Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1757 - Thủ đoạn âm độc (2)

Thủ đoạn âm độc (2)
“Nếu đã vậy thì chẳng bằng các ngươi đừng thỉnh chúng ta đến, Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi đóng cửa tự chơi với nhau đi, làm ra nhiều khó khăn như vậy làm gì?”
Sắc mặt của võ giả cảnh giới Dương Thần Hắc Kỳ bộ âm trầm như nước, mới rồi bọn họ nói như thế với Tô Tín, kết quả hiện tại đến lượt Tô Tín nói với họ.
Người đã chết rồi, bọn họ còn có thể như thế nào? Võ giả cảnh giới Dương Thần Hắc Kỳ bộ chỉ có thể khiến người nâng xác chết xuống.
Trần Mãn Thương ở trên đài khập khiễng đi xuống đài, hắn bị thương không nhẹ, lúc trước hắn chỉ chăm chăm liều mạng, không chút phòng ngự, tương đương với đỡ một kích dốc hết sức của võ giả thực lực cao hơn hắn gấp mấy lần, may mắn đối phương không có binh khí, nếu không thì hiện tại hắn đã chết.
Nhưng Trần Mãn Thương làm chuyện này xem như một trận chiến thành danh, ít nhất ánh mắt của mọi người nhìn về hướng hắn đã hơi thay đổi.
Bọn họ thấy rõ thủ đoạn của Trần Mãn Thương, tuy rằng có chút khiến người khinh thường, nhưng không thể phủ nhận, thủ đoạn chiến đấu tàn nhẫn âm hiểm, bất cần đời của đối phương thật sự là khiến người lạnh sống lưng.
Đặc biệt là nếu thực lực của Trần Mãn Thương biến mạnh mà hắn còn giữ được kiểu bạt mạng dù biết rõ không địch lại cũng quyết xé một miếng thịt của đối thủ xuống, uống một hớp máu thì người này tuyệt đối sẽ trở thành một nhân vật trên giang hồ.
Thiết Chiến nhìn Tô Tín, lắc đầu, Thiết Gia của bọn họ nổi tiếng biết nhìn người, nếu không thì đã chẳng khai quật ra nhiều nhân tài cho Lục Phiến Môn.
Nhưng hắn thừa nhận lần này chính mình nhìn nhầm, trước đó hắn còn cho rằng Trần Mãn Thương có chút khôn lõi, nay xem ra đối phương tuyệt đối là một nhân tài, một nhân tài không từ thủ đoạn, dùng đúng chỗ thì tương lai tuyệt đối sẽ có thành tựu lớn.
Trần Mãn Thương vái hướng Tô Tín, nói:
"Đại nhân, thuộc hạ không nhục sứ mệnh."
Tô Tín gật đầu, nói:
“Ừm, khá lắm, cầm cái này, đi dưỡng thương trước."
Nói rồi Tô Tín ném một bình đan dược chữa thương cho Trần Mãn Thương, là hàng cấp cao, dù là võ giả cảnh giới Hóa Thần bình thường cũng không dùng nổi.
Tô Tín xoay người nói với Thiết Chiến:
"Thiết đại nhân, ta muốn Trần Mãn Thương này, không biết đại nhân có thể chịu bỏ những thứ yêu thích?"
Thiết Chiến buồn bực phất tay nói:
“Người được ngươi nhìn trúng trước thì tự nhiên là của ngươi, lần này xem như ta nhìn nhầm.”
Tô Tín cười cười, nói với Trần Mãn Thương:
"Từ đây về sau ngươi không phải là mật thám tập sự của Lục Phiến Môn, mà là ám vệ của Tây Bắc Đạo ta, sau khi đến Tây Bắc, ngươi hãy đi theo phó tổng quản ám vệ Lý Phôi, tạm theo hắn một khoảng thời gian rồi tính tiếp.”
Trong mắt Trần Mãn Thương lóe tia vui vẻ, vội vàng chắp tay nói: "Đa tạ đại nhân!"
Trần Mãn Thương đương nhiên biết Lý Phôi là hạng người nào, đó là người nổi bật bên cạnh Tô Tín hiện nay, trung thành hết lòng với Tô Tín, người giang hồ đều nói hắn là tay sai nanh vuốt số một dưới trướng Tô Tín, trước giờ Lý Phôi không phản bác điều này, Tô Tín có chút coi trọng hắn.
