Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1822 - Chân Vũ ngã xuống (2)

Chân Vũ ngã xuống (2)
Nhưng bây giờ, trong số những người ở đây, chỉ có Tô Tín mới còn sức chiến đấu, hơn nữa nhìn Tô Tín cũng không khá hơn bọn họ chút nào, để Tô Tín trong trạng thái như vậy đi đối mặt với Mạc Qua, hắn có thể đánh thắng sao?
Nhưng không đợi mọi người suy nghĩ nhiều, trong miệng Mạc Qua đã phát ra một tiếng gào thét thảm thiết, giống như một con sói đói, thân hình hơi thay đổi, gần như dịch chuyển tức thời, trực tiếp nhào tới chỗ Tô Tín!
Thế nhưng khóe miệng Tô Tín vào lúc này lộ ra ý cười lạnh lẽo, thật ra đây là kết quả tốt nhất.
Nếu người khác còn có năng lực chiến đấu, hắn không tiện công khai đi lấy máu tươi của cảnh giới Chân Vũ trong cơ thể Mạc Qua.
Phải biết rằng rất khó có được máu tươi của cường giả cảnh giới Chân Vũ, không biết sau khi dùng Di Thần Hoán Huyết thì hắn sẽ nhận được bao nhiêu sức mạnh đây?
Còn về phần Mạc Qua ở trước mắt đã mất đi thần trí, Tô Tín không hề bận tâm.
Mạc Qua Cảnh giới Chân Vũ rất khủng bố, nhưng bây giờ đã bị sức mạnh điều khiển, Mạc Qua trở thành một con dã thú yếu ớt, không phải yếu ở mặt lực lượng, mà là yếu về mặt suy nghĩ.
Tô Tín hai tay kết ấn, trong nháy mắt vô số máu tươi trôi nổi quanh người hắn, cùng lúc đó dẫn động khí huyết quanh thân Mạc Qua, khiến cho khí tức toàn thân Mạc Qua thoáng chốc sôi trào, đánh thẳng vào toàn bộ kinh mạch trên người hắn, khiến hắn thoáng chốc kêu thảm một tiếng, rơi thẳng xuống từ không trung.
Đây là Tà Huyết Kiếp trong Thánh Tâm Quyết, có thể dẫn động máu tươi trong cơ thể của đối thủ, vô cùng quỷ dị.
Tô Tín khẽ lắc người, không lùi mà tiến tới, hai tay hắn kết ấn, một luồng thần mang màu vàng thoáng chốc nở rộ, một thần ảnh màu vàng hiện ra ở sau lưng hắn, dùng nguyên thần lực làm vật dẫn, đánh nát chư thiên thần phật!
Đây là Cức Thần Kiếp trong Thánh Tâm Tứ Kiếp, là thủ đoạn công kích mạnh nhất về mặt nguyên thần mà Tô Tín có khả năng thi triển ra.
Đối mặt một kích này, Mạc Qua trên cơ bản không có chút phòng bị nào, nguyên thần nháy mắt bị Cức Thần Kiếp nổ nát, khí tức trong cơ thể hắn chớp mắt rơi xuống cực điểm.
Mọi người ở đây thoáng chốc sững sờ, Mạc Qua đã dung hợp sức mạnh của yêu vương cứ như vậy bị Tô Tín dùng hai chiêu xử lý xong? Dễ dàng như vậy sao?
Thật ra đám người ở đây đều hiểu lầm, đó là sức mạnh không đáng sợ, đáng sợ chính là người thao túng sức mạnh.
Nếu Mạc Qua còn thần trí, khi hắn đối mặt với Tà Huyết Kiếp của Tô Tín thì sẽ không cố gắng chịu đựng như vậy, mà là trước tiên bỏ qua việc công kích Tô Tín, ngược lại áp chế khí huyết của mình.
Còn nếu Mạc Qua cảm giác mình không chống đỡ nổi Cức Thần Kiếp, hắn cũng sẽ kịp thời ra tay phòng ngự hoặc rút đi, chứ không phải đón đỡ Cức Thần Kiếp của Tô Tín như bây giờ.
Dù bây giờ nguyên thần của Mạc Qua đã bị Tô Tín hoàn toàn phá hủy, nhưng răng sói ở trên ngực hắn lại lóe lên một tia sáng màu đỏ tươi, có càng nhiều sức mạnh rót vào trong cơ thể của Mạc Qua.
Địch Kinh Phi trầm giọng nói:
"Hủy răng sói đó! Nếu không nó sẽ hoàn toàn biến thân thể của Mạc Qua thành một con rối."
Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín ra khỏi vỏ, A Tỳ Địa Ngục lập tức hiện ra, huyết khí vô biên bao phủ Mạc Qua vào trong đó, chớp mắt Huyết Hải Kiếm Minh trong lúc giết chóc trực tiếp đâm vào ngực Mạc Qua, hoàn toàn xoắn nát răng sói kia!
Nhưng khi răng sói bị xoắn nát, trường kiếm trong tay Tô Tín bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng khí huyết trong cơ thể Mạc Qua, nhưng hắn không có hút nhiều, chỉ hút vào hai phần ba.
Nếu Tô Tín thực sự hút Mạc Qua thành thây khô thì sẽ rất dễ bị hoài nghi, cho nên hắn chỉ để lại một phần ba máu tươi, còn về đánh mất hai phần ba, giải thích rất đơn giản, tự nhiên là bị Tô Tín dùng sức mạnh của Tà Huyết Kiếp làm cho bốc hơi.
Dù sao mọi người ở đây đều thấy được sức mạnh của Tà Huyết Kiếp, tuy là một môn công pháp tà dị, nhưng không phải là loại ma đạo, không liên quan gì đến Huyết Ma giáo.
Tô Tín cảm giác sắp xong thì lập tức thu hồi Phi Huyết Kiếm của mình, thi thể của Mạc Qua ầm ầm ngã xuống, một vị tồn tại cảnh giới Chân Vũ hoàn toàn chết đi, điều này khiến cho mọi người trong lúc thở phào nhẹ nhõm cũng một có loại cảm giác không chân thật.
Đám người Trầm Vô Danh rất khó tưởng tượng điều này, tồn tại cảnh giới Chân Vũ trong truyền thuyết thế mà thật sự lại chết trong tay của bọn họ.
Nhưng hiện giờ thi thể của Mạc Qua bày ở nơi đó, khiến cho bọn họ không tin cũng không được.
Đương nhiên loại tình huống này cũng khiến bọn họ sinh ra một loại cảm giác thổn thức.
Bọn họ được xem như là tồn tại có thực lực tương đối mạnh trong cảnh giới Dương Thần, bây giờ trừ theo đuổi thế lực bang phái của mình ra, cảnh giới Chân Vũ vẫn luôn là thứ bọn họ ngước nhìn.
Nhưng khi thấy thi thể của Mạc Qua ở trước mắt, bọn họ chỉ có một loại cảm giác, tuy Lục Địa Thần Tiên của cảnh giới Chân Vũ được gọi là thần tiên, nhưng vẫn là người, cũng sẽ thua, cũng sẽ chết, cũng không phải là tồn tại vô địch.
Tô Tín trực tiếp cắt đầu của Mạc Qua, nói:
"Ta mang đầu của cường giả cảnh giới Chân Vũ về lĩnh thưởng, bên trong túi giới tử của Mạc Qua có một ít thứ, chư vị cứ phân chia đi, mọi người có ý kiến gì không?"
Chương 1823 - Giữ lại liên minh
Giữ lại liên minh
Đám người ở đây đều lắc đầu một cái, thật ra bọn họ đều biết trong túi giới tử của Mạc Qua sẽ không có thứ tốt gì, nhưng có chút ít còn hơn không.
Dù sao Mạc Qua chính là Đại hãn, bình thường hắn sẽ cất giấu một số thứ ở trong nội bộ Kim Trướng Hãn Quốc, bao gồm mấy thứ như truyền thừa của hắn, trong túi giới tử chỉ cất giữ một ít đan dược, các loại binh khí thay thế mà bình thường hắn sẽ cần đến.
Lần này đánh chết Mạc Qua, Tô Tín có thể lĩnh công cao bên triều đình, bọn họ thì có thể thu được danh vọng to lớn, dù sao tất cả đều vui vẻ.
Mọi người ở đây đè xuống ý mừng trong lòng, lục lọi trong túi giới tử, quả thực không có đồ vật quý báu gì, mọi người tùy tiện chia ra coi như xong chuyện.
Kim Cửu Nguyệt chắp tay với Tô Tín, nói:
"Tô đại nhân, sự tình nơi này đã xong, ta đây chuẩn bị dẫn người của Niên bang rời đi, quân đội còn lại của Kim Trướng Hãn Quốc đã không đáng để lo, ta sẽ giao cho triều đình xử lý."
Những người khác cũng gật đầu, đều định cáo từ lên đường, bọn họ dự định nương gió đông lần này tuyên dương chuyện cả đám đánh chết Mạc Qua.
Tuy lần này Tô Tín và Địch Kinh Phi đóng vai trò rất lớn trong việc chém giết Mạc Qua, một vị cường giả cảnh giới Chân Vũ, nhưng vào lúc tuyên dương thì bọn họ sẽ tận lực nâng bản thân lên, ít nhất đừng biến mình thành phế vật, bị Mạc Qua một chiêu đánh hộc máu. Bằng vào chiến tích của trận chiến này, bọn họ ít nhất có thể đẩy uy thế của bang phái mình đến đỉnh điểm.
Thật ra lần này đối với đám người Kim Cửu Nguyệt, Thiên Hạ Thất Bang rõ ràng đã lời to.
Lúc Thiên Hạ Thất Bang tới thì chỉ muốn hoàn toàn trục xuất Kim Trướng Hãn Quốc, thậm chí bọn họ đều đã chuẩn bị tinh thần trả giá đắt.
Nhưng không nghĩ tới sự tình lần này thế mà dễ dàng như vậy, trực tiếp dùng sức mạnh gấp đôi áp đảo Kim Trướng Hãn Quốc, ước chừng Thiên Hạ Thất Bang bọn họ sẽ không bị tổn thất quá nhiều.
Quan trọng nhất là lần này bọn họ liên thủ đánh chết Mạc Qua, có thể lấy được danh tiếng quả thực không thể nào tưởng tượng, cho nên bọn họ đã không kịp chờ đợi muốn dùng những danh tiếng này thu được càng nhiều ích lợi hơn.
Nhưng lúc này Tô Tín cản bọn họ lại, hắn nói:
"Chư vị chậm đã, ta còn có chuyện muốn nói."
Kim Cửu Nguyệt nói:
"Tô đại nhân có chuyện gì cứ việc nói là được."
Lần này, nhờ sự dẫn dắt của Tô Tín mà bọn họ đã đạt được nhiều chỗ tốt như vậy, hiện tại thái độ của Kim Cửu Nguyệt đối với Tô Tín rất khách khí.
Không thể nói Kim Cửu Nguyệt đang nịnh bợ, mà là giang hồ chính là thực tế như vậy, trước khi ngươi bày ra sức mạnh và thực lực mà mình sở hữu, sẽ không ai nhìn thẳng vào mắt ngươi.
Tô Tín trầm giọng nói:
"Chư vị, lần này Thiên Hạ Thất Bang liên thủ đẩy lùi Kim Trướng Hãn Quốc, hiện tại lại liên thủ đánh chết Mạc Qua, chư vị hẳn là đều thể nghiệm được chỗ tốt của việc liên thủ phải không?"
"Nói lời khó nghe, đại phái đứng đầu trên giang hồ thật ra không có mấy người để mắt đến Thiên Hạ Thất Bang, bởi vì Thiên Hạ Thất Bang đều là xuất thân lùm cỏ, thậm chí không có bao nhiêu phái truyền thừa vượt qua nghìn năm, nội tình quá cạn."
"Nói trắng ra là, bởi vì thực lực của Thiên Hạ Thất Bang quá yếu nên lúc này mới khiến người xem thường."
"Nhưng dù thực lực của Thiên Hạ Thất Bang có yếu thì vẫn là thế lực xếp hạng cao trên giang hồ, chắc chư vị cũng đã nhìn thấy uy thế sáu nhà liên thủ vào lúc này, thậm chí có thể giết chết Mạc Qua cảnh giới Chân Vũ, điều này đã chứng minh Thiên Hạ Thất Bang không hề thua kém những môn phái khác."
"Đạo Môn tứ tông không dính dáng với nhau, Phật Môn tam tự thậm chí đối địch với nhau, bởi vì thực lực của bọn họ mạnh nên họ không cần liên thủ, nhưng thực lực của Thiên Hạ Thất Bang khá yếu, do đó nhất định phải liên thủ với nhau mới có thể bày ra uy thế như hiện tại."
Kim Cửu Nguyệt hơi híp mắt, hắn trầm giọng nói:
"Tô đại nhân, ý ngươi là gì?"
Mấy người Trầm Vô Danh cũng đứng lại, trong mắt lóe ra vẻ khó hiểu.
Bọn họ không phải là đồ ngốc, đương nhiên đều hiểu ý trong câu nói của Tô Tín.
Tô Tín nhìn bọn họ nói:
"Lẽ nào chư vị vẫn chưa rõ ý của ta là gì sao? Thực lực hiện giờ của liên minh chúng ta mạnh như vậy, nhưng đây chỉ là tạm thời, sau khi chuyện của Kim Trướng Hãn Quốc chấm dứt thì sẽ giải tán, nhưng nếu chúng ta không giải tán thì sao? Tiếp tục duy trì liên minh này, liên hợp lại sức mạnh của Thiên Hạ Thất Bang, đây tuyệt đối là một luồng sức mạnh khiến cho toàn bộ giang hồ phải nhìn tới!"
Mọi người ở đây đều không nói chuyện, bọn họ đương nhiên biết sức mạnh do Thiên Hạ Thất Bang liên thủ rất khủng bố, hơn nữa hôm nay bọn họ thậm chí đã tận mắt nhìn thấy, không chút nào hoài nghi.
Nhưng mấu chốt của vấn đề không phải nằm ở đây, mà là ở chỗ phân phối lợi ích!
Hàn Thiên Sơn ở một bên cười lớn nói:
"Tô đại nhân tính toán thật hay, Thiên Hạ Thất Bang tiếp tục liên thủ uy thế sẽ rất mạnh, vậy vị trí minh chủ vẫn do Tô đại nhân ngồi sao?"
Tô Tín hỏi ngược lại:
"Trừ ta ra, những người khác dám ngồi vị trí này sao? Thiên Hạ Thất Bang không có chia cao thấp, ai nguyện ý dâng vị trí minh chủ này cho người khác? Trù phi trong Thiên Hạ Thất Bang xuất hiện một tồn tại cảnh giới Chân Vũ, bằng không ai có thể ngồi vững vàng vị trí này."
Chương 1824 - Giữ lại liên minh (2)
Giữ lại liên minh (2)
"Nhưng ta thì khác, ta chỉ là một người ngoài, triều đình và Tây Bắc Đạo mới là căn cơ của ta, mà cơ nghiệp của Thiên Hạ Thất Bang lại ở Trung Nguyên, cho nên các ngươi không cần lo lắng về việc ta sẽ nhúng tay vào sự vụ nội bộ của Thiên Hạ Thất Bang, cũng không cần lo lắng ta sẽ thiên vị bất kỳ bang phái nào."
Trong lòng những ở đây đều hơi thay đổi, Tô Tín nói rất hợp lý, nếu phải chọn một người trong số những kẻ có mặt ở đây làm minh chủ thì sẽ không ai phục.
Thực lực của Địch Kinh Phi mạnh nhất, nhưng thực lực tổng thể của Tranh Kiếm Minh lại không mạnh, hơn nữa Địch Kinh Phi cũng không có cường đại đến trình độ khiến cho bọn họ không dám ra tay.
Thực lực tổng thể của Thất Hùng Hội mạnh nhất, nhưng bọn họ còn không phục cả Địch Kinh Phi, cớ gì sẽ phục Trầm Vô Danh?
Còn về Nhậm Bình Sinh của Anh Hùng Hội thì càng không thể.
Phần lớn Thiên Hạ Thất Bang bọn họ đều thừa nhận Anh Hùng Hội, hơn nữa thực lực và danh tiếng của Nhậm Bình Sinh cũng không tệ, nếu Nhậm Bình Sinh nhận chức minh chủ này thì bọn họ cũng không sợ Nhậm Bình Sinh sẽ âm thầm thiên vị Anh Hùng Hội.
Nhưng vấn đề là tính cách của Nhậm Bình Sinh không thích hợp làm chức minh chủ này, để hắn đi làm minh chủ, ước chừng Thiên Hạ Thất Bang bọn họ sẽ thành Thiên Hạ Nhân Nghĩa Trang.
Tô Tín có tâm tư quyết đoán và tàn nhẫn, hơn nữa giống như hắn nói, Tô Tín không thuộc bất kỳ bang phái nào trong Thiên Hạ Thất Bang, để hắn đảm đương chức minh chủ lại rất thích hợp.
Trầm Vô Danh sắc mặt không thay đổi nói:
"Tô đại nhân, hiện tại chúng ta thành lập liên minh này là bởi vì sự xâm lấn của Kim Trướng Hãn Quốc, bây giờ tiếp tục giữ lại liên minh này, chúng ta cần phải trả giá cái gì, rồi có thể nhận được cái gì? Quan trọng nhất chính là ngươi có thể được cái gì, nếu Tô đại nhân nói ngươi chỉ suy nghĩ vì Thiên Hạ Thất Bang, chúng ta tất nhiên sẽ không tin."
Trong lòng của tất cả những người ở đây đều thầm đồng ý.
Bọn họ rất rõ ràng Tô Tín là người như thế nào, tuyệt đối là hạng người không lợi lộc thì không dậy sớm.
Tác dụng đầu tiên của liên minh này là phải có lợi với Tô Tín thì hắn mới làm, bằng không Tô Tín sẽ làm loại chuyện phí sức không được cám ơn này làm gì?
Tô Tín trầm giọng nói:
"Thật ra Thiên Hạ Thất Bang muốn thành lập liên minh này rất đơn giản, chỉ vì hai chữ quyền lợi mà thôi, bao gồm cả ta cũng muốn quyền lợi, các ngươi bỏ ra bao nhiêu thì trước tiên phải xem nhận được bao nhiêu ích lợi đã."
"Đơn giản mà nói giống như bây giờ, phần lớn người đều đồng ý giết Mạc Qua, cho nên chúng ta liền liên thủ giết Mạc Qua, danh tiếng lấy được và một số thứ lấy được mọi người dựa theo xuất lực nhiều hay ít để chia đều."
"Trong liên minh, dù ta là minh chủ thi cũng chỉ có quyền lực chỉ huy hành động, không có quyền lợi tự ý phân phối chiến lợi phẩm, nói một cách đơn giản là mọi người cùng nhau kiếm lời, tuyệt đối sẽ không có chuyện buôn bán lỗ vốn."
"Khi ta muốn ra tay ở đất Trung Nguyên, chỉ cần có đầy đủ quyền lợi, ta sẽ có thể được sự ủng hộ của chư vị."
"Nếu Thiên Hạ Thất Bang các ngươi liên hợp lại với nhau, uy thế có thể mang tới đủ để khiến cho những tông môn khác phải kiêng kỵ thậm chí là nhìn thẳng vào, tất cả đều vui vẻ, vậy không tốt sao?"
Lời đề nghị này của Tô Tín chỉ là ý muốn nhất thời của hắn, hắn thấy thực lực do Thiên Hạ Thất Bang liên hợp lại coi như không tệ, thế nên bây giờ mới muốn tiếp tục lưu giữ liên minh này.
Thật ra có không ít liên minh trên giang hồ, trong ký ức của Tô Tín không hề thiếu, đương nhiên mặt trái điển hình lại nhiều nhất, đủ loại chuyện lục đục với nhau, chướng khí mù mịt, cuối cùng khiến cho một liên minh tan rã, án lệ như vậy không ít, nổi danh nhất chính là Ngũ Nhạc Kiếm phái trong Tiếu Ngạo Giang Hồ.
Toàn bộ người bên trong Ngũ Nhạc Kiếm phái đấu đá với nhau, Tả Lãnh Thiền và Nhạc Bất Quần đều là hạng người dã tâm bừng bừng, cứng rắn quậy toàn bộ Ngũ Nhạc Kiếm phái gà chó không yên.
Đương nhiên trong mắt Tô Tín, lý do Ngũ Nhạc Kiếm phái biến thành bộ dáng như vậy là vì vấn đề về chế độ.
Từ lúc mới bắt đầu, Ngũ Nhạc Kiếm phái thành lập vì đối kháng với Nhật Nguyệt Thần giáo, khi sự uy hiếp của Nhật Nguyệt Thần giáo đã biến mất, nội bộ Ngũ Nhạc Kiếm phái tự nhiên sẽ bởi vì đủ loại quyền lợi cùng với dã tâm mà bắt đầu thúc đẩy các loại nội đấu.
Cho nên, lần này Tô Tín ngay từ đầu sẽ không lấy cớ gì mà Kim Trướng Hãn Quốc sẽ xâm lấn lần nữa để thành lập liên minh, hắn chỉ bày ra tất cả quyền lợi.
Bởi vì liên minh có lợi đối với Tô Tín ta, cho nên thành lập liên minh này cũng có lợi cho Thiên Hạ Thất Bang các ngươi, do đó các ngươi sẽ không thể nào từ chối gia nhập vào liên minh.
Tô Tín nhìn những người ở đây, thản nhiên nói:
"Cái gì nên nói ta đều đã nói hết, có muốn gia nhập liên minh này hay không thì vẫn là do chư vị định đoạt, ta không bắt buộc."
Tô Tín lùi lại một bước, bày ra dáng vẻ chính mình không bắt buộc, giống lúc hắn mời mọi người giết Mạc Qua trước đây.
Chương 1825 - Thiên hạ chấn động
Thiên hạ chấn động
Hứa hẹn của Tô Tín hấp dẫn người, giống như hắn nói, mọi người ở đây đều không tìm được lý do từ chối.
Trước đó bọn họ không cần bỏ ra cái gì, mỗi khi cần thì mọi người sẽ hợp tác với nhau, phân chia lợi ích như bây giờ là đủ rồi.
Ngoài ra, ngày thường khi không cần ra tay, liên minh này của bọn họ đối ngoại có thể khiến cho không ít tông môn trở nên kiêng kỵ. Tương tự, Tô Tín làm minh chủ dù không ở Trung Nguyên vẫn kiếm được danh tiếng to lớn.
Đương nhiên những thứ này đều là ẩn tính, sẽ không thể hiện thẳng ra ngoài.
Sau khi lấy được đồ thì mọi người trực tiếp rời đi, Tô Tín cũng mang đầu của Mạc Qua trở về chiến trường.
Chiến đấu lúc này trên cơ bản đã sắp kết thúc, gần một nửa binh lính của Kim Trướng Hãn Quốc bị giết, còn lại bốn mươi phần trăm người đầu hàng, chỉ có gần mười phần trăm người tan tác.
Bàn về tố chất của đám binh lính tinh nhuệ của Kim Trướng Hãn Quốc thì quả thật không ngoa, gần một nửa sĩ tốt bị giết vậy mà còn dám phản kháng, nếu đổi thành Đại Chu, chỉ cần tổn thương hơn ba phần, ước chừng toàn bộ quân trận sẽ tan tác.
Nhưng tạm không bàn về cái khác, bây giờ Đại Chu bọn họ đã thắng, còn về khi nào giải quyết chiến đấu ở phòng tuyến Bắc Cương, đây chỉ là vấn đề thời gian.
Tô Tín đi tới cạnh Bàng Nguyên Đức, lúc này trên mặt Bàng Nguyên Đức còn mang theo vẻ vui mừng, lần này hắn lập được công lao lớn như vậy, chức vị đại tướng quân thứ tư của Đại Chu nhất định sẽ có chỗ cho hắn.
Thấy Tô Tín tới đây, Bàng Nguyên Đức trông thấy thương thế trên người Tô Tín, theo bản năng nói:
"Tô đại nhân, các ngươi thật sự đi giết Mạc Qua sao? Chậc chậc, lần sau chúng ta làm việc thì đừng điên cuồng như vậy, tồn tại cảnh giới Chân Vũ không dễ giết đâu, lần này Mạc Qua đã bị thương nặng các ngươi, còn khiến cho các ngươi chật vật như vậy, nếu đổi thành Mạc Qua thời kỳ đỉnh cao, các ngươi có thể sẽ thảm hơn."
Trước đó Bàng Nguyên Đức đã thấy đám người Trầm Vô Danh trở về mang theo đệ tử của mình rời đi, khi đó Bàng Nguyên Đức liền cho rằng nhóm bọn họ đã thất bại, còn xem sắc mặt vui mừng trên mặt đám người Trầm Vô Danh là may mắn sống sót sau tai nạn.
Nhưng Bàng Nguyên Đức không quen thuộc nhóm người Trầm Vô Danh, cho nên hắn không có hỏi nhiều, đó là lý do hắn theo bản năng cho rằng đám Tô Tín thất bại.
Tô Tín cũng không có tranh cãi, hắn trực tiếp lấy ra cái đầu của Mạc Qua, nói:
"Phía Bàng đại nhân có thể nhanh chóng trực tiếp ra tay, đợi sau khi xử lý xong toàn bộ thì chúng ta có thể trở về Thịnh kinh thành lĩnh thưởng."
Bàng Nguyên Đức và tướng sĩ Đại Chu ở một bên đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn cái đầu người trong tay Tô Tín.
Lục Địa Thần Tiên của cảnh giới Chân Vũ vậy mà thực sự bị bọn họ giết chết!
Tuy đến bây giờ đám người Bàng Nguyên Đức vẫn còn có chút không tin, nhưng đầu của Mạc Qua bày ở đó, bọn họ không tin cũng không được.
Mang theo loại rung động này, đám người Bàng Nguyên Đức trực tiếp mang binh sĩ thủ hạ dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn chiến trường, Tô Tín thì về trước đợi, những binh sĩ Kim Trướng Hãn Quốc bị bắt làm tù binh kia có bị chôn tại chỗ, hoặc bị đưa đến nơi đói rét làm khổ sai, Tô Tín không cần bận tâm những chuyện này.
Đợi ba ngày sau, Bàng Nguyên Đức xử lý mọi thứ thỏa đáng, lúc này mới cùng Tô Tín trực tiếp trở về Thịnh kinh thành.
Ba ngày này nhìn như bình tĩnh, nhưng thực tế trên giang hồ đã hoàn toàn tranh cãi ngất trời.
Tin tức Tô Tín liên thủ Thiên Hạ Thất Bang chém giết cảnh giới Chân Vũ chưa công bố ở Lục Phiến Môn đã bị người của Thiên Hạ Thất Bang cố ý truyền ra ngoài.
Trừ phiên bản của Nhậm Bình Sinh và Địch Kinh Phi hơi đáng tin ra, phiên bản của những người khác cơ hồ đều phóng đại tác dụng của chính mình.
Đương nhiên bọn họ cũng không có ngu ngốc hạ thấp ảnh hưởng của Tô Tín trong trận chiến này, dù sao có thể nói là Tô Tín xuất lực lớn nhất trong việc có thể chém giết Mạc Qua, huống hồ hiện tại Tô Tín còn là minh chủ của liên minh Thiên Hạ Thất Bang bọn họ, lúc này bọn họ đi hạ thấp Tô Tín căn bản chính là hành vi ngu ngốc.
Đương nhiên người giang hồ sẽ không để ý tới loại tình tiết nhỏ này, bọn họ chỉ nhìn kết quả, đó là Thiên Hạ Thất Bang liên thủ với Tô Tín, bảy võ giả cảnh giới Dương Thần cứ như thế giết chết Mạc Qua, một vị tồn tại cảnh giới Chân Vũ, đây quả thực là chuyện chưa từng xảy ra trong nghìn vạn năm qua.
Mặc dù Lục Địa Thần Tiên được xưng là Lục Địa Thần Tiên không chỉ vì sức chiến đấu của bản thân bọn họ, trong mắt của phần lớn võ giả, Chân Vũ và cảnh giới Dương Thần hầu như là hai loại cảnh giới, một cái là tiên, mà cái còn lại là phàm.
Cho dù cảnh giới Dương Thần mạnh đến đâu thì cũng là người, ngoài ra, dù cảnh giới Chân Vũ có yếu như thế nào thì cũng là tiên.
Nhưng chuyện lần này nói cho mọi người biết rằng, dù là tiên thì cũng có thể bị đánh bại, thậm chí còn có thể bị giết chết!
Dùng Dương Thần chém ngược Chân Vũ, sự tình điên cuồng như vậy lại bị đám người Tô Tín làm được, chuyện này hoàn toàn có thể xem như chấn động giang hồ.
Chương 1826 - Thiên hạ chấn động (2)
Thiên hạ chấn động (2)
Thiên Hạ Thất Bang cũng tuyên bố thành lập liên minh bảy bang, minh chủ không phải là thành viên của Thiên Hạ Thất Bang mà là Tô Tín không liên quan gì đến Thiên Hạ Thất Bang, điều này khiến người ta rất nghi hoặc.
Nhưng nghi ngờ thì nghi ngờ, tin tức này kèm theo tin tức chấn động bọn họ đánh chết cường giả cảnh giới Chân Vũ cùng truyền ra, giống như Tô Tín nói, điều này đã khiến cho một số đại phái đứng đầu giang hồ kiêng kỵ bọn họ.
Lấy ra một trong số Thiên Hạ Thất Bang thì không đáng sợ, nhưng uy thế liên hợp với nhau lại rất kinh người.
Khi Tô Tín cùng Bàng Nguyên Đức chạy về Thịnh kinh thành, tin tức này đã bị Lục Phiến Môn hoàn toàn tuyên bố ra, thứ hạng trên Địa bảng liên tục thay đổi, miễn là bảy người tham gia đánh trận chiến đó thì toàn bộ đều tăng một hạng trên Địa bảng.
Chiến tích đánh chết cảnh giới Chân Vũ cực kỳ kinh người, nhưng chi tiết đánh trận quá mức mơ hồ, Thiên Hạ Thất Bang gần như là một nhà giống nhau, nhưng Tô Tín đã truyền phiên bản của mình cho mật thám tập sự đến đây hỏi thăm, Lục Phiến Môn không tiện xếp riêng một mình Tô Tín, đơn giản cứ dựa theo chiến tích của tất cả mọi người để tính, toàn bộ thăng cấp một hạng.
Đương nhiên, nếu Tô Tín dựa vào chính mình có thể đánh chết Mạc Qua thì ước chừng hắn có thể nhảy lên hạng hai Địa bảng, trình độ sánh vai với Mạnh Kinh Tiên.
Hơn nữa trong mấy ngày nay, việc này cũng đã sớm truyền tới Kim Trướng Hãn Quốc, hiện giờ toàn bộ người trong Kim Trướng Hãn Quốc đều lộ ra vẻ mặt xám tro.
Sĩ tốt được gửi đến từ Đông Tấn toàn quân bị diệt, càng nghiêm trọng hơn là Mạc Qua đã bị giết, đây tuyệt đối là một đòn trí mạng tổn thương nguyên khí nặng đối với Kim Trướng Hãn Quốc bọn họ.
Bọn họ căn bản thể đánh trong loại tình huống này, họ không công phá được phòng tuyến Bắc Cương, toàn quân bọn họ bị diệt ở phía nam Trung Nguyên, nếu bọn họ còn tiếp tục chậm trễ nữa thì muốn đi cũng là điều xa vời.
Lúc này trong đại trướng chủ soái của Kim Trướng Hãn Quốc, nhóm cường giả cảnh giới Chân Vũ Xích Liệt Cách giao thủ với Đại Chu đều đã lui trở về, giờ đánh tiếp nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng vào lúc này, giáo chủ của Bái Hỏa Giáo ở một bên bỗng nhiên nói:
"Ta nói này chư vị, nếu không đánh lại Đại Chu thì nhanh lui binh đi kìa, còn thứ đã đáp ứng bản tôn nữa, các ngươi cũng nên thanh toán chứ nhỉ?"
Giáo chủ Bái Hỏa Giáo 'Đại Quang Minh Thần Tôn' Phạn La Già chính là cường giả cảnh giới Chân Vũ duy nhất của Tây Vực, hắn có tướng mạo điển hình của võ giả Tây Vực, mặc một bộ trường bào màu đỏ vàng, trên đầu trùm mũ, che đi nửa khuôn mặt trên của hắn, thỉnh thoảng có thể thấy tinh mang ẩn hiện trong mắt hắn.
Người của Kim Trướng Hãn Quốc ở đây nghe được lời của Phạn La Già thì thoáng chốc cau mày, bọn họ cảm giác được sự châm chọc trong lời nói này.
Trong số các cường giả cảnh giới Chân Vũ trên giang hồ, Phạn La Già là người có nhân duyên kém nhất.
Đây không phải vì đối phương là võ giả xuất thân từ Tây Vực, mà là vì Phạn La Già làm người âm trầm, hơn nữa nổi danh hay trở mặt.
Nếu lần này Kim Trướng Hãn Quốc có thể tìm được người khác, bọn họ tuyệt đối sẽ không tìm Phạn La Già này ra tay.
Hiện tại vừa nghe lời này của Phạn La Già, sắc mặt của Ngạc Nhĩ Đa thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi, nhưng hắn không nói gì thêm, chỉ thản nhiên nói:
"Thứ nên đưa ngươi ta tất nhiên sẽ đưa, ngươi có thể đi, đến lúc đó ta sẽ cho người đưa đồ đến Bái Hỏa Giáo."
Phạn La Già cười to nói:
"Vậy thì tốt, ta sẽ không quấy rầy chư vị nữa."
Nói xong, Phạn La Già trực tiếp xoay người bước đi.
Hắn không sợ người bên Kim Trướng Hãn Quốc sẽ lật lọng, dù sao danh dự của cường giả cảnh giới Chân Vũ vẫn khá đáng tin.
Huống chi nói cách khác, dù Kim Trướng Hãn Quốc có quỵt nợ thì cũng không cần khẩn trương, hiện tại trong quá trình Kim Trướng Hãn Quốc tấn công Đại Chu có thể nói là đại thương nguyên khí, nếu Kim Trướng Hãn Quốc dám cho hắn leo cây, Phạn La Già có thể không ngại bỏ đá xuống giếng, cho Kim Trướng Hãn Quốc thêm một chút phiền phức.
Đến khi Phạn La Già rời đi, Ngạc Nhĩ Đa mới nói với Xích Liệt Cách:
"Quốc sư, rút quân đi, lần này Kim Trướng Hãn Quốc ta đã thất bại."
Xích Liệt Cách gật đầu, việc đã đến nước này, bọn họ cũng chỉ có thể làm như thế.
Nhưng Kim Trướng Hãn Quốc bọn họ vẫn có chút ức chế vì thất bại lần này, kế hoạch của bọn họ không có vấn đề, nhưng từ lúc mới bắt đầu thì khí vận đã không đứng về phía Kim Trướng Hãn Quốc.
Vốn bọn họ thấy Mật tông chủ động rút khỏi Trung Nguyên thì đã xác định Mật tông sẽ không ra tay, ai biết được bên Đại Chu vậy mà mời được Tác Nam Triệt ra tay.
Còn Đông Tấn nữa, Kim Trướng Hãn Quốc quả quyết cho rằng Đông Tấn sẽ không kịp chờ đợi mà liên hợp với bọn họ tiến công Trung Nguyên, nhưng không nghĩ tới bên Đông Tấn lại rất gian xảo, trừ cường giả cảnh giới Chân Vũ Vũ Thành Vương Triệu Sầm Giang ra tay một lần, Đông Tấn căn bản không có dùng bao nhiêu sức mạnh.
Có thể nói nếu lần này Đại Chu thua, Đông Tấn sẽ có thể dựa thế làm chủ Trung Nguyên, ít nhất có thể đoạt được một phần ranh giới.
Chương 1827 - Phong thưởng
Phong thưởng
Nếu Kim Trướng Hãn Quốc thua, Đại Chu khẳng định sẽ có tổn thất, nhưng Đông Tấn bọn họ không hề bị tổn hại gì, tất nhiên vẫn có thể tiếp tục ngăn cản áp lực từ Đại Chu.
Cho nên, dù Đông Tấn tính toán như thế nào thì cuối cùng đều không lỗ lã.
Một loạt chuyện này dẫn đến kế hoạch cuối cùng thất bại trong gang tấc, đương nhiên lần này Kim Trướng Hãn Quốc bị tổn thất nghiêm trọng nhất không phải là những binh lính kia, mà là Mạc Qua đã thăng cấp đến cảnh giới Chân Vũ chết ở Trung Nguyên, chết trong tay một đám võ giả cảnh giới Dương Thần!
Dù toàn bộ mười vạn đại quân bị người của Đại Chu giết ở Trung Nguyên thì người của Kim Trướng Hãn Quốc cũng sẽ không để ý tới, mười vạn đại quân tinh nhuệ đúng thật là không ít, nhưng bọn họ tốn mấy chục năm, thậm chí bỏ ra trăm năm cũng có thể bồi dưỡng ra được.
Nhưng cảnh giới Chân Vũ như Mạc Qua đang tuổi tráng niên, vẫn có thể che chở Kim Trướng Hãn Quốc ba, bốn trăm năm lại bỏ mình, bọn họ phải tốn bao nhiêu năm mới có thể bồi dưỡng ra?
Lần này có thể nói Kim Trướng Hãn Quốc hoàn toàn bị tổn thương nguyên khí.
Kim Trướng Hãn Quốc đã có ý định rút lui, đợi khi đám người Tô Tín và Bàng Nguyên Đức chạy về Đại Chu, chiến sự bên Bắc Cương trên cơ bản đã sắp kết thúc.
Hiện tại hai bên về cơ bản đã không có chiến đấu quy mô lớn, nếu có thì cũng chỉ là một chút xung đột quy mô nhỏ.
Tô Tín và Bàng Nguyên Đức vừa tới Thịnh kinh thành, bên Thịnh kinh thành lập tức bắt đầu cử hành nghi thức nghênh tiếp Tô Tín và Bàng Nguyên Đức vào thành.
Lần này chói mắt nhất trong cuộc chiến giữa Đại Chu và Kim Trướng Hãn Quốc không phải đám cường giả cảnh giới Chân Vũ Thiết Ngạo chiến đấu ở Bắc Cương, mà là hai người Tô Tín và Bàng Nguyên Đức đã mở ra cục diện ở đất Trung Nguyên.
Bàng Nguyên Đức chỉ là phụ, phát triển của hắn chỉ có thể nói là bình thường, khiến người ta không tìm ra được khuyết điểm, nhưng Tô Tín thì rất kinh diễm.
Hắn không chỉ thành công liên hiệp Thiên Hạ Thất Bang, khiến cho sức mạnh của Đại Chu tăng vọt mảng lớn ở đất Trung Nguyên, càng là cường giả liên thủ Thiên Hạ Thất Bang chém chết Mạc Qua cảnh giới Chân Vũ, hành động này đủ để cho Kim Trướng Hãn Quốc đại thương nguyên khí, về sau còn có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao như bây giờ hay không thì chưa thể xác định được.
Cho nên, nghi thức hoan nghênh lần này là lấy Tô Tín làm chủ, Bàng Nguyên Đức cũng không có ghen tỵ cái gì.
Dù sao công tích của Tô Tín bày ra đó, mà hắn cũng lấy được không ít công lao, ít nhất lần này đủ để hắn dựa vào phần công lao này ngồi vững chức đại tướng quân thứ tư của Đại Chu.
Sau khi Tô Tín vào thành, một số võ giả trong Thịnh kinh thành trên cơ bản đều tập trung nhìn vào Tô Tín, Bàng Nguyên Đức bên cạnh hắn trực tiếp bị bỏ qua.
Dù sao vị trước mắt này chính là tồn tại chém giết Lục Địa Thần Tiên cảnh giới Chân Vũ, giết chết người trong truyền thuyết, vậy chẳng phải người trước mắt cũng giống như một truyền thuyết sao?
Tuy nguyên nhân quan trọng nhất giúp Tô Tín có thể chém giết Mạc Qua là vì Mạc Qua bị trọng thương, một nguyên nhân khác là bởi vì có sự liên thủ của Thiên Hạ Thất Bang, bọn họ giúp đỡ chia sẻ không ít hỏa lực, nhưng những người khác mặc kệ cái này, họ chỉ quan tâm chuyện Tô Tín chém giết Mạc Qua.
Giống như Thiên Hạ Thất Bang, người của mỗi bang phái đều cho rằng bang chủ nhà mình là người góp sức nhiều nhất chỉ sau Tô Tín, Tô Tín là người của Đại Chu, đám võ giả Thịnh kinh thành này cũng cho rằng trong chuyện chém giết Mạc Qua lần này, Tô Tín trên căn bản là ngăn cơn sóng dữ, còn về những người khác của Thiên Hạ Thất Bang, cơ bản chỉ là người qua đường.
Lục Phiến Môn biết rõ chân tướng của chuyện này nhưng không có đứng ra phân xử, ngược lại đang âm thầm trợ giúp.
Tô Tín là võ giả xuất thân từ Đại Chu, cũng xuất thân từ Lục Phiến Môn, uy thế của hắn trên giang hồ càng lớn, dù đối với bên nào cũng đều có chỗ tốt cực lớn.
Sau khi vào thành, Tô Tín và Bàng Nguyên Đức không kịp nghỉ ngơi đã trực tiếp bị gọi vào trong hoàng cung.
Bên trong Nghị Sự Điện của hoàng cung vào lúc này, người của Lục Phiến Môn, người của quân đội, người của Hoàng Thất Cung Phụng Đường, người của hoàng tộc họ Cơ toàn bộ đều ở đây, người yếu nhất cũng có thực lực cảnh giới Dung Thần.
Thấy Tô Tín và Bàng Nguyên Đức tiến vào, Cơ Huyền Viễn lập tức cười to nói:
"Nhị vị công thần cuối cùng đã trở về, lúc này Kim Trướng Hãn Quốc đã quyết định lui binh, chờ tới tối hôm nay ta sẽ an bài bữa tiệc ăn mừng cho chư vị đón gió tẩy trần."
Tô Tín và Bàng Nguyên Đức vội chắp tay khiêm tốn vài câu.
Cơ Huyền Viễn nhìn Tô Tín nói:
"Tô đại nhân, đầu của Mạc Qua đâu? Không ngờ lần này Kim Trướng Hãn Quốc dám can đảm xâm chiếm Trung Nguyên ta, kết quả chết một cảnh giới Chân Vũ, cũng đã tới lúc giáo huấn bọn chúng một chút."
"Vừa lúc có đầu của Mạc Qua ở đây, ta định chuẩn bị hiến tế cho tông miếu, coi như ra oai phủ đầu Kim Trướng Hãn Quốc."
Đường đường là đầu của cảnh giới Chân Vũ mà bị coi như vật hiến tế cho liệt tổ liệt tông được thờ trong tông miếu của Đại Chu, loại hành vi này tuyệt đối có thể gọi là vũ nhục.
Chương 1828 - Phong thưởng (2)
Phong thưởng (2)
Nhưng không sao, dù gì Đại Chu cũng sớm đã không chết không ngừng với Kim Trướng Hãn Quốc, nếu lần này Kim Trướng Hãn Quốc thắng, bọn họ tuyệt đối sẽ còn làm chuyện quá đáng hơn Đại Chu.
Cho nên Tô Tín trực tiếp lấy cái đầu của Mạc Qua ra giao cho Cơ Huyền Viễn.
Lần này mọi người vào cung thật ra còn liên quan đến một việc, đó là phong thưởng.
Đại Chu lần này vạn chúng một lòng, cuối cùng ngăn cản và đẩy lùi Kim Trướng Hãn Quốc, tất nhiên phải phong thưởng cho võ giả đã lập được công lao, hơn nữa cần chu toàn mọi mặt từ trên xuống dưới mới được.
Lần này bốn băng nhóm vũ lực đều đã tham chiến, một số võ giả cảnh giới Dung Thần được phong thưởng chỉ cần bẩm báo cho đám người Thiết Chiến, Lâm Tông Việt là được, tự nhiên sẽ do bọn họ quyết định.
Phong thưởng cho võ giả trên cảnh giới Dung Thần thì cần mọi người cùng nhau thương lượng, cuối cùng còn phải được hoàng đế Cơ Ngôn Thành hiện tại đồng ý mới được.
Mấy thứ như ban cho là một đợt thịnh hội, mọi người ở đây đều có chút động tâm, đặc biệt là Bàng Nguyên Đức, chức vị đại tướng quân thứ tư này sẽ là của hắn.
Tuy trong lòng Bàng Nguyên Đức kích động, nhưng lúc này hắn không có nói nhiều, loại địa vị như hắn và Tô Tín chắc chắn phải tới sau cùng mới có thể được phong thưởng.
Quả nhiên, sau khi những người khác được phong thưởng xong, Lâm Tông Việt đầu tiên mở miệng nói:
"Lúc này Đại Chu ta có ba vị đại tướng quân, ta phụ trách trấn thủ Thịnh kinh thành, Tiết đại tướng quân phải bế quan tiềm tu, Hạng Sở Cuồng thì phụ trách trấn thủ biên giới Đông Tấn."
"Sự xâm lấn lần này của Kim Trướng Hãn Quốc cũng cảnh cáo chúng ta, dù Kim Trướng Hãn Quốc mất thì vẫn không quên nước ta, cho nên Đại Chu ta nhất định phải đề phòng nghiêm ngặt biên giới Bắc Cương."
"Ta đề nghị phong Bàng Nguyên Đức làm Thần Sách đại tướng quân, đóng giữ ở biên giới Bắc Cương, phòng ngừa Kim Trướng Hãn Quốc."
Thiết Chiến, Cơ Huyền Viễn còn có mấy người Hoàng Thất Cung Phụng Đường đều gật đầu.
Chỉ cần bên quân đội đồng ý chuyện này thì trên cơ bản sẽ không ai phản đối, Lục Phiến Môn có quan hệ không tệ với quân đội, hoàng thất cũng đã thấy thực lực và năng lực của Bàng Nguyên Đức, phong hắn làm đại tướng quân cũng không quá đáng.
Tuy Triệu Vũ Niên bên Hoàng Thất Cung Phụng Đường không quản lý sự vụ, nhưng có vài người Hoàng Thất Cung Phụng đều đóng giữ ở biên giới khác của Đại Chu, ngày thường rất ít tới Thịnh kinh thành, bọn họ cũng rất ít nhúng tay vào quyền hạn và công việc của Đại Chu, cho nên họ đương nhiên sẽ không phản đối.
Cứ như thế, Bàng Nguyên Đức thuận lợi được phong làm đại tướng quân thứ tư của Đại Chu, Thần Sách đại tướng quân.
Sau khi gia phong cho Bàng Nguyên Đức xong, thật ra khiến người ta hóc búa nhất chính là Tô Tín.
Lần này Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn, công lao của Tô Tín có thể nói là lớn nhất.
Từ việc mời ra Tác Nam Triệt, cho đến liên hợp Thiên Hạ Thất Bang ra tay, rồi đến cuối cùng chém giết Mạc Qua, có thể nói nếu không có Tô Tín, chiến cuộc lúc này của Trung Nguyên sẽ không kết thúc nhanh như thế, cho nên phải phong thưởng cho Tô Tín lớn hơn Bàng Nguyên Đức.
Nhưng vấn đề cũng xuất hiện ở điểm này.
Tô Tín không giống với Bàng Nguyên Đức, Bàng Nguyên Đức chỉ là đại tổng quản Trấn Bắc quân, hắn vẫn còn có thể được phong lên vị trí cao hơn.
Giống như hiện giờ, mặc dù Bàng Nguyên Đức đã thành Thần Sách đại tướng quân, nhưng hắn cũng chỉ là vị tướng đứng cuối trong bốn vị đại tướng quân của Đại Chu, nếu hắn lập được càng nhiều công lao hơn, tuy có thể không được thăng chức lần nữa, nhưng sẽ được càng nhiều quyền lực và phạm vi quản lý, mà không phải như bây giờ, cho dù đạt được chức vị đại tướng quân nhưng vẫn phải cố thủ ở Bắc Cương.
Nhưng đến phiên Tô Tín thì có chút khó khăn, bởi vì địa vị của Tô Tín hơn xa Bàng Nguyên Đức.
Tô Tín bây giờ còn treo vị trí trong Tứ Đại Thần Bổ của Lục Phiến Môn, nhưng hắn bắt đầu từ số không ở Tây Bắc, thành lập ám vệ, bản thân còn là Tiết Độ Sứ Tây Bắc Đạo, có thể nói là có quyền lực tương đối lớn ở Tây Bắc Đạo, về việc phong thưởng, còn có thể phong thưởng cho Tô Tín cái gì đây? Chẳng lẽ cho hắn một mảnh khu vực khác sao?
Mặc dù Đại Chu còn có một số địa vực tuy mặt ngoài thần phục với Đại Chu, nhưng thực tế không nghe theo quản giáo, bọn họ ngược lại có thể cho Tô Tín những địa vực, khiến cho hắn đi giải quyết, nhưng nếu như vậy thì thế lực dưới quyền Tô Tín sẽ lớn hơn vài phần, thậm chí có xu hướng quốc trong quốc, đây là điều Hoàng Thất Đại Chu tuyệt đối không thể tha thứ, thế nên Cơ Huyền Viễn trong khoảng thời gian ngắn không biết phải thưởng cho Tô Tín cái gì, phần thưởng đang được chuẩn bị cho Tô Tín cũng bị kẹt lại.
Nhưng vào lúc này, một võ giả cảnh giới Dương Thần xuất thân Hoàng Thất Cung Phụng Đường bỗng nhiên nói:
"Vương gia khoan vội, Tô đại nhân quả thật lập được công lao hiển hách, nhưng có thể mời Tô đại nhân giải thích một chút về việc Hàn Giang Ly của Hoàng Thất Cung Phụng Đường ta chết như thế nào không?"
Tô Tín híp mắt nhìn người này, tướng mạo người này chính trực, mặc quần áo trắng, khuôn mặt nghiêm túc, vừa nhìn là biết loại người tính cách bá khí ngoan cố.
Chương 1829 - Nhằm vào
Nhằm vào
Người này là Cung Phụng cảnh giới Dương Thần trong Hoàng Thất Cung Phụng Đường, 'Cửu Tiêu Kinh Lôi' Công Tôn Độ, vẫn luôn trấn thủ ở Tây Vực.
Người này cũng là Cung Phụng kinh nghiệm lâu năm của Đại Chu, nhưng danh tiếng trong giang hồ không lớn bằng Hàn Giang Ly, dù sao ngày xưa Hàn Giang Ly có tiếng là thích tìm đường chết trên giang hồ.
Tô Tín chưa từng giao tiếp với hắn, chỉ nghe qua tên của hắn, thậm chí đây là lần đầu tiên hai bên gặp mặt, hắn bỗng nhiên đưa ra nguyên nhân cái chết của Hàn Giang Ly, điều này khiến Tô Tín lập tức híp mắt lại, ánh mắt bí hiểm nhìn hắn.
Giang hồ rất thực tế, triều đình cũng rất thực tế.
Khi Hàn Giang Ly còn sống, hắn là Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu, mà còn là loại cao cấp nhất, tuy quyền lực không so được với Tô Tín, nhưng địa vị hoàn toàn có thể sánh vai với Tô Tín.
Nhưng vấn đề là bây giờ Hàn Giang Ly đã chết, bên ngoài truyền tin hắn bị Kim Trướng Hãn Quốc mai phục giết chết, trong loại quốc chiến này, ngay cả tồn tại cảnh giới Chân Vũ đều bỏ mình, cảnh giới Dương Thần đáng là gì?
Cho nên chuyện này ngay từ đầu đã không có ai bàn, cũng không có ai quan tâm.
Nếu Hàn Giang Ly có con nối dòng hoặc là đệ tử thì tốt rồi, Đại Chu có thể sẽ vì thể hiện triều đình đối đãi rộng lượng với người mình mà đối xử tốt với con nối dòng hoặc đệ tử của Hàn Giang Ly, thế nhưng Hàn Giang Ly không có hai cái này, cho nên bây giờ hắn hầu như đã bị người quên lãng, hiện tại Công Tôn Độ bỗng nhiên gợi lên là có ý gì? Hơn nữa nghe giọng điệu của hắn thì rõ ràng là đang nhắm vào Tô Tín.
Quan trọng nhất chính là bản thân Tô Tín cũng không hiểu rõ vì sao Công Tôn Độ này nhắm vào mình.
Tính cách xấu xa của Hàn Giang Ly rất nổi danh, hắn vốn không có bạn thân gì ở nội bộ Đại Chu.
Hơn nữa Công Tôn Độ là Hoàng Thất Cung Phụng phụ trách trấn thủ Tây Vực, Hàn Giang Ly thì là Hoàng Thất Cung Phụng phụ trách trấn thủ Bắc Cương, hai người bọn họ một tây một bắc, mấy năm không gặp mặt là đều có thể, hai bên không có tiếp xúc gì, Công Tôn Độ nhắm vào mình là có ý gì? Tô Tín có chút khó hiểu.
Câu hỏi của Công Tôn Độ khiến mọi người ở đây lập tức nhìn về phía Tô Tín.
Đám người Cơ Huyền Viễn biết rõ nội tình đều ánh mắt lấp lóe, bọn họ biết ân oán trước đây giữa Tô Tín và Hàn Giang Ly.
Thậm chí Cơ Huyền Viễn biết quá rõ tính cách của Tô Tín nên đã cố ý khiến cho Bàng Nguyên Đức đi theo Tô Tín và Hàn Giang Ly hành động chung, là vì sợ Tô Tín dưới cơn nóng giận giết Hàn Giang Ly.
Về sau biết được Tô Tín dọc đường đi rất kiềm chế, Cơ Huyền Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tuy ai cũng biết Tô Tín nổi danh điên cuồng, nhưng dù sao hắn không thật sự là người điên, vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng.
Sau đó Hàn Giang Ly bị giết, nhưng là do Kim Trướng Hãn Quốc ra tay, không liên quan gì đến Tô Tín.
Đám người Cơ Huyền Viễn hoàn toàn không có ý nghĩ Tô Tín cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc, bởi vì chuyện này căn bản là điều không thể nào.
Cho dù Tô Tín có hám lợi đen lòng, ngu si đi nữa thì hắn sẽ không bỏ rơi những cơ nghiệp hiện tại để đi cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc.
Hơn nữa nói cách khác, nếu Tô Tín thật sự cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc, ngày hôm nay hắn còn có thể xách đầu của Mạc Qua đến nơi này sao?
Cho nên, đám người Cơ Huyền Viễn không có tra cứu chuyện về cái chết của Hàn Giang Ly, huống hồ khi đó chiến tranh sắp bắt đầu, mấy người Cơ Huyền Viễn không có thời gian đi điều tra loại chuyện như vậy, nhưng bây giờ nghe Công Tôn Độ nói thế, chẳng lẽ Tô Tín có dính líu đến chuyện này?
Tô Tín nhìn Công Tôn Độ, thản nhiên nói:
"Ngươi kêu ta giải thích cái gì? Hàn Giang Ly bị giết bởi Kim Trướng Hãn Quốc, lẽ nào ngươi kêu ta vào lúc đó buông tha thành lập liên minh đi đối phó với Kim Trướng Hãn Quốc, sau đó thăm dò nguyên nhân cái chết của Hàn Giang Ly rồi đi trả thù sao? Đúng là vô lý!"
Công Tôn Độ cười cười nói:
"Ta không hề nói như vậy, nhưng dù sao Hàn Giang Ly là Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu, đại tông sư võ đạo cảnh giới Dương Thần, phải có lý do về cái chết của hắn chứ?"
"Ban đầu, võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc ở Trung Nguyên chỉ có bảy người, trước khi khai chiến, một trong số đó đã bị Địch Kinh Phi chém chết, còn lại sáu người, nhưng khi Hàn Giang Ly chết thì những người này không có hành động gì, vậy rốt cuộc Hàn Giang Ly do ai giết?"
Tô Tín cười lạnh nói:
"Thông tin Công Tôn Cung Phụng đưa ra thật đầy đủ, biết luôn cả hướng đi của võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc."
Thứ trong tay Công Tôn Độ không hiếm hoi, cho dù Kim Trướng Hãn Quốc tiến công Trung Nguyên bọn họ thì cũng không có hệ thống tình báo, mật thám tập sự của Lục Phiến Môn muốn điều tra rõ hành tung của bọn họ là chuyện rất đơn giản.
Nhưng khiến Tô Tín kinh ngạc là, Công Tôn Độ rốt cuộc làm sao lấy được những tin tình báo này từ chỗ Lục Phiến Môn?
Tô Tín lén nhìn Thiết Chiến, lúc này Thiết Chiến cũng cau mày, sắc mặt hơi âm trầm.
Hiển nhiên Thiết Chiến cũng không biết chuyện này, trong Lục Phiến Môn có người đưa tình báo của hắn cho Công Tôn Độ, mục đích là nhằm vào Tô Tín!
Chương 1830 - Nhằm vào (2)
Nhằm vào (2)
Nhưng tiếc rằng căn bản không tra được loại chuyện này, bởi vì những tin tình báo này không phải là tình báo bí mật gì, ngay cả một số mật thám tập sự cấp thấp nhất cũng có nó.
Huống chi, dù Tô Tín là Tứ Đại Thần Bổ của Lục Phiến Môn, nhưng hắn đắc tội không ít người, trong Lục Phiến Môn không chỉ có một, hai có thù với hắn, thứ này căn bản không thể nào truy tra được.
Công Tôn Độ nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:
"Tô đại nhân, ngươi không cần để ý tư liệu này ở đâu ra, bây giờ ngươi có thể giải thích vấn đề này cho chúng ta được không?"
"Giải thích? Ngươi muốn ta giải thích cái gì?"
Tô Tín cười lạnh nói:
"Ta không có quan hệ gì với Hàn Giang Ly, chẳng lẽ còn muốn ta ngày đêm đều ở bên cạnh bảo hộ hắn? Hàn Giang Ly gặp chuyện không may thì ngươi bắt ta phải giải thích, đây là kiểu đạo lý quái quỷ gì thế?"
Tuy Tô Tín nói như vậy, nhưng những người biết rõ ân oán giữa Tô Tín và Hàn Giang Ly thì ánh mắt hơi thay đổi.
Ngươi mới vừa kết thù với Hàn Giang Ly, kết quả Hàn Giang Ly chết không rõ ràng, tuy trên danh nghĩa hắn bị người của Kim Trướng Hãn Quốc giết, nhưng không ai chứng kiến, hơn nữa bây giờ còn có chứng cứ chứng minh khi Hàn Giang Ly chết thì võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc không hề ra tay, chuyện này đáng giá cân nhắc một phen.
Quan trọng nhất chính là, dù võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc có ra tay, nếu không có trên ba người thì tuyệt đối không có khả năng giết được Hàn Giang Ly.
Đừng nhìn Hàn Giang Ly thói quen tìm đường chết, nhưng chính vì vậy, trước không nói đến sức chiến đấu, có bản lĩnh giữ mạng không tầm thường, bình thường một chọi một ngươi có thể đánh bại hắn, nhưng tuyệt đối không giết được hắn.
Mà vào lúc đó, trừ hơn ba võ giả cảnh giới Dương Thần của Thần Kim Trướng Hãn Quốc liên thủ có năng lực giết Hàn Giang Ly, thì chỉ còn một mình Tô Tín.
Dù sao hắn có thể giết cả Mạc Qua, một Hàn Giang Ly ở trước mặt hắn không đáng là gì.
Công Tôn Độ bí hiểm cười hai tiếng, nói:
"Việc này ta cũng chỉ là từ chối mà thôi, Tô đại nhân không cần kích động, chuyện này cuối cùng nhất định phải có một câu trả lời, nhưng tạm thời không có chứng cứ, vậy trước tiên cứ như vậy đi."
Tuy ngoài miệng Công Tôn Độ nói cứ như vậy đi, nhưng ai cũng biết, tội sát hại đồng liêu cứ như thế chụp lên đầu Tô Tín.
Tuy Công Tôn Độ không có chứng cứ Hàn Giang Ly do Tô Tín giết, nhưng tương tự, Tô Tín cũng không có chứng cứ người không phải do mình giết.
Dù sao trong tình huống lúc ấy, người có động cơ, có năng lực giết Hàn Giang Ly chỉ có một mình Tô Tín.
Mọi người đều nhìn về phía Cơ Huyền Viễn, lúc này còn muốn phong thưởng cho Tô Tín hay không?
Dù sao Hàn Giang Ly cũng là võ giả cảnh giới Dương Thần, bình thường mà nói hắn chết rồi thì thôi, nhưng chuyện bây giờ đã bị Công Tôn Độ gợi lên, Tô Tín có hiềm nghi rất lớn, nếu lúc này còn phong thưởng cho Tô Tín, liệu có khiến người ta nghĩ rằng triều đình thiên vị Tô Tín, xử sự bất công không?
Cho nên Cơ Huyền Viễn ho khan một tiếng nói:
"Được rồi, tạm thời buông chuyện này xuống, việc phong thưởng cứ để sau, triều đình tự nhiên sẽ phái người đến điều tra sự tình của Hàn Giang Ly, nhưng ta tin tưởng Tô đại nhân tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này."
Cơ Huyền Viễn làm ra lựa chọn rất đơn giản, đó là đánh mỗi bên năm mươi cái, chuyện gì đều tạm thời buông xuống.
Lúc đầu hắn phát sầu về phần thưởng của Tô Tín, quá nặng không tốt, quá nhẹ cũng không tiện, hiện tại vừa lúc, trực tiếp lùi lại về sau, đương nhiên không biết khi nào sẽ tới ngày đó.
Về phần hắn nói muốn điều tra sự tình của Hàn Giang Ly, đó cũng chỉ là cho có lệ mà thôi.
Hàn Giang Ly đã chết lâu như vậy, thi thể đã được xử lý, hơn nữa võ giả cảnh giới Dương Thần của Kim Trướng Hãn Quốc trước đó hoặc trốn hoặc chết, tra làm sao đây? Chuyện này cứ như vậy chấm dứt thôi.
Công Tôn Độ ở một bên trầm giọng nói:
"Vương gia nói đúng, vậy cứ làm theo lời của Vương gia."
Tô Tín mắt lạnh nhìn cảnh tượng này, trong lòng cười nhạt không thôi.
Hiện tại hắn mới xem như là thấy rõ ý đồ của Công Tôn Độ này, thì ra đối phương chỉ muốn phá rối mình phong thưởng.
Tuy Hàn Giang Ly đúng là do Tô Tín giết, nhưng Tô Tín tự nhận mình không để lại bất kỳ dấu vết gì, đối phương có thể hoài nghi, nhưng không thể tìm được chứng cứ.
Nhưng có một số việc không cần chứng cứ, giống như hiện tại.
Đối phương chỉ cần nói ra hoài nghi và suy nghĩ của mình, thế là có thể phá rối lần phong thưởng này của Tô Tín.
Đương nhiên điều quan trọng nhất chính là thái độ của Cơ Huyền Viễn.
Lần này Công Tôn Độ bỗng nhiên đứng ra nhắm vào mình, hẳn là Cơ Huyền Viễn không biết chuyện này, nhưng hắn không có đứng ra phản đối, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền gạt bỏ phần thưởng của mình, thái độ của Cơ Huyền Viễn, hoặc nên nói là của hoàng tộc họ Cơ đã rõ ràng.
Tô Tín biết, e là hoàng tộc họ Cơ hơi kiêng kỵ mình.
Đại Chu có thể cường thịnh hơn Đại Tấn trước kia, điều quan trọng nhất trong đó là sự cân bằng.
Quyền lực của hoàng đế có hạn, quyền lực của bốn băng nhóm vũ lực cũng có hạn, chính vì vậy mới có thể cân bằng lẫn nhau.
Chương 1831 - Nhằm vào (3)
Nhằm vào (3)
Nhưng lúc này Tô Tín như lực lượng mới xuất hiện, lực lượng bây giờ của hắn có xu hướng sắp phá vỡ những cân bằng này.
Tốc độ phát triển của Tô Tín hơi vượt quá dự liệu của đám người Cơ Huyền Viễn, hơn nữa hắn có quan hệ không tệ với Lục Phiến Môn và quân đội, nếu Tô Tín cứ tiếp tục dựa thế, hắn thậm chí có thể mượn gần một nửa sức mạnh của Đại Chu.
Đương nhiên đây chỉ là phụ, điều quan trọng nhất là tính độc lập của Tô Tín quá mạnh.
Quân đội vũ lực có đông người nhất và thế lực Lục Phiến Môn đều mạnh hơn Tô Tín, nhưng vấn đề là ám vệ dưới tay hắn chỉ nhận chính hắn chứ không nhận triều đình, bao gồm toàn bộ Tây Bắc quân cũng chỉ nghe theo Tô Tín như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Có thể nói, nếu hiện tại Tô Tín có nắm chắc khiến thánh địa võ học Đại Tuyết Sơn ở Tây Bắc đứng về phía hắn, Tô Tín thậm chí có tư cách tự lập, loại uy thế này cũng khiến cho hoàng tộc họ Cơ không thể không kiêng kỵ.
Bọn họ không quên Đại Tấn trước đây mất như thế nào, điều quan trọng nhất trong đó là lực lượng của quân đội quá mạnh, đưa tới hoàng thất kiêng kỵ, cuối cùng tùy tiện hạ sát thủ, dẫn đến Đại Tấn tự tiêu hao, sau cùng vong quốc.
Đại Chu tuyệt đối không cho phép loại chuyện như vậy xảy ra, cho nên thái độ của Cơ Huyền Viễn đối với Tô Tín cũng đang lặng lẽ xảy ra chút thay đổi, thậm chí kể cả chính Cơ Huyền Viễn cũng không phát hiện những thay đổi này.
Khi Tô Tín ở cảnh giới Hóa Thần và cảnh giới Dung Thần, Cơ Huyền Viễn đã đối đãi với Tô Tín như nhân tài mới xuất hiện của Đại Chu bọn họ, hơn nữa còn là loại đối đãi tốt nhất.
Nên khi đó hắn bồi dưỡng Tô Tín không tiếc trả giá bao nhiêu, lúc ấy Tô Tín chính là nhân vật kiểu mẫu của Đại Chu bọn họ, dùng để chứng minh với người giang hồ rằng, người do Đại Chu bọn họ bồi dưỡng ra tuyệt đối không thua kém gì những người trên giang hồ kia.
Nhưng từ sau khi Tô Tín thăng cấp đến cảnh giới Dương Thần, Cơ Huyền Viễn cảm giác được thực lực của Tô Tín thăng cấp có hơi nhanh, thậm chí nhanh đến trình độ khiến hắn không khống chế được, bắt đầu từ khi đó, bồi dưỡng biến thành đề phòng và kiêng kỵ.
Nhưng hiện tại Tô Tín vẫn là trọng thần một phương của Đại Chu, tuy tính cách hơi điên cuồng, nhưng ít nhất có tác dụng to lớn đối với Đại Chu bọn họ, giống như bây giờ, sự tồn tại của Tô Tín mang lại nhiều lợi cho Đại Chu bọn họ, nhưng tương tự, Đại Chu cũng phải tận lực hạn chế lực lượng của Tô Tín, không thể để hắn tiếp tục phát triển.
Trong sân lúc này, Cơ Huyền Viễn cho rằng việc đã chấm dứt, hắn ho khan một tiếng, nói:
"Đã như vậy, chư vị giải tán trước đi, chúng ta sẽ gặp nhau trong bữa tiệc tối hôm nay."
Lúc mọi người ở đây chuẩn bị rời đi, Tô Tín bỗng nhiên đứng ra nói:
"Khoan đã! Vương gia, việc vẫn chưa nói rõ ràng thì không thể đi như vậy được, tội danh tàn sát đồng liêu chụp lên đầu ta, ta không gánh nổi."
Tô Tín bỗng nhiên mở miệng khiến cho người ở đây đều sửng sốt.
Đặc biệt là Cơ Huyền Viễn, hắn cau mày nhìn Tô Tín.
Theo quan điểm của Cơ Huyền Viễn, hắn làm như vậy đã là một bước thỏa hiệp lẫn nhau, kết quả Tô Tín vẫn muốn ở đây tiếp tục chủ đề này, như vậy hơi không biết điều.
Tô Tín trong lòng cười lạnh, hắn có thể đoán được tâm tư của Cơ Huyền Viễn, cái gọi là biết đại cục thật ra vẫn là muốn cho chính mình nhường một bước.
Trước đây, khi đi mời Tác Nam Triệt ra tay, Cơ Huyền Viễn đã để chính mình nhận biết một ít đại cục, nhưng cái gọi là biết đại cục này cũng chỉ là hi sinh lợi ích của mình để cam đoan lợi ích của Đại Chu mà thôi.
Tô Tín vốn không có lòng trung thành với Đại Chu, lúc này Cơ Huyền Viễn đã chơi Tô Tín một vố, Tô Tín tất nhiên không cần khách khí với hắn.
Cơ Huyền Viễn cau mày nói:
"Tô đại nhân, ta không nói ngươi giết Hàn Giang Ly, chuyện bây giờ vẫn chưa thể khẳng định được gì."
Tô Tín thản nhiên nói:
"Tuy chưa thể xác định, nhưng miệng đời đáng sợ, nếu ta không hoàn toàn rửa sạch hiềm nghi này, ước chừng sẽ có rất nhiều người cho rằng là ta giết Hàn Giang Ly, cuối cùng sự hoài nghi này sẽ biến thành sự khẳng định chắc chắn."
"Vậy ngươi muốn như thế nào?"
Tô Tín trầm giọng nói:
"Rất đơn giản, đi triệu tập những binh lính trước đó ở chiến trường Trung Nguyên, bọn họ gặp tai nạn cùng Hàn Giang Ly, họ có thể nhìn thấy ta ra tay qua lại."
"Cùng lắm thì trực tiếp công khai việc này, ta ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc trong tay ai nắm chứng cứ nói ta tàn sát đồng liêu!"
"Không được!"
Cơ Huyền Viễn không chút suy nghĩ trực tiếp mở miệng cự tuyệt.
Nếu để chuyện này nói sau thì được, nhưng bây giờ tuyệt đối không thể làm lớn chuyện.
Hiện giờ bọn họ mới vừa xua đuổi Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín lập tức trở thành đối tượng được toàn bộ Đại Chu sùng bái, tuyệt đối là nhân vật gương mẫu của Đại Chu.
Nếu bây giờ khui tin Tô Tín tàn sát đồng liêu, dù chỉ là hoài nghi, Tô Tín bị mang tiếng xấu, mất mặt cũng chỉ là Đại Chu, đương nhiên, nếu như chờ tình thế này qua đi thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng hiện tại thì không thể được.
Cơ Huyền Viễn sâu thẳm nhìn Tô Tín, hắn biết Tô Tín đang chơi xỏ mình.
Tô Tín có thể không cần danh tiếng, nhưng mặt mũi của Đại Chu sẽ bị vứt đi, hơn nữa còn bị mất mặt trầm trọng.
Lúc lâu sau, Cơ Huyền Viễn lúc này mới lên tiếng:
"Việc không bằng chứng, chúng ta ở đây nghe một chút rồi thôi, tuyệt đối không thể loan tin ra ngoài làm mất thể diện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận