Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1421: Ứng cử viên

Chương 1421: Ứng cử viênChương 1421: Ứng cử viên
Chương 1421: Ứng cử viên
Đối mặt với tình huống như vậy, Hạo Thiên hơi nghiêng đầu nhìn về phía Phạm Độ, tựa hồ là đang hỏi thăm, chuyện này có phải là ý của ngươi hay không.
Nhưng mà đối mặt với ánh mắt của Hạo Thiên, Phạm Độ cũng có chút không hiểu ra sao.
Bởi vì giờ khắc này, hắn căn bản không có tâm tư ởđi tranh địa bàn với Hạo Thiên.
Hơn nữa, Bình Dục Thiên thuộc về Hạo Thiên, nhưng trên thực tế là Ngọc Long đang ủng hộ.
Không đáng vì một chủ thế giới mà đắc tội hai vị Đại Đết
Nghĩ vậy, Phạm Độ mở miệng nói: "Xích Minh, ngươi đã hỏi đến việc này, vậy ngươi có kiến nghị gì tốt không?”
Nghe vậy, lúc này Xích Minh chắp tay nói: "Bẩm Thiên Đế, bây giờ Bình Dục Thiên quân long vô thủ."
"Việc cấp bách chính là xác lập vị trí Thiên Đế, trấn an lòng dân của Bình Dục Thiên.'
"Nhưng trước mắt Bình Dục Thiên không có người có năng lực tiếp quản vị trí Thiên Đế, tại hạ cho rằng hẳn là tuyển hiền từ thế giới khác tiếp quản Bình Dục Thiên."
Nghe xong, mọi người lập tức hiểu ý của Xích Minh.
Thấy thế, sắc mặt của Phạm Độ Đại Đế trong nháy mắt trở nên có chút âm trầm.
Xích Minh là tướng tài đắc lực của mình, làm việc vẫn luôn làm gì chắc đó, mình cũng vô cùng yên tâm với hắn.
Nhưng mình làm sao cũng không nghĩ tới, hắn sẽ ở thời điểm mấu chốt làm ra loại chuyện không để ý đại cục này.
"Hạo Thiên Đại Đế, chuyện này tạm thời ta không có ý tưởng gì quá tốt, không biết ngươi nghĩ như thế nào?”
Phạm Độ thản nhiên nói một câu, đồng thời cũng bày tỏ thái độ của mình với Hạo Thiên.
Cảm nhận được thái độ của Phạm Độ, Hạo Thiên khẽ gật đầu, sau đó giọng điệu cũng lạnh đi vài phân.
"Nếu Xích Minh Thiên Đế đã đề xuất chuyện này, vậy chắc là đã có người lựa chọn.”
"Làm phiên Xích Minh Thiên Đế nói một câu, ta sẽ lập tức sắp xếp chuyện này..
Giọng điệu của Hạo Thiên rất ôn hoà, nhưng lời nói trong đó lại rất nặng nà.
Phàm là người có chút đầu óc đều nghe ra được, Hạo Thiên Đại Đế đã bất mãn đạt đến cực hạn.
Nhưng kỳ quái là, lúc này Xích Minh tựa như bị điếc, không hê quan tâm đến thái độ của Hạo Thiên.
"Khởi bẩm Đại Đế, tại hạ quả thật có một ứng cử viên."
"Thái Minh Thiên Trân Trường Sinh trí dũng song toàn, nhân nghĩa hiếu đễ, hơn nữa lĩnh quân có phương pháp, hắn xứng đáng đảm nhận trọng trách này.'
Nghe được lời này, mọi người triệt để trợn tròn mắt. Mọi người vốn tưởng rằng Xích Minh sẽ an bài thân tín của mình, hoặc là thân tín của minh hữu tiếp quản Bình Dục Thiên.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, hắn lại an bài người đối đâu một mất một còn của mình, hơn nữa còn là dòng chính, đây là chơi trò gì vậy?
Đối mặt với ứng cử viên do Xích Minh đê cử, Hạo Thiên trong lúc nhất thời cũng có chút bối rối, vì vậy một lần nữa mở miệng thăm dò.
"Ta cũng có nghe nói về người này, nhưng lấy tuổi tác của hắn đảm nhiệm vị trí Thiên Đế, có phải có chút không ổn hay không."
Nghe được lời chất vấn của Hạo Thiên, Xích Minh lập tức chắp tay nói: "Khởi bẩm Đại Đế, đề cử Trần Trường Sinh, tại hạ có hai nguyên nhân." "Một là vì khuyển tử đã giới thiệu rất chi tiết vê người này cho tại hạ."
"Hai là bởi vì tại hạ ôm chút tư tâm.
"Tư tâm gì?
"Tứ Phạm Tam Giới đều biết ta và Ngọc Hoàn Thiên Đế có khoảng cách rất lớn, bởi vậy trong lòng các vị đạo hữu cũng sinh ra ngăn cách."
"Bây giờ đại địch phủ đầu, ta mặc dù vẫn không thích Ngọc Hoàn, nhưng cũng không đành lòng phá hư sự đoàn kết của Tứ Phạm Tam Giới.
"Vừa vặn khuyển tử và Đế Tử Thái Minh Thiên có quan hệ rất tốt, vì thế tại hạ liên muốn biến chiến tranh thành tơ lụa.
"Ân oán của đời trước, không cần thiết kéo dài đến đời sau." Nghe xong, ánh mắt mọi người nhìn Xích Minh lại thay đổi, thậm chí có thể nói là có chút kinh ngạc.
Ý tứ của Xích Minh đã biểu đạt rất rõ ràng, ý là nói, ta và Ngọc Hoàn nhất định phải đấu đến chết.
Nhưng ân oán của hai người chúng ta thuộc vê ân oán cá nhân, ta không muốn bởi vậy phá hư sự đoàn kết của Tứ Phạm Tam Giới.
Suy nghĩ như vậy, không thể không nói là có tâm nhìn lớn.
Cùng lúc đó, Hạo Thiên cũng hơi kinh ngạc nhìn về phía Phạm Độ.
Bởi vì hắn không ngờ tới, đối thủ đã đấu với mình suốt hơn mười vạn năm lại có thể ở trong thời khắc quan trọng giúp mình một tay.
Nhìn ánh mắt kính nể của Hạo Thiên, mặc dù Phạm Độ có chút mơ hồ, nhưng vẫn vô cùng hưởng dụng.
"Ngươi nói quả thật có vài phần đạo lý, vậy để cho Trân Trường Sinh này tạm quyền Thiên Đế đi.
"Không biết ý của Phạm Độ Đại Đế thế nào?"
Đối với câu hỏi của Hạo Thiên, Phạm Độ giả vờ nhíu mày trâm tư một hồi nói: "Đê nghị của Xích Minh có nhiều chỗ không ổn, nhưng cũng có thể xem là một kế tạm thời."
"Cứ làm theo ý của Hạo Thiên Đại Đế đi, nếu ngày sau xảy ra sai lâm, †a tự mình gánh chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận