Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 510 - Hiện Trạng Giang Nam Đạo (2)

Cổ Đông Lai tức giận Giang Nam đạo do mình trấn thủ nhưng đám dư nghiệt Ngô quốc lại dám nhảy múa trên đầu của mình, hơn nữa còn ám sát tổng bộ đầu Giang Nam đạo ngay trước mặt mình, hành vi này tương tương đánh vào mặt Cổ Đông Lai.
Hơn nữa mật thám Lục Phiến Môn tại Giang Nam đạo chỉ là bài trí, động tĩnh lớn như thế không phát hiện ra, lúc này Cổ Đông Lai trực tiếp trở mặt.
Những mật thám kia hô to oan uổng, dù sao bọn họ phụng lệnh Duẫn Tịch đi địa phương khác điều tra dư nghiệt Ngô quốc.
Hơn nữa dư nghiệt Ngô quốc cũng là thực, thậm chí đối phương còn là cường giả Dung Thần Cảnh chờ bọn họ báo tin thì Dung Thần Cảnh dư nghiệt Ngô quốc trực tiếp thoát đi.
Vừa nghe là lệnh của Duẫn Tịch hạ, Cổ Đông sẽ không đi hưng sư vấn tội Duẫn Tịch.
Đối phương nói như thế cũng là tuần sát sứ tương đương với tổng bộ đầu một đạo, Cổ Đông Lai tùy hỏi tội sẽ làm Lục Phiến Môn bất mãn, hắn có quan hệ không cạn với Thiết gia nhưng Lục Phiến Môn không phải do Thiết gia nói tính toán.
Cho nên Cổ Đông Lai trực tiếp phái người đến tổng bộ Lục Phiến Môn hỏi cho rõ ràng.
Hiện tại trong tổng bộ Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh lại bất lợi với Thiết
gia.
Thiết Ngạo bị thương, hắn bàn giao công việc sau đó đi dưỡng thương.
Còn lại chỉ có một mình Thiết Chiến không thể chống vững cục diện, hiện tại Lưu Phượng Vũ lại toàn lực muốn bảo vệ Duẫn Tịch, hơn nữa còn muốn Duẫn Tịch lên làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo.
Vốn Lưu Phượng Vũ bảo Duẫn Tịch đi Giang Nam đạo chính là có ý đoạt quyền.
Kỳ thật Lưu Phượng Vũ đoán chừng Duẫn Tịch có thể đoạt được bốn thành quyền lợi trong tay Tô Tín tại Giang Nam đạo là đủ rồi, tối thiểu đừng làm cho Giang Nam đạo trở thành nơi Tô Tín nói một không hai.
Không nghĩ tới sự việc lần này tới kịp thời như vậy, Tô Tín lại bị dư nghiệt Ngô quốc giết, Lưu Phượng Vũ không ủng hộ Duẫn Tịch thì hắn mới là kẻ ngốc.
Về phần hoài nghi Duẫn Tịch có quan hệ với việc này hay không, Lưu Phượng Vũ cũng có hoài nghi dấy.
Biểu hiện Duẫn Tịch không có vấn đề gì nhưng tất cả quá trùng hợp.
Trong mắt những lão nhân Lục Phiến Môn như bọn họ, trên đời này không đáng tin nhất chính là trùng hợp.
Cho dù như thế Lưu Phượng Vũ cũng ủng hộ Duẫn Tịch, cũng giống như Giang Hạc Lưu đã nói, Lưu Phượng Vũ không có khả năng đoạt Giang Nam đạo trong tay Thiết gia.
Thiết Ngạo bế quan, Lưu Phượng Vũ và các thần bộ khác áp chế Thiết Chiến, trực tiếp hạ quyết định, không chỉ không có trừng phạt Duẫn Tịch, còn trực tiếp nâng hắn làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo.
Quyết định được đưa xuống, tổng bộ Lục Phiến Môn dùng tốc độ nhanh nhất và trong ba ngày đưa tới tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, điều này cũng làm cho cả Lục Phiến Môn Giang Nam đạo xôn xao.
Sau khi nhận được tin tức, Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, còn có Lục Tục, Lưu Hạo, Triệu Nhất Minh năm người cùng thương lượng đối sách với nhau.
Lý Phôi nói trước:
“Ta không tin lão đại sẽ chết.”
Ba người Lục Tục nhìn nhau, bọn họ không biết Lý Phôi lấy tự tin như vậy từ đâu, phải biết rằng đối phương chính là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa mang ý quyết giết thi cốt không còn, như vậy còn không chết sao?
Nhưng lúc này Hoàng Bỉnh Thành cũng nói:
“Ta cũng tin tưởng lão đại sẽ không chết, ba vị có ý kiến gì không?”
Triệu Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, nói:
“Ngươi có ý gì? Ta đương nhiên cũng không nói đại nhân đã chết, hiện tại triều đình đã cắt cử tổng bộ đầu Giang Nam đạo mới, ngươi bảo chúng ta làm sao bây giờ.”
Trong mắt Lý Phôi bắn ra hàn quang.
Cho dù hắn trong thời gian này sống chung không tệ với Triệu Nhất Minh, nếu như ngươi có nhị tâm thì đừng quản kiếm hắn không nhận ngươi.
Nhìn hào khí giương cung bạt kiếm, Lưu Hạo vội vàng áp chế Triệu Nhất Minh xuống, Lục Tục nói:
“Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nếu chúng ta nội loạn càng không thể cứu chữa.”
“Kỳ thật ta cũng không tin đại nhân chết, trước kia đại nhân động thủ với Thiếu Lâm tự ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm, lại động thủ với ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi, thậm chí gián tiếp chết vài tên Hóa Thần Cảnh.”
“Nhưng hiện tại đại nhân sống chết không biết, cấp trên làm như vậy là muốn
Duẫn Tịch tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, trước kia chúng ta có mâu thuẫn với Duẫn Tịch, hiện tại hắn sẽ nhắm vào chúng ta.”
“Chúng ta đều là dòng chính của đại nhân, chỉ cần chúng ta còn ở Lục Phiến Môn một ngày, không cần nghĩ cũng biết Duẫn Tịch nhất định sẽ xem chúng ta là cái gai trong mắt.”
Sau khi Lục Tục nói xong, mọi người lập tức im lặng.
Hắn nói đúng, Duẫn Tịch trở thành tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, chuyện đầu tiên hắn làm là bái trừ đối lập, mà bọn họ với tư cách là tâm phúc của Tô Tín nên sẽ bị bài trừ.
Lúc này Hoàng Bỉnh Thành lại nói:
“Kỳ thật mọi người cũng không cần bi quan như vậy, Duẫn Tịch cũng không phải là lão đại, lão đại có thể dùng thực lực Thần Cung Cảnh khống chế cả Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, uy áp võ lâm Giang Nam đạo nhưng Duẫn Tịch hắn không thể!”
Nói đến đây Hoàng Bỉnh Thành khinh thường cười nói:
“Chuyện lão đại làm không phải ai cũng có thể làm, Duẫn Tịch muốn chơi, chúng ta chơi với hắn, Lục Phiến Môn có quy củ Lục Phiến Môn, hắn có thể bài trừ đối lập nhưng ta không tin hắn dám trực tiếp giết chúng ta?”
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 511 - Tiểu Tâm Tư Của Duẫn Tịch (1)
Hoàng Bỉnh Thành nói không sai, đám người Lục Tục lâm vào nhầm lẫn, cho rằng Duẫn Tịch là Tô Tín.
Lúc trước Tô Tín chỉ mang theo hai người Hoàng Bỉnh Thành cùng Lý Phôi xông xáo Lục Phiến Môn, trực tiếp thanh trừ toàn bộ đám người Lôi Viễn, uy áp võ lâm Giang Nam đạo, phần thủ đoạn và thực lực như vậy mới là nguyên nhân Lục Tục đi theo Tô Tín.
Duẫn Tịch không giống.
Cho dù Duẫn Tịch mới đến Giang Nam đạo không bao lâu, bất cứ người nào trong bọn họ cũng nhìn ra chi tiết của Duẫn Tịch.
Tuy không hiểu thực lực của gia hỏa này nhưng tâm cơ thủ đoạn hắn đã sử dụng trong tổng bộ Lục Phiến Môn, quy củ như vậy không thể áp dụng trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Huống hồ hiện tại Duẫn Tịch đối mặt vấn đề còn khó hơn Tô Tín lúc trước.
Lúc trước ngăn cản trước mặt Tô Tín chỉ có một Lục Viễn mà thôi, hơn phân nửa tổng bộ đầu thực quyền Giang Nam đạo như Lục Tục đều bảo trì trung lập.
Hiện tại những tổng bộ đầu mạnh như Lục Tục tại Giang Nam đạo đoàn kết với nhau, hơn nữa trước kia Tô Tín còn điều tất cả bộ khoái tinh nhuệ ở châu phủ tới bên cạnh mình và tỉ mỉ bồi dưỡng thành tâm phúc dòng chính, cho nên bọn họ càng mạnh hơn nữa.
Có thể nói Duẫn Tịch lần này đối mặt không phải một người, mà là tất cả lực lượng Tô Tín lưu lại.
Đúng như Hoàng Bỉnh Thành đã nói, bọn họ cũng có thể chơi với Duẫn Tịch một chút, Duẫn Tịch dám giết bon họ hay sao?
Lúc trước Tô Tín to gan như vậy cũng phải tìm cái cớ, sau khi có chứng cớ vô cùng xác thực mới dám bài trừ đối lập giết đám người Lôi Viễn.
Hiện tại Duẫn Tịch có thực lực mạnh hơn nữa cũng không dám hiển nhiên giết bọn họ, nếu không Lục Phiến Môn Giang Nam đạo chắc chắn lâm vào đại loạn, khi đó cho dù Lưu Phượng Vũ cũng sẽ không bỏ mặc, nếu không căn bản không thể bàn giao với cấp cao hơn.
Mà lúc này tông môn võ lâm Giang Nam đạo nhận được tin tức liền có người vui và có người buồn.
Đương nhiên ba tông môn nhất lưu có thù với Tô Tín vui mừng nhất.
Bọn họ ước gì tay sai triều đình kia chết sớm một chút, hắn chết rồi ai dám gây tai hại trong Giang Nam đạo sao?
Người buồn chính là Ôn gia và Thiết Kiếm môn có quan hệ hợp tác với Tô Tín.
Bọn họ hợp tác với Lục Phiến Môn tương đương với tự tuyệt với võ lâm Giang Nam đạo, cho nên bọn họ chỉ có thể theo sát phía sau Tô Tín, ôm chặt đùi hắn.
Nhưng vấn đề lúc này bọn họ hợp tác với Tô Tín, kết quả hiện tại Duẫn Tịch tiếp nhận tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, những ước định hợp tác lúc trước sẽ như thế nào có thể nghĩ.
Đương nhiên so với vui và buồn còn có không sao cả.
Đối với võ lâm Giang Nam đạo, Tô Tín chỉ cấp bọn họ hai quy củ, một là xác lập uy nghiêm của Lục Phiến Môn, chỉ cần các ngươi không gây chuyện, Lục Phiến Môn ta cũng không gây phiền toái cho các ngươi.
Mà trên thực tế cũng đúng là như thế, từ lần trước đại đồ sát trong Giang Nam đạo một hồi, Tô Tín cũng không tiếp tục đả kích các tông môn.
Về sau Tô Tín thành lập sinh tử lôi, càng làm cho những tông môn kia đạt được lợi ích thực tế và thuận tiện, thậm chí còn đường người ta tán thưởng a.
Cho nên võ lâm Giang Nam đạo hiện tại đã thích ứng với quy củ của Tô Tín lưu lại, hắn có chết hay không, chỉ cần Lục Phiến Môn đừng có làm ra việc ngu xuẩn gì đó cũng không có quan hệ gì với bọn họ.
Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến Môn, Duẫn Tịch hưng phấn kích động khi nhìn sắc lệnh triều đình.
Kế hoạch thập phần thuận lợi, Tô Tín chết, Lưu Phượng Vũ bảo vệ hắn trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo, về sau Giang Nam đạo là thiên hạ của hắn.
Lúc này trong phòng Duẫn Tịch còn có Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình.
Hai người hiện tại dịch dung thành ‘ Phần Hải Giao Long ’ Đái Vạn Xuân và ‘ Cầm Long Thủ ’ Phương Khiếu Vân.
Nhìn thấy Duẫn Tịch hưng phấn như thế, Giang Hạc Lưu lại nói:
“Duẫn Tịch, đừng quên chuyện ngươi đáp ứng chúng ta lúc trước, trong khoảng thời gian này ta sẽ mang từng nhóm người Ngô quốc sống sót đến, ngươi phụ trách xếp bọn họ vào Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.”
Nội tâm Duẫn Tịch rung động, hắn nói:
“Việc này không có vấn đề, hiện tại tình thế Lục Phiến Môn Giang Nam đạo vô cùng nghiêm trọng.”
“Các ngươi biết rõ, cho dù Tô Tín chết nhưng tâm phúc của hắn vẫn còn, thế tất sẽ ảnh hưởng chúng ta, thậm chí tranh quyền đoạt lợi với chúng ta.”
“Nhưng bởi vì có quy củ Lục Phiến Môn cho nên ta không thể hạ sát thủ với
bọn chúng, còn phải làm phiền hai vị ra tay giải quyết.”
Giang Hạc Lưu cười lạnh nói:
“Ngươi không cần suy nghĩ nhiều việc này, bởi vì căn bản không có khả năng!”
“Giết bọn chúng đơn giản, nhưng vài tên tổng bộ đầu châu phủ bị giết, hơn nữa còn diễn ra trong thời kỳ thần hồn nát thần tính hiện tại, tổng bộ Lục Phiến Môn nhất định sẽ phái người điều tra.”
“Mà thời điểm đó sẽ không phải là người Lưu Phượng Vũ, mà là người Thiết gia.”
“Ngươi không cần nghĩ, chờ ngươi mượn tay ta giết tâm phúc Tô Tín, sau đó tổng bộ Lục Phiến Môn phái người đến điều tra, ta chỉ có thể tránh lui, sau đó Lục Phiến Môn Giang Nam đạo sẽ do ngươi làm chủ có đúng hay không?”
Duẫn Tịch xấu hổ cười cười nói:
“Tiền bối lo ngại, ta làm sao có thể nghĩ như vậy?”
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 512 - Tiểu Tâm Tư Của Duẫn Tịch (2)
Cho dù nói như thế nhưng Duẫn Tịch thật sự có ý mượn đao giết người.
Dù sao không ai muốn lưu người khoa tay múa chân bên cạnh mình, huống hồ hiện tại tâm phúc Tô rất khó chơi, vừa vặn cho bọn chúng cơ hội chắc chắn sẽ nhảy ra tranh quyền với mình.
Đáng tiếc Giang Hạc Lưu sống vài chục năm, hắn sẽ không bị một tiểu bối như Duẫn Tịch lừa gạt dễ dàng như thế.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không nhúng tay nhiều vào việc Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, chỉ cần ngươi dựa theo chúng ta phân phó xếp người vào trong Lục Phiến Môn, ta sẽ không quản chuyện khác trong Lục Phiến Môn.”
Giang Hạc Lưu trấn an Duẫn Tịch một câu.
Duẫn Tịch cũng không phải cấp dưới của hắn, hắn chỉ cuốn cắm cây đinh vào Lục Phiến Môn mà thôi.
Lần này hắn bức bách Duẫn Tịch đã thành công nhưng nội tâm Duẫn Tịch nhất định có oán hận.
Cho nên Giang Hạc Lưu cũng không muốn bức hắn quá ác, trấn an lúc thích hợp là việc phải làm.
Nghe Giang Hạc Lưu nói như vậy, sắc mặt Duẫn Tịch lúc này tốt hơn một ít, hắn nói:
“Chúng ta cũng nên đi gặp tổng bộ đầu Giang Nam đạo, thuận tiện giới thiệu hai người chúng ta với bọn họ, dù sao các ngươi về sau muốn xếp nhân thủ vào khó tránh khỏi sẽ liên hệ với những kẻ này.”
Giang Hạc Lưu gật gật đầu, Duẫn Tịch lập tức đi ra ngoài triệu tập tất cả tổng bộ đầu Lục Phiến Môn tới nghị sự.
Sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, Duẫn Tịch ngồi trên chủ vị của Tô TÍn nhìn mọi người phía dưới, hiện tại hắn tươi cười vừa lòng đắc ý.
Không nói vị trí tổng bộ đầu một đạo là như thế nào, chỉ nói quyền lợi đã không phải thời điểm hắn còn ở tổng bộ Lục Phiến Môn có thể so sánh được.
Chưởng quản sinh tử Lục Phiến Môn một đạo, thủ hạ bộ khoái ngàn vạn, uy thế và quyền lợi như vậy không phải ai cũng có thể hưởng thụ.
Khó trách những bộ khoái đột phá Nguyên Thần Cảnh trong Lục Phiến Môn đều mơ tưởng được thả ra ngoài làm tổng bộ đầu một đạo, Duẫn Tịch cảm thấy si mê khi nắm quyền sinh sát và sự vụ một đạo trong tay.
Đặc biệt trước kia Duẫn Tịch vẫn ở trong tổng bộ Lục Phiến Môn, thủ hạ bộ khoái trong tay hắn không bao giờ vượt qua một trăm, so sánh với nhau sẽ có chênh lệch rõ ràng.
Nhìn mọi người phía dưới, Duẫn Tịch ho khan hai tiếng nói:
“Các vị, bởi vì Tô đại nhân bị dư nghiệt Ngô quốc ám sát mà hi sinh, bổn quan cũng cảm thấy đau lòng sâu sắc.”
“Nhưng Lục Phiến Môn một đạo không thể vô chủ, cho nên cấp trên phái ta làm tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, một lần nữa trấn thủ Giang Nam đạo.”
Phía dưới đám người Hoàng Bỉnh Thành lại bĩu môi, bọn họ cũng không nhìn ra Duẫn Tịch đau lòng chỗ nào, nhìn bộ dạng của ngươi ngủ cũng có thể cười a.
Những tổng bộ đầu khác tâm thần bất định không biết nên làm thế nào.
Tô Tín mời chào bọn họ chưa tới nửa năm, những người này căn bản không có trung tâm gì với Tô Tín.
Cho dù bởi vì thủ đoạn của Tô Tín làm đại bộ phận tổng bộ đầu sợ hãi, thời điểm Tô Tín còn thì bọn họ sợ thủ đoạn của hắn.
Nhưng hiện tại Tô Tín không còn, không biết hắn sống chết thế nào, ngày lúc này tâm thần mọi người bất định không thôi, sợ Duẫn Tịch tính nợ cũ.
Dù sao Duẫn Tịch vừa tới Giang Nam đạo thì những người bọn họ không đứng về phía hắn.
Duẫn Tịch cũng không phải ngu ngốc, hắn không muốn tính sổ với bọn họ, phải nói người cả Giang Nam đạo không có ai dám đứng bên hắn, mấy người bị hăn nói động đều bị Tô Tín giết.
Cho nên Duẫn Tịch không có khả năng thanh toán bộ khoái và bộ dầu Giang Nam đạo.
Hiện tại bọn họ là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, tự nhiên cũng phân thân sơ, đám người Hoàng Bỉnh Thành Lý Phôi lúc trước chắc chắn sẽ bị cô lập vào một góc!
Nhìn sang mọi người, Duẫn Tịch nói:
“Quy củ Giang Nam đạo trước kia không còn phù hợp với hiện tại, tất cả tu luyện tài nguyên không thể từ một người thống kê và cấp cho.”
“Cho nên hiện tại ta quyết định về sau cấp trên phát tài nguyên tu luyện nhất định phải do ta xét duyệt mới có thể cấp xuống các châu phủ.”
Hoàng Bỉnh Thành nghe vậy hừ lạnh một tiếng, vấn đề này trước kia hắn đã làm, hiện tại Duẫn Tịch đang thu hồi quyền trong tay hắn.
Hoàng Bỉnh Thành đã sớm ngờ tới điểm này, cấp trên phát tài nguyên tu luyện cho một đạo và phát xuống các châu phủ, hiện tại Duẫn Tịch làm tổng bộ đầu, hắn
muốn thu hồi cũng không ai có thể ngăn cản được.
Duẫn Tịch nhìn đám người Lý Phôi và cười lạnh nói:
“Còn có một việc cần phải sửa, đó chính là bộ khoái tổng bộ Giang Nam đạo quá nhiều cho nên cấp dưới không đủ, cho nên ta quyết định đánh tan bộ khoái hiện tại đưa xuống các châu phủ.”
Hắn vừa nói lời này Lý Phôi biến sắc.
Tổng bộ Giang Nam đạo đều là người Tô Tín lựa chọn tỉ mỉ, nếu như Duẫn Tịch đánh tan như vậy những cố gắng của bọn họ lúc trước sẽ uổng phí.
Nhưng lúc này Hoàng Bỉnh Thành lại đè tay Lý Phôi xuống, hắn cươi nói:
“Tuân lệnh đại nhân, chờ ta đi an bài sau đó sẽ cấp phát xuống các châu phủ.”
Đám người Lý Phôi và Lục Tục kinh ngạc nhìn Hoàng Bỉnh Thành, không biết vì sao hắn đáp ứng dễ dàng như vậy.
Nếu không phải biết rõ Hoàng Bỉnh Thành sẽ không phản bội Tô Tín, thậm chí bọn họ sẽ hoài nghi Hoàng Bỉnh Thành đã âm thầm đầu nhập vào Duẫn Tịch.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 513 - Bằng Mặt Không Bằng Lòng (1)
Nhìn thấy Hoàng Bỉnh Thành đáp ứng dứt khoát như vậy, ngay cả Duẫn Tịch cũng hoài nghi mình có làm sai không.
Bởi vì chuyện khác thường sẽ có quỷ dị, hắn không tin Hoàng Bỉnh Thành là tâm phúc Tô Tín sẽ không đầu hàng mình nhanh như vậy, nếu quả thật như vậy chứng minh Tô Tín mù mắt.
Hoàng Bỉnh Thành đáp ứng dứt khoát như vậy Duẫn Tịch không cần nghĩ nhiều, hắn nói:
“Kế tiếp còn phải điều động và an bài một phen, cần điều động tổng bộ đầu châu phủ tới các nơi.”
Duẫn Tịch đã chuẩn bị điều lệnh rõ ràng, mọi người xem xong sau đó ánh mắt đăm chiêu.
Duẫn Tịch gọi là điều lệnh đều nhắm vào đám người Lục Tục và bộ khoái của bọn họ.
Trên cơ bản bộ đầu cảnh giới Tiên Thiên của đám người Lục Tục sẽ bị điều đi không còn, lại điều bộ khoái cảnh giới Hậu Thiên cũng không ít.
Đám người Lục Tục tức giận không nhỏ nhưng Hoàng Bỉnh Thành vẫn áp chế bọn họ, không cho phép bọn họ phát tác.
Bởi vì ngày hôm qua bọn họ đã thương nghị với nhau, sẽ nghe Hoàng Bỉnh Thành, cho nên đám người Lục Tục có tức giận nhưng vẫn áp chế hoàn toàn, chuẩn
bị chờ khi ra ngoài Hoàng Bỉnh Thành sẽ nói rõ.
Nhìn thấy không người dám phản đối, Duẫn Tịch lập tức mỉm cười và vỗ tay,
nói:
“Kế tiếp giới thiệu hai vị này với mọi người, hai vị này chính là bộ khoái danh dự của Lục Phiến Môn.”
Duẫn Tịch vừa dứt lời, Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình đều đi tới.
Bộ khoái danh dự chẳng khác gì môn khách của các thế lực, đều là loại lấy tiền làm việc.
Bộ khoái danh dự của Lục Phiến Môn còn không bằng những môn khách khí, những môn khách tối thiểu xem như gia nhập thế gia, mà bộ khoái danh dự không phải là bộ khoái của Lục Phiến Môn, cao hơn nữa chỉ hỗ trợ và thuê mà thôi.
Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình cải trang thành nhân vật khác đi tới Giang Nam đạo, ngày bình thường cũng không có ma sát gì với Lục Phiến Môn, Duẫn Tịch đối ngoại nói hắn dùng tiền và nhân tình mời người đến tọa trấn cũng nói được thông.
Nhưng Duẫn Tịch biến bọn họ thành người Lục Phiến Môn chân chính thì quá giả, mặc cho ai nhìn cũng thấy sơ hở.
Tổng bộ đầu châu phủ không biết Giang Hạc Lưu dịch dung Đái Vạn Xuân nhưng khí thế Hóa Thần Cảnh đỉnh phong của hắn không thể ngụy trang được, phần đông tổng bộ đầu châu phủ rùng mình.
Có một Hóa Thần Cảnh đỉnh phong trợ giúp Duẫn Tịch, át chủ bài trong tay hắn còn mạnh hơn Tô Tín lúc trước.
Giang Hạc Lưu đi ra có mục đích tỏ thái độ sẽ trợ giúp Duẫn Tịch lập uy, nhìn thấy ánh mát mọi người kinh hãi thì Duẫn Tịch hài lòng.
“Vậy thì tốt, hôm nay nghị sự đến đây thôi, nhưng ta vừa đến Giang Nam đạo,
ta còn không hiểu tình huống các châu phủ, chư vị ai muốn cẩn thận báo cáo với ta thì nên nói đi.”
Duẫn Tịch nói rất thản nhiên.
của hắn rất rõ ràng, muốn đầu nhập vào ta thì lưu lại, chỗ tốt cái gì đó từ từ nói chuyện, sau này ngươi là dòng chính của ta.
Hắn vừa nói ra lời này nhiều người xoắn xuýt, không biết có nên lưu lại hay không.
Đám người Hoàng Bỉnh Thành không nói nhảm nhiều như thế, trực tiếp quay người rời đi.
Về phần những tổng bộ đầu châu phủ khác lề mề một lúc, bốn mươi người chỉ có hơn hai mươi người lưu lại.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy sắc mặt Duẫn Tịch biến thành âm trầm.
Hắn không nghĩ tới mình đã trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo nhưng vẫn có nhiều người không biết điều như thế.
Kỳ thật Duẫn Tịch nên cảm thấy may mắn vì có hơn hai mươi người lưu lại, phải biết rằng lúc trước Tô Tín mới tới Giang Nam đạo không có kẻ nào đứng bên hắn a.
Kỳ thật hiện tại những người này cũng không nhắm vào Duẫn Tịch, đại bộ phận tổng bộ đầu châu phủ muốn bảo trì trung lập mà thôi.
Nếu như ngươi có thể bày ra thực lực cảu mình, không nói sánh bằng Tô Tín, tối thiểu không nên làm chúng ta ăn thiệt thòi, chúng ta khi đó cũng không làm trái ý ngươi.
Duẫn Tịch nha, hắn lý giải những người này chính là kẻ đứng về phía Tô Tín, chờ hắn tiếp nhận hơn hai mươi tên tổng bộ đầu thuần phục liền phân phó một bộ khoái tâm phúc và nói:
“Ghi nhớ tên của những người này, nhiệm vụ tháng tiếp theo ghi không hợp cách, giữ lại toàn bộ bổng lộc!”
Tên bộ khoái kia lập tức kinh ngạc, vội vàng nói:
“Nhưng đại nhân, toàn bộ không hợp cách có thể thực hiện nhưng bổng lộc cắt xén thế nào?”
“Từ xưa tới nay quy củ Lục Phiến Môn chính là hoàn thành nhiệm vụ sẽ ban thưởng cao hơn bổng lộc mỗi tháng, cho nên toàn bộ nhiệm vụ đối phương không hợp cách là lỗi nghiêm trọng, cắt xén chút bổng lộc có là gì?”
Duẫn Tịch nhìn hắn và nói:
“Chuyện đơn giản như thế còn cần ta dạy ngươi hay sao? Tùy tiện viết lý do vào đánh giá nhiệm vụ sau đó cắt đi, chuyện sau đó càng đơn giản, ngươi còn cần ta dạy hay sao, nếu làm không xong đừng theo ta nữa.”
“Vâng! Vâng! Thuộc hạ biết rõ.”
Tên bộ khoái vội vàng nói.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 514 - Bằng Mặt Không Bằng Lòng (2)
Duẫn Tịch hừ lạnh một tiếng, hắn thật cảm giác mình nên thay đổi tâm phúc, người này cũng quá ngu dốt một chút.
Nhìn Hoàng Bỉnh Thành bên cạnh Tô Tín xem, cho dù không có thực lực nhưng lại có thể giúp đỡ Tô Tín xử lý tất cả sự vụ thỏa đáng, mình cũng phải tìm một người như vậy mới được.
Nghĩ như vậy, Duẫn Tịch lắc đầu rời đi.
Sau khi Duẫn Tịch rời khỏi, sau lưng hắn ngồi có khói đen bốc lên, thân ảnh
Thôi Phán Quan bước ra khỏi sương khói sau đó lắc đầu nói:
“Lòng dạ khí lượng quá nhỏ hẹp, chỉ hiểu uy bức lợi dụ mà không biết thi ân, thủ đoạn còn non.”
Sau khi dứt lời Thôi Phán Quan liền biến mất lần nữa.
Hắn đã đáp ứng giúp Tô Tín tìm hiểu tin tức, đương nhiên cũng phải tìm hiểu tin tức toàn diện mới được.
Dù sao gần đây hắn không có việc gì, có thể xem trò vui.
Lúc này ra ngoài Lục Phiến Môn, đám người Hoàng Bỉnh Thành vừa ra khỏi Lục Phiến Môn, đám người Lục Tục liền bắt đầu ép hỏi Hoàng Bỉnh Thành vì sao lại không phản bác trong phòng nghị sự, cứ như vậy đồng ý Duẫn Tịch chèn ép quyền lợi trong tay bọn họ.
Trừ Lý Phôi ra, ba người khác há mồm hỏi, Hoàng Bỉnh Thành vội vàng nói:
“Các vị đừng kích động nghe ta giải thích.”
“Chúng ta là đáp ứng Duẫn Tịch giao quyền lợi trong tay ra, nhưng dù đổi nhân viên thế nào cũng cần một ít thời gian đúng không?”
“Thời gian này do chúng ta nói mới tính, sợ rằng chúng ta muốn chuẩn bị một năm cũng là chúng ta nói tính toán.”
Nghe Hoàng Bỉnh Thành vừa nói như vậy đám người Lục Tục liền hiểu ra.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, chính là bằng mặt không bằng lòng mà thôi.
Ngươi nói phân tán thuộc hạ của ta tới các châu phủ, ta đồng ý, ta sẽ lựa chọn thời gian mà làm.
Như vậy cao lắm chỉ có tội danh làm việc bất lợi, ngươi có thể làm khó dễ được
ta?
Dù sao trước khi Duẫn Tịch tìm được lý do sẽ không động thủ với bọn họ, một tội danh làm việc bất lợi không thể giết bọn họ.
Về phần khai trừ bọn họ ra khỏi Lục Phiến Môn càng thêm khôi hài, người tiến vào Lục Phiến Môn không thể ra ngoài, trong quy củ Lục Phiến Môn không có điều nào nói khai trừ.
Đám người Lục Tục dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hoàng Bỉnh Thành, lúc này đám người bọn họ xem như biết rõ mình xem thường Hoàng Bỉnh Thành.
Trước kia Hoàng Bỉnh Thành xuất thân tiểu bang phái, cho dù thực lực hay tầm mắt đều bình thường.
Mỗi người đều có tiến bộ, Hoàng Bỉnh Thành cũng có tiến bộ.
Hắn biết rõ thiên phú võ đạo của mình kém nhưng hiện tại hắn không thiếu tài nguyên tu luyện, nếu như hắn cố gắng một chút đoán chừng không khó đột phá
cảnh giới Tiên Thiên, dù sao đan dược quản đủ, trực tiếp chồng lên là được rồi.
Nhưng Hoàng Bỉnh Thành biết rõ sở trường và khuyết điểm của mình ở đâu, thực lực với Hoàng Bỉnh Thành mà nói trừ cường thân kiện thể ra còn không dùng được, hắn cũng không phải dựa vào thực lực ăn cơm.
Cho nên cho tới nay Hoàng Bỉnh Thành đều đi theo sau lưng Tô Tín học tập, học tập phương thức suy nghĩ của Tô Tín, học tập phương thức Tô Tín xử lý công việc.
Cho tới nay Hoàng Bỉnh Thành đều nấp sau lưng Tô Tín, yên lặng hoàn thành các nhiệm vụ Tô Tín bàn giao, sau khi Tô Tín đi rồi, kỳ thật Hoàng Bỉnh Thành cũng có thể đơn độc đảm đương một phía.
Dù sao ban đầu ở Thường Ninh phủ, khi đó Lý Phôi là bang chủ nhưng kỳ thật chủ nhân chính thức của Phi Ưng Bang chính là Hoàng Bỉnh Thành.
Sau khi định ra kế sách liền quyết định hành động.
Qua vài ngày sau Duẫn Tịch nhìn thấy đám người Hoàng Bỉnh Thành không có động tĩnh liền phái người đi thúc giục nhưng đều bị đám người Hoàng Bỉnh Thành qua loa.
Cứ mấy lần như thế Duẫn Tịch cũng phát hiện mục đích của bọn họ, lúc này đại phát lôi đình, hắn ở trước mặt các tổng bộ đầu trách cứ bọn họ một phen nhưng cũng vô dụng.
Ngươi mắng ta, ta nghe, dù sao ta không làm theo lời ngươi nói, ngươi có thể làm gì ta sao?
Thậm chí Duẫn Tịch mấy lần xúc động muốn trực tiếp động thủ nhưng đều nhịn xuống.
Phát biết rằng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại không chỉ có người Lưu Phượng Vũ, còn có người của Thiết gia ở đây.
Lúc trước Tô Tín tiêu diệt đám người Lôi Viễn đều phải lấy cớ đường đường chính chính.
Hơn nữa về sau hắn mở rộng thế lực trong Lục Phiến Môn, uy áp cả võ lâm Giang Nam đạo, có thể nói dùng lực lượng một người trọng trấn uy danh Giang Nam đạo, nhưng ngay cả như vậy còn bị Lưu Phượng Vũ làm ra một ít lý do gượng ép công kích, ngay cả khen thưởng vốn có cũng không còn.
Hiện tại Duẫn Tịch không có lý do tốt mà động thủ bài trừ đối lập, đoán chừng Thiết gia sẽ trực tiếp phái người đến lấy cái mũ tổng bộ đầu Giang Nam đạo của hắn, ngay cả Lưu Phượng Vũ cũng không thể bảo vệ hắn.
Thủ đoạn kém cỏi như thế, dùng phế vật ngươi làm gì? Lưu Phượng Vũ sẽ trực tiếp thay đổi tâm phúc khác làm tổng bộ đầu.
Có nhiều băn khoăn như vậy, Duẫn Tịch đành phải oán hận mà thôi, sau khi các tổng bộ đầu châu phủ khác biết rõ ẩn ẩn có chút khinh bỉ Duẫn Tịch.
Sau khi trải qua việc này, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo lại nghênh đón đại phong bạo, nguyên nhân chính là Duẫn Tịch khấu trừ toàn bộ bổng lộc của tât cả tổng bộ đầu châu phủ không hoàn thành nhiệm vụ.
Thời điểm cấp phát bổng lộc và ban thưởng mỗi tháng, kết quả những người này lại phát hiện mình không chỉ không phát ban thưởng, thậm chí bổng lộc cũng không có, những người này lập tức nổ tung nồi, trực tiếp xông thẳng vào tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tìm Duẫn Tịch nói lý lẽ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 515 - Nháo Sự (1)
Hơn bốn mươi tên tổng bộ đầu châu phủ nháo sự không phải việc nhỏ, Lưu Hạo cười lạnh nói:
“Những kẻ này xuất thân đạo phỉ tham lam thành tính, lúc trước Tô đại nhân dùng lợi ích và thủ đoạn thiết huyết mới có thể lung lạc bọn họ, Duẫn Tịch không biết sống chết cắt đi lợi ích của người ta ah.”
Thủ đoạn của Tô Tín chính là cho bọn họ ăn quả táo ngon ngọt, sau khi bọn họ nếm được ngon ngọt của quả táo, chờ bọn họ phạm tội liền tát một cái thật ác, cũng nói cho bọn họ biết thế nào là quy củ.
Thời điểm này bọn họ đã nếm ngon ngọt, về sau muốn tiếp tục ăn táo sẽ thành thành thật thật, sẽ không dám nháo sự cái gì.
Duẫn Tịch không làm thế, hắn còn dám động vào lợi ích trực tiếp của người ta, cũng khó trách những người này đi nháo sự.
Lục Tục đề nghị nói:
“Chúng ta nên theo chân bọn họ, thuận tiện cường tráng thanh thế.”
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
“Chúng ta nên ít xuất hiện đi, hiện tại Duẫn Tịch xem chúng ta như cây đinh trong mắt cây gai trong thịt, chút tài nguyên như vậy không cần cũng được, chỉ cần đừng bị bọn chúng bắt được sai lầm là đủ.”
Nói đến tài nguyên tu luyện, hiện tại đám người Lý Phôi không thiếu thứ này.
Tô Tín rất hào phóng với thủ hạ của mình, cấp trên phát tài nguyên tu luyện xuống Tô Tín đương nhiên sẽ giữ lại cho người mình.
Tuy không đi phất cờ hò reo cùng nhưng không có nghĩa không xem náo nhiệt.
Kết quả mấy người này chuẩn bị nhìn Duẫn Tịch chuẩn bị xử lý việc này thế nào.
Lúc này Duẫn Tịch nhận được tin tức đám tổng bộ đầu châu phủ tới tìm tới nháo sự, Duẫn Tịch lúc này cười lạnh.
Hắn đang chờ lúc này, những người này không đến nháo sự, tại sao hắn không thể ra oai phủ đầu?
Không giết gà dọa khỉ thì đám người này sẽ ôm hi vọng vào Tô Tín.
Vừa vặn hắn sẽ cho đám người này biết Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại do ai làm chủ.
Duẫn Tịch đi tới cửa, một đám tổng bộ đầu châu phủ liên tục kháng nghị.
“Duẫn đại nhân ngươi có ý gì? Dựa vào cái gì không cho ban thưởng nhiệm vụ của chúng ta? Thậm chí còn không phát bổng lộc hàng tháng.”
Duẫn Tịch lạnh lùng nhìn bọn họ và nói:
“Dựa vào cái gì? Chỉ bằng ta là tổng bộ đầu Giang Nam đạo! Ta nói các ngươi hoàn thành nhiệm vụ không hợp cách, các ngươi liền không hợp cách!”
“Không hoàn thành nhiệm vụ chẳng lẽ không bị phạt? Lần này khấu trừ bổng lộc các ngươi là nhẹ, lần sau còn dám đến nháo sự, toàn bộ đánh rớt một cấp! Trong Lục Phiến Môn có không ít người muốn làm tổng bộ đầu châu phủ ah.”
Lời này làm toàn trường xôn xao.
Bọn họ hiện tại xem như biết rõ Duẫn Tịch ghi hận bọn họ không có trực tiếp đầu nhập vào hắn, cho nên lúc này mới nhắm vào bọn họ như vậy.
Điều này cũng làm rất nhiều tổng bộ đầu châu phủ không cam lòng.
Trước kia Tô Tín còn tại vị chưa từng thiếu tài nguyên của bọn họ, cho nên dùTô Tín giết không ít người nhưng bọn họ vẫn nhận.
Trước kia đi theoTô Tín lăn lộn, có sai bị phạt, có ít người lòng tham không đáy chết cũng đáng đời.
Hiện tại Duẫn Tịch cắt xén tất cả tài nguyên tu luyện của bọn họ vì không đầu nhập vào hắn là làm quá rồi, cách làm như vậy quá quắt lắm rồi.
Trong những tổng bộ đầu châu phủ có tám phần đều xuất thân đạo phỉ, tính tình táo bạo.
Lúc trước bọn họ gia nhập Lục Phiến Môn cũng bị Tô Tín dùng lợi ích hấp dẫn và cưỡng bức mới đáp ứng.
Vốn đi theo Tô Tín cũng bỏ đi, dù sao Tô Tín thật mang chỗ tốt cho bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý đi theo đại nhân như vậy.
Kết quả hiện tại đối mặt với Duẫn Tịch, cũng bởi vì một chuyện nhỏ mà hắn ghi hận bọn họ, cắt xén tài nguyên không còn, người bụng dạ hẹp hòi như thế còn chơi cái trò gì chứ.
Cho nên có tổng bộ đầu châu phủ ném cái mũ xuống đất và hùng hùng hổ hổ
nói:
“Khốn nạn! Lão tử không thèm! Tiểu nhân đắc chí mà thôi, lúc trước Tô đại nhân tại vị chưa từng đụng tới tài nguyên và bổng lộc của chúng ta.”
Trong mắt Duẫn Tịch bắn ra hàn quang:
“Ngươi rất hoài niệm Tô Tín sao? Ta cho ngươi cơ hội, ngươi đi gặp hắn đi.”
Vừa mới dứt lời, Duẫn Tịch trực tiếp ra tay, lúc này hắn bộc phát khí tức kinh người tấn công tên tổng bộ đầu.
Duẫn Tịch nói như thế nào cũng là võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong thành danh đã lâu, hắn đi vào Lục Phiến Môn Giang Nam đạo nhưng không có ra tay, nhưng lúc này chứng minh hắn sợ hãi
Hai tay Duẫn Tịch mang theo bao tay tơ tằm, nó là binh khí độc môn của hắn, thậm chí có thể tay không đỡ binh khí.
Chân khí cuồng bạo bao phủ bàn tay Duẫn Tịch, ngay sau đó có khí thế cường đại bộc phát dữ dội.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận