Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2556 - Yêu tộc

Yêu tộc
Tô Tín thản nhiên nói: "Người còn chưa đánh tới, sư huynh ngươi vội cái gì chứ?"
Thấy bộ dáng Tô Tín như vậy, Lữ Phá Thiên lập tức ngồi xuống, cười ha ha nói: "Nhìn bộ dáng sư đệ như vậy, ta cũng không có gì hoảng hốt cả."
Mặc dù Lữ Phá Thiên nhận Tô Tín là sư đệ tiện nghi, nhưng suy cho cùng hai bên vẫn đa số là đang lợi dụng lẫn nhau, nói dễ nghe một chút thì gọi là liên thủ.
Vậy nên bình thường Lữ Phá Thiên giúp đỡ Tô Tín, ra tay giải quyết Tô Tín thì cũng không có vấn đề gì, nhưng ở thời điểm biết rõ phải chết mà hắn còn phải chết cùng một chỗ với Tô Tín, vậy thì hắn đúng là thiếu thông minh.
Vậy nên lúc này Lữ Phá Thiên đến cũng là muốn nhìn xem rốt cuộc Tô Tín có biện pháp gì để giải quyết, bây giờ thấy bộ dáng Tô Tín như vậy, Lữ Phá Thiên cũng yên lòng, với trí tuệ vị sư đệ này của hắn mà bày ra một bộ dáng vững vàng như vậy, hiển nhiên là đã có đối sách rồi.
Vậy nên Lữ Phá Thiên nói thẳng: "Sư đệ, ngươi đừng có thừa nước đục thả câu nữa, nói một chút đi, rốt cuộc ngươi định xử lý như thế nào? Trước mắt gần như tất cả Thần Kiều cảnh trên giang hồ đều muốn giết ngươi, thậm chí bọn họ còn đủ khả năng tụ tập hơn mười tên Chân Vũ nữa, chiếm hết tám phần cường giả đỉnh cao trên giang hồ, trận chiến này ngươi không thể nào mạnh mẽ chống lại, xem như ngươi muốn tìm viện quân trong giang hồ thì cũng không tìm được ai tới."
Tô Tín thản nhiên nói: "Nếu đã không tìm được viện quân trên, chẳng lẽ không thể tìm ở bên ngoài sao?"
Lữ Phá Thiên kinh ngạc nói: "Bên ngoài? Bên ngoài còn có ai nữa?"
Dứt lời, dường như Lữ Phá Thiên đã nghĩ tới điều gì đó, hắn mở to hai mắt kinh hãi nói: "Người ngươi nói là Yêu tộc sao?"
Hiện tại trên giang hồ, ngoại trừ đám Thần Kiều là Triệu Cửu Lăng ra, vậy chỉ còn có đám Yêu tộc mới xuất thế kia là có thực lực Thần Kiều cảnh.
Tô Tín nhàn nhạt gật đầu, Lữ Phá Thiên thấp giọng nói: "Ngươi điên rồi!? Đây chính là Yêu tộc đó! Ngươi mà liên thủ với bọn họ thì sẽ trở thành thứ gì chứ? Là địch nhân của toàn bộ võ lâm, là tộc nhân của Nhân tộc! Đây không phải chỉ là đoạn tuyệt với giang hồ, mà là đang chối bỏ cả Nhân tộc!"
Tô Tín cười lạnh một tiếng nói: "Hiện tại Nhân tộc còn đang chuẩn bị toàn lực giết chết ta rồi, ta không đi liên hợp Yêu tộc, chẳng lẽ còn chờ bọn họ đánh tới cửa để giết ta sao?
Bây giờ không phải là thời kỳ thượng cổ, trong mắt ta cũng không chia ra thành Nhân tộc và Yêu tộc, chỉ có người muốn giết ta và người có khả năng giúp ta mà thôi.
Liên hợp với Yêu tộc thì sao? Nói một câu không dễ nghe, cho dù Yêu tộc có nhân cơ hội này mà quật khởi thì cũng liên quan gì đến Tô Tín ta chứ? Sau khi ta chết thì đâu còn cần quan tâm đến sóng gió gì nữa, trái lại nếu ta còn sống, cho dù Yêu tộc kia có mạnh hơn thì cũng không thể gây ra chuyện gì được!"
Kế hoạch của Tô Tín đúng là đã dọa cho Lữ Phá Thiên phải hô to một tiếng, bởi vì bình thường võ giả Nhân tộc sẽ không có loại suy nghĩ này, đây quả thực là đang hủy hoại Nhân tộc.
Thậm chí ngay cả lúc trước Lữ Phá Thiên điên cuồng như vậy nhưng sau khi nghe được kế hoạch của Tô Tín thì hắn cũng phải giật mình hô lên chứ đừng nói gì đến người khác.
Cho nên Lữ Phá Thiên dám khẳng định, nếu Tô Tín thật sự dám làm như vậy, đừng nói là sẽ bị người gặp người đánh, có khi còn có khả năng sẽ để lại tiếng xấu muôn đời.
Chẳng qua, tiếp theo Lữ Phá Thiên lại cảm thấy những lời Tô Tín nói thật ra cũng có đạo lý.
Dù sao bây giờ mọi chuyện đã đến đi đến mức này, tứ đại Thần Kiều hợp lực đánh giết, xem như hiện tại có gọi được Đại Thiên Ma Tôn lần nữa xuất thế thì có lẽ hắn cũng đỡ không nổi, chứ đừng nói gì đến Tô Tín.
Vậy nên hiện tại viện quân duy nhất mà Tô Tín có thể tìm tới chính là Yêu tộc.
Cho dù có để lại tiếng xấu muôn đời thì ít nhất Tô Tín còn có thể sống, còn nếu hắn không đi tìm, vậy thì hắn cũng cách cái chết không còn xa nữa.
Nhưng đúng vào lúc này, Lữ Phá Thiên lại đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn không khỏi hỏi: "Ta nói này sư đệ, ý nghĩ của ngươi cũng không tệ, chẳng qua làm sao ngươi có thể chắc chắn được là Yêu tộc sẽ giúp ngươi?"
Tô Tín thản nhiên nói: "Yêu tộc không phải giúp ta, mà là đang giúp chính bọn họ, đi thôi sư huynh, theo theo ta đi gặp những tên Yêu tộc kia một chuyến, ta tin bọn họ chắc chắn sẽ ra tay."
Nói xong, Tô Tín liền trực tiếp lôi kéo Lữ Phá Thiên rời khỏi Tây Bắc Đạo, trực tiếp tiến về rừng núi sâu thẳm chốn Đông Di, hiện tại những tên Yêu tộc kia đều đang hoạt động ở chỗ này.
Trước đó Tô Tín còn không hiểu rõ về Yêu tộc, đương nhiên hắn cũng không nắm chắc có thể thuyết phục Yêu tộc xuất thủ.
Chẳng qua sau khi biết được tính cách của năm vị Yêu Vương từ Thanh Ly, ngược lại Tô Tín có thể nắm chắc mười phần, những người người khác thì không dám nói, ít nhất là Tô Tìn hiểu rất rõ tính cách và suy nghĩ của Ngân Dực Lang Vương.
Chương 2557 - Yêu tộc (2)
Yêu tộc (2)
Lúc này ở trong đại sơn Đông Di, Liệt Phong Hổ Vương đang nằm trên một tảng đá lớn phơi nắng, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ mong đợi.
Hắn nói với Ngân Dực Lang Vương đang nhắm mắt tu luyện ở một bên: "Ta nói này dâm lang vương, chúng ta tiếp tục ngây ngốc ở trong núi lớn này bao lâu nữa đây? Ngươi rốt cuộc là có ý gì?
Là ngươi nói chuẩn bị muốn tranh phong với Nhân tộc, kết quả hiện tại tốt rồi, trong vài năm chúng ta vẫn luôn ngồi xem náo nhiệt, ai biết có một lần ra tay thế mà kết quả còn đánh không được Nhân tộc, thời gian còn lại thì ở lại bên trong núi Đông Di toàn là rừng già này, sớm biết như thế thì hổ gia ta thà ở trong Vân Mộng Trạch ngủ còn hơn!"
Lúc này Ngân Dực Lang Vương cũng không lo được đến chuyện Liệt Phong Hổ Vương gọi hắn là dâm lang vương nữa, dù sao hiện hắn vẫn còn muốn dựa vào mấy vị yên vương này đến giúp hắn hoàn thành kế hoạch tiếp theo.
Đối mặt với tính cách của Liệt Phong Hổ Vương, Ngân Dực Lang Vương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Ngươi kiên nhẫn một chút có được hay không? Hiện tại thế cục trên giang hồ đã loạn thành một mảnh, nói không chừng đại kiếp của Nhân tộc do Lạc Thủy Ngao Vương tiên đoán cũng sắp ập tới rồi.
Lần trước chúng ta ra tay với mấy tên Nhân tộc Thần Kiều kia thì các ngươi cũng đều thấy được, trong số Nhân tộc vẫn còn có cường giả, ít nhất là bây giờ chúng ta không địch nổi đối phương.
Vậy nên cho dù chúng ta có muốn ra tay thì cũng phải chờ tới khi đại kiếp của nhân loại giáng lâm, sau đó sẽ cùng nhau ra ngoài để bỏ đá xuống giếng, đó mới là cách làm đảm bảo chắc chắn nhất."
Liệt Phong Hổ Vương nhổ một ngụm nước bọt nói: "Phi! Nói trắng ra là ngươi đang sợ thôi, quả nhiên là Yêu tộc xuất thân thấp kém, cho dù ngày xưa ngươi được Thôn Nguyệt Đại Thánh cho một giọt tinh huyết thì cũng không có được khí phách của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang!"
Ngân Dực Lang Vương bị lời nói của Liệt Phong Hổ Vương làm cho toàn thân run lên, đời này hắn có mấy chiếc vảy ngược không nguyện ý để cho người khác nhắc đến, một là bị người khác gọi là dâm lang vương, một thứ khác chính là có người nói đến xuất thân của hắn."
Đẳng cấp của Yêu tộc vô cùng quan trọng và nghiêm khắc, ai cũng biết xuất thân thấp hèn của Ngân Dực Lang Vương, thậm chí lúc trước có được một giọt máu tươi của Thôn Nguyệt Đại Thánh, người ngoài đều nói đó là cơ duyên mà Ngân Dực Lang Vương thu hoạch được, nhưng trên thực tế đó là do hắn thông qua việc la liếm Yêu tộc trẻ tuổi của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, sau đó địa vị của hắn một đường tăng lên, la liếm trước mặt Thôn Nguyệt Đại Thánh, dùng tư thái khúm núm thì mới đổi được một giọt tinh huyết của Thôn Nguyệt Đại Thánh, tu luyện đến cảnh giới Yêu Vương, bằng không chỉ dựa vào huyết mạch và thiên phú của Ngân Dực Lang Vương, việc hắn tu luyện thành đại yêu cũng đã khó khăn lắm rồi.
Về sau Thôn Nguyệt Đại Thánh bị Nhân hoàng chém chết, toàn bộ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang ngày xưa cũng đã bị Nhân Hoàng tàn sát đến mức gần như không còn, ngược lại chỉ có bên trong cơ thể Ngân Dực Lang Vương là có một chút huyết mạch Yêu Vương của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, trở thành người đại diện cho tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Vậy nên lúc ở trong Vân Mộng Đại Trạch, Ngân Dực Lang Vương dường như đã thật sự coi mình chính là huyết mạch thuần huyết của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, không biết vì sao vân luôn thường xuyên đắc ý, nhưng Liệt Phong Hổ Vương lại thích dùng điểm ấy để đả kích hắn, bởi vì Liệt Phong Hổ Vương đã từng nhìn thấy bộ dàng khúm núm của Ngân Dực Lang Vương ở trước mặt Thôn Nguyệt Đại Thánh và toàn bộ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Xuất thân của Liệt Phong Hổ Vương cũng không thấp, trong lúc Ngân Dực Lang Vương còn đang làm nô tài cho tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang thì hắn đã có cấp bậc Yêu Vương rồi, là chiến tướng nổi tiếng của Yêu tộc, đồng thời hắn cũng có xuất thân từ tộc Bạch Hổ, lúc trước Bạch Hổ Đại Thánh ở trong Thất Đại Thánh của Yêu tộc chính là thúc phụ của hắn.
Khi đó Liệt Phong Hổ Vương được tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang mời tới dự tiệc, bộ dáng khúm núm kia của Ngân Dực Lang Vương đều đã được hắn thu vào trong mắt, vậy nên cho tới nay Liệt Phong Hổ Vương đều vô cùng khinh thường nó, dường như bộ dáng này trông vô cùng xấu hổ.
Lúc này nhìn thấy Ngân Dực Lang Vương tức đến mức toàn thân run lên, Liệt Phong Hổ Vương cười lạnh nói: "Ngươi không để cho chúng ta ra ngoài động thủ với những võ giả Nhân tộc này, vậy thì tốt, hôm nay hổ gia ta sẽ so chiêu một chút với con sói con như ngươi, vừa hay coi như là đang giãn gân cốt!"
Mà lúc này một đại hán có thân hình cao lớn, một đầu tóc đỏ, mặt mọc đầy râu đang khiêng một cây côn sắt to lớn thì đột nhiên thả xuống, trên mặt đất bị ném ra một cái hố to, hắn cười ha ha nói: "Các ngươi muốn động thủ sao? Tới tới tới, thêm cả ta nữa, khỉ gia ta cũng nhàn rỗi đến nhức cả trứng rồi đây."
Nhìn thấy Thông Tí Viên Vương cũng tới, Ngân Dực Lang Vương lập tức cảm thấy vô cùng đau đầu.
Tâm tính của vị này thích nhảy nhót, không chịu ngồi yên, hắn ta vừa đến, cho dù không có việc gì thì cũng sẽ bị hắn náo ra không ít chuyện.
Liệt Phong Hổ Vương đứng một bên cười mắng: "Ngươi là Viên Vương, mà lại tự xưng hầu tử, không bằng đổi danh hiệu của ngươi thành Hầu Vương thì sao?"
Thông Tí Viên Vương móc lỗ tai nói: "Gọi thế nào cũng không thành vấn để, chỉ là quy củ của lão tổ tông truyền thừa lại, Yêu Vương của bộ tộc ta đều là tự xưng là Viên Vương, nếu mà không có quy củ này, khỉ gia ta còn không muốn gọi ngươi là Hổ Vương đâu."
Ngay khi Liệt Phong Hổ Vương và Thông Tí Viên Vương đang cãi nhau, hai cỗ khí tức cường đại không hề che giấu chút nào đột nhiên truyền tới, một đạo khí tức tương đương với Thần Kiều của Nhân tộc, mà một đạo khác thì rơi vào khoảng giữa Thần Kiều và Thông Thiên.
Liệt Phong Hổ Vương kinh ngạc một tiếng nói: "Là tên Tô Tín kia."
Chương 2558 - Yêu tộc (3)
Yêu tộc (3)
Trước vào thời điểm Yêu tộc vừa mới xuất hiện, Liệt Phong Hổ Vương đã từng biết được khí tức của Tô Tín, vậy nên có thể nói hắn vô cùng quen thuộc với khí tức trên người Tô Tín, dù sao Tô Tín chính là võ giả Nhân tộc duy nhất mà hắn đối chiến kể từ khi rời khỏi Vân Mộng Trạch, thực lực của đối phương cũng khiến cho hắn có ấn tượng sâu sắc, không hề kém hơn những cường giả dưới trướng của Nhân Hoàng kia.
Chẳng qua bây giờ đối phương lại chỉ dẫn theo một Chân Vũ tới đây để làm gì? Tìm bọn họ để gây sự sao? Không đúng, nếu vậy thì không khác gì đi chết cả.
Lúc này vốn gĩ Tam Mục Giao Vương và Đại Kim Bằng Vương đang tu luyện cũng cảm thấy được động tĩnh mà lập tức chạy đến, chẳng qua hai người bọn họ, một người thì cao ngạo, một người lại không thích nói chuyện, vậy nên cũng chỉ đứng ở nơi đó, không nói thêm gì.
Bởi vì đối phương chỉ có hai người, vậy nên mấy người Liệt Phong Hổ Vương cũng không có để ý , chờ đến khi Tô Tín hiện ra trước mặt bọn họ, lúc này Ngân Dực Lang Vương mới hừ lạnh một tiếng nói: "Yêu tộc chúng ta còn chưa động thủ với Nhân tộc các ngươi, vậy mà bây giờ các ngươi lại chủ động đến tìm chúng ta gây phiền phức, quả nhiên là không biết sống chết."
Tô Tín nhíu mày nói: "Chẳng lẽ ta chỉ dẫn theo một người tới đây để tìm phiền phức sao? Đây không phải là đi gây phiền phức, mà đây chính là muốn chết, Ngân Dực Lang Vương, ngươi phát ngốc ở Vân Mộng Trạch thời gian quá dài, đầu óc cũng cứng lại rồi sao?"
Ngân Dực Lang Vương nghe vậy, trong mắt lập tức lộ ra một vòng lạnh lẽo nói: "Ngươi muốn chết!"
Hiện tại đúng là hắn không muốn tìm Nhân tộc gây phiền phức sớm như vậy, thế nhưng bây giờ tên này lại chủ động chạy tới đây khiêu khích, vậy thì cũng không thể trách được hắn.
Ngay khi Ngân Dực Lang Vương chuẩn bị giận dữ ra tay thì Tô Tín lại thản nhiên nói: "Bảy mươi hai đường Yêu Vương thượng cổ ngày xưa không hề có chút kiên nhẫn nào sao? Sao lại không để ta nói hết lời chứ? Ta đến không phải để gây phiền phức cho các ngươi, mà là tới tìm các ngươi để liên thủ."
Vừa nói xong, năm vị Yêu Vương ở đây lập tức sững sờ ngay tại chỗ, liên thủ với bọn họ sao? Một tên võ giả Thần Kiều cảnh của Nhân tộc lại đột nhiên chạy tới nói muốn liên thủ với bọn họ, nói đùa cái gì chứ?
Thậm chí Ngân Dực Lang Vương còn trực tiếp cười lạnh nói: "Tô Tín, ngươi thật sự cho là chúng ta cả ngày ở trong Đông Di đại sơn này lên không biết cái gì sao?
Hai năm trước ngươi lợi dụng nội ứng để trà trộn vào trong Thiếu Lâm Tự, một bước hủy diệt Thiếu Lâm Tự, quả nhiên là có thủ đoạn tốt, mặc dù Yêu tộc ta không có nhiều tâm địa gian giảo như vậy, nhưng chúng ta cũng không phải là kẻ ngốc!
Vậy mà ngươi lại còn muốn dùng chiêu này hai lần, lần này thăng cấp lên, muốn tự mình chui vào nội bộ Yêu tộc của chúng ta để nằm vùng sao? Ngươi cho là chúng ta sẽ tin?"
Tô Tín có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ngân Dực Lang Vương, có đôi khi nghĩ nhiều quá cũng không phải là chuyện gì tốt, đừng nghĩ lung tung làm gì.
Ngươi có thể mình ra bên ngoài hỏi thăm một chút, phương trượng Huyền Khổ của Thiếu Lâm Tự trở về, tập hợp lực lượng của tứ đại Thần Kiều muốn giết ta, ta thật sự chuẩn bị đến liên thủ với Yêu tộc các ngươi.
Tin tức này vừa mới truyền đi chưa được bao lâu, nhưng đã khiến cho giang hồ chấn động, các ngươi tuỳ tiện một chút cũng có thể nghe ngóng được."
Ngân Dực Lang Vương sửng sốt một chút, nếu thật sự là như vậy thì có thể giải thích được vì sao Tô Tín lại đến.
Chẳng qua Ngân Dực Lang Vương vẫn còn có chút không tin nói: "Ngươi chính là là Thần Kiều của Nhân tộc, kết quả bây giờ lại tới tìm Yêu tộc chúng ta để liên minh, ngươi có biết hậu quả của chuyện này sẽ ra sao không? Ta thấy thế nào trong chuyện này cũng có chút quỷ dị!"
Tô Tín lắc đầu nói: "Ngân Dực Lang Vương, ngươi đừng quá lo lắng, ngoại trừ thù hận của Nhân tộc và Yêu tộc ngoại từ xưa đến nay ra, những điểm còn lại cũng không có gì khác biệt đối với chúng ta cả?
Ta chưa tới trăm tuổi đã tấn thăng đến Thần Kiều, còn có mấy trăm năm để sống, kết quả hiện tại đám người Huyền Khổ lại muốn khiến ta phải chết, ta không phản kích, chẳng lẽ còn vì thứ đại nghĩ gì đó mà lựa chọn ngồi yên chờ chết sao?
Người khác không biết, nhưng dù sao Tô Tín ta thà rằng để tiếng xấu muôn đời nhưng vẫn còn sống, chứ không muốn chết một cách uất ức như vậy!
Lời nói này của Tô Tín khiến cho năm vị Yêu tộc ở đây đều có chút sững sờ, nghe qua đúng là rất có đạo lý.
Chỉ là cho dù bốn tên Yêu Vương khác có tin tưởng thì bọn họ cũng sẽ không quản những chuyện loạn thất bát tao này, trước đó bọn họ đã từng nói qua, chỉ cần không phải đi tìm đường chết thì những chuyện loạn thất bát tao này đều giao cho Ngân Dực Lang Vương xử lý.
Chỉ là Ngân Dực Lang Vương trời sinh đa nghi, hắn vẫn còn có chút không tin nên nói: "Nhưng nếu như đây là vở kịch do Nhân tộc các ngươi đạo diễn ra thì sao? Mấy thứ khổ nhục kế này chẳng có gì mới mẻ cả."
Tô Tín cười nhạo nói: "Khổ nhục kế? Ta diễn khổ nhục kế cùng với ai? Huyền Khổ sao? Không đề cập tới thù hận giữa ta và Thiếu Lâm Tự, chỉ vì diễn khổ nhục kế mà lại dựng ra toàn bộ Thiếu Lâm Tự, thứ cho ta nói thẳng, đến Huyền Khổ còn không thể quyết đoán như thế!
Hơn nữa Nhân tộc hợp tác với Yêu tộc cũng không phải là chuyện ly kỳ gì, ngày xưa một trong chín vị Thông Thiên của Nhân tộc ta chính là Đông Hải Long Vương đang đứng về phía Yêu tộc các ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận