Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1486: Khách hành hương

Chương 1486: Khách hành hươngChương 1486: Khách hành hương
Chương 1486: Khách hành hương
Ngay lúc tất cả mọi người đều quên lãng vị phú hào này, một gian đạo quán nho nhỏ lặng lẽ thành lập.
Đạo quan này mở ra, chính là suốt ba trăm năm....
Tại Vô Danh Vực, Thượng Thanh Quan.
"Xin hỏi có ai không?”
Một nữ tử ăn mặc mộc mạc đi vào đạo quán nho nhỏ này.
Nhìn đạo quán vắng vẻ, nữ tử theo bản năng hô một câu.
Ai tìm ta?”
Dứt lời, một đạo sĩ mặc đạo bào, còn đang ngái ngủ chui ra từ trong đống sách. Sự xuất hiện đột ngột của đạo sĩ, lập tức dọa nữ tử nhảy dựng.
"Đạo trưởng, ngươi làm ta sợ muốn chất."
"Có gì mà phải sợ hãi, ta cũng không phải yêu quái ăn thịt người."
"Ngươi muốn thắp hương hay là xin quẻ?"
Nói xong, đạo sĩ chỉnh lại đạo bào lỏng lẻo của mình, sau đó ngôi xuống trước sạp quẻ.
Nhìn qua vị đạo sĩ không đứng đắn này, nữ tử không nói gì mà chỉ lắc đầu, sau đó đốt lên ba nén hương thơm ngát.
Thấy nữ tử thành tâm lễ bái, đạo sĩ lười nhác không khỏi mở miệng nói: "Cô nương, cầu thần bái phật chỉ là một sự an tâm.”
"Nếu thật sự muốn giải quyết vấn đề gì, có thể dựa vào chỉ có chính mình."
"Không bằng ngươi xin một quẻ đi, bần đạo tự mình giải quẻ cho ngươi, biết đâu ngươi có thể cầu được thượng thượng quẻ."
Nghe được đạo sĩ nói, nữ tử cắm hương thơm ngát vào lư hương, mở miệng nói: "Được, nếu đạo trưởng tự mình giải quẻ, vậy ta xin một quẻ đi.
Nói xong, nữ tử câm lấy ống đựng thẻ tre lắc.
"Lạch cạchl"
Một cái thẻ tre rơi ra, nhặt lên xem xét, trên đó rõ ràng viết hạ hạ quẻ.
Đối mặt với kết quả như vậy, vẻ mặt của nữ tử có chút sa sút.
"Ách... Lân đầu tiên chưa chắc đã chuẩn, ngươi lắc lại lân nữa thử xem?” Đạo sĩ xấu hổ gãi đầu, sau đó để cho nữ tử xin quẻ một lần nữa.
Thấy thế, nữ tử cũng chỉ đành lắc lại một lần nữa.
'Lạch cạchl"
Lại là một hạ hạ quẻ, lần này mặt nữ tử càng đen hơn.
Nhìn hạ hạ quẻ trong tay, nữ tử cười khổ nói: "Đạo trưởng, đây chính là thiên ý không thể thay đổi sao?"
"Ba là cực hạn, lân thứ ba mới là chuẩn nhất, hai lần trước không tính.'
Rút lấy hạ hạ quẻ trong tay nữ tử, đạo sĩ lười biếng lại để nữ tử xin quẻ.
Đối mặt với yêu cầu như thế, nữ tử lại lắc một lân nữa.
"Bal" Thẻ tre rơi xuống, kết quả lân này vấn là hạ hạ quẻ.
Nhưng không đợi nữ tử nhặt thẻ tre trên mặt đất lên, đạo sĩ lười biếng kia đã nhanh tay hơn một bước nhặt lên, sau đó dùng sức ném ra ngoài cửa.
"Hạ hạ quẻ' lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Ném đi hạ hạ quẻ trong tay, đạo sĩ lười biếng lại tìm trong ống đựng thẻ tre, cuối cùng trực tiếp rút ra một thượng thượng quẻ.
"Chúc mừng ngươi, ngươi đã rút được thượng thượng quẻ.'
"Sau này ngươi nhất định có thể thuận buồm xuôi gió, một bước lên mây.
Nhìn hành động kỳ quặc của đạo sĩ lười biếng, nữ tử không nhịn được cười nói: "Đạo trưởng, hạ hạ quẻ là thiên ý, ngươi rút thượng thượng quẻ cho ta là có ý gì?
"Coi như bân đạo giúp ngươi nghịch thiên cải mệnh đi!"
"Đạo trưởng nói chuyện thật thú vị, vậy thì đa tạ đạo trưởng."
Nói xong, nữ tử buông xuống một viên Nguyên Thạch, sau đó xoay người rời đi.
Đợi đến khi nữ tử đi rồi, một con chó trắng lớn đi ra từ hậu viện.
"Trần Trường Sinh, nha đầu này là al2
"Khách hành hương tới cửa, không quen biết."
“Thú vị, nơi chim không thèm ị này đều có người đến, hoặc là đầu óc nàng có bệnh, hoặc là mắt nàng bị mù." "Có lý, nhưng ta càng cảm thấy nàng và ta hữu duyên.”
"Ba trăm năm mới có ba người đến, hai người trước đã chết già, nàng là người thứ ba.
"Các ngươi quả thật có duyên, nếu không cho dù mắt nàng có mù cũng không đi đến được nơi này."
Không để ý đến Bạch Trạch lải nhải, Trân Trường Sinh mở miệng nói: "Tìm được manh mối của Thần Hỏa chưa?”
"Tìm được rồi, Tiền nha đầu đang điều tra."
"Nhưng có một số việc e rằng cần ngươi ra mặt giải quyết một chút."
Nghe thế, Trân Trường Sinh có chút kinh ngạc nhìn về phía Bạch Trạch.
"Thực lực của ngươi không dám nói tung hoành chư thiên, nhưng cũng có thể coi là cao thủ có tên có tuổi."
'Lại thêm những thứ thượng vàng hạ cám trên người ngươi, Thanh Sơn thế giới hẳn là không có bao nhiêu thứ có thể ngăn cản ngươi mới đúng.
"Chẳng lẽ là tu sĩ cao giai Kỷ Nguyên này ra tay?”
Nghe vậy, Bạch Trạch mở miệng nói: "Không phải chuyện đánh nhau, nếu như chỉ là đánh nhau, vậy ta sẽ không tới tìm ngươi.'
"Tên của Thần Hỏa ở Thanh Sơn thế giới ta đã tra rõ ràng, là Độ Sinh Chân Hỏa xếp hạng thứ mười bảy trên bảng xếp hạng Thần Hỏa."
"Nghe nói loại Thân Hỏa này có thể khiến người ta chết đi sống lại, nên mới có tên là Độ Sinh Chân Hỏa."
"Đoạn thời gian trước có người tản ra địa đồ Độ Sinh Chân Hỏa, mặc dù chỉ là một bộ phận, nhưng cũng đủ để chứng minh đây không phải truyên thuyết."
"Ngoài ra, ngoài Độ Sinh Chân Hỏa ra, Kỷ Nguyên này còn truyên ra tin tức phát hiện ra Quang Minh Tiên Nham..
Bạn cần đăng nhập để bình luận