Tô Tín không trực tiếp xếp Trần Mãn Thương vào cơ sở ám vệ mà cho hắn đi theo Lý Phôi, rõ ràng là có xu hướng muốn đặc biệt bồi dưỡng hắn, chỉ cần hắn tích lũy đủ thực lực và tư lịch thì có thể tự nhiên trực tiếp cầm quyền.
Bên Kim Trướng Hãn Quốc chịu thiệt, Mạc Qua ngồi ở vị trí chủ nhất không tỏ vẻ gì.
Lần này chịu thiệt chỉ là người của Hắc Kỳ bộ, bên bọn họ có người của bát bộ hoàng tộc.
Theo từng vòng tỷ thí qua đi, hai bên chỉ còn lại hơn mười người, như vậy tính ra số người Kim Trướng Hãn Quốc và võ lâm Trung Nguyên đều như nhau, điều này khiến sắc mặt của người võ lâm Trung Nguyên hơi khó coi.
Tuy rằng mọi người đều biết đến nơi này không phải toàn bộ thực lực thế hệ trẻ võ lâm Trung Nguyên, thậm chí không đạt một phần năm, nhưng bị đánh ra nông nỗi này vẫn khiến sắc mặt của bọn họ hơi khó coi.
Đây không phải là thế hệ võ lâm Trung Nguyên của bọn họ yếu, mà là bát bộ hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc thế hệ này thật sự rất mạnh.
Bên triều đình càng thảm, chỉ có một mình Thiết Thần, kết quả đến cuối cùng còn bị Kim Trướng Hãn Quốc đánh bại.
Chẳng qua Thiết Thần bị thua hơi oan, hắn vốn có thể chống chọi đến vòng cuối, bất đắc dĩ người bên Kim Trướng Hãn Quốc vừa lúc có võ công khắc chế hắn.
Thiết Thần am hiểu Ưng Trảo Công của mạch Thiết Ngạo, đối phương là người của Kinh Cức bộ trong bát bộ hoàng tộc, bộ công pháp bí truyền này cực kỳ tà dị, ăn vào các loại độc vật và sắt vàng rồi luyện hóa vào lớp thịt, khiến phần thịt biến thành khôi giáp máu thịt gắn kết chặt chẽ với bản thân.
Loại thủ đoạn này quả thực tương đương với bí pháp của Thiếu Lâm Tự, Kim Cương Tịnh Thể Lưu Ly Quyết phiên bản ma đạo. Hơn nữa giai đoạn đầu càng mạnh hơn, quả thực làm người ta không biết làm sao xuống tay.
Ưng Trảo Công của Thiết Thần còn chưa thể đến cảnh giới tùy ý thả chân khí ra ngoài, vươn tay liền chộp được, cho nên bị đối phương khắc chế gắt gao, buộc phải dùng công pháp bí truyền của Thiết gia bọn họ là Tu Di Đại Thủ Ấn cùng Phượng Sí Bát Trảm Đao đối địch, thực lực đầy mình giảm xuống năm phần, đành thua cuộc trong tiếc nuối.
Chương 1758 - Thực lực của Cung Văn Vũ
Thực lực của Cung Văn Vũ
Lên sân sau Thiết Thần lại là một võ giả của Hắc Kỳ bộ, hắn cũng là võ giả cuối cùng còn lại của Hắc Kỳ bộ, thực lực tuyệt đối có thể xếp vào tốp ba trong Hắc Kỳ bộ, có thể cạnh tranh với thiên tài của Thiên Lang bộ.
Tô Tín lạnh lùng liếc võ giả của Hắc Kỳ bộ một cái, hôm nay nếu Hắc Kỳ bộ này khăng khăng muốn đối địch với hắn thì hắn tự nhiên cũng không cần khách khí.
Chẳng qua nơi này là Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín không thể nào âm thầm xuống tay với một tiểu bối, nhưng trùng hợp đối thủ của võ giả của Hắc Kỳ bộ này là Cung Văn Vũ.
Trong sân bây giờ chỉ còn hơn mười người, bên võ lâm Trung Nguyên, Liễu Công Huyền và Hà Phong xếp hạng cao hơn Cung Văn Vũ đã bị loại, ngược lại Cung Văn Vũ xông đến cuối cùng, điều này khiến những người giang hồ có mặt hơi thay đổi sắc mặt, có vài người nổi lên lòng chiêu lãm, chẳng qua hơi kiêng dè Đường Môn.
Dù sao bọn họ biết tư liệu của Cung Văn Vũ, vị này gan to bằng trời một đao chém đệ tử xuất sắc nhất thế hệ này của Đường Môn.
Đường Môn hiện giờ hận Cung Văn Vũ thấu xương, trừ tồn tại cấp bậc cỡ như Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn ra, ai dám đi chiêu lãm Cung Văn Vũ?
Bởi vậy, dù biểu hiện lúc này của Cung Văn Vũ không tệ, những người có mặt rất thưởng thức hắn, nhưng không có người sẽ đi chủ động chiêu lãm hắn.
Trong mắt Tô Tín lóe tia sáng, một chút tinh thần lực mơ hồ bay ra, đây là bí pháp tinh thần mà Tô Tín học được từ bạch ngọc thạch bản kia, dùng loại bí pháp này vận dụng tinh thần lực thì dù là cường giả cảnh giới Chân Vũ cũng rất khó phát hiện, càng miễn bàn võ giả của Kim Trướng Hãn Quốc vốn không nghiên cứu về tinh thần lực.
Tinh thần lực mỏng manh này bay vào đầu Cung Văn Vũ, hình thành một con đường liên lạc.
“Giết chết tất cả võ giả Kim Trướng Hãn Quốc mà sắp tới ngươi có thể giết được, cố gắng hết sức cướp lấy Xích Huyết Trảm Long Đao.”
Tô Tín không bảo Cung Văn Vũ chỉ chăm chăm giết võ giả của Hắc Kỳ bộ, đám người đều thấy vừa rồi hắn có mâu thuẫn với võ giả của Hắc Kỳ bộ, nếu hắn chỉ xúi Cung Văn Vũ giết người của Hắc Kỳ bộ rất dễ khiến Cung Văn Vũ hoài nghi.
Cho nên Tô Tín đơn giản kêu Cung Văn Vũ xuống tay ác đối phó tất cả võ giả Kim Trướng Hãn Quốc mà hắn sẽ đụng độ về sau, tiện thể thêm vào mục đích đoạt đao.
Mà nghe thấy câu nói này, Cung Văn Vũ vụt ngẩng đầu, trong mắt lộ ra tia hoảng sợ không ai trông thấy.
Cung Văn Vũ rất quen thuộc âm thanh này, tuy hắn chỉ từng nói vài câu với đối phương, nhưng hắn có thể khẳng định người nói lời này nhất định là minh chủ của Thiên Tru Minh.
Nếu hôm nay minh chủ Thiên Tru Minh kêu Cung Văn Vũ giết người Kim Trướng Hãn Quốc ở trước mắt thì minh chủ Thiên Tru Minh chắc chắn là người bên võ lâm Trung Nguyên.
Chẳng qua giết người không khó, nhưng đoạt đao thì rất miễn cưỡng, Kim Trướng Hãn Quốc tuyệt đối không cho phép loại chuyện này phát sinh.
Hơn nữa phỏng chừng minh chủ của Thiên Tru Minh cũng nghĩ đến điểm này, cho nên hắn chỉ nói là cố gắng hết sức chứ không bắt buộc.
Cung Văn Vũ không lộ cảm xúc gì đi lên lôi đài, trong lòng hắn đã nổi sát khí với võ giả Kim Trướng Hãn Quốc này.
Mấy tháng qua Cung Văn Vũ ở trong Thiên Tru Minh tu luyện cùng lúc Huyết Hà Thần Công và Di Thần Hoán Huyết đại pháp, thực lực tăng vọt một mảng lớn, được đến chỗ tốt từ Thiên Tru Minh, hắn tự nhiên cũng cần làm việc cho Thiên Tru Minh, nếu minh chủ của Thiên Tru Minh khiến hắn giết người, nếu hắn làm đối phương thất vọng thì sẽ là việc rất nguy hiểm.
Đối phương chiêu lãm Cung Văn Vũ vào Thiên Tru Minh vì nhìn trúng thực lực và tiềm lực của hắn, nếu hắn không đạt yêu cầu hai khoản này, phỏng chừng đối phương không ngại thanh lý phế vật, Cung Văn Vũ nhìn thấu điều đó.
Tô Tín đứng ở sau lưng Cung Văn Vũ cảm giác được sát khí trên người hắn, Tô Tín gật gù.
Tô Tín không nhìn lầm người, tốc độ của Cung Văn Vũ đúng là khá nhanh, xứng với được hắn chiêu lãm.
Lúc này trên đài, võ giả của Hắc Kỳ bộ không nói chuyện, chỉ nhìn Cung Văn Vũ với ánh mắt cảnh giác.
Làm võ giả chống chọi đến vòng cuối của Hắc Kỳ bộ, hắn cũng là hạng người kinh ngiệm giết chóc đầy mình, hắn ngửi được sát khí nồng nặc từ người Cung Văn Vũ, biết người này tuyệt đối không đơn giản.
Khóe môi Cung Văn Vũ cong lên độ cong lạnh lùng, trong khoảng thời gian này hắn ở trong Thiên Tru Minh đã thấy nhiều, biết cái gì mới là giang hồ tàn khốc thật sự, đương nhiên, tiến bộ nhiều nhất vẫn là thực lực của hắn.
Cung Văn Vũ rút Hắc Ma Đao ra khỏi vỏ, trong khoảnh khắc vô tận sát khí điên cuồng tăng vọt, nháy mắt đã nhấn chìm võ giả của Hắc Kỳ bộ kia.
Những năm trước Cung Văn Vũ vô tình được cơ duyên, cho nên hắn không thiếu võ kỹ, hắn chỉ thiếu thực lực cơ bản nhất, sau khi gia nhập Thiên Tru Minh thì chút điểm yếu cuối cùng đó cũng được bổ sung đủ.
Trong đao thế của Cung Văn Vũ xen lẫn ma khí âm trầm khủng bố, đao thế như lũ, khủng bố vô cùng, cơ hồ là nháy mắt đã áp chế võ giả của Hắc Kỳ bộ.
Chương 1759 - Thực lực của Cung Văn Vũ (2)
Thực lực của Cung Văn Vũ (2)
Cung Văn Vũ vận dụng Di Thần Hoán Huyết đại pháp và Huyết Hà Thần Công trong trường hợp công khai thì hơi không ổn, nhưng chỉ bằng vào hai môn công pháp này mang đến thực lực cơ sở đủ cho Cung Văn Vũ phát huy lực lượng đến mức lớn nhất.
Võ giả của Hắc Kỳ bộ muốn phản kháng, nhưng Cung Văn Vũ bất chấp, đánh trả với kiểu cùng chết chung, khiến võ giả của Hắc Kỳ bộ sợ quá muốn nhận thua.
Hắn là người mạnh nhất thế hệ trẻ Hắc Kỳ bộ, tương lai có tư cách đi cạnh tranh vị trí Đại hãn, thất bại trong đại hội đoạt đao này không đáng gì, nếu bỏ mạng tại đây thì mất nhiều hơn được.
Cho nên võ giả của Hắc Kỳ bộ này tính la lên nhận thua, nhưng đáy mắt Cung Văn Vũ vụt qua một chút sát khí, nhuyễn đao luôn quấn quanh tay trái bỗng xé rách tay áo, trong khoảnh khắc ánh đao rực rỡ vụt qua, chói lọi vô cùng, tốc độ cũng khủng bố vô cùng!
Đầu người rơi xuống đất, người bên Kim Trướng Hãn Quốc sắc mặt xanh mét, đặc biệt là chỗ Hắc Kỳ bộ, hai võ giả cảnh giới Dương Thần sắc mặt âm trầm, nếu không phải cố kỵ mặt mũi của Kim Trướng Hãn Quốc và những người Trung Nguyên có mặt ở đây, rất có thể bọn họ đã ra tay đánh chết Cung Văn Vũ.
Đại hội đoạt đao lần này là bọn họ đến để khoe khoang vũ lực, tuy rằng mục đích này xem như đã đạt thành, võ lâm Trung Nguyên quả thực giật mình trước thực lực mạnh mẽ của võ giả Kim Trướng Hãn Quốc thế hệ này, nhưng vấn đề ở chỗ trong đại hội đoạt đao đã chết hai người, đều là người của Hắc Kỳ bộ bọn họ.
Bồi dưỡng ra một đệ tử trẻ xuất sắc không dễ dàng, hiện tại Hắc Kỳ bộ cần dựa vào đám đệ tử xuất sắc này cạnh tranh với Thiên Lang bộ, không ngờ một chốc mất hai người.
Cung Văn Vũ mặt không cảm xúc thu về nhuyễn đao và trường đao của chính mình, đồng thời âm thầm chải vuốt kinh mạch trong người.
Cung Văn Vũ không thể sử dụng cách đánh liều mạng vừa rồi nhiều lần, nếu không thì thân thể tuyệt đối không chịu nổi.
Trong tỷ thí tiếp theo, Cung Văn Vũ bị thua, trong khoảng thời gian này thực lực của hắn tăng cường rất nhanh, nhưng chưa đến cấp độ tốp mười Nhân bảng.
Huống hồ bởi vì trước đó có tiền lệ, võ giả Kim Trướng Hãn Quốc ván sau đấu với Cung Văn Vũ đã cảnh giác rất nhiều, cuối cùng tiêu hao hết nội lực của Cung Văn Vũ, đánh bại hắn.
Chờ tình hình cuộc chiến đến cuối cùng, tiểu nhi tử của Đại hãn Mạc Qua, cũng là võ giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất Thiên Lang bộ, Triết Tôn dùng một thanh Lang Nha Nhẫn hạ gục võ giả của Kiếm Thần Sơn ‘Kiếm Minh Trường Không’ Liễu Phượng Minh xếp hạng hai Nhân bảng.
Triết Tôn là tiểu nhi tử của Mạc Qua, có cường giả cảnh giới Chân Vũ tự mình dạy dỗ, hắn có thực lực như bây giờ không kỳ lạ, chẳng qua hắn có thể thắng Liễu Phượng Minh cũng là có chút mưu lợi, nguyên nhân nằm ở Lang Nha Nhẫn trong tay hắn.
Lang Nha Nhẫn bị Mạc Qua tìm được trong vùng đất truyền thừa của Thiên Lang bộ bọn họ, tuy rằng không phải thiên binh, nhưng được đúc từ răng nhọn của yêu thú cổ Thiên Lang, độ cứng hơn xa thiên binh tầm thường, thậm chí mạnh hơn cả răng nhọn Ba Xà bị Tô Tín dung hợp vào Phi Huyết Kiếm của hắn.
Liễu Phượng Minh không biết kỳ lạ trong binh khí của Triết Tôn, cho nên giao thủ không đến mười chiêu liền bị Triết Tôn chặt đứt trường kiếm trong tay, hoàn toàn rơi vào bị động.
Kiếm giả trong Trì Kiếm Ngũ phái mà bị mất kiếm trong tay thì hậu quả là gì không cần phải nói rõ, dù sao Liễu Phượng Minh chưa phát huy được một nửa thực lực đã thua.
Những người có mặt oán thầm Kim Trướng Hãn Quốc làm việc không đủ quang minh chính đại, giở mấy trò khôn vặt, nhưng bọn họ cũng biết, dù Kim Trướng Hãn Quốc giở thủ đoạn vô liêm sỉ hơn nữa cũng quyết không thể để võ giả Trung Nguyên thắng trận tỷ thí này.
Đại hội đoạt đao tiến hành đến cuối cùng chỉ còn lại hai người, một là Triết Tôn, một là Mục Thanh Ngư.
Bọn họ đều nhìn thấy thực lực của Triết Tôn, quả thực rất bất phàm, nhưng nếu hắn dùng Lang Nha Nhẫn thì có thể thắng Liễu Phượng Minh được hay không còn là ẩn số, hiện tại đụng phải đệ nhất Nhân bảng Mục Thanh Ngư, xác suất thắng lợi của hắn rất nhỏ.
Khi mọi người muốn nhìn xem Kim Trướng Hãn Quốc này còn có con bài chưa lật nào hay không thì Mục Thanh Ngư không leo lên lôi đài, hắn chỉ đứng dưới đài vái chào Mạc Qua, từng cử chỉ hồn nhiên thiên thành, tự nhiên vô cùng.
“Đại hãn, chưởng giáo nhà ta bảo ta mang một câu đến cho ngươi.”
Vừa nghe lời này, những người có mặt chuyển tầm mắt sang Mục Thanh Ngư, bao gồm Mạc Qua thân là cường giả cảnh giới Chân Vũ cũng lộ biểu cảm nghiêm túc.
Chưởng giáo của Thái Nhất Đạo Môn là ai? Đây chính là cường giả Thiên bảng 'Nguyên Khư Tán Nhân' Huyền Trần Tử, cũng là cường giả cảnh giới Chân Vũ thần bí nhất trên giang hồ.
Huyền Trần Tử bế quan kín trăm năm không ra, ai đều không biết hắn rốt cuộc đến tình trạng gì.
Lý Bá Dương được xưng là đệ nhất thiên hạ, nhưng thật ra thiên hạ lớn như vậy, hắn không thể nào đi khiêu chiến từng người.
Thậm chí người giang hồ có lưu truyền một câu chuyện, phương trượng hai đời trước của Thiếu Lâm Tự chết sau khi luận đạo với Lý Bá Dương, sau đó hắn mơ hồ có danh hiệu cường giả đệ nhất thiên hạ, ngay lúc đó có đệ tử của Tạo Hóa Đạo Môn hỏi hắn rốt cuộc thấy chuyện này thế nào? Lý Bá Dương trả lời như vầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận