Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2721 - Vũ Tổ

Đánh một trận với cường giả cấp bậc như Vương Cửu Trọng, không chỉ tăng sức chiến đấu của bản thân mà còn tăng cả căn cơ võ đạo của Tô Tín hắn.
Mà lúc này, đám người Triệu Cửu Lăng vây xem, sắc mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm trọng. Bọn họ đã phát hiện, thực lực của hai người kia có thể nói là đã hoàn toàn vượt qua nhóm người mình cả một cảnh giới.
Vương Cửu Trọng say mê võ nghệ kia ở trong Tiên Vực cũng đã mang thực lực sâu không lường được. Mà bây giờ thực lực hắn bày ra kia lại còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của mọi người.
Đám người Triệu Cửu Lăng cũng cho rằng bọn họ đã đánh giá cao Vương Cửu Trọng. Song trong thực tế, bọn họ đã đánh giá thấp hắn!
Dĩ nhiên cái càng làm cho bọn họ khiếp sợ lại chính là Tô Tín.
Vương Cửu Trọng dầu gì cũng đều một mực bế quan, duy trì sự thần bí. Nhưng Tô Tín thì khác, sức chiến đấu của hắn ở mỗi một cảnh giới đều phô bày trước mắt mọi người.
Lúc này cách trận đánh của Tô Tín với Lý Bá Dương vẫn chưa bao lâu, thế mà giờ Tô Tín lại cho thấy tốc độ tiến bộ kinh khủng đến thế này. Đây quả thực làm cho không ai có thể chấp nhận nổi.
Dĩ nhiên, những cái này chẳng qua là thứ mà đám người Triệu Cửu Lăng có thể thấy được. Song với Phật Đà, hắn lại thấy được một người khác!
“Vũ Tổ! Vũ Thông Thiên, quả nhiên là ngươi!”
Trong mắt Phật Đà lộ ra một tia tinh mang. Lúc này hắn đã nhìn ra, người trước mắt này có thể nói là chuyển thế của một vị cường giả Thông Thiên cảnh cuối cùng thời thượng cổ - Vũ Tổ, song cũng có thể nói là hắn không phải.
Vị Vũ Tổ thượng cổ kia bị Phật Đà cùng Đạo Tổ liên thủ chém chết. Trong này không có bất kỳ tư thù cá nhân nào. Cái có chẳng qua là liên quan đến tranh đoạt đạo thống truyền thừa mà thôi.
Nếu như Vũ Tổ sinh ra sớm hơn trăm năm, cùng ra đời với chín vị Thông Thiên thượng cổ kia, nói không chừng hắn sẽ có thể cùng phân thiên hạ với hai mạch Đạo – Phật.
Đáng tiếc, hắn quật khởi có hơi muộn một chút. Bất kể là Phật Đà hay Đạo Tổ cũng sẽ không tha cho hắn.
Chỉ có điều khi đó, bất kể là Phật Đà hay Đạo Tổ, bọn họ cũng đều đã hiểu được một chút bí mật liên quan đến Thông Thiên cảnh. Thế gian đại tran của vạn năm trước vừa là kiếp nạn vừa là cơ duyên. Vạn năm sau, hôm nay cũng lại vừa là một kiếp nạn vừa là một cơ duyên!
Vì lẽ đó, bất kể là Đạo Tổ hay Phật Đà cũng đều giữ lại hậu thủ cho đến bây giờ. Mặc dù năm đó chính mắt bọn họ nhìn thấy Nguyên Thần của Vũ Tổ mất đi, nhưng bọn họ tin chắc với thủ đoạn của Vũ Tổ chắc tuyệt đối cũng sẽ lưu lại một chút hậu thủ.
Song bây giờ thấy được Vương Cửu Trọng, Phật Đà mới hiểu được Vũ Tổ quả nhiên là để lại một hậu thủ. Tuy nhiên đường hắn đi lại vượt quá sức tưởng tượng của Phật Đà.
Phật Đà chọn cách dung hợp kí ức, có thể hiểu thành một loại thủ đoạn đoạt xác khác.
Mà Đạo Tổ lại chọn cách sống lại. Tất cả của kiếp trước đều hóa thành tro bụi, chỉ cần Lâm Trường Hà bước đến tột cùng thì hắn chính là Đạo Tổ. Đạo Tổ mới và Đạo Tổ cũ cũng đều truyền thừa là nhất mạch Đạo môn đỉnh phong. Cái này thì có gì khác biệt đâu?
Còn về phần Vũ Tổ, lựa chọn của hắn còn cực đoan hơn Phật Đà và Đạo Tổ.
Nguyên Thần của Vũ Tổ đã hoàn toàn mất đi rồi, nhưng sau khi mất đi, hắn đã để lại một dấu ấn trên võ đạo. Dấu ấn võ đạo này không bao hàm bất cứ tạp chất nào, chẳng qua chỉ là cố chấp và lý giải của Vũ Tổ đối với võ đạo. Có thể nói đây chính là một cơ duyên rất đơn thuần, không bao hàm bất cứ cái gì khác.
Dấu ấn võ đao này phiêu tán trong thiên địa, không chịu bất kỳ trói buộc nào. Thậm chí, có thể phiêu tán đến trong Tiên Vực, cuối cùng nó vẫn lựa chọn kẻ say mê võ đạo Vương Cửu Trọng. Khả năng là một số tính cách của Vương Cửu Trọng hơi giống với Vũ Tổ ngày trước.
Cho nên nói, Vương Cửu Trọng bây giờ có thể nói là Vũ Tổ, nhưng cũng có thể nói không phải là Vũ Tổ.
Hắn có tất cả truyền thừa của Vũ Tổ về võ đạo, nhưng bất kể là từ Nguyên Thần hay là trí nhớ, Vương Cửu Trọng hắn vẫn là Vương Cửu Trọng.
Ngay cả Phật Đà cũng không khỏi thừa nhận, so với tưởng tượng của hắn, Vũ Tổ còn cực đoan hơn nhiều.
Với Vũ Tổ mà nói, lưu lại một phần truyền thừa còn quan trọng hơn so với việc đoạt xác sống lại. Chỉ cần hắn có thể tạo ra được một người có thể so sánh được với hắn, thậm chí còn mạnh hơn hắn để truyền thừa hết thảy võ đạo của hắn, thì cho dù hắn hoàn toàn biến mất cũng có hề gì đâu?
Dĩ nhiên dấu ấn võ đạo kia dù sao cũng là do Vũ Tổ lưu lại, trong đó cũng có một số thứ biến đổi ngầm sẽ ảnh hưởng đến Vương Cửu Trọng, cũng ví như cái thói quen thu nạp nghĩa tử của hắn.
Phật Đà sau khi biết cái thói quen này của Vương Cửu Trọng vẫn chưa nghĩ đến phương diện có Vũ Tổ. Cho tới giờ, hắn thấy được Vương Cửu Trọng chính là người thừa kế dấu ấn Vũ Tổ, hắn mới biết vì sao Vương Cửu Trọng muốn thu nhận nhiều nghĩa tử đến vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận