Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2891: Đại kết cục (2)

Khương Hồng Vũ ta tung hoành cả đời. Cho dù chết, ta cũng sẽ không bị hệ thống kia khống chế, chết trong nhiệm vụ, hoặc bị nó xóa bỏ.
Cho dù có là ông trời thì cũng đừng mong quyết định thành bại sinh tử của ta!”
Dứt lời, Nhân Hoàng hoàn toàn tiêu tán, giống như thể chưa từng xuất hiện.
Tô Tín nhìn hư không, yên lặng không nói gì. Mặc dù là đối thủ, nhưng thực chất Nhân Hoàng và hắn là cùng một hạng người.
Nếu đổi lại là Tô Tín nhận được nhiệm vụ phải chết này, hắn cũng không cam lòng bị hệ thống điều khiển mà phải tìm đường ra.
Chỉ tiếc cuối cùng Nhân Hoàng đã đi lầm đường. Hắn thua vì Tô Tín, cũng thua vì bản thân hắn.
Nhưng vào lúc này, chùm sáng kia đã hoàn toàn dung hợp với Tô Tín, cái này khiến Tô Tín giống như hiểu được cái gì đó. Trong mắt hắn thậm chí có vô tận tinh thần vũ trụ lưu chuyển.
Bước ra một bước, Tô Tín đã xuất hiện trong hư không, đường ranh giữa Tiên Vực và Hạ giới ở trước mắt hắn. Không phải hình cầu mà là hai dáng vẻ bất quy tắc.
Dung hợp phương thế giới này, vượt qua phương thế giới này.
Tô Tín đã hiểu. Hắn không phải Thượng Đế, cũng không sáng tạo ra thế giới, nhưng hắn lại siêu thoát khỏi phương thế giới này.
Đây cũng là cảnh giới của Nhân Tổ và Yêu Hoàng ngày trước. Liếc nhìn lại, trong vô tận vũ trụ hư không còn vô số ngôi sao cường đại lấp lánh, Tô Tín dường như đã biết, lúc đó Nhân Tổ Và Yêu Hoàng đã đi đến đâu.
Có điều, tạm thời đó cũng không phải nơi hắn nên đi.
Tô Tín đi từng bước một xuống, một tay phất lên. Cảnh tượng như diệt thế ở Tiên Vực ngay lập tức bình phục. Kiếm chỉ hạ xuống, tơ vương giữa Tiên Vực và Hạ Giới bị cắt đứt hoàn toàn. Hai thế giới trước đó hấp dẫn lẫn nhau bây giờ lại thành dần dần xách xa.
Bên trong Hạ giới vang lên từng tiếng vang lớn do Tiên Vự tách ra. Mọi người the bản năng ngẩng đầu nhìn. Tiên vực vốn đã lộ ra đường ranh lúc nảy đã dần dần biến mất. Một bóng người từng chút hạ xuống giữa không trung, phảng phất như là một phần trong thiên địa này, chói chang hệt như Mặt trời ban trưa, không thể thiếu được.
Giờ khắc này, toàn bộ người trong thiên hạ đều đã biết, trong vạn năm tới, thậm chí là trong thời gian còn dài hơn nữa, Chúa tể trong phương thiên địa này rốt cuộc là người nào!
Nhìn những thân ảnh quen thuộc phía dưới kia, khóe miệng Tô Tín lộ ra một nụ cười.
Chúa tể? Hắn đúng đã thành Chúa tể phương thiên địa này. Có điều, đỉnh cao mà, thế gian này làm gì có đỉnh cao thực sự? Sau khi ngươi lên đến đỉnh cao, ngươi mới phát hiện còn có nhân vật còn cường đại hơn chờ ngươi ngẩng mặt trông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận