ tiên sinh ban tặng công pháp, học trò mấy ngày trước có được một món bảo bối, vừa hay muốn tặng cho tiên sinh.
Nói xong, Lư Minh Ngọc lật tay phải lại, một trang kim loại sáng loáng hiện ra trên lòng bàn tay hắn.
Trân Trường Sinh: ???
Nhìn thấy trang kim loại trong tay Lư Minh Ngọc, Trân Trường Sinh suýt chút nữa thì lồi cả mắt ra ngoài.
Bát Cửu Huyền Công tổng cộng có chín quyển, quyển thứ nhất đã bị đánh nát, phân tán khắp nơi trên thế gian.
Quyển thứ hai thì hắn đã dùng thủ đoạn đoạt được từ tay Trương Cổ.
Chỉ tiếc quyển thứ nhất không đầy đủ, môn công pháp tuyệt thế này từ đầu đến cuối không thể tu luyện hoàn chỉnh.
Cách đây không lâu, hắn tình cờ tìm được trang thứ bảy của quyển thứ nhất trong Thanh Sơn thế giới, đồng thời suy đoán rằng, những trang còn lại của Bát Cửu Huyền Công có thể phân tán trong rất nhiêu Kỷ Nguyên.
Vốn tưởng không biết đến năm nào tháng nào mới gặp được trang thứ tám, không ngờ nó lại đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt mình. "Hộ -"
Hít sâu một hơi điều chỉnh lại tâm trạng kích động, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Thứ này ngươi lấy ở đâu ra?" Nhìn thấy vẻ mặt của Trân Trường Sinh, Lư Minh Ngọc lập tức hiểu rằng mình đã tặng đúng thứ.
"Thứ này vẫn luôn ở trong bảo khố của Lư gia, chỉ vì không ai nhận ra chữ viết trên đó, nên mới cất giữ mãi."
"Thời gian trước ta đến Đan Vực cầu thuốc, vốn nghĩ bảo vật bình thường không thể nào lay động được Tháp Chủ, nên mới mang theo cả Minh Quang Tiên Nham và trang kim loại này. 'Không ngờ lại tình cờ gặp được tiên sinh, quả đúng là bảo vật tặng anh hùng, thứ này tặng cho tiên sinh so với tặng cho Tháp Chủ thì tốt hơn nhiều."
"Xoạt!" Chộp lấy trang kim loại trong tay Lư Minh Ngọc, Trần Trường Sinh liên kích động nói: Ngươi nói không sai, thứ này đưa cho ta, so với đưa cho tên kia thì tốt hơn nhiều."
"Thứ này ở trong tay hắn chẳng khác gì đồ bỏ, nhưng ở trong tay ta, lại là bảo vật vô giá."
"Hảo đồ đệ của ta, ngươi thật sự đã cho ta một bất ngờ lớn." Nhìn thấy Trân Trường Sinh vui mừng như vậy, Quan Bình liền tò mò hỏi: "Tiên sinh, đây là thứ gì vậy?
Đối mặt với câu hỏi của Quan Bình, Trân Trường Sinh nhìn trang kim loại trong tay nói: Trang kim loại này được làm từ Huyên Hoàng Mẫu Kim, một trong chín đại tiên kim..
"Chỉ riêng nguyên liệu làm nên trang kim loại này thôi cũng đã vô giá, nhưng thứ quý giá nhất, vẫn là công pháp được ghi chép trên đó.
Môn công pháp này tên là Bát Cửu Huyền Công, là một môn công pháp tuyệt thế hiếm có trên đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận