Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1635: có trò vui

Chương 1635: có trò vuiChương 1635: có trò vui
Chương 1635: có trò vui "Từ nay vê sau, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta. Ai mà dám gây phiên phức cho ngươi, ta là người đầu tiên không đồng ý."
Nhìn dáng vẻ thê son thê sắt của Quan Bình, Trần Phong cười nói: "Thật sao?”
. Thiên chân vạn xác
"Vậy ta nhờ ngươi luyện đan, ngươi không thể ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.
"Hả?"
Đối với yêu cầu của Trân Phong, Quan Bình nhất thời có chút ngây người. "Sao vậy, ngươi không đồng ý?" "Sao lại không đồng ý chứ, chủ yếu là tại sao ngươi lại tìm ta luyện đan. Thuật luyện đan của ngươi đâu có kém ta.'
"Phù -"
Khôi phục lại chút sức lực, Trân Phong thu hồi hung binh nói: "Tuy không muốn thừa nhận, nhưng ta biết, trong tương lai thành tựu của ngươi trên con đường đan đạo sẽ cao hơn ta. Chờ ngươi trở thành Tiên Đan Sư, ta tự nhiên sẽ tìm ngươi luyện đan."
"Không thành vấn đề, chờ ta trở thành Tiên Đan Sư, ta nhất định sẽ luyện đan miễn phí cho ngươi.
Quan Bình vỗ ngực đảm bảo, người chủ trì đại hội luyện đan thì bắt đầu mở ra tỷ thí cuối cùng.
Một ngàn thiên tài đan đạo bắt đầu lần lượt luyện đan.
Bởi vì thời gian bảy ngày thu thập được dược liệu có hạn, cho nên lần luyện đan này kém xa so với vòng sơ khảo về độ kịch liệt.....
Ở xa xa.
"Tình hình thế nào?”
Lư Minh Ngọc nhàn nhạt hỏi một câu, Vương quản gia ở bên cạnh mở miệng nói: "Đệ tử Lư gia đã truvền về tin tức. Quan Bình lấy được Hư Không Yêu Diễm, Trân Phong một mình đấu với mười tám vị công tử thế gia mà không bại. Tình hình cụ thể ta đã ghi lại trong ngọc giản.'
Nhận lấy ngọc giản trong tay quản gia, Lư Minh Ngọc xem qua một lượt rồi nói: "Hư Không Yêu Diễm mấy vạn năm đều chưa từng có người lấy được vậy mà đã có chủ. Tin tức này truyền ra ngoài, mấy nhà khác e rằng sẽ không ngôi yên được. Nhưng rất tiếc, bọn họ sẽ không biết mấu chốt thực sự nằm ở trên người ai..
Nói xong, Lư Minh Ngọc nhìn đồng hồ cát bên cạnh. Cát trong đông hồ cát còn lại một phân ba, chờ cát phía trên chảy hết, ngày thứ hai mươi sẽ hoàn toàn qua đi.
"Quản gia, ngươi nói xem ta có thể kiên trì đến khi đồng hồ cát chảy hết không?"
"Thiếu gia hồng phúc tê thiên, lời nói của Trân Trường Sinh chỉ là suy đoán thôi, không cân quá để..."
"Bichl"
Lời còn chưa dứt, Lư Minh Ngọc đột nhiên ngã xuống đất.
Hắn cứ như vậy không có dấu hiệu nào mà chết đi.
Mọi người: ??? Cái chết của Lư Minh Ngọc khiến các đại năng xung quanh không thể ngồi yên, bởi vì bọn họ chưa bao giờ ngờ tới Lư Minh Ngọc lại chết một cách dễ dàng như vậy.
'Xoetl”
Nhiều đại năng vội vàng tiến lên xem xét tình hình của Lư Minh Ngọc, trong đó cũng có không ít Tiên Đan Sư của Đan Vực.
Thế nhưng sau khi mọi người thăm dò một phen, tất cả đều nhận được một tin xấu.
Lư Minh Ngọc thật sự đã chết! Sau khi biết được tin này, mọi người cũng không còn tâm trạng xem tỷ thí nữa. Tiểu công tử Lư gia đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, như vậy Lư gia nhất định sẽ có biến động. Lúc này, Quảng Hàn Tiên Tử xác nhận được tin Lư Minh Ngọc đã chết liên quay đầu nhìn về phía Trân Trường Sinh bên dưới. Chuyện đánh cược hai mươi ngày, người biết không nhiều, nhưng Quảng Hàn Tiên Tử lại đúng là một trong số đó.
Hình như nhận ra có người đang nhìn mình, ánh mắt Trân Trường Sinh chạm phải ánh mắt của Quảng Hàn Tiên Tử.
Chỉ thấy Trần Trường Sinh vẫy tay với Quảng Hàn Tiên Tử, sau đó lộ ra một nụ cười đầy ý vị thâm trường. ...
Cuộc tỷ thí nhanh chóng kết thúc, một ngàn người tham gia chỉ còn lại tám trăm người.
Thứ hạng của Quan Bình là hạng 89.
Sự thật chứng minh, với thuật luyện đan hiện tại của nàng, quả thực không thể lọt vào top mười.
Chỉ là những chuyện vốn nên được chú ý này, lúc này đã không còn ai quan tâm nữa. Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Lư gia, nhiều đại năng cùng một lúc nhận được lời mời của Lư gia.
Dù sao tiểu công tử Lư gia cũng chỉ vừa mới tắt thở, nếu có đại thủ đoạn tương trợ, sống lại cũng không phải là không thể. Tuy nhiên đáng tiếc là, càng nhiều cao thủ đến, càng chứng minh tiểu công tử Lư gia đã chết hẳn. ...
Tại khu vực trung tâm Đan Vực. "Tiên sinh, Lư Minh Ngọc thật sự đã chết sao?"
"Sao người đoán chuẩn xác như vậy?
Biết được tin Lư Minh Ngọc chết, Quan Bình lập tức quấn lấy Trân Trường Sinh hỏi han.
Đối mặt với sự quấn quýt của Quan Bình, Trân Trường Sinh thản nhiên nói: "Bên trong chuyện này quá sâu xa, nói ngươi cũng không hiểu."
"Ngươi không nói sao biết ta không hiểu, nói đi mà."
Quan Bình kéo tay Trần Trường Sinh không ngừng lắc lư.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, khóe miệng Trân Trường Sinh nhấch lên, vẫy tay với Trân Phong nói: "Đi mở đại môn ra, khách nhân của chúng ta đến rồi."
Nghe vậy, Quan Bình cơ linh lập tức hiểu ra có trò vui để xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận