Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 893 - Bất An (1)

Trên mặt Tô Trọng Hải lộ ra một tia âm trầm:
Tô Tín rõ ràng có huyết mạch Tô gia, hắn có thái độ với Tô gia như vậy, tâm này đáng tru!
Nếu như không có huyết mạch Tô gia chúng ta, Tô Tín hắn làm sao có thể đi đến một bước này? Kết quả hiện tại hắn còn muốn phân rõ giới hạn với Tô gia chúng ta.
Mọi người nơi đây đều gật gật đầu, bọn họ đều là huyết mạch dòng chính Tô gia, rất coi trọng huyết mạch, Tô Tín hành động không khác gì phản đồ, bọn họ không có hảo cảm gì với Tô Tín.
Tô Trọng Hải cười lạnh nói:
Đã như vậy, chúng ta không cần nói nhảm với hắn, Tô Tín cũng giống như phụ thân của hắn, đều là bạch nhãn lang, nếu như vận dụng Mê Tâm Cổ, trực tiếp khống chế hắn!
Tô Trọng Hải ngẩng đầu lên, nhìn mọi người và nói:
- Tô gia chúng ta còn bảo lưu Mê Tâm Cổ hay không?
Mọi người nơi này giật mình, không nghĩ tới Tô Trọng Hải lại ác như vậy, lại muốn vận dụng vật kia.
Cái gọi là Mê Tâm Cổ chính là sâu độc tà dị ở Miêu Cương, có thể mê hoặc tâm
trí một người, triệt để biến đối phương thành khôi lỗi.
Chỉ có điều thứ này công hiệu quá mức tà dị, một tộc Miêu Cương thời điểm thượng cổ nghiên cứu ra Mê Tâm Cổ sinh ra sóng gió khắp giang hồ, cũng nhấc lên sóng lớn.
Nhưng rất đáng tiếc thời đại đó nhất thế hoàng triều uy áp thiên hạ, không ai có thể chống đỡ uy thế Nhân Hoàng.
Cho nên chủng tộc Miêu Cương gây ra chút động tĩnh, Nhân Hoàng trực tiếp hạ lệnh bảo lão tổ Ninh Viễn Đường Tô gia mang người tru sát toàn bộ chủng tộc kia, thủ đoạn luyện chế Mê Tâm Cổ cũng thất truyền theo.
Bởi vì lão tổ Tô gia tiêu diệt chủng tộc kia, cho nên hắn cũng đạt được mấy con Mê Tâm Cổ làm chiến lợi phẩm bảo trì trong Tô gia, hơn nữa phân phó Tô gia nhất định không nên dùng thứ này.
Bởi vì thứ này quá tà dị và hung hiểm, một khi vô ý lưu truyền ra ngoài làm cho người ta nghiên cứu ra phương pháp luyện chế Mê Tâm Cổ, như vậy sẽ tạo thành tai nạn khủng bố.
Chỉ có điều Tô gia truyền thừa ngàn vạn năm, bọn họ chỗ cất chứa quá nhiều đồ vật, nếu Tô Trọng Hải không đề cập tới, bọn họ thiếu chút nữa còn quên gia tộc còn có thứ như Mê Tâm Cổ.
Tô Minh Lễ cau mày nói:
1.Mê Tâm Cổ bỏ qua cảnh giới, chỉ cần tu vi tâm thần của đối phương không đủ là có thể khống chế, nhưng vấn đề là nói với lão tổ bên kia như thế nào?
Trong Tô gia, lão tổ Tô gia mới là hạch tâm chân chính, cũng chỉ có lão tổ Tô gia còn, Ninh Viễn Đường bọn họ mới có thể duy trì địa vị hiện tại.
Trong nội tâm Tô Minh Lễ cũng thập phần kính sợ lão tổ còn sót lại duy nhất của Tô gia, cho nên lúc ban đầu trong phòng nghị sự, lão tổ Tô gia mở miệng đồng ý cách làm của Tô Minh Viễn, dù trong lòng Tô Minh Lễ không đồng ý, hắn cũng
đành phải nhẫn nhịn, thậm chí không dám làm mờ ám âm thầm.
Tô Trọng Hải vội vàng nói:
1.Gia lão, ngươi đừng quên, lão tổ cũng là huyết mạch dòng chính Tô gia,
chúng ta làm như vậy cũng vì tăng cường thực lực Tô gia ah, nếu không một tên đệ tử Tô gia cấp bậc tứ đại thần bộ không nghe lời Tô gia, việc này gọi là gì?
Nghe nói như thế, Tô Minh Lễ lập tức động tâm.
Hắn động tâm vì Tô Tín giúp Tô gia tranh quyền đoạt lợi, nhưng hắn cũng có suy nghĩ giống như Tô Minh Viễn, cho dù cải cách hay bảo thủ, kỳ thật bọn họ đều suy nghĩ vì Tô gia.
1.Ta tạm thời đồng ý kế hoạch này, nhưng ta phải đi Ngô Đồng Sơn tìm lão tổ một chút.
Tô Minh Lễ nói.
Nghe Tô Minh Lễ nói như vậy, Tô Trọng Hải cũng đã biết rõ Tô Minh Lễ đã đồng ý.
Thân là huyết mạch Tô gia, đệ tử chi thứ khác đều phát huy tác dụng giúp Tô gia quật khởi, Tô Tín ngươi mang huyết mạch Tô gia nhưng lại không quan tâm tới, việc này gọi là gì?
Trong huyết mạch đại trận, Tô Tín đã liên tục tu luyện một tháng, thời gian đủ dài, lực lượng huyết mạch trong cơ thể Tô Tín đã phát huy tới mức đỉnh phong.
Đương nhiên bây giờ không thể hiện ra, mắt thường có thể nhìn thấy thứ tốt là Tô Tín đã đột phá Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa liền đạt tới đại viên mãn.
Thẳng đến cuối cùng không cách nào thu nạp lực lượng trong huyết mạch đại trận, Tô Tín mới mở to mắt cảm thụ lực lượng mới trong cơ thể.
- Nơi này không tồi.
Tô Tín thấp giọng lầm bầm một câu, nếu có cơ hội, hắn muốn nếm thử cho Hinh Nhi tiến vào nơi này tu luyện.
Hinh Nhi là thân muội muội huyết mạch tương liên với hắn, Tô Tín đã đạt được chỗ tốt lớn như thế, chắc hẳn Hinh Nhi cũng không kém hơn nơi nào.
Chỉ có điều nhìn dáng vẻ Ninh Viễn Đường Tô gia, bọn họ rất trân quý huyết mạch đại trận, nhìn thấy mình tiến vào bên trong tu luyện, có chút đệ tử dòng chính thậm chí còn lộ ra vẻ mặt đau lòng.
Chính mình giao dịch với Tô gia chính là vào thời điểm Tô gia có lo lắng, cho nên Tô Minh Viễn mới đáp ứng yêu cầu của hắn, lại cho hắn tiến vào huyết mạch đại trận tu luyện.
Muốn cho Hinh Nhi tiến vào trong đại trận tu luyện, chỉ sợ phải trả giá thật nhiều.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 894 - Bất An (2)
Tô Tín bên này dừng tu luyện, lực lượng đại trận không còn tiến vào trong cơ thể Tô Tín, đệ tử phụ trách bên ngoài đại trận cũng phát hiện.
Tô Tín vừa định đi ra, một võ giả trông coi đại trận nói:
- Mời tiền bối chờ một chút, chờ gia lão đóng đại trận ngày mới có thể ra ngoài.
Tô Tín cau mày, chính mình đi ra hay không thì quan hệ gì với việc đóng đại trận?
Tô Tín chẳng khác gì thường dân trong đại trận, cho nên đệ tử này nói như thế, Tô Tín đứng chờ một chút cũng không sao.
Nhưng không biết vì sao, Tô Tín lại sinh ra một tia cảm giác không đúng nhưng không đung sở điểm nào, Tô Tín lại không nói nên lời.
Bí cảnh Tô gia chỉ lớn như vậy, qua một lúc Tô Minh Lễ liền dẫn Tô Trọng Hải và vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh chạy đến.
Nhìn thấy mấy người bọn họ, Tô Tín càng cảm giác không đúng, đồng thời trong nội tâm sinh ra cảm giác bất an.
Đây không phải cảm ứng, mà là trực giác.
Từ khi đặt chân giang hồ đến nay, Tô Tín giết người vô số, đồng thời bản thân cũng gặp qua vô số tình huống nguy hiểm, trong thời khắc nguy cơ, ví dụ như lần bị Giang Hạc Lưu đuổi giết, Tô Tín thiếu chút lên trời không đường, địa ngục không
cửa, cửu tử nhất sinh.
Cho nên nhiều lần chém giết sinh tử, Tô Tín lại dưỡng thành trực giác, trực giác liên quan tới nguy hiểm, tuy rất huyền diệu nhưng cũng rất đáng tin cậy.
Nhìn hai đệ tử Tô gia trông coi bên ngoài đại trận, Tô Tín như nghĩ đến cái gì, trong đầu không ngừng tìm kiếm, chắn phát giác được có điểm không đúng.
Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp mang đến lực lượng tinh thần cộng thêm Bỉ Ngạn Hoa tăng cường cho nên tinh thần lực Tô Tín mạnh tới mức biến thái.
Tác dụng tinh thần lực không chỉ hữu dụng trong đối chiến, nó cũng rất hữu dụng ở địa phương khác.
Ví dụ như hiện tại, tinh thần lực cường đại giúp suy nghĩ của Tô Tín vô cùng rõ ràng, chỉ cần hắn nhìn thấy mặt người một lần, Tô Tín liền có thể trăm phần trăm nhớ lại giọng nói và nụ cười của đối phương, điểm ấy thật sự rất khủng bố.
Trong nháy mắt Tô Tín cảm giác được bất an tới từ nơi nào, chính là từ hai tên đệ tử dòng chính trông coi đại trận Tô gia!
Người Tô gia thật sự xem trọng huyết mạch đại trận, lúc bắt đầu cũng phái nhiều nhân lực vật lực giữ gìn.
Chỉ có điều đến về sau đại bộ phận người Tô gia cho rằng phái nhiều người trông giữ đại trận là không có ý nghĩa.
Chỉ cần Tô gia không diệt, ai có thể uy hiếp và đạt được huyết mạch đại trận?
Tô gia cũng chỉ có bao nhiêu người như thế, muốn đi vào huyết mạch đại trận cần có năm tên võ giả Dung Thần Cảnh liên thủ mới có thể mở ra, cho nên không có khả năng biển thủ.
Cho nên lúc bình thường chỉ cần phái hai tên đệ tử chi thứ trông coi là đủ, thời gian những đệ tử dòng chính nên dùng vào tu luyện, cần gì phí thời gian làm việc khổ sai này?
Trí nhớ trong đầu Tô Tín thập phần rõ ràng, vào lúc hắn tiến vào huyết mạch đại trận, canh cổng là hai đệ tử chi thứ, tuyệt đối không phải hai đệ tử dòng chính.
Bây giờ nhìn thủ huyết mạch đại trận người bỗng nhiên biến thành này hai gã đệ tử dòng chính là có ý gì? Tô Tín rõ ràng cảm giác được một tia không đúng đến.
Lúc này đám người Tô Minh Lễ đã đi tới, nhìn thấy trên người Tô Tín phát ra khí tức Hóa Thần Cảnh đại viên mãn, khóe miệng Tô Minh Lễ co giật.
Hắn ngây ngốc trong huyết mạch đại trận gần một tháng, thiên phú huyết mạch tăng lên không nói, chỉ thực lực cũng tăng lên Hóa Thần Cảnh đại viên mãn, rốt cuộc hắn hấp thu bao nhiêu lực lượng huyết mạch?
Chính bởi vì như thế Tô Minh Lễ mới càng muốn khống chế Tô Tín.
Không riêng gì muốn tranh quyền đoạt lợi với Tô Minh Viễn, hắn còn muốn cam đoan lực lượng Ninh Viễn Đường Tô gia tiết lộ ra ngoài.
Hai tay Tô Minh Lễ kết ấn, lực lượng huyết mạch trong huyết mạch đại trận dần dần suy yếu, trận pháp lại khôi phục bình tĩnh.
- Đi, ngươi có thể đi.
Tô Minh Lễ thản nhiên nói.
Cho dù Tô Minh Lễ đời này không có kinh nghiệm lục đục với kẻ khác nhưng cường giả Dung Thần Cảnh khống chế mỗi lực lượng và cơ bắp thân thể tới cực hạn.
Cho nên biểu lộ Tô Minh Lễ nhìn về phía Tô Tín giống như lúc trước, mang theo một chút cảm giác chán ghét, căn bản không nhìn ra hắn ngụy trang.
Thời điểm Tô Tín đi qua bên người Tô Minh Lễ, bỗng nhiên Tô Minh Lễ đánh một chưởng vào người Tô Tín.
Sớm cảm giác được không đúng, Tô Tín thời thời khắc khắc đều phòng bị, gió
mạnh bắt đầu khởi động, thân thể hắn nhanh chóng lui về hướng huyết mạch đại trận, làm cho một chưởng của Tô Minh Lễ đánh không trúng.
Tô Minh Lễ biết rõ võ giả Dung Thần Cảnh ra tay tốc độ cực nhanh, nhưng ngay cả như vậy Tô Tín lại còn nhanh hơn hắn, lại thoát được một chưởng của hắn.
Sắc mặt Tô Minh Lễ lại không thay đổi chút nào, bàn tay hắn sinh ra hồ điệp màu vàng, lại giống như kim quang, trong nháy mắt đã bắn tới trước mặt Tô Tín.
Vô hình kiếm khí bao phủ quanh thân Tô Tín, nhưng lần này dùng vào phòng ngự.
Nhưng hồ điệp màu vàng giống như bỏ qua vô hình kiếm khí, trực tiếp xuyên thấu qua và dung nhập vào trong đầu Tô Tín!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 895 - Phơi Bày Chân Tướng (1)
Nhìn thấy Tô Tín trúng Mê Tâm Cổ, khóe miệng Tô Minh Lễ lộ ra nụ cười.
Mê Tâm Cổ có thể gây ra nhiễu loạn lớn thời kỳ thượng cổ, thậm chí còn làm cho Nhân Hoàng tự mình phái người đi đồ diệt tộc này, đương nhiên nó không phải đơn giản như vậy.
Mê Tâm Cổ khủng bố là khủng bố ở chỗ không ai có thể phòng ngự, loại sâu độc này không thể dùng lực lượng xoắn giết, chỉ có dùng tinh thần lực mới có thể chính thức xúc phạm tới nó, cho nên trên lý luận, ngay cả võ giả Dương Thần Cảnh tinh thần lực yếu một ít cũng bị nó khống chế.
Nhưng lúc này nội tâm Tô Tín lại kinh ngạc.
Hắn dự cảm Tô Minh Lễ không có hảo ý, chỉ sợ trong đó có vấn đề, thậm chí Tô Tín đã có tâm tư phải sử dụng tiêu hao phẩm.
Nhưng hắn không nghĩ tới Tô Minh Lễ lại dùng sâu độc kỳ dị như Mê Tâm Cổ.
Tô Tín không biết Mê Tâm Cổ nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được lực lượng Mê Tâm Cổ.
Một đạo tinh thần lực cường đại đang không ngừng ăn mòn tâm trí của hắn.
Mê Tâm Cổ giống như hồ điệp màu vàng vỗ cánh, ánh sáng màu vàng chói mắt xuất hiện, nó lại bắt đầu đồng hóa tinh thần lực của Tô Tín.
Chỉ trong nháy mắt Tô Tín đã hiểu, đám người Tô Minh Lễ mưu đồ không nhỏ,
không ngờ muốn trực tiếp khống chế mình.
Trong mắt Tô Tín xuất hiện sắc mặt lạnh lùng, hắn dám khẳng định, Tô Minh Lễ động tâm tư này nhất định không có tìm hiểu kỹ càng tư liệu của hắn, nếu không hắn cũng không lựa chọn vận dụng loại sâu độc này khống chế chính mình.
Trong đầu Tô Tín điên cuồng vận chuyển Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp.
Tinh thần lực vô hình hóa thành tinh thần phong bạo cuồng loạn, trực tiếp xoắn giết Mê Tâm Cổ!
Mê Tâm Cổ vỡ vụn và hóa thành tinh thần lực thuần túy dung nhập vào trong đầu Tô Tín, ngược lại trợ giúp tinh thần lực Tô Tín tăng vọt một đoạn.
Tô Minh Lễ Mà bên kia đã triệt để luyện hóa Mê Tâm Cổ rên rỉ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi nhìn Tô Tín.
Đây chính là Mê Tâm Cổ truyền thừa từ thượng cổ xuống, Tô Tín làm sao bây giờ, lại có thể trực tiếp xoắn giết hắn.
Phải biết rằng vào thời điểm thượng cổ, cho dù có đôi khi cường giả Dương Thần Cảnh cũng không nhất định chống lại lực lượng Mê Tâm Cổ!
Ánh mắt Tô Tín lộ ra vẻ lạnh lùng:
1.Ta thật sự xem nhẹ Tô gia, đại tộc truyền thừa ngàn vạn năm cũng chỉ biết dùng thủ đoạn hạ lưu này sao?
Tô Tín đến Tô gia là vì có Tô Minh Viễn bảo đảm, hắn cũng không cảm giác được có nguy hiểm gì, người Tô gia nhiều lắm chỉ vì thân phận của hắn mà chán ghét hắn thôi.
Huống chi đại tộc truyền thừa ngàn vạn năm như Ninh Viễn Đường Tô gia có chút cổ hủ, không giống những tông môn võ lâm ưa thích chơi âm mưu quỷ kế.
Bọn họ muốn nhằm vào người nào cứ trực tiếp là được, đối ngoại không cần dùng thủ đoạn hạ lưu như thế, đoán chừng chính bọn họ cũng cảm thấy không có ý nghĩa.
Nhưng lần này Tô Tín lại nghĩ sai, trong mắt người Tô gia, Tô Tín không coi là người ngoài.
Trong cơ thể ngươi có huyết mạch Tô gia thì ngươi chính là người Tô gia, ngươi nên làm việc cho Tô gia mà không cần đòi hỏi bất cứ thù lao gì, nếu không ngươi chính là đại nghịch bất đạo.
Cho nên đám người Tô Minh Lễ xem ra, cho dù ta có dùng thủ đoạn hạ lưu đối phó ngươi, đó cũng là sự vụ trong Tô gia mà thôi.
1.Tô Tín, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, chủ động ăn Mê Tâm Cổ, trở thành đệ tử chính thức của Tô gia, nếu không hôm nay ngươi không thể rời khỏi Ninh Viễn Đường.
2.Dường như bị nhìn thấu, Tô Minh Lễ cũng không có nói nhảm, lại lấy một con Mê Tâm Cổ khác trong túi giới tử ra ngoài, Tô gia bọn họ không chỉ trân tàng một con Mê Tâm Cổ.
Tô Tín lãnh đạm nhìn Tô Minh Lễ, nói:
- Ta muốn gặp Tô Minh Viễn.
Tô gia bây giờ không phải là một mình Tô Minh Lễ ngươi làm chủ, Tô Minh Viễn có uy vọng rất cao trong đệ tử chi thứ.
Một ít người ở đây là đệ tử dòng chính, hiển nhiên Tô Minh Viễn không biết hành động của Tô Minh Lễ.
Đương nhiên với tâm cơ của Tô Minh Viễn thì hắn không làm ra chuyện nhự
thế.
Tô Minh Lễ lạnh lùng nói:
1.Ngươi không cần gặp Tô Minh Viễn, tất cả đệ tử chi thứ và Tô Minh Viễn đều đang ở Ngô Đồng Sơn, trong Ninh Viễn Đường hiện tại, chỉ có ta cùng huyết mạch dòng chính Tô gia này.
2.Tô Tín, ta không biết vì sao ngươi kháng cự trở thành đệ tử Tô gia, Ninh Viễn Đường Tô gia truyền thừa ngàn vạn năm, vinh quang vô hạn, hiện tại thực lực đã xuống dốc nhưng cũng có thể tranh phong với các thế lực đỉnh cấp trên giang hồ.
3.Dùng thân phận của ngươi trở thành đệ tử Tô gia, mặc dù chỉ là chi thứ,
nhưng chỉ cần có Tô gia ở sau lưng ủng hộ, ngươi có thể đi xa hơn trong Lục Phiến Môn.
4.Huống chi ngươi có thể đi tới hôm nay, huyết mạch Tô gia ta cho ngươi bao nhiêu trợ giúp? Nếu không có huyết mạch Tô gia trợ giúp, đừng nói tứ đại thần bộ, ngươi muốn gia nhập Lục Phiến Môn cũng là việc không thể nào.
Tô Tín cười lạnh và nói:
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 896 - Phơi Bày Chân Tướng (2)
Ngươi hỏi vì sao ta không gia nhập Tô gia các ngươi? Ngươi đã nói ta chỉ là huyết mạch chi thứ, vậy ta còn gia nhập Tô gia ngươi làm gì? Làm chó cho Tô gia sao?
Nếu Tô gia thật sự cho Tô Tín đãi ngộ huyết mạch dòng chính, Tô Tín thật không ngại chính thức gia nhập Tô gia, thậm chí hắn còn ôm một loại tâm tư, chính là vào ngày Tô gia chính thức suy yếu, cướp lấy vị trí gia chủ Tô gia!
Chỉ có điều Tô Tín nhìn thấy quan hệ huyết mạch dòng chính Tô gia cùng huyết mạch chi thì hắn lập tức bỏ qua suy nghĩ này.
Đối với Tô gia mà nói, huyết mạch chi thứ cũng chỉ là con chó của Tô gia mà thôi, cao hơn nữa cũng chỉ xem như tôi tớ.
Tuy số lượng huyết mạch chi thứ nhiều hơn huyết mạch dòng chính gấp mười lần, nhưng tài nguyên tốt nhất Tô gia vĩnh viễn chỉ nắm giữ trong tay huyết mạch dòng chính, những việc cực khổ và bẩn nhất đều là những đệ tử huyết mạch chi thứ làm.
Nếu Tô Tín thật sự trở thành huyết mạch chi thứ Tô gia, đối mặt với Tô gia nghiền ép không hạn chế, căn bản không đạt được chút chỗ tốt nào từ Tô gia.
Hơn nữa Tô Tín muốn dùng huyết mạch chi thứ đoạt được vị trí gia chủ Tô gia là không thể nào, toàn bộ quyền lực Tô gia đều nằm trong tay huyết mạch dòng chính, huyết mạch chi thứ không thể kiếm được vị trí quản sự, càng không cần nói vị trí gia chủ Tô gia.
- Gian ngoan mất linh!
Tô Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp chuẩn bị động thủ.
Hắn không biết Tô Tín là dùng phương pháp gì xoắn giết Mê Tâm Cổ, nhưng chỉ cần bắt giữ Tô Tín thì hắn có cả vạn loại phương pháp gieo Mê Tâm Cổ.
1.Tô Minh Lễ! Ngươi muốn động thủ, ngươi có nghĩ kỹ lửa giận của Lục Phiến Môn hay không?
Tô Tín lạnh lùng hỏi.
Tô Minh Lễ cười lạnh nói:
1.Ta cũng không có giết ngươi, chờ sau khi gieo Mê Tâm Cổ, ngươi có thể trở về Lục Phiến Môn làm tứ đại thần bộ của ngươi, chỉ có điều từ nay về sau, ngươi chẳng qua biến thành tứ đại thần bộ ưu tiên nghe lệnh Tô gia mà thôi.
Sắc mặt Tô Tín lập tức biến thành âm trầm, hắn có nghe nói qua Mê Tâm Cổ, hiện tại xem ra hồ điệp màu vàng kia cực kỳ tương tự miêu tả về Mê Tâm Cổ.
Người Tô gia lần này học thông minh, vậy mà nghĩ ra biện pháp hung ác như
thế.
Tô Minh Lễ không muốn tiếp tục nói nhảm với Tô Tín, hắn trực tiếp đánh ra một chưởng, trong nháy mắt ngàn trượng chung quanh không còn ánh sáng, tất cả ánh sáng đều bị một chưởng của Tô Minh Lễ hấp thu, bầu trời tối tăm, chỉ có một chưởng kia mang theo ánh sáng vô tận đánh vào người Tô Tín!
Thân là cường giả Dung Thần Cảnh, thực lực Tô Minh Lễ tuyệt đối không kém, huống chi trên người hắn có thể có vô số công pháp bí kỹ truyền thừa từ thượng cổ của Tô gia.
Từ chiến lịch, Tô Minh Lễ không giống như Thiết Chiến thân kinh bách chiến, một đường giết ra, cùng là võ giả Dung Thần Cảnh nhưng chênh lệch như ngày và đêm, nhưng dưới cảnh giới áp chế, tối thiểu kinh nghiệm chiến đấu siêu quần của
Tô Tín không cách nào đối chiến với Tô Minh Lễ là cường giả Dung Thần Cảnh đại viên mãn.
Cho nên một chưởng Tô Minh Lễ đánh xuống, Tô Tín lại làm ra động tác không ai nghĩ tới.
Hắn trực tiếp toàn lực thi triển Phong Thần Thối, thân thể lui lại cực nhanh, vậy mà đi vào trong huyết mạch đại trận Tô gia, một tay lấy trận nhãn trong huyết mạch đại trận, cầm lấy tinh thạch do tinh huyết mấy đời cường giả Tô gia ngưng tụ vào trong tay.
Tô Minh Lễ nhìn thấy cảnh này nội tâm hoảng hốt, trong lúc vội vàng liền thu tay lại, làm cho chân khí chảy ngược, hắn rên rỉ một tiếng.
1.Tô Tín! Ngươi muốn làm gì? Tô Minh Lễ quát lên.
Tô Tín nắm chặt tinh thạch và cười lạnh nói:
2.Ngươi nói ta muốn làm gì? Các ngươi lui về phía sau để cho ta rời đi, nếu không ta sẽ bóp nát tinh thạch, không có huyết mạch đại trận, thực lực Tô gia các ngươi tối thiểu sẽ giảm bớt ba thành, hơn nữa hậu đại một đời yếu hơn một đời, dùng mạng của ta đổi lấy Tô gia suy bại ngày sau, các ngươi cho rằng có đáng giá hay không?
3.Tô Tín! Ngươi dám!
4.Vì sao ta không dám!
Ánh mắt Tô Tín biến thành lạnh lùng nhưng không ai không nhìn thấy điên cuồng cực hạn trong mắt của hắn.
Mọi người nơi đây cũng biết, Tô Tín dám ở trước mặt người Thiếu Lâm tự hành hạ Giác Nghiêm Hóa Thần Cảnh đến chết, việc này tương đương tát sưng mặt Thiếu Lâm tự sau đó đè xuống đất giẫm thêm vài cước.
Tô Tín còn dám làm chuyện như vậy, hắn còn có cái gì không dám?
Huống chi lần này Tô Tín thật sự không phải hù dọa bọn họ, mà là hắn thực chuẩn bị bóp nát tinh thạch sau đó liền vận dụng tiêu hao phẩm liều chết đánh cược một lần.
Tô Minh Viễn không ở chỗ này, bí cảnh Tô gia nằm ở cực đông của Bắc Nguyên, Ngô Đồng Sơn lại nằm ở cực nam Bắc Nguyêncho dù Tô Minh Viễn nhận được tin tức và dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới cũng cần thời gian nửa tháng.
Huống chi chuyện lớn như thế, lão tổ Tô gia có biết hay không còn không nhất định, nói không chừng lần này do hắn ngầm đồng ý, thời điểm này Tô Minh Viễn căn bản không khả năng tới cứu hắn, Tô Tín chỉ có thể tự nghĩ biện pháp.
Lúc này Tô Minh Lễ lại hối hận, không phải hối hận ra tay với Tô Tín, mà là hối hận ra tay ngay phía trước huyết mạch đại trận, hắn nên chờ Tô Tín sắp rời khỏi Ninh Viễn Đường mới động thủ.
Tô Minh Lễ cũng là quán tính cho phép, huyết mạch đại trận của Tô gia tới bây giờ không có phòng hộ, nếu để cho địch nhân đánh sâu vào huyết mạch đại trận, vậy Tô gia bọn họ cũng cách diệt tộc không xa, nhiều phòng hộ hơn nữa cũng vô dụng.
Thời điểm người Tô gia sử dụng còn phải cẩn thận từng chút và bảo hộ còn không kịp, ai có thể nghĩ đến phá hư hạch tâm huyết mạch đại trận?
Nhưng kết quả hiện tại bị Tô Tín nắm trong tay, triệt để đâm lao phải theo lao.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 897 - Hậu Quả (1)
So tướng mệnh với Tô Tín, đương nhiên huyết mạch đại trận Tô gia trọng yếu hơn.
Cho dù là đệ tử dòng chính cũng nhất định phải dùng huyết mạch đại trận tăng nồng độ huyết mạch lên mới có thể bảo trì huyết mạch của mình tới đỉnh phong nhất, nếu không cho dù không quan hệ thông gia với người ngoài, nồng độ huyết mạch Tô gia cũng sẽ suy sụp theo từng đời.
Cho nên hiện tại Tô Tín cầm huyết mạch đại trận uy hiếp bọn họ, Tô Minh Lễ thật không dám vọng động.
Cho dù hắn là Dung Thần Cảnh, nhưng cũng không có nắm chắc chế phục Tô Tín trước khi hắn bóp nát viên tinh thạch.
Tô Tín lạnh lùng nói:
1.Ta chỉ cho các ngươi cơ hội mười giây, sau mười giây các ngươi không tránh ra, ta sẽ bóp nát tinh thạch, các ngươi có thể thử xem ta phô trương thanh thế hay không.
Đám người Tô Minh Lễ lại hung dữ nhìn Tô Tín, loại chuyện này ai dám đi thử?
- Thả hắn đi!
Tô Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, hắn tránh đường.
Tô Tín cầm tinh thạch và đi từng bước về phía trước, nhìn như nhẹ nhõm nhưng kỳ thật tinh thần đã căng thẳng tới cực điểm.
Đám người Tô Minh Lễ dán chặt sau lưngTô Tín không rời đi.
Vạn nhất khi Tô Tín rời khỏi Tô gia liền bóp nát tinh thạch hoặc trực tiếp mang tinh thạch đi phải xử lý thế nào?
Nhưng kỳ thật Tô Minh Lễ lo lắng là đúng, Tô Tín thật có sụy nghĩ như vậy.
Dù sao tinh thạch này chính là tinh huyết mấy đời tổ tiên Tô gia ngưng tụ thành huyết mạch đại trận, có thể xem là một kiện chí bảo.
Tô Tín vừa rồi tu luyện trong huyết mạch đại trận một tháng liền thúc đẩy huyết mạch tới mức hoàn mỹ, hơn nữa còn tấn chức một tiểu cảnh giới, có thể nghĩ viên tinh thạch nhỏ này ẩn chứa lực lượng cường đại tới mức nào.
Tô Tín tạm thời không biết làm thế nào mới có thể lấy được tinh thạch trong huyết mạch đại trận ra ngoài, trong Địa phủ có nhiều cường giả, cùng lắm Tô Tín cầm thứ đồ vật trao đổi với bọn họ, xem bọn họ có biện pháp lấy lực lượng ra khỏi tinh thạch hay không.
Trước mắt đám người Tô Minh Lễ không cầm được tinh thạch thì bọn họ không từ bỏ ý đồ.
Tô Tín đã rời khỏi bí cảnh Tô gia vài dặm, nhưng đối phương vẫn dán chặt sau lưng hắn không xa.
Tô Tín thở dài một hơi, xem ra chính mình không thể mag đi, cũng không có khả năng bóp nát tinh thạch.
Mặc dù tốc độ Tô Tín rất nhanh, nhưng chạy nhanh lại không bằng võ giả Dung Thần Cảnh như Tô Minh Lễ, đoán chừng hắn chưa chạy xa đã bị Tô Minh Lễ bắt lại.
Cho nên trong mắt Tô Tín sinh ra hàn quang, sau này mình sẽ tính toán sổ sách
với Tô gia, đối phương dám tính toán chính mình, vấn đề này không dễ dàng giải quyết như vậy, còn huyết mạch đại trận Tô gia, Tô Tín cũng muốn nắm giữ nó trong tay.
Nhìn đám người Tô Minh Lễ chậm chạp tới gần mình, Tô Tín trực tiếp ném tinh thạch trong tay về một hướng khác.
Lần này lập tức dọa Tô Minh Lễ kêu to một tiếng.
Tinh thạch huyết mạch Tô gia bọn họ chỉ dùng tinh huyết ngưng tụ mà thành, lực lượng bên trong đúng là rất kinh người, nhưng thực sự không có khả năng chắc chắn như kim loại.
Dùng lực lượng cơ thể Tô Tín, hơn nữa hắn còn vận dụng chân khí ném tinh thạch đi, nếu nó rơi xuống đất chắc chắn sẽ vỡ nát.
Lúc này Tô Minh Lễ cũng bất chấp mắng chửi Tô Tín, vội vàng vận dụng tốc độ nhanh nhất của mình, thân thể như ánh sáng chạy thẳng về hướng Tô Tín ném tinh thạch đi.
Vào lúc này Tô Tín cũng lập tức dùng toàn lực thi triển Phong Thần Thối quay người bỏ chạy.
Còn lại vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia hai mặt nhìn nhau, bọn họ đã lĩnh giáo tốc độ của Tô Tín, trong nháy mắt đã không thấy đâu cả, làm sao đuổi theo?
Đợi đến lúc Tô Minh Lễ mặt đen cầm tinh thạch trở về, hắn nhìn mấy người và phẫn nộ quát:
1.Tô Tín đâu rồi? Tại sao các ngươi không đuổi theo? Đám người Tô Trọng Hải cười khổ nói:
2.Tô Tín bạo phát tốc độ trong nháy mắt quá mức kinh người, qua một lúc đã biến mất, chúng ta không đuổi kịp.
- Đáng chết!
Tô Minh Lễ hừ lạnh một tiếng, cũng đành phải thôi.
Hiện tại hắn đuổi theo cũng không đuổi kịp, với chút người bọn họ biết Tô Tín đi nơi nào?
Hơn nữa Tô Tín nhất định phải về thành Thịnh Kinh, nếu bọn họ đi thành Thịnh Kinh vây bắt Tô Tín mới gọi là tìm chết.
Cho dù bọn họ là người Tô gia, dám động thủ với tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh như vậy kết cục của bọn họ sẽ giống như Huyền Thông đòi công đạo Tô Tín lúc trước.
Lúc này trên Ngô Đồng Sơn, Tô gia đã xây dựng xong các loại lầu các, trước sơn môn cũng phủ lên bảng hiệu Ninh Viễn Đường.
Mới đặt chân lên giang hồ một tháng, Tô gia bọn họ đã mời chào hơn một ngàn tên võ giả xem như môn khách và hạ nhân.
Thanh danh Ninh Viễn Đường Tô gia không phải thế lực đỉnh cấp giang hồ, lý do những tán tu tìm nơi nương tựa Ninh Viễn Đường cũng rất đơn giản, tuy bọn họ không biết lai lịch Ninh Viễn Đường thế nào, nhưng bọn họ chỉ biết một chút, chính là Ninh Viễn Đường có võ giả Dương Thần Cảnh, vậy này là đủ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 898 - Hậu Quả (2)
Trên giang hồ, cường giả Dương Thần Cảnh đủ sức chèo chống một thế lực đỉnh cấp, có thể tìm nơi nương tựa thế lực võ lâm cường đại như thế, đương nhiên bọn họ không thiệt thòi.
Nhìn nhìn Ngô Đồng Sơn phồn hoa, Tô Minh Viễn thoả mãn gật gật đầu, các đệ tử chi thứ cũng rất hài lòng, càng âm thầm cảm kích Tô Minh Viễn.
Tô gia bọn họ mời chào nhiều võ giả như thế, kỳ thật được lợi lớn nhất chính là các đệ tử chi thứ.
Trước kia trong bí cảnh Ninh Viễn Đường, những đệ tử chi thứ bọn họ dù là võ giả Hóa Thần Cảnh cũng phải tuân thủ quy củ Ninh Viễn Đường, phải phục vụ đệ tử dòng chính giống như người hầu.
Mà bây giờ Tô Minh Viễn mời chào những võ giả tán tu, những công tác lặt vặt cũng giao cho bọn họ, bởi như vậy cho dù đệ tử chi thứ cũng có thêm nhiều thời gian tu luyện.
Hơn nữa thái độ những võ giả tán tu cung kính cũng làm cho đệ tử chi thứ cảm giác được cái gì gọi là nhân thượng nhân, không thể tìn thấy cảm giác này trong bí cảnh Tô gia Ninh Viễn Đường.
Cho nên hiện tại uy vọng Tô Minh Viễn trong Tô gia rất cao, hắn gần như trở thành gia chủ mới bổ nhiệm.
Mà lúc này Tô Minh Viễn lại nhận được một tin tức.
Tô gia là đại tộc truyền thừa từ thượng cổ, khẳng định có một ít thủ đoạn liên lạc bí mật giống như ngọc bội Tô Minh Viễn cho Tô Tín lúc trước.
Lần này Tô Minh Viễn nhận được tin tức từ bí cảnh Tô gia truyền đến, sắc mặt Tô Minh Viễn biến thành cổ quái.
Tô Minh Viễn có uy vọng rất cao trong đệ tử bàng chi, nhưng cũng không có nghĩa hắn không có tâm phúc trong dòng chính.
Xuất ra một khối ngọc bội, phía trên xuất hiện rất nhiều chữ, đây là tin tức do tâm phúc bên phía Ninh Viễn Đường truyền cho hắn.
Nhìn thấy chữ phía trên, tâm tình Tô Minh Viễn cũng không tệ lắm, sắc mặt hắn biến thành màu đen, trực tiếp dùng một chưởng vỗ nát cái bàn, cương khí bao phủ toàn thân, dáng vẻ không nên lại gần.
- Một đám ngu ngốc!
Tô Minh Viễn lúc này hận không thể giết đám ngu xuẩn Tô Minh Lễ.
Ai cũng biết thân phận tứ đại thần bộ của Tô Tín mang chỗ tốt tới cho Tô gia.
Nhưng vấn đề là hái dưa xanh không ngọt, Tô Minh Viễn chuẩn bị gia tăng hợp tác giữa Tô gia và Tô Tín, chậm rãi dẫn Tô Tín dung nhập vào Tô gia, kết quả Tô Minh Lễ lại phá hư.
Đối với Tô Minh Viễn, Tô Tín có bị sâu độc khống chế hay không hắn cũng mặc kệ, thậm chí nếu có cơ hội, không có bất kỳ di chứng nào, Tô Minh Viễn vẫn không nhịn được dùng chiêu này.
Nhưng vấn đề là đám người Tô Minh Lễ quá mức ngu ngốc, bọn họ không có suy xét vạn nhất thất bại thì làm sao bây giờ?
Huống chi cho dù thành công, Tô Tín hoàn toàn bị Mê Tâm Cổ khống chế, vậy Tô gia bọn họ thu hoạch chỉ là võ giả Hóa Thần Cảnh thiên phú không tồi mà thôi, mà không phải tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Mê Tâm Cổ không phải thứ hoàn mỹ vô khuyết, nếu không chủng tộc Miêu Cương thời kỳ thượng cổ cũng không bị người ta phát hiện và Nhân Hoàng hạ lệnh giết chết.
Cho nên cho dù bọn họ thực khống chế Tô Tín, nhưng chỉ cần vào trong Lục Phiến Môn vẫn có tỷ lệ lớn bị cường giả Lục Phiến Môn phát hiện.
Đến lúc đó, cho dù là triều đình hay Lục Phiến Môn cũng không cho phép Tô Tín biến thành khôi lỗi bị người khác khống chế tiếp tục làm tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Đồng thời Tô gia bọn họ dám lớn mật ra tay với tứ đại thần bộ triều đình, chuyện này triều đình nhất định sẽ nhớ rõ, tương lai tuyệt đối sẽ thanh toán.
Tô Minh Lễ cho rằng bọn họ động thủ với Tô Tín chỉ là sự vụ trong Tô gia.
Nhưng thật tình không biết triều đình xem ra, các ngươi đang động vào người triều đình, đang gây khó dễ với triều đình.
Bên Tô gia truyền tin tức nói rõ, Tô Tín đào thoát thành công, nhưng Tô Minh Viễn biết rõ, lần này Tô gia đã kết thành tử thù với Tô Tín.
Tô Minh Viễn đã nghiên cứu kỹ tính cách của Tô Tín, hắn tuyệt đối không phải là người nén giận.
Lúc này Tô gia ra tay với hắn, có thể nghĩ sau này Tô gia sẽ chọc địch nhân khó chơi cỡ nào.
Tô Minh Viễn muốn nói chuyện này với lão tổ Tô gia, không đợi hắn đi ra cửa hắn liền lui trở lại, khóe miệng nở nụ cười đắng chát.
Chuyện này đã không cần nói cho Lão tổ Tô gia, bởi vì Lão tổ Tô gia khẳng định biết rõ, hơn nữa hay là hắn bày mưu đặt kế hoặc là hắn đồng ý.
Dùng uy thê slão tổ Tô gia tại Tô gia, chuyện lớn vận dụng Mê Tâm Cổ, Tô Minh Lễ tuyệt đối không dám tự mình làm chủ.
Huống chi vào nửa tháng trước, bỗng nhiên Tô Minh Lễ đi vào Ngô Đồng Sơn một chuyến, dẫn đệ tử dòng chính Tô gia liên tục quay về trong bí cảnh Ninh Viễn Đường.
Tô Minh Viễn còn cho rằng bọn họ thấy ở lại nơi này giám sát người khác xây dựng là việc nhàm chán, cho nên liền trở lại bí cảnh Tô gia tu luyện.
Nhưng kỳ thật chỉ sợ khi đó đám người Tô Minh Lễ đã tính toán tốt.
Hơn nữa chuyện này lão tổ Tô gia dù không có ra tay cũng đồng ý với hành động của Tô Minh Lễ.
Nếu không Tô Minh Lễ không to gan như thế, tự tiện đi lấy Mê Tâm Cổ, hắn đồng thời cũng ra lệnh cho nhiều dòng chính như thế.
Vừa nghĩ tới lão tổ nhà mình lại thiển cận như vậy, Tô Minh Viễn liền có chút ít đau đầu.
Nếu như Tô gia hiện tại vẫn còn là Tô gia trước kia, có thực lực tuyệt đối nghiền áp tất cả, bất cứ chuyện gì cũng có thể dùng nắm đấm nói chuyện, như vậy cũng không cần quan tâm nhiều làm gì.
Nhưng hiện tại Tô gia bọn họ đang lúc suy yếu nhất, cho nên bất cứ chuyện gì đều muốn phải cẩn thận, sai một bước sẽ tạo thành tai họa lớn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 899 - Oan Oan Tương Báo Khi Nào Mới Dứt (1)
Tô Tín toàn lực thi triển Phong Thần Thối chạy về hướng thành Thịnh Kinh, nửa đường lại thay đổi phương hướng vài lần, cố ý lưu lại một chút ít dấu vết, cuối cùng hắn nấp trong rừng rậm khôi phục chân khí, bởi như vậy người Tô gia không có khả năng tìm được hắn.
Kỳ thật Tô Tín đã nghĩ nhiều, người Tô gia vốn không có đuổi theo hắn.
Chỉ có điều Tô Tín vừa bước vào Tô gia cũng đã có một cái lưới lớn đang bao phủ lấy hắn.
Càng nhiều tháng trước, Huyền Minh giao thủ với Thiết Ngạo tại thành Thịnh Kinh liền rời khỏi thành Thịnh Kinh, tin tức đã truyền khắp giang hồ.
Dù sao võ lâm Trung Nguyên hiện tại xem như bình tĩnh, rất ít cường giả Dương Thần Cảnh giao thủ với nhau, lần này một phương là thủ tọa La Hán đường, một phương là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, vấn đề này đương nhiên sẽ làm giang hồ chấn động.
Vì chuyện Giác Nghiêm, Huyền Minh đường đường cường giả Dương Thần Cảnh ra tay đủ cho thấy thái độ của Thiếu Lâm tự, kỳ thật không có mang lại uy hiếp mang tính thực chất với Tô Tín.
Trong Tàng Kinh Các, Huyền Minh nhìn Huyền Quan như già đi mấy tuổi, thở dài nói:
1.Tạm thời đặt chuyện Tô Tín xuống, Thiết Ngạo lần này bị thương cũng có lĩnh ngộ, hắn bây giờ cách Chân Vũ chỉ một bước ngắn, ta không phải đối thủ của
hắn.
1.Huống chi cho dù không có Thiết Ngạo, mấy cao thủ Đại Chu cũng sẽ không ngồi yên không quan tâm tới.
Lông mày trắng như tuyết của Huyền Quan rủ xuống, thấp giọng nói với Huyền Minh:
1.Sư đệ, đa tạ ngươi ra tay lần này, sau này ngươi không cần tham dự nữa. Huyền Minh cau mày nói:
2.Sư huynh, ngươi còn không muốn buông tha sao? Phương Trượng sẽ không cho phép, dùng tình huống Thiếu Lâm tự bây giờ, không cách nào chết dập đầu tới cùng với triều đình.
3.Chuyện này ta tự mình giải quyết, Thiếu Lâm tự không cần tham dự vào.
Huyền Quan thản nhiên nói, lão tăng này bàn về giết Tô Tín báo thù nhưng trong mắt hắn không có hận ý nào.
Huyền Minh cau mày nói:
1.Sư huynh, ngươi là người Thiếu Lâm tự, nếu ngươi xảy ra chuyện, Thiếu Lâm tự làm sao có thể không tham dự? Nhẫn nhất thời, nếu có cơ hội, Thiếu Lâm tự ta nhất định sẽ không bỏ qua cho Tô Tín, sớm muộn gì cũng sẽ báo thù cho Giác Nghiêm, không vội nhất thời.
Huyền Quan thở dài một hơi nói:
1.Đồ đệ của ta đơn đả độc đấu với Tô Tín và bị giết chết, trong chùa không thể tìm cái cớ tốt, cho nên phương trượng không muốn đi cứng đối cứng với triều đình, điểm ấy ta biết rõ, cũng hiểu.
2.Cho nên ta chuẩn bị tự mình động thủ, có thể giết Tô Tín hay không đều thỉnh sư đệ ngươi bẩm báo phương trượng giúp ta, khai trừ ta khỏi Thiếu Lâm tự.
Huyền Quan ngây ngốc trong Thiếu Lâm tự cả đời, Thiếu Lâm tự chính là tất cả của hắn, là tồn tại trọng yếu nhất sau Phật.
Lúc trước Thiếu Lâm tự dựa vào cái gì làm võ lâm chí tôn? Cũng chỉ là vì một chữ ‘ lý ’ mà thôi.
Ngươi làm ác, ta liền trấn áp ngươi, ngươi giết người Thiếu Lâm tự ta, Thiếu Lâm tự ta cũng không mang lòng từ bi với ngươi, đồng thời sẽ giết ngươi.
Thiếu Lâm tự sẽ dùng lý phục người trước, nếu nói lý không xong, vậy thì dùng lực áp người.
Nhưng chuyện lần này Thiếu Lâm tự không thể tìm lý, dù sao Giác Nghiêm bị Tô Tín giết trong trận đấu tay đôi.
Như vậy bọn họ lấy cái gì đòi người từ triều đình? Nói Tô Tín không có hạ thủ lưu tình sao?
Nếu thật nói như vậy, Thiếu Lâm tự bọn họ thật biến thành trò cười trên giang
hồ.
Chính vì không đủ lý do, cho nên phương trượng Thiếu Lâm Huyền Khổ không muốn vì Giác Nghiêm dẫn tới Thiếu Lâm tự đi cưỡng bức triều đình giao ra Tô Tín, huống chi quan hệ đến mặt mũi, triều đình cũng chưa chắc sẽ giao.
Mời Huyền Minh ra tay, Huyền Quan nhắc tới tình cảm ngày xưa, hiện tại hắn không muốn liên lụy đến Thiếu Lâm tự.
Oan oan tương báo khi nào mới dứt? Huyền Quan tu phật cả đời, đáng tiếc hắn không hiểu điểm này.
Huyền Quan cũng biết rõ, nhưng hắn vẫn không thể thờ ơ, cho nên hắn muốn dùng tất cả một tia khí lực cả đời làm cái gì đó.
Một ngày là sư cả đời là phụ, những lời này không phải chỉ nói với đồ đệ.
Nhìn thấy đồ đệ như con ruột bị giết, không ai có thể nhịn được.
Huyền Minh có biểu lộ lạnh nhạt nhưng nhìn thấy Huyền Quan tâm ý đã quyết vẫn đau đầu xoa xoa đầu.
Đầu óc người nhất mạch Huyền Quan đều ngay thẳng.
Tô Tín giết Giác Nghiêm không chỉ là giết đồ đệ, còn đánh mặt mũi Thiếu Lâm tự, khoản nợ này sớm muộn gì cũng có ngày thanh toán, ngươi cần gì phải gấp?
Huyền Minh khuyên can nói:
1.Sư huynh, không được động nộ niệm, ta nói rồi, trong chùa sớm muộn gì cũng tính sổ chuyện Tô Tín.
2.Huống chi nói không dễ nghe, cho dù ngươi động thủ cũng có nguy hiểm nhất
định.
3.Ngươi đã gần mười năm chưa từng động thủ một lần, Giác Nghiêm tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành, chắc hẳn ngươi cũng biết thực lực của hắn.
4.Cho dù với thực lực của ngươi hiện tại, ngươi liền có thể bảo chứng mình nhất định có thể phá vỡ Kim Cương Bất Phôi Thần Công của Giác Nghiêm và giết hắn sao?
5.Ngươi không thể nhưng Tô Tín có thể, cho nên hiện tại hắn đứng hàng Địa Bảng.
6.Thiếu Lâm tự ta đã có một võ giả Nguyên Thần Cảnh chết trong tay Tô Tín, cho nên ta không muốn ngươi là thứ hai.
Huyền Quan đứng lên nói:
1.Nộ niệm? Ta vẫn có thứ này, hiện tại muốn tiêu trừ nó cũng chậm rồi.
2.Sư đệ ngươi không cần lo lắng, bản thân ta biết chuyện của ta, khả năng sau
khi giao thủ với Tô Tín, ta còn không có giết hắn, như vậy ta sẽ chết già, cho nên ta chuẩn bị đi tìm một ít người khác hỗ trợ.
1.Trong đó cần mượn thanh danh Thiếu Lâm tự, không có sao, chờ sau khi sư đệ báo cáo phương trượng, đổ tất cả tội danh lên người của ta, hơn nữa bảo phương trượng khai trừ ta khỏi Thiếu Lâm tự là được.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 900 - Oan Oan Tương Báo Khi Nào Mới Dứt (2)
Huyền Minh nhìn bóng lưng Huyền Quan và lắc đầu thở dài nói:
- Sư huynh ngươi sao phải khổ vậy chứ?
Tương giao mấy trăm năm, hắn biết rõ mình không thể khuyên Huyền Quan.
Hiện tại đệ tử trẻ tuổi trong Thiếu Lâm tự đều biết Huyền Quan đại sư rất hòa ái, ngày bình thường có bất cứ khó hiểu nào trên võ đạo, Huyền Quan đều cẩn thận giải đáp cho bọn họ.
Nhưng bọn họ không biết lúc Huyền Quan tuổi còn trẻ, tính tình hắn nóng nảy thậm chí còn lớn hơn cả Giác Nghiêm, cũng quật cường hơn.
- Sư đệ, bảo trọng.
Huyền Quan lưu lại một câu nói liền trực tiếp rời khỏi Tàng Kinh Các, rời khỏi Thiếu Lâm tự.
Lần này hắn quyết định phải đi giết Tô Tín, cho dù thành công hay không, hắn đều không thể còn sống.
Với trạng thái của hắn hiện tại động thủ với Tô Tín, giống như Huyền Minh nói, hắn có khả năng không giết được Tô Tín thì mình đã chết già trước.
Huống chi cho dù hắn thật giết được Tô Tín, chính hắn cũng phải chết.
Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, hắn tuyệt đối không thể chết vô ích.
Đến lúc đó triều đình tất nhiên sẽ đòi công đạo từ Thiếu Lâm tự.
Với tình huống Thiếu Lâm tự hiện tại không thích hợp dựng lên một cường địch, cho dù triều đình không thể diệt Thiếu Lâm tự, nhưng thực sự sẽ làm Thiếu Lâm tự rất khó chịu.
Cho nên Huyền Quan mới phải chết, hắn phải cho Thiếu Lâm và triều đình công đạo.
Giống như lúc trước hắn đã nói, bảo Thiếu Lâm tự khai trừ hắn, đổ tất cả lên người hắn.
Một mạng đổi một mạng, dùng mạng của hắn đi đổi mạng Tô Tín, phải cho Thiếu lâm và triều đình mặt mũi, vấn đề này mới xem như hoàn tất.
Oan oan tương báo khi nào mới dứt, từ khi Huyền Quan bước ra khỏi Thiếu Lâm tự một khắc thì hắn chuẩn bị kết thúc thù hận này.
Tô Tín chết, Huyền Quan cũng chuẩn bị đi chịu chết, đồng quy vu tận, kết thúc thù hận.
Huyền Minh cũng lắc đầu thở dài rời khỏi Tàng Kinh Các, trong lòng cũng sinh ra cảm giác bi thương.
Dĩ vãng Thiếu Lâm tự bọn họ thế nào?
Đừng nói một võ giả Hóa Thần Cảnh Giác Nghiêm bị giết, cho dù là võ giả Tiên Thiên bị giết, Thiếu Lâm tự cũng sẽ tra xét ngọn nguồn, nhất định phải đòi công đạo từ đối phương.
Kết quả hiện tại Thiếu Lâm tự muốn báo thù lại không thể ra tay quang minh chính đại, cần phải nhìn lão tăng thọ nguyên gần hết như Huyền Quan đi đồng quy vu tận với Tô Tín, việc này làm nội tâm Huyền Minh rất không có tư vị, cũng là Huyền Quan lựa chọn.
Sau khi rời khỏi Thiếu Lâm tự, Huyền Quan trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất
chạy thẳng về phía Nhữ Nam đạo.
Trên giang hồ, Tô Tín có thù với rất nhiều thế lực võ lâm, tuy khoảng cách Bắc Nguyên đạo tương đối gần và có khả năng ra tay cũng chỉ có hai nhà, một nhà là Nhữ Nam đạo Thất Hùng Hội, một nhà là Sơn Nam đạo Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Trong Thất Hùng Hội, đúng lúc năm tên hội chủ đều có mặt, nghe nói Huyền Quan tới đây thì bọn họ kinh ngạc.
Trong năm hội chủ Thất Hùng Hội, trừ ‘ Tham Hải Dạ Xoa ’ Đái Mạc Ngôn tuổi nhỏ nhất, bốn người còn lại đều nghe nói qua danh hào Huyền Quan ngày xưa.
Đặc biệt là đại hội chủ Thất Hùng Hội ‘ Bình Thiên Vương ’ Trầm Vô Danh, hắn không phải người cùng thế hệ với Huyền Quan nhưng lúc hắn trưởng thành là lúc Huyền Quan đã dương danh trên giang hồ, cho nên nói Trầm Vô Danh thực lực mạnh nhưng hắn vẫn là hậu bối của Huyền Quan.
Trên giang hồ hiện tại dùng thực lực luận giao, cái gọi là bối phận chỉ là chê cười mà thôi.
Tất cả mọi người Thất Hùng Hội tò mò Huyền Quan đã thoái ẩn giang hồ hơn mười năm, vì sao hiện tại lại xuất hiện, hơn nữa còn đi vào Thất Hùng Hội.
1.Đi, mời Huyền Quan đại sư vào. Trầm Vô Danh phân phó một câu.
Bất kể vì sao Huyền Quan đến đây nhưng cấp bậc lễ nghĩa xứng đáng, Thất Hùng Hội vẫn phải làm đủ, dù sao đối phương cũng là người Thiếu Lâm tự.
Tuy Thất Hùng Hội thân là một trong thiên hạ thất bang, đều là thế lực đỉnh cấp trên giang hồ giống như Thiếu Lâm tự, nhưng cả hai lại có chênh lệch rất lớn.
Huyền Quan được người Thất Hùng Hội dẫn vào phòng nghị sự, Trầm Vô Danh dẫn đầu cười lớn chắp tay nói:
1.Hơn mười năm không thấy, Huyền Quan đại sư từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?
Trầm Vô Danh tướng mạo thập phần cuồng dã hào phóng nhưng không thô bỉ, hắn cho người ta cảm giác hào phóng khí phách.
Trên giang hồ, Trầm Vô Danh có rất nhiều bằng hữu, trước kia hắn không có giao tình sâu với Huyền Quan, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp mấy lần, nhưng thấy mặt vẫn chào hỏi như rất quen thuộc.
Huyền Quan chắp tay trước ngực thi lễ nói:
- Trầm Thiên Vương, bần tăng muốn tìm ngươi liên thủ.
Thời gian cấp bách, Huyền Quan không biết Tô Tín lúc này đã rời khỏi Tô gia, cho nên hắn không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp mở miệng nói thẳng.
Trầm Vô Danh sững sờ nói:
1.Liên thủ cái gì?
2.Liên thủ giết Tô Tín! Huyền Quan trầm giọng nói.
Vừa nói ra lời này, các hội chủ Thất Hùng Hội đều sợ hãi kêu to một tiếng.
Trầm Vô Danh biểu hiện ra rất bình tĩnh nhưng kỳ thật nhưng trong lòng rung động đến tột đỉnh.
Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới Huyền Quan vừa mới mở miệng chính là muốn giết Tô Tín.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận