Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 811 - Kết Thù (1)

Giác Nghiêm nói cũng không phải không có lý, nếu chụp mũ như vậy lên tiểu tông môn cũng không sao, nhưng đối phương chính là Thiếu Lâm tự.
Ngươi không có một lý do đầy đủ, cưỡng ép vu hãm Thiếu Lâm tự, Đường Hiển và Tề Phi Dương muốn thiên vị Tô Tín cũng không thể làm như vậy.
Tô Tín nhìn Huyền Thông và Giác Nghiêm, cười lạnh nói:
1.Có thể ah, vừa rồi ta nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao, nhưng Tà Linh đạo nhân giải thích thế nào?
Các hòa thượng Thiếu Lâm tự nơi này nói không ra lời, bởi vì chuyện này là bọn họ đuối lý.
Loại người như Tà Linh đạo nhân nên bị trấn áp trong Hắc Ngục hoặc là Trấn Ma Tháp cả đời không ra ngoài.
Nhưng bọn họ nhưng bây giờ lại mượn dùng lực lượng Tà Linh đạo nhân và có giao dịch với đối phương, chuyện này làm các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự phê bình kín đáo.
Huyền Thông niệm một câu phật hiệu:
1.A Di Đà Phật, chuyện là như thế này...
Nhưng hắn chưa nói xong liền bị Tô Tín cắt lời.
2.Huyền Thông đại sư ngươi không cần nhiều lời, ngươi có biết Tà Linh đạo
nhân phạm bao nhiêu tội lỗi hay không?
Tô Tín cười lạnh nói:
1.Tà Linh đạo nhân đã từng dịch dung trộm cắp qua tài nguyên tu luyện của Dịch Kiếm Môn, Danh Kiếm Sơn Trang và hơn mười đại tiểu tông môn, thậm chí hắn còn dám động vào đồ vật của Lục Phiến Môn chúng ta.
2.Lúc bộ khoái Lục Phiến Môn đuổi bắt hắn còn bị hắn giết mười bảy người!
3.Về sau này Tà Linh đạo nhân lại mai danh ẩn tích lẫn vào trong những tiểu thế gia, làm bẩn trong sạch hơn mười nữ tử, có một lần thậm chí giết hơn ba trăm nhân khẩu tiểu gia tộc bằng thuốc độc!
4.Ác đồ như thế nên chém giết tại chỗ mới được, Thiếu Lâm tự các ngươi tự xưng là chính đạo võ lâm, chẳng những không tru sát ác đồ này, lại còn cấu kết với hắn.
5.Hiện tại Lục Phiến Môn ta muốn bắt hắn, Thiếu Lâm tự các ngươi lại ra tay ngăn cản, ta thật sự muốn hỏi một câu, rốt cuộc Thiếu Lâm tự các ngươi có mục đích gì!
Tô Tín nói mỗi câu đều làm sắc mặt hòa thượng Thiếu Lâm tự tái nhợt.
Bọn họ bình thường đều khổ tu trong chùa, luận công phu mồm mép làm sao địch nổi Tô Tín.
Nhưng bọn họ biết rõ Tô Tín người này từ khi đặt chân giang hồ đã giết người đầy đường, Tà Linh đạo nhân chỉ giết vài trăm người, Tô Tín ngươi đã mấy vạn, song phương căn bản không cùng cấp bậc.
Nhưng vấn đề là Tô Tín đang đánh cờ hiệu triều đình, hành vi của Tà Linh đạo nhân thật sự làm người ta chán ghét, thậm chí bọn họ không tìm thấy cơ hội phản bác.
Sắc mặt Huyền Thông trướng lên đỏ bừng, uy áp cường đại ẩn ẩn xuất hiện
nhưng Đường Hiển và Tề Phi Dương tiến lên một bước áp chế khí thế của Huyền Thông trở về.
Trong võ giả Dung Thần Cảnh của Thiếu Lâm tự, thủ toạn Bát Nhã đường như hắn phụ trách đối ngoại, cho nên thực lực cũng không mạnh như thủ tọa Giảng Kinh đường, thậm chí gần với phương trượng.
Hắn không nhất định địch nổi một Đường Hiển, càng không cần phải nói Tề Phi Dương.
Phật cũng có lửa giận, cho dù với tu vi phật hiệu của Huyền Thông cũng không thể áp chế sinh ra sát cơ với Tô Tín, nhưng hắn hiện tại chỉ có thể chịu đựng.
Những năm qua đệ tử Thiếu Lâm tự đều cho rằng Thiếu Lâm tự là đệ nhất phật tông, thủ lĩnh võ lâm, gặp gỡ những ác tặc hung đồ cũng chỉ quản đuổi tận giết tuyệt, từ đó đạt được người võ lâm tán thành.
Nhưng bọn họ lại không biết những việc này đều dựa vào thực lực làm căn cơ.
Ngay cả là Thiếu Lâm tự, vì bảo trụ vị trí hiện tại đã phải lục đục với người giang hồ, đi tranh đấu, thậm chí đi làm một ít chuyện duy tâm.
Giống như chuyện Tà Linh đạo nhân, Huyền Thông biết rất rõ hắn tội đáng chết vạn lần, nhưng vì lợi ích Thiếu Lâm tự, vì đại kế Thiếu Lâm tự, cũng chỉ có thể hợp tác với hắn, thậm chí thả hắn ra.
Hắn không nói ra chuyện này, các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự không biết, dù sao đệ tử thiếu lâm Thiếu Lâm tự tâm trí không kiên, nếu biết rõ những chuyện âm u này, khó tránh khỏi sẽ hoài nghi phật hiệu mình tu luyện.
Cho nên vì đại kế Thiếu Lâm tự, Huyền Thông áp chế lửa giận, lạnh lùng nói:
1.Tô Tín, lúc này Thiếu Lâm tự ta nguyện ý nhượng bộ, nói đi, ngươi nghĩ muốn cái gì mới bằng lòng rút đi?
Tô Tín cười lắc lắc đầu nói:
1.Thật có lỗi Huyền Thông đại sư, ngươi đang công nhiên hối lộ bổn quan, bởi vì cái gọi là ăn lộc vua phải làm việc cho vua, Tô Tín ta cầm bổng lộc Đại Chu, hiện tại nhìn thấy tội phạm truy nã quan trọng của Đại Chu ở trước mặt, ta làm sao có thể bỏ mặc không quan tâm?
2.Cho nên ta muốn rất đơn giản, ác đồ gian tà như Tà Linh đạo nhân phải bị tru sát tại chỗ.
Vừa dứt lời, Tô Tín lại bỗng nhiên ra tay, hư không ngưng kiếm chém về phía Tà Linh đạo nhân!
Huyền Thông lập tức kinh sợ không thôi, hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín thật lớn mật như vậy, cũng dám ra tay giết người trước mặt hắn.
Tà Linh đạo nhân rất trọng yếu trong kế hoạch của Thiếu Lâm tự, cho nên hắn không thể nhìn đối phương bị giết.
Song chưởng của Huyền Thông biến thành đỏ thẫm, hắn đánh ra một chưởng, lúc này phật quang phổ chiếu, uy áp vô tận hiển hiện, cả khách sạn như chìm xuống vài thước.
Thân là thủ tọa Bát Nhã đường, Huyền Thông am hiểu nhất đương nhiên chính là Bàn Nhược Chưởng trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.
Hơn nữa hắn có danh hiệu ‘ Bàn Nhược Tôn Giả ’, hắn tu hành môn chưởng pháp này tới mức xuất thần nhập hòa.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 812 - Kết Thù (2)
Bàn Nhược Chưởng cương mãnh đến cực điểm, một chưởng này rút sạch thiên địa nguyên khí trong khách sạn.
Trong mắt Đường Hiển và Tề Phi Dương đầy hàn ý.
Tô Tín là người Đại Chu bọn họ, hắn truy nã tội phạm truy nã Đại Chu có sai sao?
Dù sao Đường Hiển và Tề Phi Dương xem ra là đúng, nếu đã đúng, như vậy Huyền Thông ngươi ra tay với Tô Tín chính là đánh vào mặt Đại Chu, cho nên bọn họ sẽ có thể đứng nhìn?
Đường Hiển hừ lạnh một tiếng, sử dụng Huyền Âm Thần Chưởng, lúc này cả khách sạn ngưng tụ thành băng tinh.
Thứ này không chỉ riêng hàn ý, còn có khí tức âm tà khủng bố, cả gian khách sạn như biến thành quỷ vực cực kỳ đáng sợ.
Bàn Nhược Chưởng của Huyền Thông giao thủ với Huyền Âm Thần Chưởng của Đường Hiển, một âm một dương, một cương một nhu, hai chủng thuộc tính không ngừng va chạm trong chưởng lực, lập tức sinh ra chấn động kinh khủng.
Lúc này Tề Phi Dương hành động.
Hắn cầm yêu đao chém xuống, rồng ngâm gào rú, ánh đao sáng chói.
Huyền Thông biến sắc, vội vàng thu chưởng lui về phía sau, hai tay kết ấn,
cương khí màu vàng ngưng tụ quanh người hắn, phật ấn chữ vạn bay tới va chạm với ánh đao của Tề Phi Dương, lúc này có tiếng nổ vang lên, Huyền Thông lui từng bước về phía sau, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt hắn nhìn Tề Phi Dương cùng Đường Hiển đã tràn ngập kiêng kị, hai người này trong Dung Thần Cảnh cũng là tồn tại đứng trong tốp năm mươi Địa Bảng!
Không nói việc lão thái giám Đường Hiển sống ba trăm năm, chỉ một mình Tề Phi Dương là đại tổng quản Long Vũ quân không nổi danh cũng có thực lực vượt qua dự đoán của hắn.
Đao thế làm cho người ta sợ hãi, một thân nội lực ường đại kinh người.
Thời điểm bọn họ giao thủ với nhau, vô hình kiếm khí của Tô Tín lại tới trước người Tà Linh đạo nhân.
Đám người Giác Nghiêm muốn ra tay ngăn cản nhưng đáng tiếc tốc độ của bọn họ không nhanh bằng Tô Tín hư không ngưng kiếm tạo thành vô hình kiếm khí.
Ánh mắt Tà Linh đạo nhân mang theo hoảng sợ và hối hận, hắn trực tiếp thi triển khinh công mạnh nhất bản thân tiến hành né tránh.
Sớm biết đến thành Thịnh Kinh gặp được loại tình huống này, hắn sẽ không rời khỏi Hắc Ngục.
Trong Hắc Ngục không có tự do, nhưng tối thiểu hắn vẫn còn mạng sống, hơn nữa Hắc Ngục sẽ không phế bỏ tu vi của ngươi.
Dùng thực lực Tà Linh đạo nhân không phải mạnh nhất trong Hắc Ngục nhưng tối thiểu thực lực cũng không yếu, còn có thể trở thành lão đại làm mưa làm gió bên trong.
Nhưng hiện tại rời khỏi Hắc Ngục lại từng bước sát cơ, đối mặt ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín dương danh thiên hạ và Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của hắn, mình có thể ngăn cản sao?
1.niệm này xuất hiện trong đầu Tà Linh đạo nhân, hắn bị vô hình kiếm khí xé nát thành vô số khối tròn.
- Tô Tín!
Huyền Thông tức giận quát một tiếng, hắn không nghĩ tới Tô Tín thật có can đảm làm tuyệt như vậy, hắn dám giết Tà Linh đạo nhân, phá hư kế hoạch của Thiếu Lâm tự, chẳng lẽ hắn thật muốn không chết không thôi với Thiếu Lâm tự hay sao?
Kỳ thật Tô Tín đã sớm nhìn thấu ân oán với Thiếu Lâm tự, giữa hai bên không thể điều tiết với nhau.
Kỳ thật đầu tiên Tô Tín kết thù kết oán là đám đệ tử tục gia bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự, có thể nói Tô Tín triệt để đắc tội với Thiếu Lâm tự.
Sau khi Tô Tín danh chấn giang hồ, những đệ tử tục gia không dám tới gây phiền toái với Tô Tín, nhưng các sư phụ của bọn họ trong Thiếu Lâm tự thì không nhất định.
Nhìn dáng vẻ Giác Nghiêm là biết rõ thái độ của những võ giả Thiếu Lâm tự với các đệ tử tục gia thế nào, căn bản chính là dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng.
Tô Tín giết vài tên đệ tử tục gia có thể nói đã đánh vào mặt Thiếu Lâm tự, chớ nói chi còn có chuyện Giác Nghiêm.
Ban đầu lúc thực lực Tô Tín nhỏ yếu, thiếu chút nữa Giác Nghiêm đã mang Tô Tín về Trấn Ma Tháp phế bỏ tu vi, thù hận lớn như thế, đương nhiên Tô Tín không bỏ xuống được.
Cho nên hắn và Giác Nghiêm sớm muộn gì sẽ có một trận chiến, trừ phi Giác Nghiêm chủ động buông bỏ tôn nghiêm của mình và Thiếu Lâm tự cúi đầu nhận lỗi trước Tô Tín, nếu không cả hai chắc chắn không chết không thôi.
Tô Tín không muốn mình chết, cho nên nếu hắn giết Giác Nghiêm, Thiếu Lâm tự chắc chắn không chết không thôi với hắn.
Giác Nghiêm cũng không phải đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, thân là võ tăng La Hán đường Thiếu Lâm tự, Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, nếu Giác Nghiêm bị Tô Tín giết, chuyện này sẽ triệt để náo lớn.
Cho nên đã là kết cục không chết không thôi, Tô Tín sẽ không để ý đắc tội Thiếu Lâm tự hung ác một chút.
Tô Tín vẫy tay một cái, đầu lâu Tà Linh đạo nhân bị hút vào trong tay Tô Tín.
Nhìn xem đám người Huyền Thông, Tô Tín thản nhiên nói:
1.Ta nói rồi, Tô Tín ta thích nhất làm chuyện hại người không lợi mình. Tô Tín ném đầu Tà Linh đạo cho Thiết Thạch sau lưng, nói:
2.Cầm lấy đưa tới Lục Phiến Môn, đây là một công lao đấy.
Sắc mặt Huyền Thông sau lưng âm trầm như nước, sát cơ với Tô Tín trong nội tâm hắn tăng lên tới mức tận cùng.
Nếu như nơi này không phải thành Thịnh Kinh, bên người Tô Tín còn có hai cao thủ là Đường Hiển và Tề Phi Dương, hắn thật muốn ra tay giết Tô Tín.
Một võ giả Hóa Thần Cảnh không làm gì được Thiếu Lâm tự, nhưng thân phận và tiềm lực của Tô Tín, còn có điên cuồng và không kiêng nể gì giấu trong lòng Tô Tín lại làm Huyền Thông cảm thấy áp lực và khiếp sợ không thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 813 - Bí Cảnh Mở Ra (1)
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tô Tín chắp tay với Tề Phi Dương:
1.Đa tạ Tề tổng quản vừa rồi xuất thủ tương trợ. Tề Phi Dương cười nói:
2.Không cần khách khí, ta và ngươi đều là người Đại Chu, con lừa trọc Thiếu Lâm tự muốn làm càn ở đây là tìm sai địa điểm rồi.
Nghe Tề Phi Dương nói lời này, Tô Tín cũng cố ý cảm tạ Tề Phi Dương xong sau đó rời đi.
Đường Hiển có giao dịch với Tô Tín, hắn giúp Tô Tín là bình thường, nhưng vị Tề tổng quản này thực sự không do dự ra tay, đương nhiên Tô Tín sẽ nhận nhân tình này của hắn.
Chờ đám người rời đi, Đường Hiển tặc lưỡi thở dài nói với Tô Tín:
1.Tô đại nhân ngươi thật dám động thủ, đối phương chính là Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự, ngươi sẽ không sợ trở thành công địch võ lâm sao?
Tô Tín hơi có vẻ khinh thường cười cười nói:
1.Thiếu Lâm tự? Bây giờ không phải mấy ngàn năm trước, Thiếu Lâm tự cũng không phải võ lâm chí tôn ngày xưa, bọn chúng dựa vào cái gì đại biểu võ lâm?
2.Huống chi Tô Tín ta đời này đắc tội với quá nhiều người, bọn chúng tính là cái gì?
Thời điểm Thiếu Lâm tự huy hoàng nhất đã là mấy ngàn năm trước, nếu Tô Tín dám cường thế với Thiếu Lâm tự, nói không chừng hắn thật trở thành công địch võ Lâm bị nhiều võ giả đuổi giết.
Nhưng những năm gần đây Thiếu Lâm tự vẫn xuống dốc, từ khi Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi đã đạp Thiếu Lâm tự dưới chân.
Thần thoại võ lâm ngày xưa đã bị phá vỡ.
Tô Tín dám đắc tội Thất Hùng Hội, dám đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường, dựa vào cái gì không dám đắc tội Thiếu Lâm tự?
Đưởng Hiển nhìn thấy Tô Tín tự tin như thế cũng không nói lời nào, dù sao bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
Trong thời gian này thành Thịnh Kinh đã yên tĩnh rất nhiều, lửa giận của Đại Chu vương triều không dễ dẹp loạn như thế, người những thế lực võ lâm cũng không phải ngu ngốc, cũng sẽ không chọc giận Đại Chu vào lúc này.
Mấy ngày qua đi, rốt cuộc Côn Luân bí cảnh cũng mở ra.
Côn Luân bí cảnh chính là không gian độc lập, cho nên nơi tiến vào không cố định.
Triều đình tập trung tất cả mọi người vào giữa một diễn võ trường, người không tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh đứng ngoài xem lễ, người tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh phải tập trung ở giữa diễn võ trường.
Hơn mười tên thái giám Thần Cung Cảnh hợp lực đẩy một cánh cửa cực lớn trên mặt đất.
Côn Luân bí cảnh do Đường Hiển đi ra chủ trì, nhìn mọi người đã tới đông đủ, Đường Hiển dùng âm thanh sắc nhọn nói:
1.Thời gian Côn Luân bí cảnh mở ra đã định, kể từ lúc mở ra và tiến vào hiện tại, các vị có thời gian ba ngày.
1.Thời gian vừa đến, Côn Luân bí cảnh tự động đóng, đến lúc đó các vị sẽ tự động rời khỏi Côn Luân bí cảnh, hiện tại mời các vị cầm lệnh bài thân phận ra.
Đường Hiển nói lệnh bài thân phận là hai khối ngọc, ai tiến vào Côn Luân bí cảnh sẽ nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc bài, sau đó giao một khối ngọc bài cho tiểu thái giám viết tên của mình lên, khối ngọc bài còn lại sẽ cầm vào trong Côn Luân bí cảnh.
Bởi như vậy, nếu có người chết trong Côn Luân bí cảnh, ngọc bài của hắn ở bên ngoài sẽ vỡ vụn.
Bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc diễn ra trong Côn Luân bí cảnh, bọn họ cũng chỉ có thể thông qua những ngọc bài vỡ vụn bao nhiêu và tần suất như thế nào để phán đoán trình độ chém giết kịch liệt bên trong.
Nếu không nhìn thấy cái gì, vậy bọn họ xem lễ làm gì? Đi về nghỉ ngơi hai ngày lại tới xem kết quả.
Có mấy ngàn người có tư cách tham gia Côn Luân bí cảnh, trong đó võ giả Hóa Thần Cảnh gần một trăm, số lượng thập phần khủng bố.
Đương nhiên trong đó đều là người của Lục Phiến Môn, quân đội và tất cả công hầu Đại Chu.
Bọn họ không tham dự hoàng tử tranh đấu, nhưng đều vì thiên tài địa bảo bên trong Côn Luân bí cảnh.
Côn Luân bí cảnh đã hơn mười năm không có mở ra, nói không chừng trong đó thai nghén ra thứ tốt gì đó.
Những hoàng tử kia và những người ủng hộ đứng phía sau, chuẩn bị bắt đầu ghi chép ngọc bài.
Thời điểm này thế lực ẩn giấu sau lưng những hoàng tử này mới xuất hiện.
Đối với lần tranh đoạt vị trí hoàng trữ lần này, tất cả mọi người cho rằng Cơ
Ngôn Thành là một trong những người có hi vọng đoạt được vị trí này nhất.
Dù sao lúc trước hắn chiêu mộ không ít võ giả tán tu, hơn nữa phía sau hắn còn có Trịnh quốc công và phần đông công hầu Đại Chu ủng hộ.
Chỉ có điều Cơ Ngôn Thành tự tìm đường chết, hắn đá văng Thanh Thành kiếm phái ra ngoài, sau đó lại đấu với Tô Tín một phen làm tổn thương nguyên khí bản thân, hiện tại thực lực các hoàng tử Đại Chu khác không dưới hắn.
Thậm chí ngay cả phế thái tử Cơ Ngôn Hằng cũng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, lúc này tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ai thắng ai thua còn không biết.
Chờ đến lúc Cơ Ngôn Thành dẫn người lên đài, tất cả mọi người ở đây sững sờ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận