Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1212: lôi pháp

Chương 1212: lôi phápChương 1212: lôi pháp
Chương 1212: lôi pháp
Nghe được lời này, Vương Hạo lập tức nở nụ cười.
"Ngươi là cái thá gì, ta làm chuyện gì cần ngươi khoa tay múa chân sao?"
"Đều là tu sĩ cao cấp, máu tươi trên tay ngươi có thể ít hơn ta bao nhiêu."
"Vương Hạo ta sống ở thế gian này, người muốn giết ta nhiều không đếm xuể, nhưng kẻ buồn nôn như ngươi thì đây là lân đầu tiên ta gặp được."
Nói xong, Vương Hạo nhìn vê phía Trân Trường Sinh nơi xa.
"Trân Trường Sinh, hành vi của tên này gọi là gì nhỉ?"
Nghe thế, Trân Trường Sinh nhấch miệng cười nói: "Loại hành vi này của hắn, chính là đứng trên đỉnh cao đạo đức để lên án ngươi.
"Nói trắng ra một chút, đó chính là làm kỹ nữ còn thích lập đền thờ trinh tiết."
"Nói rõ một chút, đó chính là hắn khinh thường ngươi.
"Người như ngươi ở trong mắt hắn, chẳng khác gì một con cóc ghẻ, tuy không cắn người nhưng lại khiến người ta cảm thấy ghê tởm."
Nghe xong, Vương Hạo một lần nữa nhìn về phía Huyền Thai Thiên Đế.
"Hắn hình dung chuẩn xác không?"
"Vô cùng chuẩn xác."
"Được, vậy hôm nay sẽ để ngươi xem, xem con cóc ghẻ này có cắn người hay không?”
Dứt lời, Vương Hạo một lần nữa xông về phía Huyền Thai Thiên Đế.
Lần này, Vương Hạo bộc phát ra thực lực cao hơn một cấp bậc.
Đại chiến giữa ba người lại bắt đầu, Trần Trường Sinh thì đứng ở bên ngoài lẳng lặng quan sát thủ đoạn của Huyền Thai Thiên Đế.
"Âm!"
Một đạo thần quang xuyên thủng ngực Vương Hạo, khí thế của Huyền Thai Thiên Đế nhanh chóng tăng lên.
Ngôi sao trong hư không cùng với một số tiểu thế giới bắt đầu run rẩy, vô số lực lượng hội tụ về phía Huyên Thai Thiên Đế.
Lúc này, Trần Trường Sinh vẫn luôn đứng ngoài quan sát ở phía xa rốt cuộc cũng ra tay.
"Ông!"
Thiên Địa Tuyệt Mệnh Trận đã được bố trí sắn được khởi động, sự hô ứng của Huyền Thai Thiên Đế và hoàn cảnh xung quanh lập tức bị cắt đứt.
Thừa dịp khe hở này, Vương Hạo trực tiếp huyễn hóa ra huyết hải đánh vê phía Huyền Thai Thiên Đế.
"Xoát!"
Thân ảnh nhỏ bé của Huyền Thai Thiên Đế lập tức bị thôn phệ, thế nhưng không đến một nhịp thở, lôi quang chói mắt thoát ra từ trong huyết hải.
Huyền Thai Thiên Đế dựa vào lôi pháp vô thượng trực tiếp đánh xuyên qua huyết hải. Mái tóc đen hóa thành từng tia chớp màu bạc, trong đôi mắt có tia chớp màu tím nhảy nhót, lúc này hắn tựa như hóa thân của lôi đình.
Thấy thế, Trần Trường Sinh híp mắt lại mở miệng nói: "Ta đã cắt đứt liên hệ của Thiên Mệnh với thế giới bên ngoài, nhưng thủ đoạn của Thiên Mệnh Giả cũng không chỉ có một chút như vậy, các ngươi cẩn thận một chút."
Nghe vậy, Vương Hạo khôi phục hình người, cười lạnh nói: "Thiên Mệnh Giả mà thôi, cũng không phải chưa từng thấy qua."
"Ngươi đã thích dùng lôi pháp như vậy, vậy chúng ta xem thử lôi pháp của ai lợi hại hơn."
Nói xong, trên người Vương Hạo cũng bắt đầu toát ra một ít lôi đình màu đen.
Khác với lôi đình của Huyên Thai Thiên Đế, lôi đình trên người Vương Hạo tràn ngập khí tức âm u.
"Âm!"
Hai người lại va chạm, Diệp Vĩnh Tiên cũng rút kiếm giết tới. Tuy động tĩnh của Diệp Vĩnh Tiên không lớn bằng hai người, nhưng sự uy hiếp hắn tạo thành đối với Huyền Thai Thiên Đế không kém Vương Hạo một chút nào.
"Âm! Âm! Âm!"
Vô số ngôi sao bị nghiền nát, hai người Vương Hạo cùng với Diệp Vĩnh Tiên đều chiến đến điên cuồng.
Nhưng cho dù hai người Vương Hạo không có nửa điểm tàng tư, bọn họ vẫn bị Huyền Thai Thiên Đế đè ép.
Đối mặt với tình huống này, Trần Trường Sinh ở bên ngoài chiến trường lại ra tay, hơn trăm cỗ khôi lỗi đặc thù bị ném ra.
"Hút!"
Lực hút cường đại từ trên thân những cỗ khôi lỗi này truyền đến, uy lực lôi pháp Huyền Thai Thiên Đế đánh ra trực tiếp yếu bớt bốn thành.
Có khôi lỗi tương trợ, hai người Diệp Vĩnh Tiên cũng lập tức triển khai phản kích.
Thấy thế, Huyền Thai Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, một lượng lớn lôi đình tuôn ra từ trên người, xem bộ dáng là chuẩn bị dùng lôi pháp làm nổ tung những khôi lỗi này của Trần Trường Sinh.
Quả nhiên, dưới sự quán thâu năng lượng khổng lồ của Thiên Địa Huyền Thai, hơn trăm cỗ khôi lỗi lập tức đạt tới cực hạn.
Nhưng mà sau khi năng lượng chứa đựng đạt tới cực hạn, những khôi lỗi này lại đình chỉ hấp thu, dùng năng lượng vừa mới chứa đựng oanh tạc Huyền Thai Thiên Đế.
Sự thay đổi bất thình lình này khiến Huyền Thai Thiên Đế có chút bất ngờ không kịp phòng bị.
Cũng chính là một chút phân tâm này, để Vương Hạo cùng với Diệp Vĩnh Tiên nắm lấy cơ hội, hung hăng đánh trúng thân thể Huyền Thai Thiên Đế.
"Âm!"
Huyền Thai Thiên Đế bị hai người liên thủ đánh vào giữa một ngôi sao.
"Có loại vật này thì lân sau nhớ lấy ra sớm một chút, chúng ta vừa rồi suýt nữa bị đánh chất."
Nhìn chằm chằm vào ngôi sao ở xa, Vương Hạo tranh thủ thời gian trêu chọc một câu.
Mặc dù thành công đánh lui Huyền Thai Thiên Đế, nhưng mọi người đều biết, Thiên Mệnh Giả không dễ dàng bị giết chết như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận