Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 564 - Trầm Gia Hối Hận (2)

Thậm chí hắn có thể tự hào nói mấy nhi tử của mình không có phế vật, cho nên uy vọng của hắn trong Trầm gia không ai sánh bằng.
Vào lúc mọi người yên tĩnh, con gái lão bát Trầm gia hơn hai mươi tuổi lại thấp giọng nói:
Nếu như lúc trước đại tỷ gả cho Tông Hạo Dương thì tốt rồi, Trầm gia chúng ta có võ giả Nguyên Thần Cảnh tọa trấn, như vậy càng không sợ Chu gia.
Vừa nghe lời này, sắc mặt mọi người thay đổi, sắc mặt đám người Trầm lão gia tử khó coi.
Chuyện này chính là việc Trầm gia ngu xuẩn nhất trong nhiều năm qua.
Lúc trước bọn họ nhìn thấy Tông Hạo Dương là võ giả tán tu thực lực thường thường nên muốn gả Trầm Tích Quân cho một võ giả Nguyên Thần Cảnh của thế lực nhị lưu Tư Đồ gia.
Kết quả không nghĩ tới cuối cùng hôn sự không thành, võ giả tán tu bọn họ xem thường lúc trước lại đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, còn xông ra uy danh ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ tại Trung Nguyên, không ít gia tộc cười nhạo Trầm gia bọn họ tầm nhìn hạn hẹp.
Phải biết rằng, nếu trước kia bọn họ thành toàn Trầm Tích Quân và Tông Hạo Dương, như vậy bọn họ sẽ thu được một võ giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Võ giả Nguyên Thần Cảnh của Tư Đồ gia cũng chỉ là Hóa Thần Cảnh mà thôi,
không thể so sánh với Dung Thần Cảnh Tông Hạo Dương.
Hơn nữa đây chỉ là quan hệ thông gia, mà Trầm gia có thể gả Trầm Tích Quân cho Tông Hạo Dương, Tông Hạo Dương có thể biến thành người nhà của bọn họ, quan hệ còn kiên cố hơn cả quan hệ thông gia.
Kỳ thật lúc trước Tông Hạo Dương vừa mới đột phá Hóa Thần Cảnh, người Trầm gia cũng đã hối hận, muốn vãn hồi tất cả.
Bởi vì chuyện năm đó, phụ mẫu Trầm Tích Quân bị tức chết, Trầm Tích Quân cũng triệt để chết tâm nên xuất gia, hai người muốn lại ở cùng một chỗ là chuyện không có khả năng, thậm chí Trầm Tích Quân muốn dùng cái chết chứng tỏ tâm mình, người Trầm gia phải thôi, bỏ mặc Trầm Tích Quân quanh năm thanh đăng cổ phật tại hậu viện Trầm gia.
Một đám đệ tử đời thứ ba Trầm gia dùng ánh mắt quái dị nhìn đám người Trầm lão gia tử.
Dù sao cũng là quyết định của bọn họ, khi đó đời thứ ba Trầm gia trừ Trầm Tích Quân đã trưởng thành, những người khác đều còn nhỏ.
Cảm nhận được ánh mắt của đám tiểu bối, sắc mặt Trầm Tòng Vũ đỏ lên, quát
lớn:
Nhìn cái gì vậy? Trầm gia hiện tại đã đến thời điểm gian nan nhất, đám tiểu bối các ngươi không suy nghĩ cứu giúp Trầm gia còn không tính, còn đoán mò cái gì?
Con gái lão bát Trầm gia lầm bầm nói:
Ta cũng không phải đoán mò, cho dù Tông Hạo Dương không thể làm tỷ phu của ta nhưng nói thế nào cũng có một tia hương khói với Trầm gia a?
Nếu các ngươi nói Tông Hạo Dương biết rõ tình huống Trầm gia bây giờ, hắn có thể bởi vì niệm tình hương khói mà giúp chúng ta hay không?
Con gái lão bát vừa nói lời này, mọi người nơi này sững sốt, bọn họ không nghĩ tới điểm này.
Tông Hạo Dương là không thể nào gia nhập Trầm gia bọn họ, nhưng dù sao Trầm Tích Quân cũng có tình cảm chân thành với hắn.
Nếu Trầm gia diệt vong, Trầm Tích Quân cũng gặp nguy hiểm, chính vì điểm này, Tông Hạo Dương cũng phải giúp Trầm gia bọn họ vượt qua cửa ải khó, nói không chừng còn có thể giúp bọn họ thuận tiện tiêu diệt Chu gia.
Mọi người còn chưa hưng phấn được bao lâu, cho dù biết rõ điểm ấy cũng vô dụng, bọn họ đi đâu tìm Tông Hạo Dương đây?
Tông Hạo Dương đã hơn hai mươi năm không có xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, nghe nói hắn vì trùng kích Dương Thần Cảnh mà tiến về hải ngoại, ngươi bảo người Trầm gia đi tìm nơi nào?
Tất cả mọi người bất đắc dĩ thở dài một hơi, vào lúc này có một hạ nhân vội vội vàng vàng đẩy cửa đi vào:
- Không tốt lão gia, người Chu gia đánh tới rồi!
Sắc mặt người Trầm gia trầm xuống, Chu gia quá mức khinh người quá đáng rồi, lại dám đánh tới tận cửa, bọn chúng cho rằng có thể tiêu diệt Trầm gia hay sao?
Người Trầm gia vội vàng đi ra cửa, đã nhìn thấy ba võ giả Thần Cung Cảnh của
Chu gia dẫn người đứng ở cửa ra vào, sắc mặt hung hăng càn quấy, còn lại là võ giả
Mặc Lăng phủ đứng xem náo nhiệt.
Nhìn thấy đám người Trầm lão gia tử đi ra, võ giả Thần Cung Cảnh đầu lĩnh
Chu gia đứng ra, cười lạnh nói:
Rốt cuộc một đám rùa đen rút đầu cũng đi ra? Lúc mới bắt đầu không phải Trầm gia các ngươi còn làm ầm ĩ muốn liều chết đánh một trận với Chu gia chúng ta sao? Hiện tại Chu gia chúng ta dẫn người đến, các ngươi muốn làm rùa đen rút đầu hay sao?
Lão quản gia Trần Thương của Trầm gia tức giận, hắn lao lên và quát:
Người Chu gia, các ngươi quá mức hung hăng càn quấy, cho dù Chu gia các ngươi mạnh hơn Trầm gia chúng ta, muốn diệt Trầm gia ta, Chu gia các ngươi không dám làm đâu.
Đám người chung quanh cảm thấy khó hiểu, thái độ cứng rắn của Chu gia mới là điểm làm bọn họ khó hiểu nhất.
Thực lực Chu gia hiện tại xem như mạnh hơn Trầm gia một bậc, mạnh thì mạnh nhưng còn kém xa mới tới tình trạng diệt sạch Trầm gia.
Hơn nữa cho dù cuối cùng Chu gia có thể diệt Trầm gia cũng có kết cục lưỡng bại câu thương, Chu gia được không bù mất ah.
Nhưng hiện tại Chu gia giống như có thâm thù đại hận với Trầm gia, thề phải tiêu diệt tuyệt Trầm gia.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 565 - Gia Sư Tông Hạo Dương (1)
Nhìn thấy người Trầm gia nổi giận, tên võ giả Thần Cung Cảnh đầu lĩnh Chu gia cười khinh thường:
La to làm được gì chứ!
Hôm nay Chu gia ta tới đây hạ chiến thư, ba ngày sau đấu sinh tử, hai nhà chúng ta quyết thắng thua, là nam nhân thì tiếp thống khoái, đừng có làm rùa đen co đầu rút cổ tại Trầm gia!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lâm vào sợ hãi, Chu gia muốn đùa thật, vừa gặp mặt đã là tiết mục đấu sinh tử.
Lúc này sắc mặt người Trầm gia ngưng trọng, bọn họ không dám đấu sinh tử, cũng không có nắm chắc, đồng thời không thể không tiếp, nếu không chung quanh có nhiều người nhìn bọn họ như vậy, Trầm gia bọn họ sợ chiến chẳng phải thật biến thành rùa đen rút đầu?
Lão quản gia Trần Thương nhìn thấy tình hình không tốt, trực tiếp đánh một quyền vào đầu lĩnh Chu gia đang gào to:
Chu Nghiễm Tuyền! Chu gia các ngươi khinh người quá đáng, thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Chu gia Chu Nghiễm Tuyền cười lạnh một tiếng:
Người Trầm gia không dám xuất đầu, cho lão cẩu ngươi ra mặt xung phong hay sao?
Vừa mới dứt lời, Chu Nghiễm Tuyền đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại như biển cát sinh sóng, mang theo khí thế thao thao bất tuyệt tấn công Trần Thương.
Thời điểm Trần Thương nhỏ tuổi đã theo sau Trầm lão gia tử bước chân vào giang hồ, cho nên tuổi của hắn cũng không nhỏ, đã chín mươi mấy tuổi.
Tuổi này đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh chỉ xem như vừa tráng niên, đối với võ giả Thần Cung Cảnh là thời điểm bắt đầu xuống dốc.
Chu Nghiễm Tuyền mới hơn bốn mươi tuổi, chính là thời điểm trẻ tuổi khỏe mạnh, chưởng lực cường đại liên tục nghiền áp, qua hơn mười chiêu Trần Thương đã có xu thế suy tàn.
Trầm Tòng Vũ nhìn thấy tình huống không tốt, vừa muốn ra tay cứu viện nhưng nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền hóa chưởng thành quyền, quyền thế cường đại bộc phát đánh Trần Thương phun máu tươi té xuống đất.
Trầm Tòng Vũ giận dữ nói:
- Chu Nghiễm Tuyền! Ngươi thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Vừa mới dứt lời, mấy trăm tên đệ tử Trầm gia cầm theo binh khí lao ra khỏi Trầm gia và vây quanh đám người Chu Nghiễm Tuyền.
Nơi này chính là sân nhà Trầm gia, không tới phiên Chu gia các ngươi giễu võ giương oai tại nơi này!
Ba tên võ giả Thần Cung Cảnh Chu gia chỉ dẫn theo mười mấy đệ tử Chu gia, căn bản đánh không lại mấy trăm người Trầm gia.
Nhưng trên mặt Chu Nghiễm Tuyền không có vẻ sợ hãi, ngược lại cười khinh thường, nói:
Trầm gia các ngươi uy phong thật lớn, muốn động thủ, Chu gia chúng ta phụng bồi đến cùng!
Nếu các ngươi muốn động thủ lúc này, Chu gia chúng ta cũng xuất động toàn bộ đấu sinh tử với các ngươi!
Nếu các ngươi chờ ba ngày sau động thủ, vậy thì mời tiếp đấu sinh tử, có rất nhiều đồng đạo nơi đây chứng kiến, tránh phải mất thời gian, qua trận chiến đó, cả Mặc Lăng phủ cũng chỉ chứa một thế lực nhị lưu mà thôi!
Người Trầm gia đâm lao phải theo lao, cho dù là hiện tại khai chiến với Chu gia hay đấu sinh tử vào ba ngày sau, bọn họ không muốn chọn cái nào cả.
Vào lúc này có một kiếm khách áo trắng trẻ tuổi tách đám người ra, dùng giọng nói ôn hòa hỏi:
- Xin hỏi, đây là Trầm gia đúng không?
Khí tức trên người kiếm khách áo trắng biến hóa bất định nhưng nhất định là võ giả Tiên Thiên không thể nghi ngờ.
Hiện tại Chu Nghiễm Tuyền vừa mới bức Trầm gia đến góc tường, không ngờ có người tới quấy rầy, nhìn thấy kiếm khách trẻ tuổi ngắt lời như vậy, hắn cau mày nói:
- Cút ngay!
Kiếm khách áo trắng lắc đầu nói:
Ngươi làm người không nói đạo lý, ta tìm Trầm gia có việc, rốt cuộc ngươi là người phương nào, dựa vào cái gì bảo ta cút ngay?
Sắc mặt Chu Nghiễm Tuyền lạnh lẽo:
- Không biết tốt xấu! Muốn chết!
Hắn không muốn nói nhảm với kiếm khách áo trắng quá nhiều, trực tiếp xuất một chưởng tấn công không lưu thủ chút nào.
Trong mắt kiếm khách áo trắng xuất hiện hàn quang, hắn điểm một chỉ và kiếm
khí lạnh lẽo bay ra ngoài.
Nhìn kiếm khí nhỏ yếu lại ẩn chứa lực lượng tịch diệt đáng sợ, trực tiếp xuyên thấu chưởng lực Chu Nghiễm Tuyền, ngay sau đó quán chú vào trong kinh mạch toàn thân của hắn, làm cho Chu Nghiễm Tuyền phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Hí!
Mọi người nơi đây hít sâu một hơi, kiếm khách áo trắng trẻ tuổi đã có thực lực Thần Cung Cảnh! Hơn nữa còn là cao thủ trong hàng ngũ Thần Cung Cảnh.
Phải biết rằng Chu gia Chu Nghiễm Tuyền đã là cao thủ không tồi trong Mặc Lăng phủ, kết quả người ta không rút kiếm ra khỏi vỏ, chỉ bằng vào một đạo kiếm khí đánh hắn trọng thương, thực lực như vậy mạnh bao nhiêu? Chẳng lẽ có tư cách đứng vào hàng ngũ Nhân Bảng?
Vừa nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền bị trọng thương, những võ giả Chu gia còn lại không nhịn được, trực tiếp rút binh khí của mình.
Nhưng trong tích tắc bọn họ rút kiếm, kiếm của kiếm khách áo trắng đã ra khỏi
vỏ.
Một thanh trường kiếm bằng thép tinh tỏa ra ánh sáng màu lam óng ánh, trong nháy mắt mọi người cảm giác được khí tức lạnh buốt ập vào mặt.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 566 - Gia Sư Tông Hạo Dương (2)
Tất cả binh khí trong tay võ giả Chu gia bị kiếm quang chém trúng, ngay sau đó phía trên xuất hiện một tầng băng sương, chỉ nghe âm thanh nổ vang xuất hiện, dưới kiếm quang vừa rồi, tất cả binh khí của mọi người vỡ vụn ầm ầm nhưng không có một người bị thương!
Lúc này lại có tiếng hít khí lạnh vang lên, sắc mặt mọi người mang theo thần thái không dám tin.
Chém một kiếm chỉ làm tan vỡ binh khí của bọn họ nhưng không gây tổn thương, làm được việc này cần lực khống chế mạnh cỡ nào?
Thu hồi trường kiếm, kiếm khách áo trắng thản nhiên nói:
Trên giang hồ tùy tiện rút kiếm trước mặt người khác là việc không lễ phép, Mạnh Thanh Trạch ta cũng ghét nhất có người rút kiếm trước mặt ta.
Đây là một lần giáo huấn, lần sau trước khi rút kiếm phải suy nghĩ kỹ hậu quả là gì, kiếm giả, hung khí dã. Xuất kiếm đại biểu phân sinh tử, ta sẽ không cho các ngươi cơ hội lần thứ hai.
Kiếm khách áo trắng Mạnh Thanh Trạch chính là Tô Tín.
Ban đầu hắn suy nghĩ nên dùng lý do gì xuất hiện trước mặt Trầm gia, không nghĩ tới vừa lúc có người đánh tới cửa Chu gia, cho nên Tô Tín cũng có một lý do tốt.
Hắn vừa rồi không có sử dụng công pháp của hệ thống, mà là sử dụng Hàn
Băng Địa Ngục Kiếm Pháp.
Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp chính là một phần trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, dung hợp khí tức âm hàn và địa ngục tử khí, toàn lực thi triển không thua gì Huyết Hà Thần Kiếm, thậm chí còn mạnh hơn một bậc, dù sao cũng là kiếm pháp dung hợp hai chủng võ đạo chân ý.
Đương nhiên, Tô Tín không thể toàn lực thi triển Hàn Địa Ngục Kiếm Pháp, nếu không hắn không phải Mạnh Thanh Trạch, mà là đệ tử ma đạo.
Hắn sử dụng Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp đã che giấu địa ngục tử khí, chỉ lưu lại kiếm pháp âm hàn, như vậy sẽ trở nên bình thường hơn rất nhiều.
Hai võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia nhìn Tô Tín với ánh mắt đầy kiêng kị, đây là cao thủ trẻ tuổi ở nơi nào? Loại thực lực này tuyệt đối có thể đứng hàng Nhân Bảng, vì sao chúng ta chưa từng nghe nói qua?
Hơn nữa càng làm cho người Chu gia kiêng kị chính là Tô Tín lại tìm Trầm gia, hắn có quan hệ gì với Trầm gia?
Hai tên võ giả Thần Cung Cảnh Trầm gia biết rõ, tối thiểu hôm nay bọn họ không làm gì được Trầm gia, trực tiếp kéo Chu Nghiễm Tuyền đã hôn mê rời đi.
Người Chu gia đi rồi, đám người Trầm lão gia tử đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tô Tín.
Bọn họ cảm thấy cái tên Mạnh Thanh Trạch rất quen tai, cho dù nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.
Hơn nữa kiếm khách trẻ tuổi này lại nói tới đây tìm Trầm gia, điều này càng làm cho đám người Trầm lão gia tử cảm thấy kỳ quái, bản thân mình không biết người trẻ tuổi này.
Bọn họ không có hoài nghi thực lực của người trẻ tuổi này, đây tuyệt đối là chiến lực cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn có bài danh không thấp.
Cho nên Trầm lão gia tử rất khách khí chắp tay nói:
Đa tạ vị công tử vừa rồi trượng nghĩa xuất thủ tương trợ, không biết công tử tìm Trầm gia có việc gì hay không?
Tô Tín chắp tay nói:
Tô lão gia tử khách khí, tại hạ phụng mệnh gia sư bái kiến cố nhân.
Không biết lệnh sư là?
Trầm lão gia tử hỏi.
- Gia sư, ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ Tông Hạo Dương.
Hắn vừa nói câu này làm toàn trường sợ hãi, lúc này Trầm gia mới nhớ lại, ước chừng ba năm trước có võ giả cảnh giới Tiên Thiên bài danh Nhân Bảng, lai lịch của hắn là đệ tử Tông Hạo Dương, tên là Mạnh Thanh Trạch.
Bởi vì Tông Hạo Dương cho nên Trầm gia chú ý tin tức của Mạnh Thanh Trạch.
Cho dù Mạnh Thanh Trạch chỉ xuất hiện trên Nhân Bảng một thời gian ngắn, qua mấy tháng liền bị những người khác vượt lên, về sau liền không có tin tức, cho nên người Trầm gia không hề chú ý tới hắn nữa, không nghĩ tới hôm nay Mạnh Thanh Trạch lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
Những người chung quanh nghe được Mạnh Thanh Trạch là cường giả Nhân Bảng ngày xưa liền tỉnh ngộ, khó trách có thực lực như vậy, thì ra là cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn là đệ tử cường giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Lúc trước Mạnh Thanh Trạch leo lên Nhân Bảng chỉ có thực lực Linh Khiếu Cảnh, hôm nay đã qua ba năm, Mạnh Thanh Trạch cũng đạt đến Thần Cung Cảnh, thực lực của hắn hiện tại tối thiểu cũng lọt vào hàng ngũ trước ba mươi trên Nhân Bảng.
Người Mặc Lăng phủ sợ hãi thán phục, người Trầm gia càng cảm thấy khó chịu
nổi.
Lúc trước bọn họ tầm nhìn hạn hẹp nên bỏ qua Tông Hạo Dương, kết quả hiện tại không chỉ Tông Hạo Dương đã là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, ngay cả đệ tử người ta bồi dưỡng cũng có thực lực không kém.
Chu gia làm chính mình thúc thủ vô sách lại không có năng lực chống cự trước mặt Mạnh Thanh Trạch, thậm chí người Trầm gia không chút nghi ngờ, nếu Mạnh Thanh Trạch thật sự hạ sát thủ cũng có thể lưu toàn bộ đám người Chu Nghiễm Tuyền lại đây.
Tông Hạo Dương và đệ tử của hắn càng ưu tú, càng biểu hiện người Trầm gia tầm nhìn hạn hẹp.
Nếu lúc trước bọn họ lưu Tông Hạo Dương, vị Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư này tối thiểu có thể cam đoan Trầm gia trường thịnh mấy trăm năm.
Có Tông Hạo Dương hỗ trợ bồi dưỡng đệ tử Trầm gia, không dám nói đều có thể giống như Tô Tín, nhưng tối thiểu có ba phần thực lực Tô Tín cũng đủ làm bọn họ thỏa mãn.
Sắc mặt người Trầm gia đỏ bừng, Trầm Tòng Vũ vội vàng nói:
- Mạnh công tử có chuyện gì cứ chờ tiến vào trong phòng trước đã.
Bọn họ cũng không muốn mất mặt trước mọi người, lập tức khách khí mời Tô Tín vào Trầm gia.
Trong đại sảnh, đám người Trầm Tòng Vũ cố ý an bài Tô Tín ngồi ở vị trí đầu tiên dưới tay Trầm lão gia tử để bày ra tôn kính, đệ tử đời thứ ba Trầm gia lại dùng ánh mắt hiếu kỳ quan sát đệ tử thân truyền của Tông Hạo Dương.
Dù sao trong Trầm gia bọn họ, Tông Hạo Dương có tình cảm với đại tỷ Trầm Tích Quân chính là một đoạn truyền thuyết, đồng thời cũng là tồn tại cấm kị.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 567 - Tương Kế Tựu Kế (1)
Lúc này người Trầm gia không biết nên làm thế nào đối mặt với đệ tử Tông Hạo Dương.
Dù sao bọn họ đã náo không vui vẻ với Tông Hạo Dương, thậm chí nói thành thâm thù đại hận cũng không kém bao nhiêu.
Tô Tín lên tiếng nói trước:
Trầm lão gia tử, tại hạ phụng mệnh gia sư đến thăm sư mẫu, kính xin Trầm lão gia tử ngài phê chuẩn.
Trầm lão gia tử vội vàng nói:
Đương nhiên không có vấn đề, không biết sư phụ ngươi hiện tại như thế nào? Tô Tín lạnh nhạt nói:
Gia sư hiện tại quanh năm ẩn cư trên cô đảo tại hải ngoại, đã thành công đột phá đến Dương Thần Cảnh.
Gia sư từng nói tâm hắn đã chết, cho nên sẽ không lại đặt chân tới nơi thương tâm như Trung Nguyên.
Người Trầm gia nghe xong liền xấu hổ, chính bọn họ là kẻ làm Tông Hạo Dương thương tâm.
Trầm Tòng Vũ xấu hổ ho khan một tiếng nói:
- Nếu Mạnh công tử tới thăm Tích Quân, ta sẽ bảo người dẫn ngươi đi qua.
Trầm Tòng Vũ vỗ vỗ tay, lúc này một hạ nhân dẫn theo Tô Tín đi vào hậu viện Trầm gia vấn an Trầm Tích Quân.
Chờ sau khi Tô Tín rời đi, lão ngũ Trầm gia Trầm Tòng Nhân lên tiếng:
Phụ thân, tam ca, đây chính là cơ hội của Trầm gia ah!
Chỉ cần có thể nắm lấy Mạnh Thanh Trạch, Trầm gia chúng ta có hi vọng sống tiếp vượt qua khó khăn hiện tại, thậm chí còn có thể tiêu diệt Chu gia!
Trầm Tòng Nhân vừa nói ra lời này, ánh mắt mọi người sáng lên.
Bọn họ đã nhìn thấy thực lực Mạnh Thanh Trạch, thực lực tuyệt đối tiến vào tốp ba mươi Nhân Bảng, tối thiểu một đánh ba võ giả cùng giai là không thành vấn đề.
Nếu có một Mạnh Thanh Trạch thực lực mạnh mẽ gia nhập, thực lực Trầm gia bọn họ trực tiếp vượt qua Chu gia.
Trầm Tòng Vũ lo lắng nói:
Nhưng Mạnh Thanh Trạch sẽ giúp Trầm gia chúng ta sao? Phải biết rằng chuyện biến thành như vậy có quan hệ với việc chúng ta làm lúc trước, Tông Hạo Dương hận chúng ta như thế, thái độ đệ tử của hắn có thể nghĩ.
Huống chi vừa rồi các ngươi cũng nhìn thấy, Mạnh Thanh Trạch vẫn ôn hòa với chúng ta, ta đoán nếu chúng ta nói ra yêu cầu này, hắn không phun vào mặt chúng ta đã không tệ lắm rồi.
Trầm Tòng Nhân cười nói:
Đương nhiên chúng ta không thể nói trực tiếp, chúng ta nên quanh co lòng vòng một ít.
Hiện tại Trầm gia chúng ta đang gặp khó khăn sinh tử, nếu Trầm gia diệt vong, Tích Quân cũng sẽ gặp chuyện không may.
Hắn không muốn giúp Trầm gia ta, chẳng lẽ còn có thể nhìn sư mẫu của mình gặp nguy hiểm mà không quan tâm hay sao?
Tất cả mọi người gật gật đầu, đây chính là biện pháp tốt
Trầm lão gia tử chống quải trượng, suy nghĩ và mệt mỏi nói:
Được rồi, xử lý theo lời lão ngũ đi, đợi đến lúc Mạnh Thanh Trạch đi ra, ngươi cứ nói với hắn là được.
Trầm lão gia tử cũng bị buộc bất đắc dĩ, nhớ ngày đó hắn dùng lực lượng một người xông xáo Kiếm Nam đạo, lập nên gia nghiệp Trầm gia hiện tại, kết quả hiện tại phải cầu cạnh tiểu bối, chuyện này làm Trầm lão gia tử cảm thấy không cam lòng.
Hiện tại Tô Tín được hạ nhân Trầm gia dẫn vào nội đường có tượng Phật không nhỏ.
Kỳ thật lúc vừa mới đến, người Trầm gia tức giận Trầm Tích Quân tùy hứng hủy quan hệ thông gia với Tư Đồ gia, làm sao có thể dựng Phật đường cho nàng chứ? Chỉ có một gian nhà giam mà thôi.
Sau khi Tông Hạo Dương tấn chức Nguyên Thần Cảnh, lại xông ra danh hiệu Tứ Tuyệt Tán Nhân, Trầm gia lúc này sợ hãi, sợ Tông Hạo Dương tìm tới tận cửa lại phát hiện bọn họ khắt khe với Trầm Tích Quân, cho nên nhanh chóng biến nhà giam thành Phật đường, Trầm Tích Quân nghĩ muốn cái gì Trầm gia đều chuẩn bị cho nàng cái gì.
Hạ nhân Trầm gia dẫn Tô Tín đến trước Phật đường và bẩm báo với bên trong:
- Đại tiểu thư, có cố nhân ngày xưa đến thăm.
Qua một lát, trong đại sảnh có giọng nói êm ái vang lên, thản nhiên nói:
- Vào đi.
Tô Tín gật gật đầu, bước vào trong Phật đường.
Lúc này trong Phật đường có một nữ nhân mặc tăng y áo xám quỳ trước tượng Phật đọc thầm kinh Phật.
Tóc xanh lông mày kẻ đen, khuôn mặt như vẽ, giống như đúc người trong bức họa Tông Hạo Dương vẽ khi Tô Tín đạt được tại thành Thương Sơn.
Trầm Tích Quân đã gần bốn mươi tuổi nhưng năm tháng chỉ lưu một ít dấu vết trên mặt nàng, nhưng lại tăng thêm một phần thành thục thùy mị.
Tại hạ Mạnh Thanh Trạch, gia sư Tông Hạo Dương, bái kiến sư mẫu. Tô Tín chắp tay với Trầm Tích Quân.
Đột nhiên Trầm Tích Quân mở mắt, Phật châu trong tay rơi xuống mặt đất, nàng run rẩy hỏi:
- Hắn, có khỏe không?
Đương nhiên Tô Tín không thể nói Tông Hạo Dương đã biến thành xương trắng từ mười mấy năm trước, hắn lấy bức họa Tông Hạo Dương vẽ trong túi giới tử đưa cho Trầm Tích Quân:
Gia sư rất tốt, hiện tại ẩn cư tại hải ngoại, hắn đã từng nói qua, hắn không muốn lại đặt chân nơi thương tâm như Trung Nguyên.
Trầm Tích Quân mở bức họa ra, hai hàng nước mắt rơi xuống nhưng nàng lại nhoẻn miệng cười nói:
Hắn nói đúng, Trung Nguyên là vùng đất thương tâm.
Chuyện cũ trước kia đã thành mây khói, hắn hiện tại đã là cường giả Dương Thần Cảnh, thọ nguyên hơn ba trăm năm, vài chục năm sau ta sẽ chết đi, thời gian có thể hòa tan tất cả, ta vẫn không buông được chuyện trước kia, ta chỉ hi vọng hắn có thể buông.
Tô Tín gật đầu nói:
- Ta sẽ mang những lời này cho gia sư.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 568 - Tương Kế Tựu Kế (2)
Thu hồi bức hoạ cuộn tròn, Trầm Tích Quân liền im lặng không nói, Tô Tín cũng biết điều lui ra ngoài.
Lúc trước hắn dùng thân phận Mạnh Thanh Trạch làm việc tại thành Thương Sơn, việc này cũng kết một đoạn nhân quả, cũng thuận tiện giải quyết đoạn nhân quả này.
Tô Tín xem ra, ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ Tông Hạo Dương là kẻ không quả quyết.
Nhìn bộ dạng Trầm Tích Quân như vậy, rõ ràng trong lòng vẫn có hắn, nếu lúc trước Tông Hạo Dương cường ngạnh một ít, ỷ vào thực lực Nguyên Thần Cảnh trực tiếp đến Trầm gia đời người và dẫn Trầm Tích Quân rời đi, người Trầm gia chắc chắn không dám phóng cái rắm.
Về phần Trầm Tích Quân, đúng như nàng ta đã nói, thời gian có thể hòa tan tất
cả.
Kết quả đến cuối cùng, hai người lại biến thành bộ dạng hiện tại, đều tiếc nuối cả đời.
Sau khi rời khỏi Phật đường, Tô Tín ôm quyền nói với Trầm lão gia tử:
- Trầm lão gia tử, nhiệm vụ tại hạ đã hoàn thành, cũng không lưu lại nhiều, cáo
từ.
Lúc này Trầm Tòng Nhân vội vàng nói:
Mạnh công tử xin chờ một chút. Tô Tín quay đầu lại nói:
Còn có chuyện gì?
Trầm Tòng Nhân xấu hổ nói:
Là như thế này, Mạnh công tử, Trầm gia ta hiện tại đại nạn lâm đầu, ngươi cũng nhìn thấy người Chu gia gần như muốn diệt sạch Trầm gia, cho nên ta muốn mời ngươi giúp Trầm gia một tay.
Trên mặt Tô Tín nở nụ cười vui vẻ:
Trầm ngũ gia còn không biết xấu hổ nói ra lời này sao?
Lúc trước Trầm gia các ngươi đối đãi với sư phụ ta thế nào?
Lần này ta chỉ tới thăm sư mẫu, trước cửa ta ra tay với người Chu gia cũng bởi vì bọn chúng rút kiếm với ta, người Trầm gia các ngươi chết hay sống liên quan gì tới ta chứ?
Vẻ mặt người Trầm gia xấu hổ, vị Mạnh công tử này nói chuyện quá trực tiếp.
Bọn họ cũng phát hiện tính cách vị Mạnh công tử này khác sư phụ hắn, tối thiểu Tông Hạo Dương sẽ không nói ra lời này.
Trầm Tòng Nhân xấu hổ cười cười nói:
Mạnh công tử xin bớt giận, kỳ thật chuyện lần trước là ta sai lầm, hiện tại muốn hối cải cũng không muộn.
Huống chi Mạnh công tử không muốn giúp Trầm gia cũng nên giúp Tích Quân ah.
Chu gia lần này khí thế hung hăng, nói rõ muốn tiêu diệt tuyệt Trầm gia ta, mà Trầm gia ta bị diệt, Tích Quân cũng không có kết cục tốt.
Tô Tín im lặng sau nửa ngày, trên mặt cười lạnh nói:
- Quả nhiên Trầm gia các ngươi vẫn vô sỉ như trước.
Nghe được Tô Tín nói Trầm gia bọn họ vô sỉ, Trầm Tòng Nhân lại cười vui vẻ.
Mặc kệ Trầm gia hắn có vô sỉ hay hổ thẹn cỡ nào, chỉ cần có thể lưu Mạnh Thanh Trạch ở lại Trầm gia, tiếp tục hổ thẹn một ít thì có quan hệ gì?
Trong ánh mắt Tô Tín bắn ra một tia lãnh ý.
Lần này ta giúp Trầm gia một lần, ta chỉ có thể giúp Trầm gia các ngươi vượt qua nguy cơ trước mát, về phần diệt Chu gia, ta sẽ không nhúng tay.
Sắc mặt người Trầm gia vui mừng.
Kém hơn bọn họ dự đoán Tô Tín sẽ đáp ứng giúp bọn họ diệt sạch Chu gia, nhưng hứa hẹn như thế là đủ rồi, chỉ cần Tô Tín ra tay giúp bọn họ chống cự Chu gia tiến công, đến lúc đó bọn họ sẽ tự tìm cơ hội diệt Chu gia.
Nhanh, dẫn theo Mạnh công tử đi nghỉ ngơi, ta chuẩn bị yến hội mời Mạnh công tử dùng cơm tẩy trần.
Trầm Tòng Nhân lập tức lên tiếng.
Tô Tín lại khoát khoát tay nói:
Không cần, ta còn có việc khác cần phải xử lý, ta sẽ mau chóng giải quyết việc tại Mặc Lăng phủ bên này, hiện tại thế lực Trầm gia các ngươi kém Chu gia bao nhiêu?
Trầm Tòng Nhân lúng túng nói:
Chu gia chúng ta hiện tại còn hai võ giả Thần Cung Cảnh còn sức chiến đấu, bên Chu gia còn đến năm người, hơn nữa thực lực đệ tử gia tộc còn lại mạnh hơn chúng ta một bậc.
Trầm gia lịch sử rất ngắn, cho nên dòng chính Trầm gia cả ba thế hệ chỉ hơn mười người mà thôi, còn lại đều là môn khách mời chào từ bên ngoài, thực lực tự nhiên còn yếu hơn dòng chính Trầm gia một bậc.
Chu gia có lịch sử mấy trăm năm, lúc mạnh nhất đã từng có cường giả Nguyên Thần Cảnh tồn tại, nội tình gia tộc mạnh hơn Trầm gia rất nhiều.
Hiện tại người Chu gia đang ở nơi nào? Ở gia tộc hay vẫn lưu lại nơi khác? Tô Tín hỏi.
Trầm Tòng Nhân vội vàng nói:
Trầm gia chúng ta đánh không lại Chu gia, đã triệu hồi tất cả mọi người về Trầm gia, mà Chu gia lại có ba võ giả Thần Cung Cảnh tọa trấn sản nghiệp Chu gia, những người còn lại đều lưu lại gia tộc.
Tô Tín gật gật đầu, sau khi tìm hiểu địa chỉ những sản nghiệp của Chu gia, hắn đột nhiên hỏi:
Tại sao Chu gia lại đột nhiên ra tay với các ngươi? Nói đến đây Trầm Tòng Nhân hầm hừ nói:
Chúng ta cũng không biết, Chu gia giống như nổi điên ra ta với chúng ta, dùng thực lực Chu gia, cho dù có diệt Trầm gia ta cũng không thu được chỗ tốt gì.
Tô Tín giả bộ như lơ đãng hỏi:
Chẳng lẽ Trầm gia các ngươi có bảo vật gì làm Chu gia ngấp nghé hay sao? Trầm Tòng Nhân suy nghĩ và nói:
Trầm gia chúng ta chỉ có chút của cải như vậy, có thể có bảo vật gì đáng giá Chu gia ngấp nghé?
Tô Tín nhìn biểu hiện trên mặt Trầm Tòng Nhân và người Trầm gia, bọn họ
không có nói sai, hiển nhiên bọn họ cũng buồn bực vì Chu gia lại nổi điên muốn khai chiến với bọn họ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 569 - Tung Tích Binh Khí (1)
Tô Tín đạt được tin tức Địa phủ nói Chu gia và Trầm gia đạt được một kiện binh khí Địa cấp, thậm chí không biết đang nằm trong tay của nhà nào.
Sau khi Tô Tín đi tới Mặc Lăng phủ và biết rõ tình huống kỹ càng của Chu gia và Trầm gia, hắn suy đoán thanh binh khí Địa cấp đang nằm trong tay Trầm gia.
Hành động của Chu gia quá mức khác thường, cách giải thích duy nhất là trong tay Trầm gia có thứ gì đó bị Chu gia ngấp nghé, làm cho Chu gia thà rằng tổn thương nguyên khí thật lớn cũng phải diệt Trầm gia và thu vật kia.
Hiện tại Tô Tín xem xét, Trầm gia thật không biết mình có đồ vật bị Chu gia ngấp nghé.
Nếu tạm thời không tra được, Tô Tín cũng không định tìm, chờ thực lực Chu gia và Trầm gia yếu đến mức không còn năng lực chống cự, lúc đó lại đi tìm cũng không muộn.
Sau khi Tô Tín rời khỏi Trầm gia, trực tiếp dựa theo địa chỉ Trầm Tòng Nhân cho hắn đi vào cửa hàng Chu gia.
Chu gia và Trầm gia đều nắm giữ một nửa mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết.
Cho dù phải giao nộp chín thành Nguyên Từ Tinh Thiết cho Dịch Kiếm Môn, trong đó còn thừa lại một thành Nguyên Từ Tinh Thiết, hơn nữa một ít binh khí chế tạo từ Nguyên Từ Thiết vô cùng được hoan nghênh.
Cho nên cho dù Chu gia hay Trầm gia, bọn họ chỉ làm một sinh ý, chính là mở
cửa hàng binh khí.
Bởi vì Trầm gia bị Chu gia gây áp lực, bất đắc dĩ rút người trong cửa hàng trở về, người Chu gia vẫn ở lại nơi này.
Tô Tín bước vào cửa hàng binh khí, một gã tiểu nhị lập tức chào đón nói:
Vị công tử này muốn mua gì? Binh khí Chu gia chúng ta có đao thương kiếm kích búa rìu câu xiên, cái gì cần có đều có.
Nếu công tử ngươi muốn định chế binh khí theo yêu cầu thì chúng ta cũng thỏa mãn yêu cầu, giá tiền sẽ đắt hơn vài phần.
Tô Tín tươi cười ôn hòa, nói:
- Ta đến tìm Chu gia Chu Nghiễm Lâm của các ngươi, đến tìm hắn bàn sinh ý
lớn.
Nghe thấy sinh ý lớn, hai mắt tiểu nhị kia lộ ra thần thái vui vẻ.
Không chỉ có tán tu mới đến cửa hàng binh khí Chu gia mua binh khí, còn có một ít tiểu thế lực địa phương cũng muốn đến mua sắm binh khí số lượng lớn.
Cho nên nghe Tô Tín nói là sinh ý lớn, tiểu nhị kia liền cho rằng Tô Tín chính là người thế lực khác đến mua sắm binh khí số lượng lớn, hắn lập tức dẫn Tô Tín gặp Chu Nghiễm Lâm.
Trong lầu hai cửa hàng binh khí, tiểu nhị gõ cửa một gian phòng, nói:
- Tam lão gia, có người muốn bàn sinh ý lớn với Chu, mời ngài định đoạt.
Chu Nghiễm Lâm ở trong phòng nghe nói có sinh ý lớn liền hưng phấn, sau khi hắn đi ra ngoài nhìn thấy Tô Tín trẻ tuổi, hắn liền có một ít khinh thường, trong nội tâm oán trách tiểu nhị chuyện bé xé ra to.
Có thể bảo người trẻ tuổi như vậy ra mặt thì có thể là sinh ý lớn gì, vài chục thanh binh khí như vậy cũng xem là sinh ý lớn?
Không biết công tử có sinh ý lớn gì muốn hợp tác với Chu gia? Chu Nghiễm Lâm nói chuyện tùy ý.
Tô Tín cười nói:
Mua mạng ngươi có phải là sinh ý lớn hay không?
Sắc mặt Chu Nghiễm Lâm thay đổi, khí tức người trẻ tuổi trước mặt tăng vọt, tăng lên đến Thần Cung Cảnh đỉnh phong, mũi kiếm màu băng lam ra khỏi vỏ, trong nháy mắt hàn khí sâm lãnh bao phủ chung quanh.
Thu kiếm vào vỏ, tất cả động tác của hắn chỉ diễn ra trong một giây, Tô Tín liền trực tiếp rời đi.
Chỉ lưu lại tên tiểu nhị đang thất thần, còn có thân thể không đầu của Chu Nghiễm Lâm.
Dùng thực lực Tô Tín hiện tại, đối phó võ giả Thần Cung Cảnh quá đơn giản, xuất kỳ bất ý liền có thể miểu sát đối phương.
Chỉ dùng thời gian nửa ngày, Tô Tín liền một người một kiếm trực tiếp chém giết ba võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia, lúc này Chu gia chỉ mới nhận được tin tức.
Sâu trong một đình viện, lão tổ Chu gia cung kính quỳ trên mặt đất, hắn khóc lóc kể lể với vị trong bóng tối.
Đại nhân, thực không phải chúng ta không muốn triệt để diệt Trầm gia, bởi vì Mạnh Thanh Trạch đột nhiên xuất hiện quá mạnh mẽ, hắn tuyệt đối có thực lực tốp ba mươi Nhân Bảng, võ giả Thần Cung Cảnh Chu gia không có một chút năng lực chống lại hắn.
Không cần nhiều lời, ta chỉ muốn kết quả!
Người trong bóng tối lạnh lùng lên tiếng, ngữ khí mang theo hàn ý làm lão tổ
Chu gia không rét mà run.
- Vâng đại nhân, ta biết rõ.
Lão tổ Chu gia rơi vào đường cùng đành phải cắn răng đáp ứng, cung kính rời khỏi đình viện.
Lúc này trong đại sảnh Chu gia, phần đông võ giả Chu gia đang chờ lão tổ Chu gia nói chuyện.
Đợi đến lúc lão tổ Chu gia đi ra, các đệ tử Chu gia còn sót lại lo lắng nói:
Lão tổ, Mạnh Thanh Trạch bỗng nhiên xuất hiện giết ba võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia chúng ta, căn bản không người có thể địch.
Chúng ta hay nên nhanh chóng rút đệ tử bên ngoài về gia tộc phòng ngự, nếu không Trầm gia sẽ phải đánh đến tận cửa.
Chu gia lão tổ hừ lạnh nói:
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 570 - Tung Tích Binh Khí (2)
Phòng ngự cái gì mà phòng ngự? Ta cũng không tin Trầm gia bằng vào một người liền có thể xoay người!
Không cần chờ đấu sinh tử vào ba ngày sau, hiện tại tập kết tất cả lực lượng Chu gia tấn công Trầm gia.
Rất nhiều đệ tử Chu gia đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lão tổ nhà mình, không biết vì cái gì lão tổ nhà mình lại đưa ra mệnh lệnh như thế.
Phải biết rằng trước kia bọn họ tấn công Trầm gia là bởi vì Chu gia bọn họ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nên mới ra lệnh như vậy.
Hiện tại đối phương có Mạnh Thanh Trạch hỗ trợ, nhà mình hiện tại rõ ràng không chiếm ưu thế, ra tay vào thời điểm này không phải muốn chết hay sao?
Nhưng lão tổ Chu gia có quyền ý rất lớn trong Chu gia, hắn ra lệnh một tiếng, cho dù Chu gia còn có những đệ tử trẻ tuổi phản đối cũng vô dụng.
Kết quả một đám đệ tử Chu gia chỉ có thể triệu tập người trong gia tộc trở về, chuẩn bị toàn lực tiến công Trầm gia.
Lúc này sau khi Tô Tín đánh chết ba võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia liền quay về Trầm gia, lúc này đám người Trầm gia kích động không thôi, lập tức muốn bày yến hội hảo hảo chiêu đãi Tô Tín một phen nhưng lại bị hắn cự tuyệt.
Tô Tín không có hứng thú ăn chơi trong Trầm gia, đợi đến lúc người Trầm gia đang thương thảo làm sao tấn công Chu gia, Tô Tín đã âm thầm lật tung cả Trầm
gia lên nhưng không phát hiện manh mối binh khí Địa cấp nào cả.
Tô Tín cũng hoài nghi có phải Trầm gia không biết bản thân mình có binh khí Địa cấp hay không, cho nên hắn đã từng dùng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp dò xét trong đầu đệ tử Chu gia và Trầm gia.
Đệ tử Chu gia chỉ biết lão tổ Chu gia ra mệnh lệnh tiến công Trầm gia, trong đầu đệ tử Trầm gia cũng không có ấn tượng Trầm gia bọn họ mang cái gì từ bên ngoài về.
Dò xét không có kết quả, Tô Tín chuẩn bị quay về nghỉ ngơi, cứ chờ Trầm gia và Chu gia đánh nhau trước đã.
Chờ thực lực hai nhà tiêu hao không còn bao nhiêu, Tô Tín cũng hoàn thành hứa hẹnh với Tạ Chỉ Yến, khi đó hắn lại chậm rãi tìm kiếm.
Dù sao Thôi Phán Quan đã từng nói qua, có lẽ đồ vật đang ở trong hai nhà này, hai thế gia nhị lưu như Chu gia và Trầm gia không lớn, không có lý do tìm không thấy vật kia.
Lúc này Tô Tín vừa vặn đi ngang qua phòng khách, chợt nghe Trầm Tòng Vũ nói bên trong:
Nếu lần này chúng ta có thể diệt Chu gia, cầm mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết của Chu gia vào tay, định mức chúng ta cần nộp lên sẽ giống như trước kia hay không?
Nghe nói như thế Tô Tín lại lắc đầu, Trầm gia có lòng tham không đủ.
Dịch Kiếm Môn không có đi cướp lấy mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết của hai nhà các ngươi vì Dịch Kiếm Môn chính là tông môn chính đạo, bọn họ không chủ động làm việc lừa gạt.
Nếu như các ngươi cho rằng người Dịch Kiếm Môn nhân từ mềm yếu thì sai lầm.
Dịch Kiếm Môn sẽ không cướp mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết của các ngươi, sẽ có
tông môn khác đến cướp.
Đến lúc đó sẽ có người tự động giao định mức xứng đáng cho Dịch Kiếm Môn, đổi lấy Dịch Kiếm Môn che chở.
Dịch Kiếm Môn sẽ không tham dự những chuyện này, chỉ cần bày mưu đặt kế một ít, sẽ có vô số thế lực nhị lưu điên cuồng nhào lên.
Tô Tín lắc đầu đi vào gian phòng của mình, Trầm gia nghĩ thật đẹp, dựa theo kế hoạch của Tô Tín, Trầm gia cuối cùng đừng nói độc chiếm mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết, cuối cùng mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết sẽ do bốn tới năm nhà phân chia nhau.
Bỗng nhiên Tô Tín nghĩ tới cái gì đó và vỗ đầu một cái.
Cho tới nay Tô Tín vẫn đảo quanh hai gia tộc Trầm gia cùng Chu gia, Thôi Phán Quan cũng nói binh khí Địa cấp nằm trong tay Trầm gia hoặc Chu gia.
Tô Tín lại xem nhẹ mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết cũng thuộc về hai nhà này, binh khí Địa cấp có khả năng chôn giấu trong mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết hay không?
Nếu như vậy sẽ nói thông, Chu gia biết rõ trong mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết của Trầm gia có chôn giấu binh khí Địa cấp.
Cho nên vì một thanh binh khí Địa cấp và bộ phận mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết của Trầm gia, cho nên Chu gia mới không để ý thương vong muốn tiêu diệt Trầm gia, đoạt được tài nguyên khoáng sản của đối phương, đây là việc nhất cử lưỡng tiện.
Nghĩ thông suốt điểm này, Tô Tín trực tiếp đi vào trong hành lang.
Lúc này đám người Trầm gia cũng biết đệ tử Chu gia tụ tập và tấn công bọn họ, nhìn thấy Tô Tín đi tới, Trầm Tòng Nhân vội vàng nói:
Mạnh công tử đến đúng lúc, Chu gia bọn họ đã tấn công đại quy mô, hi vọng Mạnh công tử ngươi ra tay giúp chúng ta xung phong, giết nhuệ khí của bọn chúng.
Tô Tín lúc này cười trào phúng:
Trầm ngũ gia đừng quên, lúc trước ta chỉ đáp ứng giúp Trầm gia các ngươi không bị Chu gia diệt, cũng không có nói giúp các ngươi diệt Chu gia.
Sắc mặt người Trầm gia biến thành xấu hổ, Mạnh Thanh Trạch đã từng nói qua lời này.
Tô Tín nói:
Hiện tại Chu gia chỉ có hai võ giả Thần Cung Cảnh còn sức chiến đấu, các ngươi không đánh lại những người này?
Trầm Tòng Vũ cười xấu hổ, địch nổi thì địch nổi, bởi như vậy Trầm gia bọn họ cũng tổn thất không nhỏ, có Mạnh Thanh Trạch ra mặt, Trầm gia bọn họi không có tổn thất.
Lúc này Tô Tín mới nói:
Trầm lão gia tử, phiền toái các ngươi cho ta mượn mấy nhân thủ, ta muốn đi mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết đào một ít đồ vật.
Đào cái gì?
Trầm Tòng Vũ nghi hoặc hỏi.
Đào một kiện bảo vật, Chu gia vì bảo vật này mới quyết tâm diệt Trầm gia các ngươi.
Tô Tín nói thản nhiên.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 571 - Tư Mệnh Tinh Quân (1)
- Bảo vật!
Nghe hai chữ như vậy, người Trầm gia lập tức sững sờ, sau đó liền kịp phản ứng Tô Tín nói có ý gì.
Không ngờ Chu gia hao phí khí lực lớn như vậy, không để ý gia tộc tổn thương cũng phải diệt Trầm gia là vì bảo vật này?
Người Trầm gia suy nghĩ và cảm thấy rất hợp lý, nếu không cũng không cách nào giải thích Trầm gia cùng Chu gia bình an vô sự vài chục năm, hiện tại Chu gia lại bỗng nhiên nổi điên quyết chiến với Trầm gia bọn họ.
Trầm Tòng Vũ cẩn thận nói:
- Mạnh công tử, bảo vật này móc ra tính cho Trầm gia?
Nội tâm Tô Tín cười lạnh một tiếng, quả nhiên người Trầm gia đều là kẻ tham lam, thời điểm này còn dám nói ra lời như vậy.
Tô Tín thản nhiên nói:
Đương nhiên là của các ngươi, Mạnh Thanh Trạch ta giống người đoạt đồ của người khác hay sao? Chẳng qua ta hiếu kỳ có đồ vật gì chôn giấu trong tài nguyên khoáng sản của Trầm gia, ngay cả các ngươi cũng không biết.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, người Trầm gia lập tức vui vẻ.
Kỳ thật vừa rồi Trầm Tòng Vũ dám nói lời này với Tô Tín là vì thân phận của
hắn.
Dù sao nhân phẩm Tông Hạo Dương không thể nghi ngờ, Mạnh Thanh Trạch thân là đệ tử của hắn, nhân phẩm cũng không kém đi nơi nào.
Huống chi Mạnh Thanh Trạch gọi Trầm Tích Quân là sư mẫu, có tầng quan hệ này, nói không chừng hắn không giết người đoạt bảo.
Kết quả Trầm lão gia tử tuổi cao mang người đi cùng Tô Tín tới quặng mỏ đào bảo, mà Trầm Tòng Vũ và Trầm Tòng Nhân dẫn theo đệ tử Trầm gia nghênh chiến Chu gia.
Quặng mỏ Trầm gia nằm bên ngoài Mặc Lăng phủ, khoảng cách phi thường gần, chỉ xa hơn một dặm.
Kỳ thật khu vực này là một phần của Mặc Lăng phủ, về sau phát hiện mỏ Nguyên Từ Thiết nên bị tách ra.
Chu gia và Trầm gia đoạt một nửa quặng mỏ, bọn họ cho rằng chỉ là một mỏ Nguyên Từ Thiết bình thường cho nên không chú ý nhiều, tùy tiện phân thành hai nửa.
Về sau ngoài ý muốn phát hiện có Nguyên Từ Tinh Thiết tồn tại chứ không phải mỏ Nguyên Từ Thiết bình thường, mà là mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết trân quý hơn cả trăm lần.
Lúc này lại có võ giả thế lực khác đỏ mắt nhìn chằm chằm vào, người Trầm gia cùng Chu gia cũng không tính là quá ngu xuẩn, kịp thời mang chín thành tiền lời tài nguyên khoáng sản giao cho Dịch Kiếm Môn, lúc này mới miễn cưỡng vượt qua cửa ải khó.
Lúc này là thời gian Trầm gia chiến tranh với Chu gia, cho nên cho dù quặng mỏ Trầm gia hay quặng mỏ Chu gia đều không có một bóng người.
Cả mỏ Nguyên Từ Tinh Thiết lớn chừng ba ngàn trượng lại bị phan thành hai, chính giữa có tường vây ngăn cách.
Quạng bên phía Trầm gia đã bị khai thác một nửa, nơi sâu nhất đã đào hơn mười trượng, nhất định không cần tìm địa phương như thế, nếu có thứ gì cũng đã sớm bị móc ra.
Cho nên Trầm lão gia tử trực tiếp bảo võ giả Trầm gia đào những nơi chưa bị khai thác.
Trầm lão gia tử dẫn theo võ giả Hậu Thiên cho nên tốc độ còn nhanh gấp mấy chục thậm chí là hơn trăm lần người bình thường làm công việc, chỉ trong nửa ngày bọn họ đã đào xong khu vực chưa khai thác, lại chưa phát hiện manh mối bảo vật.
Lúc này tất cả người Trầm gia đưa mắt nhìn về phía Tô Tín.
Nhưng nội tâm Tô Tín lại khó hiểu, chẳng lẽ mình thật sự đoán sai hay sao?
Sau đó Tô Tín nâng đầu lên, nhìn thấy tường vây quanh quặng mỏ Trầm gia và
Chu gia, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, nói:
- Đi đẩy ngã tường vây kia cho ta, tiếp tục đào.
Nếu như là Trầm gia lúc trước tự nhiên không có khả năng đẩy tường vây, hiện tại Chu gia và Trầm gia đã đối đầu sinh tử với nhau, còn ai quản được nhiều như vậy?
Cho nên Tô Tín ra lệnh một tiếng, người Trầm gia lập tức lật tung tường vây và tiếp tục đào.
Lúc này ở phương xa có tiếng kêu đánh hô giết vang lên, nghe được thanh âm này, sắc mặt Trầm lão gia tử biến hóa, bởi vì trong đó có giọng nói của Trầm Tòng Vũ!
Mọi người quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Trầm gia lúc này chỉ còn lại mười mấy người, Trầm Tòng Vũ cùng Trầm Tòng Nhân đã bị thương nặng, miễn cưỡng dẫn người chạy về hướng này.
Người Chu gia sau lưng đuổi theo không bỏ, hơn nữa nhìn người Chu gia
không có thương tích gì, nhân số còn hơn trăm người.
Nội tâm Trầm lão gia tử mát lạnh, Chu gia đã bị Tô Tín giết ba võ giả Thần Cung Cảnh, tại sao Trầm gia bọn họ còn thua thảm như thế?
Trầm lão gia tử vừa định yêu cầu Tô Tín hỗ trợ, nhưng Tô Tín lại nhìn chằm chằm mảnh đất kia, lạnh lùng nói:
- Tiếp tục đào!
Những đệ tử Trầm gia ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Trầm lão gia tử không có lên tiếng, bọn họ đành phải đào tiếp.
Lúc này đám người Trầm Tòng Vũ cũng chạy tới, người Chu gia đuổi theo không bỏ, mắt thấy sắp đến trước mặt Tô Tín, lúc này Tô Tín đã xuất kiếm.
Kiếm quang màu lam chém ra ngoài giống như mặt trời giữa hè nhưng lại cho người ta cảm giác lạnh buốt như băng.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 572 - Tư Mệnh Tinh Quân (2)
Kiếm quang như tuyết rơi tháng sau, hơn mười võ giả Chu gia bị kiếm quang đảo qua thân thể liền dừng lại, quanh thân kết đầy sương lạnh, thân thể hóa thành băng nhân và vỡ vụn thành vài khối rơi trên mặt đất, bởi vì thân thể bị băng phong cho nên không có máu tươi chảy ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như thế, những đệ tử Chu gia bị dọa sợ không dám tiến lên phía trước.
Mắt thấy sắp có thể diệt Trầm gia, lại bởi vì một người chỉ có thể lui bước, lão tổ Chu gia làm sao cam tâm?
Sau khi nhìn rõ thực lực Tô Tín, hơn trăm người Chu gia ở nơi này đánh không lại người ta, cho nên lão tổ Chu gia chỉ có thể cung kính nói:
Mạnh công tử, đối thủ Chu gia chúng ta chỉ có Trầm gia, chỉ cần ngài có thể không thiên vị Trầm gia, cho dù cuối cùng Trầm gia cho ngươi cái gì, Chu gia chúng ta sẽ đền bù gấp đôi, không, gấp ba!
Ồn ào!
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, người Chu gia lập tức im lặng không nói nữa.
Người Trầm gia lộ ra vẻ mặt sống sót sau tai nạn, bọn hắn đã biết rõ Mạnh công tử tuyệt đối không bỏ mặc bọn họ.
- Đào được! Ta đào được!
Lúc này một đệ tử Trầm gia hô to.
Tô Tín quay đầu nhìn sang, tên đệ tử Trầm gia đào ra đồ vật như bệ đá, lúc này trên bệ đá có cắm một thanh trường kiếm, thân kiếm đỏ thẫm, màu đỏ không phải giống màu của Sắc Vi Kiếm, mà là màu sắc hỏa diễm.
Thân kiếm giống như hỏa diễm tạo thành, chung quanh có thể cảm nhận được sóng nhiệt ập tới, chỉ từ vẻ ngoài đã có thể phát hiện nó bất phàm.
Trầm lão gia tử nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm kia, hai mắt tỏa sáng, kích động tối mức tay cầm quải trượng run rẩy:
Tối thiểu cũng là binh khí Địa cấp! Có nó, thực lực Trầm gia nhất định có thể nâng cao một bước!
Một thanh binh khí có tác dụng tăng phúc rất lớn, lúc võ giả Tiên Thiên cầm binh khí Hoàng cấp hoặc binh khí không phẩm cấp, nếu ngươi cầm một thanh binh khí Địa cấp thậm chí có thể đạt tới hiệu quả miểu sát, một kiếm đoạn binh cũng không quá lời.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, ngươi cho rằng với thực lực Trầm gia xứng nắm giữ binh khí Địa cấp hay sao?
Tô Tín thản nhiên nói.
Bỗng nhiên Trầm lão gia tử cảm giác được một tia không đúng, thái độ Mạnh Thanh Trạch không giống trước kia chút nào, lộ ra quá lạnh lùng một ít.
Trước kia Mạnh Thanh Trạch có thái độ không tốt với Trầm gia nhưng bọn họ lại cảm thấy như vậy mới bình thường, dù sao hắn là đệ tử Tông Hạo Dương nha, nếu hắn có thái độ tốt với Trầm gia mới là việc kỳ quái.
Thái độ Mạnh Thanh Trạch hiện tại trong mắt Trầm lão gia tử lại lạnh lùng tới cực điểm, ánh mắt nhìn bọn họ giống như nhìn người chết, loại lạnh lùng này làm trái tim Trầm lão gia tử lạnh giá.
Thời điểm Tô Tín chuẩn bị đi lấy binh khí, trong Chu gia có một giọng nói vang lên.
Nói đúng, tồn tại hèn mọn giống như các ngươi sao xứng có được Xích Long Hỏa Viêm Long bội kiếm của Cửu Viêm Kiếm Thánh Nam Cung năm xưa?
Một đệ tử Chu gia nhìn như bình thường bước ra khỏi đám người, hắn cởi quần áo Chu gia, lộ ra kim hoa phục thêu hoa văn màu trắng thần bí.
Nhìn thấy cách ăn mặc như thế, bỗng nhiên Tô Tín cảm giác nhìn quen mắt, kim hoa phục màu trắng của đối phương giống kiểu dáng kim hoa phục màu đen của Địa phủ, chỉ có các loại hoa văn biến hóa mà thôi.
Thiên đình!
Trong đầu Tô Tín xuất hiện hai chữ này, Thôi Phán Quan đã từng nói tử địch của Địa phủ chính là Thiên đình.
Hiện tại đại bộ phận Địa phủ đều bắt chước Thiên đình đã tồn tại ngàn năm.
Ví dụ như dùng mặt nạ đặc chế che lấp thân phận, danh phận xưng hô lẫn nhau, đối phương cho Tô Tín cảm giác rất giống đám người Địa phủ Thôi Phán Quan, việc này làm Tô Tín nhớ tới hai chữ Thiên đình.
Quả nhiên, sau khi người thần bí bóc mặt nạ da người không phải lộ ra gương mặt bình thường, mà là một tấm mặt nạ, chính là mặt nạ Tư Mệnh Tinh Quân trong thần thoại!
Nam Đẩu chủ sinh, Bắc Đẩu chủ tử.
Tư Mệnh Tinh Quân là một trong Nam Đẩu lục tinh.
Trong nháy mắt, khí tức trên người Tư Mệnh Tinh Quân bộc phát, chính là tồn tại Hóa Thần Cảnh làm đám người ở đây bị dọa kêu to một tiếng.
Ngay cả Chu gia cũng không nghĩ tới bên cạnh mình còn ẩn giấu một Hóa Thần
Cảnh võ đạo tông sư, đương nhiên trừ lão tổ Chu gia.
Trong tích tắc nhìn thấy Tư Mệnh Tinh Quân xuất hiện, trong mắt hắn lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhìn thấy trường kiếm cắm vào bệ đá, Tư Mệnh Tinh Quân cười nói:
Ta đã tìm khắp Chu gia cũng không tìm được Xích Hỏa Viêm Long Kiếm, vốn muốn chiếm đoạt Trầm gia sẽ tiếp tục tìm, không nghĩ tới ngươi ngược lại giúp ta hoàn thành bước này, ta sẽ không khách khí.
Vừa dứt lời, Tư Mệnh Tinh Quân đã đi tới trước người Tô Tín, sau đó hắn xuất một quyền.
Nội lực cường đại xâm nhập vào thân thể, mang theo sinh cơ vô tận, sinh cơ này không phải dùng chữa thương, mà là dùng để đoạt mệnh!
Tư Mệnh Tinh Quân nắm giữ thọ nguyên của người khác, một quyền này ẩn chứa sinh cơ dạt dào nhưng là không ngừng hấp thu sinh cơ của người khác lớn mạnh bản thân, quả thật là tà đạo ma công hàng thật giá thật.
Tô Tín không dám xem thường một kích của cường giả Hóa Thần Cảnh, trường kiếm của hắn bộc phát kiếm quang kinh thiên, màu đen và màu xanh da trời bao phủ một phiến thiên địa, trong kiếm quang ẩn chứa âm hàn vô tận cùng lực lượng tử vong ngưng tụ thành hàn băng địa ngục nghênh đón một quyền của Tư Mệnh Tinh Quân!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận