Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2748 - Một phần cơ duyên cuối cùng

Cho đến bây giờ, Tiết Chấn Nhạc cũng chưa từng lo lắng chuyện đối phương sẽ vượt qua hắn.
Mỗi một nhân vật tấn thăng Thần Kiều cảnh đều không phải hạng người dễ chọc vào. Chỉ có điều, trong số những cường giả Thần Kiều cảnh ở đây, có quá nhiều người kinh diễm. Cho nên lúc này mới khiến Tiết Chấn Nhạc trở thành tương đối bình thường.
Nhưng trong thực tế, Tiết Chấn Nhạc dù có yếu hơn bọn họ, song cũng không yếu hơn đến đâu.
Đặc biệt là dưới tình huống mọi người đều đã tiêu hao không ít khí lực sau khi trải qua một trận đại chiến. Tiết Chấn Nhạc người vẫn luôn đợi cho kẻ địch mệt mỏi rồi tấn công lúc này cho thấy uy năng kinh người.
Chỉ thấy trong tay Tiết Chấn Nhạc, Xích Viêm Bàn Long Thương quét ra. Một con rồng lửa gầm thét ngưng tụ từ giữa thân thương. Ngọn lửa Liệt Diễm mang hỏa lực cường đại, thậm chí còn ép cả Xích Hỏa Thần Công của Tô Tín!
Phải biết, trước đó Tiết Chấn Nhạc không phải tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa. Chỉ có điều hắn xuất thân từ dã đạo. Cho nên bây giờ, đường mà Tiết Chấn Nhạc chọn cũng rất rõ ràng. Chính là dùng bất cứ giá nào để tăng thực lực của hắn lên.
Công pháp của hắn bình thường, nhưng Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn là cực phẩm thần binh hiếm có. Cho nên, hắn liền kết hợp với Xích Viêm Bàn Long Thương của hắn để sáng tạo ra thành một môn công pháp thuộc tính Hỏa cực mạnh. Dung hợp với thần binh của hắn xong, sức mạnh cường đại mà nó phát huy ra có thể nghiền ép được Xích Hỏa Thần Công của Tô Tín.
Cuồng long Liệt Diễm thi triển ra, Khương Viên Trinh nhất thời hừ lạnh một tiếng. Trảm Long Thất Thức bộc phát ra, kiếm mang óng ánh, mang uy năng kiếm đoạn sơn hà mạnh mẽ.
Ngày xưa Nhân Hoàng dùng kiếm kỹ Thất Kiếm Trảm Xích Long kinh người này, bây giờ, Khương Viên Trinh cũng có thể dùng một kiếm này chém Viêm Long của Tiết Chấn Nhạc!
Liệt Diễm cường đại bị Trảm Long Thất Thức chém đến, nhưng lúc này, Tiết Chấn Nhạc đưa mũi thương lên, trực tiếp giáng xuống từ không trung. Uy thế này hệt như một thương khai thiên vậy. Một thương này giáng xuống khiến cho người khác có cảm giác như Thái Sơn áp đỉnh, có thể nói là trình độ sức mạnh đạt đến mức cao nhất!
Trước đó, Thiên Đế cũng dùng đến chiêu thức này, cũng là dùng thương, cũng là phát huy sức mạnh đến mức tận cùng.
Phàm là võ giả phát huy thương thuật đến mức tận cùng hầu như đều có thể lĩnh ngộ được biến hóa quan trọng trong đây.
Khương Viên Trinh hừ lạnh một tiếng. Tay hắn ngay lập tức kết Bàn Long ấn. Trong nháy mắt, long ngâm gào thét. Sức mạnh cường đại ầm ầm bùng nổ, cứng rắng chống đỡ một thương này của Tiết Chấn Nhạc.
Nhưng lúc bọn họ chỉ mới giao thủ có hai chiêu, Tần Nghiễm Vương Diệt cũng đã ra tay. Một quyền giáng xuống, vạn vật tịch diêt!
Uy năng một quyền này của Tần Nghiễm Vương Diệt giống như tên của hắn vậy, tiêu diệt vạn vật!
Đây là quy tắc sức mạnh đơn giản nhất. Bên trong đất trời, cái trụ cột chính là sức mạnh từ hai lực sinh – tử. Hai loại sức mạnh này có thể diễn hóa hết thảy, cũng có thể khái quát tất thảy.
Lúc trước, Tô Tín vì theo đuổi viên mãn cá nhân nên lúc đang tu luyện không ít công pháp mang theo âm tà tử khí lại luyện hóa một số lớn dị bảo có thể tăng cường sinh cơ. Lúc này mới khiến cho hai lực sinh – tử đạt đến mức thăng bằng.
Còn bây giờ, Tần Nghiễm Vương Diệt lại vừa hay ngược lại. Mặc dù cái hắn theo đuổi không giống Tô Tín, hắn theo đuổi sinh – tử lực viên mãn. Nhưng hôm nay, hắn đã ngưng luyên tử ý đến mức cực hạn. Cực hạn của cái chết chính là mất đi, là vạn vật tuyệt diệt!
Phải biết rằng năm đó, đến cả Lý Bá Dương cũng không tu luyện được một đạo sinh cơ đến trình độ cao nhất. Nhưng bây giờ, Tần Nghiễm Vương Diệt lại ngưng luyện tử ý đến trình độ cao nhất. Nếu như cho hắn thêm vài chục năm nữa, nói không chừng thực lực của hắn bây giờ sẽ vượt qua cả Tô Tín cùng Mạnh Kinh Tiên.
Mà lúc này trong sân, việc Tần Nghiễm Vương Diệt nhúng tay, triển lộ ra sức mạnh cường đại của hắn đã khiến cho Tiết Chấn Nhạc cùng Khương Viên Trinh trong lòng dâng lên ý cảnh giác cực lớn.
Sau khi Tần Nghiễm Vương Diệt xuất thủ, Khương Viên Trinh cùng Tiết Chấn Nhạc ngay lập tức chuyển mục tiêu, tấn công đến hướng Tần Nghiễm Vương Diệt.
Tần Nghiễm Vương Diệt cau mày, hai tay hắn kết ấn. Trong nháy mắt, màn đêm vô tận dâng lên. Trong lãnh vực đêm đen đó, ngũ quan bị tước đoạt, ý thức bị áp chế. Trong lãnh vực này, Tần Nghiễm Vương Diệt chính là bá chủ không hề thẹn danh!
Chỉ có điều, đối thủ hiện tại của hắn dù sao cũng là hai tên Thần Kiều. Tần Nghiễm Vương Diệt coi như là có kinh diễm đến đâu đi chăng nữa thì cũng không đến trình độ lấy một địch hai như Tô Tín.
Dưới hợp kích của Tiết Chấn Nhạc và Khương Viên Trinh, lãnh vực đêm tối kia trong nháy mắt liền bị phá!
Ngay lúc bọn họ tấn công lẫn nhau, đánh mỗi lúc một kịch liệt. Vô Sinh lão mẫu khi nãy mới bị Mạnh Kinh Tiên đánh trọng thương bấy giờ không cam lòng, cũng gia nhập vào chiến đoàn.
Vô Sinh lão mẫu biết mình là kẻ điên, có lúc hành sự sẽ không màng đến hậu quả. Nhưng trên đại sự, nàng lại tỏ ra rất mực bình thường, cũng không hề điên.
Song, Mạnh Kinh Tiên căn bản không cách nào khơi thông được. So với nàng, hắn càng giống như kẻ điên hơn.
Chương 2749 - Một phần cơ duyên cuối cùng (2)
Cho nên cứ như thế, nàng cũng chỉ có thể tự nhận là xui xẻo. Không tranh được với Mạnh Kinh Tiên, nàng cũng chỉ có thể đi tranh với đám người Khương Viên Trinh.
Hiện tại, Vô Sinh lão mẫu mặc dù bị Mạnh Kinh Tiên đánh trọng thương, song hãy còn để lại mấy phần sức chiến đấu. Có điều, nàng cũng đã là người yếu nhất trong số bốn người. Nàng tham gia vào chẳng khác gì đang phá rối.
Ngay lúc bốn người bọn họ đánh loạn thành một đoàn, Tô Tín lại bạo phát ra chút sức mạnh cuối cùng của hắn, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến chỗ quả trứng khổng lồ kia. Bất kể là chín cái xác Yêu Thánh biết đi, hay đám người Vô Sinh lão mẫu cũng không kịp phản ứng lại.
Trong mắt Tô Tín lộ ra một tia lạnh. Lúc này, hắn thực ra đang đánh cược. Chỉ có điều, hắn chỉ đánh cược một nửa mà thôi.
Hiện, hắn đã trọng thương, trên căn bản không cách nào tiếp tục tái chiến. Cho nên viên tinh thạch cuối cùng kia cứ để cho Tần Nghiễm Vương Diệt đi tranh đoạt. Hắn không cần.
Trước đó, đám người võ giả thưởng cổ như Đại Thiên Ma Tôn đều nói Thông Thiên chỉ có chín. Bỏ lỡ cơ hội này thì cho dù có mạnh, có kinh diễm như Vô Sinh lão mẫu trước kia thì cũng chỉ có thể ở mãi ở đỉnh cao Thần Kiều cảnh mà thôi.
Trước, Tô Tín cũng bị lời nói này ảnh hưởng. Sau đó, Tô Tín mới phản ứng được. Ngày trước Nhân Hoàng cũng đứng độc lập với chín vị Thông Thiên. Hắn không nhờ vào cơ duyên Thông Thiên cảnh, song cũng tấn thăng đến được Thông Thiên.
Chỉ có điều, lúc mọi người nghe được câu chuyện này đều nghĩ là Nhân Hoàng mạnh mẽ nhường nào. Riêng chỉ Tô Tín vẫn tự hỏi, nếu Nhân Hoàng có thể không thuận theo cái gọi là cơ duyên tấn thăng Thông Thiên, vượt qua con số chín chung cực này, thì tại sao hắn lại không thể?
Hiện, Tô Tín chém chết hai Thần Kiều, lấy được hai mười ngàn điểm phản phái trị, đủ để nhờ vào đó mà đổi được một viên Long Nguyên.
Song vấn đề chính là Long Nguyên này rốt cuộc có thể khiến cho Tô Tín không cần nhờ vào cơ duyên mà vẫn có thể tấn thăng đến Thông Thiên hay không, không ai biết cả.
Vì thế, Tô Tín chỉ đang đánh cược một chút. Đó chính là lợi dụng quả trứng khổng lồ này, cộng thêm với Long Nguyên khiến cho hắn có thể tấn thăng đến Thông Thiên.
Quả trứng khổng lồ kia mặc dù không biết đã ở đây bao nhiêu vạn năm, song trong nó vẫn cất giữ sinh cơ cùng sức mạnh cường đại.
Tô Tín đặt tay lên quả trứng khổng lồ đó. Nhất thời chân khí cường đại bộc phát ra, bắt đầu ngưng luyện sức mạnh trong quả trứng khổng lồ nọ.
Trong chớp nhoáng này, trừ Huyền Quy Yêu Thánh bị Lâm Trường Hà đánh bể đầu, tám Yêu Thánh còn lại tất cả đều trở nên vô cùng cuồng bạo, vọt tới hướng Tô Tín. Nhưng lúc này đã không còn kịp nữa. Tô Tín đã nhanh chóng bắt đầu luyện hóa sức mạnh trong quả trứng khổng lồ kia rồi.
Tô Tín không nói chắc được thuộc tính sức mạnh của quả trứng khổng lồ này. Hắn chỉ có thể cảm giác được trong này có ẩn chứa nhiệt lực kinh người.
Phải biết, từ khi tu luyện Xích Hỏa Thần Công đến nay, đối với phản phệ của công pháp thuộc tính Hỏa, Tô Tín đã có tính kháng đến mức độ cao nhất. Bấy giờ luyện hóa sức mạnh trong quả trứng khổng lồ này. Tô Tín thậm chí cảm giác bản thân hắn đang luyện hóa một đống dung nham vậy. Nóng bỏng dị thường. Thậm chí, nó còn khiến cho huyết dịch của hắn cũng đạt ngưỡng sôi trào!
Sức mạnh đó thiêu đốt Tô Tín, song cũng khiến cho thân thể vốn đã trọng thương không còn lành lặn của hắn được chữa trị một cách nhanh chóng. Hơn nữa, một luồng sức mạnh khác với sức mạnh võ giả cũng dung nhập vào trong cơ thể Tô Tín, vô cùng cường đại, vô cùng thần bí.
Đây là một luồng lực Tiên Thiên, từ khi sinh ra đã bắt đầu nắm giữ sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ.
Trong chớp nhoáng này, sau lưng Tô Tín hiện lên hư ảnh. Đó chính là Thần Điểu màu vàng, cả người là Liệt Diễm hừng hực cháy. Vừa là chim nhưng không phải là chim. Vừa giống Phượng Hoàng, mà lại cũng không phải là Phượng Hoàng, nhưng lại mọc ba chân, vũ động giữa ánh mặt trời chói chang, tỏ ra vô cùng thần dị.
Thần Điểu màu vàng kia giống như là Pháp Tướng vậy. Hiện lên sau lưng Tô Tín, phát ra một tiếng ngân dài. Chớp mắt, một luồng uy áp kinh khủng giáng xuống. Tám Yêu Thánh vốn đang muốn xông đến bảo vệ quả trứng kia bỗng dưng bò lổm ngổm trên đất, thân run lẩy bẩy.
Đây là một loại uy thế bắt nguồn từ bản năng. Dù bây giờ chúng đã không còn linh trí, không hiểu, cũng không suy tính được, nhưng uy áp này là ấn định vào bản năng của chúng.
Sức mạnh tạo thành từ việc Tô Tín luyện hóa quả trứng khổng lồ kia đã đạo thành động tĩnh rất lớn. Ngay cả bên phía hắn cũng có chút kinh ngạc. Quả trứng khổng lồ này lại có thể mang cho hắn sức mạnh khổng lồ đến như vậy.
Hơn nữa lúc này, Tô Tín cũng chưa được tính là hoàn toàn luyện hóa sức mạnh bên trong quả trứng khổng lồ kia. Hắn chẳng qua chỉ mới luyện hóa một phần sức mạnh trong đó mà thôi. Phần lớn sức mạnh hãy còn để dành trong cơ thể Tô Tín, khiến cho huyết dịch của hắn ngay lúc này vẫn cứ đang sôi trào.
Có điều đây cũng là vì đó là Tô Tín mà thôi. Nếu đổi thành người khác, ở trạng thái này, hắn hoặc phải quyết định nhanh chóng tống nguồn sức mạnh này ra khỏi cơ thể, hoàn toàn buông tha cơ duyên này.
Chương 2750 - Cuối cùng thuộc về
Hoặc là quyết chống cự. Cuối cùng, chống cự chưa bao lâu sẽ bị sức mạnh này thiêu đối từ trong ra ngoài, biến thành tro bụi.
Nhưng Tô Tín không cần phải lo. Thân xác của hắn vốn là mạnh nhất trong số các võ giả đồng cấp, đủ để chống cự được với hỏa lực cường đại này.
Hơn nữa, Tô Tín còn đã tu luyện Xích Hỏa Thần Công đến trình độ cao nhất. Ngay cả Liệt Diễm đốt thân hắn cũng đã từng nếm thử qua, chút hỏa lực này thì có là gì đâu?
Bên kia, đám người Khương Viên Trinh thấy Tô Tín luyện hóa sức mạnh khổng lồ trong quả trứng khổng lồ kia, sau lại còn tạo thành uy thế lớn mạnh như vậy, trong mắt bọn họ không kiềm được mà lộ ra vẻ hối hận.
Trước đó, hai viên tinh thạch cùng quả trứng khổng lồ đều ở đó, nhưng bọn họ không hẹn mà gặp đều đặt mắt vào tinh thạch, không ai thèm để ý đến quả trứng khổng lồ kia. Đây cũng không phải là vì bọn họ không có mắt nhìn, mà là bọn họ vì lý do an toàn, chỉ có thể chọn cách đi tranh đoạt tinh thạch trước.
Mặc dù tất cả mọi người có thể đoán được, quả trứng khổng lồ kia chắc chắn cũng là cấp bậc chí bảo, thậm chí, không kém gì tinh thạch mang cơ duyên Thông Thiên kia.
Nhưng vấn đề là bây giờ bọn họ biết chắc dùng tinh thạch có thể tấn thăng Thông Thiên, còn quả trứng kia thì chưa chắc.
Một cái là biết chắc. Một cái thì chưa biết. Đánh cược kiểu này bọn họ không muốn làm. Thôi thì cứ đi tranh tinh thạch còn đáng tin hơn.
Cũng chỉ có mình Tô Tín vừa đánh chết hai Thần Kiều, bây giờ không có sức mạnh đi tranh đoạt tinh thạch mới dám đi đánh cược một lần.
Mà lúc này bọn họ cũng đều đã thấy được, quả trứng đó tuyệt đối là chí bảo. Tô Tín cho dù không thể dựa vào nó mà tấn thăng đến Thông Thiên. Trong tương lai, dưới Thông Thiên, Tô Tín cũng chắc chắn có thể trở thành người đứng đầu.
Có điều vào lúc này, trong mắt Khương Viên Trinh lộ ra thần sắc ngoan độc.
Những người khác có lẽ còn không chú ý đến, nhưng ngay lúc Tô Tín bắt đầu luyện hóa quả trứng khổng lồ kia, khôi phục thương thế của bản thân, hắn đã thầm hô một tiếng không ổn.
Người bắt được tinh thạch sẽ bị chiến trường này bài xích, buộc phải rời khỏi đây. Cho nên khi nãy, Mạnh Kinh Tiên cầm được một viên, song hắn cũng chỉ có thể rời đi, không cách nào giúp Tô Tín lấy được một viên, chỉ có thể mặc cho bọn họ tranh cướp.
Nhưng bây giờ, Tô Tín có thể hồi phục thương thế nhờ quả trứng khổng lồ kia, cũng không bị phương thiên địa này bài xích. Bất kể hắn tính tự mình cướp một viên hay là muốn giúp Tần Nghiễm Vương Diệt cướp lấy một quả. Dù sao, chỉ cần Tô Tín xuất thủ thì bọn họ sẽ chẳng có cơ hội nào!
Cho nên, ngay khi Tô Tín không còn hành động nào, những người khác cũng không kịp phản ứng, Khương Viên Trinh đã chuẩn bị muốn đánh cược một lần cuối cùng!
Thắng, hắn sẽ tấn thăng Thông Thiên, có thể bảo vệ cho nhất tộc Khương thị vinh quang ngàn năm bất diệt.
Thất bại, hắn cũng chỉ có thể mang những cường giả nhất tộc Khương thị ngoan ngoản ẩn núp cả đời. Thậm chí, là còn thoát ra khỏi võ lâm Trung Nguyên. Dẫu sao, hắn ở đây cũng đã đắc tội chết với Tô Tín. Nếu không có Tần Nghiễm Vương Diệt ngăn, thì thiếu chút nữa hắn đã giết được Tô Tín rồi!
Là đối thủ cũ của Tô Tín, Khương Viên Trinh cũng biết rõ tính cách của Tô Tín, nếu hắn không tấn thăng Thông Thiên, đảm bảo Tô Tín nhất định sẽ dùng hết thảy sức mạnh đến giết hắn, tiêu diệt Hoàng Thiên Vực của hắn!
Một khi thành bại, vạn sự đều thành không.
Khương Viên Trinh cũng đang đánh cược, đánh cược ván này rốt cuộc thành hay bại!
Nhắm hai mắt lại, Khương Viên Trinh bùng nổ sức mạnh bản thân đến mức cao nhất. Hắn tu luyện công pháp long khí, đại khí vô cùng dạt dào. Có điều, sức mạnh này hắn không dùng để xuất thủ với những người khác mà là rót hết tất cả vào trong thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng trong tay hắn kia.
Thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này có lai lịch thế nào ngay cả Khương Viên Trinh cũng không rõ lắm. Thậm chí còn có người nói thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này chính là do Nhân Hoàng tự tay luyện chế. Trong đó có dung nhập tinh huyết của đại thánh Yêu tộc.
Dĩ nhiên, cái tin vịt này nghe có chút không hợp lý cho lắm. Bản thân Nhân Hoàng đã có Nhân Hoàng Kiếm, hắn còn phí sức đi luyện chế một thanh kiếm hàng giả làm gì? Ăn no rửng mỡ?
Có điều, trong thanh kiếm có tinh huyết của đại thánh Yêu tộc là thật. Ngày xưa, Trảm Long Thất Kiếm của Nhân Hoàng chém Xích Long. Tinh huyết bên trong thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này chính là của Xích Long Đại Thánh lưu!
Khi Khương Viên Trinh gần như quán chú cho tám phần chân khí của hắn đến trong kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng kia, một tiếng long ngâm gầm thét đinh tai nhức óc vang lên. Lúc này mới khiến cho người khác đều chuyển hướng mắt nhìn sang phía Khương Viên Trinh. Song lúc này đã muộn.
Thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy mà xuất hiện từng vết nứt lớn, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn. Thoáng chốc, hồng quang che khuất bầu trời xuất hiện trong mắt mọi người. Một Xích Long to lớn, gầm thét thiên địa, mang theo long uy cường đại vọt tới hướng ba người này!
Chương 2751 - Cuối cùng thuộc về (2)
Vô Sinh lão mẫu, Tần Nghiễm Vương Diệt cùng Tiết Chấn Nhạc cũng không ngờ đến Khương Viên Trinh thế mà lại dùng đến chiêu này. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ Khương Viên Trinh người luôn được những kẻ khác trong Tiên Vực đánh giá là người có tính cách trung dung thủ thành lại có thể quyết đoán như vậy. Thanh thần binh mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng, truyền thừa của Khương gia lại dùng để bộc phát ra uy năng của Xích Long Đại Thánh của Yêu tộc ngày xưa.
Phải biết thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này cũng không phải chỉ là thần binh truyền thừa của Khương gia mà nó còn lại một vật tượng trưng cho Khương gia bọn họ là hậu duệ Nhân Hoàng. Ý nghĩa của nó thậm chí còn lớn hơn việc bản thân nó là thần binh nữa.
Nhưng bây giờ, Khương Viên Trinh lại chọn cách đánh gãy nó. Có thể tượng tượng được lúc này rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì.
Khương Viên Trinh lúc này e là đã đánh cược tương lai của Hoàng Thiên Vực cũng như tương lai của cả Khương gia vào việc hắn nhất định phải đoạt được cơ hội thăng Thông Thiên!
Khương Viên Trinh bất ngờ hành động khiến những người khác có hơi trở tay không kịp.
Chỉ có điều, không riêng gì Khương Viên Trinh rất xem trọng cơ duyên tấn thăng Thông Thiên cảnh kỳ này. Những người khác có ai không phải vậy đây?
Cho nên, đối diện với Xích Long còn mang theo cửu phân thần vận của đại thánh Yêu tộc ngày xưa mà gầm thét thiên địa kia, ba người còn lại cũng vô cùng ăn ý, ngay lập tức chuyển từ triền đấu thành đồng loạt nhắm về phía Khương Viên Trinh mà xuất thủ!
Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay Tiết Chấn Nhạc bạo phát ra mấy chục ngàn thương ảnh chằng chịt chi chút, cùng hợp lại làm một trong tiếng long ngâm gầm thét, hóa thành một thương đâm thủng thiên không, đâm thẳng đến đầu rồng!
Tần Nghiễm Vương Diệt đánh ra một quyền. Tử vực vô biên dịch diệt hiện lên, không có chút sinh cơ nào. Vạn vật chung cực. Ngọn lửa huyết sắc liệt diễm trên thân Xích Long cũng phải mất đi trong tử vực này.
Vô Sinh lão mẫu hai tay kết ấn, trong nháy mắt chân không quê hương giáng xuống, vô lượng Phật quốc hiện lên, trong thánh khiết lại mang vẻ vô cùng tà dị.
Ba người này đồng loạt liên thủ đánh một kích, uy thế này dù đổi thành Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên cũng chỉ có thể gắng gượng mà chống đỡ. Xích Long được diễn hóa ra từ thanh thần binh vỡ vụn kêu gào một tiếng. Thân thể nó ầm ầm tan vỡ. Dao động to lớn đó khiến cho ba người Vô Sinh lão mẫu không kiềm được mà phải lui về sau một bước. Nhưng lúc này, cảnh tượng trước mắt lại khiến cho cả ba người trợn mắt. Bởi Khương Viên Trinh lại lợi dụng thời cơ này cầm viên tinh thạch cuối cùng trong tay, trực tiếp luyện hóa nó!
Thần sắc của cả ba có thể nói là khó coi cực kỳ. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ kết cục cuối cùng lại thành ra thế này.
Tần Nghiễm Vương Diệt kinh tài tuyệt diễm, bước qua cả một cảnh giới lớn, ngay tức khắc bước chân vào Thần Kiều cũng không cướp được cơ duyên.
Người đứng đầu chỉ sau Thông Thiên cành ngày trước, vật lộn mấy ngàn năm, một lần nữa hiện thế như Vô Sinh lão mẫu cũng không cướp được cơ duyên.
Tiết Chấn Nhạc vẫn luôn kiên nhẫn, cuối cùng bạo phát thực lực kinh người cũng không cướp được cơ duyên.
Kết quả, Khương Viên Trinh kẻ luôn được người khác đánh giá là người bảo thủ, trước đó còn liên tiếp thua trong tay Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên, bị người giang hồ cười nhạo một thời gian dài, cuối cùng lại chính là hắn đoạt được cơ duyên này. Kết quả này không chỉ riêng gì nằm ngoài dự đoán của Tô Tín, mà đoán chừng không ít người cũng không ngời tới.
Mà lúc này, sau khi lấy được cơ duyên Thông Thiên cảnh kia, Khương Viên Trinh thậm chí cũng không nhịn được mà cười lớn, bộc lộ sự vui sướng trong lòng hắn.
Tự đánh nát chí bảo truyền thừa nhất tộc Khương thị, Khương Viên Trinh đã gom hết tất cả những gì hắn có đến đoạt cơ duyên này rồi. Cuối cùng hắn cũng thành công.
Có điều, vào lúc này, toàn bộ chiến trường lại xảy ra một ít dị biến. Biến đổi này hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Vốn xung quanh chiến trường này đều là một màn sương mù, giống như địa vực đơn độc vậy. Tuy nhiên, lúc Khương Viên Trinh bắt lấy viên tinh thạch cuối cùng, bắt đầu luyện hóa nó, hắn lại không cảm giác được lực bài xích từ chiến trường này. Hơn nữa, sương mù xung quanh cũng bắt đầu tiêu tán, lộ ra hư không đen nhánh.
Kỳ dị nhất chính là nơi cuối chiến trường, con đường dần dần không còn nhìn thấy trong hư không kia lại không phải là nơi tận cùng thực sự. Sương mù tiêu tán, mọi người cũng có thể loáng thoáng thấy được cảnh tượng bên trong. Cảnh sắc ở cuối đường khiến cho sắc mặt Khương Viên Trinh nhất thời biến đổi. Hắn lẩm bẩm nói: “Tiên Vực! Là Tiên Vực!”
Người khác có thể nhận sai, nhưng Khương Viên Trinh sống ở Tiên Vực cả đời sẽ không. Nơi tiếp cuối đường chiến trường này vừa hay chính là Tiên Vực trước đó mà đám người Khương Viên Trinh ở!
“Không đúng! Phía cuối còn có thứ gì!”
Sương mù chậm rãi tan đi, tất cả đều trở nên rõ ràng. Lúc này, mọi người mới nhận ra được, ở giữa nơi tiếp giáp của điểm cuối con đường và Tiên Vực vẫn còn một thứ. Đó là một thanh kiếm. Một thanh cổ kiếm bằng đồng xanh thoạt nhìn rất tầm thường. Trên lưỡi kiếm còn dính huyết sắc.
Chương 2752 - Nghi vấn
Đây không phải do chế tạo thành mà là bởi trên thanh kiếm này dính quá nhiều tinh huyết nên cả lưỡi kiếm cũng bị nhuộm thành màu đỏ, rửa mãi không sạch.
Mà lúc này, trên thanh trường kiếm không chỉ tản mác ra sát cơ huyết sắc nồng nặc mà phần nhiều chính là đại khí vương đạo và uy nghiêm!
Mọi người ở đây đồng loạt đưa mắt nhìn snag Khương Viên Trinh. Bởi thanh kiếm này giống y như đúc với thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng của Khương Viên Trinh. Hơn nữa, trên nó còn tản mác ra khí tức cường đại thế kia. Như vậy, lai lịch của thứ này còn cần phải hỏi nữa hay sao?
Cái này vốn chính là thần binh ngày trước của Nhân Hoàng, được công nhân là binh khí mạnh nhất thiên hạ, Nhân Hoàng Kiếm!
Nhân Hoàng bế quan ở trong Tiên Vực. Tất cả mọi người cũng theo đó mà cho rằng Nhân Hoàng Kiếm đã được Nhân Hoàng mang vào trong Tiên Vực. Nhưng ai nào ngờ, mọi người lại thấy được tung tích Nhân Hoàng Kiếm ở đây.
Chẳng lẽ ngày xưa Nhân Hoàng cũng đã đến và cố ý để lại Nhân Hoàng Kiếm ở đây? Có điều, cái này cũng không đúng lắm. Nơi này có nhiều cơ duyên nhự vậy. Nếu Nhân Hoàng đến đây, chẳng lẽ hắn lại bỏ qua?
Có điều lúc này, Tần Nghiễm Vương Diệt bỗng dưng lại nói: “E là Nhân Hoàng còn chưa đến đây. Lối đi này chỉ là một sự trùng hợp mà thôi. Các ngươi nhìn vị trí Nhân Hoàng Kiếm đi. Đó là long mạch. Long mạch của Tiên Vực. Hơn nữa còn là ẩn long! Nhân Hoàng Kiếm cắm ở đỉnh đầu ẩn long. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì đây?”
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người ở đây đều biến sắc.
Tần Nghiễm Vương Diệt chính là hoàng tộc Đại Tấn ngày trước. Ngày trước Đại Tấn thống trị thiên hạ tám trăm năm, nghiên cứu về long mạch, và công pháp long khí cũng rất sâu sắc.
Còn những người khác mặc dù không hiểu biết sâu như Tần Nghiễm Vương Diệt, song bọn họ đều là Thần Kiều cảnh. Các loại truyền thuyết liên quan đến long mạch dĩ nhiên rất rõ ràng.
Long mạch là khí vận của cả hoàng triều. Long mạch điêu linh, thiên hạ đại loạn, hoàng triều đổi chủ.
Đây là điểm mà hoàng triều rất xem trọng long mạch. Nhưng cái quan trọng nhất vẫn là ẩn long.
Cái gọi là ẩn long, chính là long mạch được ẩn giấu, vô hình vô chất. Cái này căn bản là biểu hiện cho ý chí thiên địa. Cái ẩn long đại diện không phải là hoàng triều mà là cả thế giới!
Cho nên long mạch ẩn long phiêu tán trong thiên địa căn bản không cách nào phát hiện ra, cùng không cách nào bắt được.
Nhưng hiện tại, Nhân Hoàng Kiếm lại đóng vào ẩn long. Hơn nữa lại còn đâm thẳng vào đầu rồng. Cái này rõ ràng chính là đang không ngừng tiêu giảm sức mạnh của ẩn long!
Trước mắt, chiến trường này chính là lối đi liên thông giữa Tiên Vực và Hạ giới. Nói chính xác thì hẳn là một lối đi không thể đoạn phá, trước đó vẫn luôn trôi dạt giữa Tiên Vực và Hạ giới, tới bây giờ mới nối liền hai nơi này lại. Song không ngờ, phần cuối Tiên Vực lại xuất hiện với hình ảnh như thế.
Hiểu biết của Tô Tín về thứ này khá ít. Bình thường hắn chẳng qua chỉ thấy những thứ này trong điển tịch thôi. Dù sao hoàng triều gì cũng không có quan hệ với Tô Tín, hắn cũng lười đi nghiên cứu kĩ.
Cho nên, Tô Tín hỏi Tần Nghiễm Vương Diệt: “Nhân Hoàng Kiếm đâm vào đầu ẩn long sẽ có ảnh hưởng gì?”
Tần Nghiễm Vương Diệt nhìn Khương Viên Trinh, trong mắt lộ vẻ trào phúng, nói: “Nếu như long mạch bị hủy thì cái ảnh hưởng sẽ là căn cơ hoàng triều. Nhưng ẩn long thì đại diện cho khí vận của cả thế giới. Kết quả giờ bị ghim ở đây, không ngừng tiêu hao sức mạnh. Thế thì đại diện cho điều gì, hẳn không cần nói nhiều rồi.
Mặc dù ta chỉ vừa mới xuất quan, song lúc bế quan cũng có người Đông Tấn không ngừng đưa tình báo cho ta.
Những năm gần đây Tiên Vực không ngừng sụp đổ. Trong này có lẽ có nguyên nhân của bản thân Tiên Vực. Nhưng khi Nhân Hoàng làm chủ Tiên Vực, mười ngàn năm đó, tốc độ sụp đổ của Tiên Vực lại vô cùng nhanh chóng. Chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng sao?
Hơn nữa, điều thúc đẩy Tiên Vực các ngươi nhanh chóng hạ giới là vì gì? Là bởi vì trời sập tại Tiên Vực!
Tiên Vực từ tan vỡ đến bị trời sập nhanh như vậy, chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng hay sao? Nhân Hoàng đang muốn phá hủy toàn bộ Tiên Vực!”
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều rất kỳ dị. Ngày xưa chính là Nhân Hoàng dẫn bọn họ vào Tiên Vực. Thế mà lúc Nhân Hoàng vào Tiên Vực đã muốn phá hủy Tiên Vực. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì?
Mọi người ở đây đều chuyển mắt sang nhìn Khương Viên Trinh.
Dù gì hắn cũng là hậu duệ của Nhân Hoàng. Ngày trước Nhân Hoàng lưu lại bố trí gì chẳng lẽ hắn không biết?
Khương Viên Trinh cau mày nói: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Nếu như tổ tiên cái gì cũng nói cho ta thì ngươi cho rằng Hoàng Thiên Vực ta lúc trước sẽ hạ giới vội vàng như thế à? Bây giờ ta hãy còn liều mạng đi đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh hay sao?”
Mọi người ở đây đều nhíu mày. Khương Viên Trinh nói ngược lại cũng có lý. Cho đến giờ, Hoàng Thiên Vực thật giống như cũng không có biểu hiện gì khác lạ. Huống chi, những ngưởi ở đây đều là nhân tinh. Khương Viên Trinh muốn múa rìu qua mắt thợ e cũng khó.
Chương 2753 - Nghi vấn (2)
Lúc này, Tô Tín đứng một bên, sâu xa nói: “Ta thấy Nhân Hoàng không phải là muốn phá hủy Tiên Vực, mà là muốn hủy diệt cả Hạ giới!
Các ngươi nghĩ một chút xem, thời cơ con đường Thông Thiên mở ra là gì? Là vì hai thế giới càng lúc càng gần, sắp dung hợp vào thành một. Ngày thiên địa có biến hóa lớn sắp đến. Cho nên, chiến trường này trước vốn tự do trong không trung mới có thể xuất hiện ở hạ giới, hơn nữa lại còn nối liền với Tiên Vực.
Nhưng Tiên Vực thì sao? Bây giờ Tiên Vực đã sắp tan vỡ rồi. Cảnh tượng trời sập lần trước chắc hẳn các ngươi cũng đều thấy được. Nó giống như là diệt thế vậy, khiến không ít người bình thường phải chết. Thậm chí, một vài võ giả tu vi không mạnh cũng bị trọng thương trong lúc trời sập đó.
Chỉ mới một trận trời sập đã ảnh hưởng đến Hạ giới. Nên nếu cả Tiên Vực bắt đầu tan vỡ thì Hạ giới sẽ ra sao?
Đừng quên, hai thế giới này vốn có cùng nguồn gốc. Một cái bị hủy, cái khác có thể cũng sẽ cùng bị diệt hay không?”
Mọi người ở đây nghe vậy đều run lên một cái. Khương Viên Trinh ngay lập tức phẫn nộ, quát lên với Tô Tín: “Tô Tín! Ngươi đừng có ăn nói bừa bãi! Khi nãy lúc tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên, ta quả thực muốn giết ngươi. Nhưng nếu ngươi có can đảm thì sau này hãy đến mà đánh. Bây giờ ngươi khích bác mọi người, nói năng bậy bạ là muốn gì? Ngươi lại muốn dấy lên một màn mưa tanh gió máu khác trên giang hồ à?”
Trước kia, Nhân Hoàng là anh hùng của cả Nhân tộc, nhưng bây giờ Tô Tín lại miêu tả Nhân Hoàng như thể một ma đầu điên cuồng muốn diệt thế vậy. Cái này rõ ràng là muốn nói Khương gia bọn họ bất nghĩa. Thậm chí, còn khích bác toàn bộ giang hồ động thủ với Hoàng Thiên Vực bọn họ.
Cho nên, Khương Viên Trinh theo bản năng mà cho rằng đây là Tô Tín đang muốn trả thù hắn, cũng bởi vì khi nãy hắn liên hiệp với Thiên Đế muốn giết Tô Tín.
Chỉ có điều lúc này, đối mặt với chỉ trích của Khương Viên Trinh, Tô Tín chỉ cười lạnh hai tiếng, cũng không nói gì nhiều.
Khi nãy hắn nói cũng không phải là nói bậy nói bạ mà là thực sự có suy đoán về phương diện này!
Chỉ có điều, nhìn điệu bộ của Khương Viên Trinh, cứ cho là Nhân Hoàng thực sự có bố trí gì, hắn khẳng định cũng không nói ra.
Song vào lúc này, mọi người đều cảm giác được từ trong chiến trường này xuất hiện một lực bài xích. Bất kể bọn họ có đoạt được tinh thạch hay không. Tất cả mọi người đều cảm giác được luồng sức mạnh này.
Bất đắc dĩ, mọi người chỉ đành phải tạm thời rời đi. Thật ra thì trong chiến trường này hãy còn không ít thứ tốt. Ví như thi thể của chín vị Yêu Thánh kia. Nếu có thể nghĩ cách hoàn toàn tiêu diệt kí ức của yêu hồn, giống như cách mà Lâm Trường Hà đã làm, sau đó lợi dụng thân thể này để luyện khí thì cũng không phải là tệ.
Mặc dù những Yêu Thánh này thực chất đã chết bao nhiêu năm rồi. Hoạt tính thân xác cũng chẳng còn, có điều, dù gì bọn họ cũng là Yêu Thánh Thái Cổ, vảy giáp trên người cũng có độ cứng cáp vượt xa kim thiết.
Mà đến sau khi mọi người ra ngoài, bọn họ phát hiện, trừ Vương Cửu Trọng cùng Thích Đạo Huyền, những người đoạt được tinh thạch đều không ai rời đi, một mực đều chú ý đến động tĩnh bên torng.
Còn những Chân Vũ nhặt được một vì tài liệu trân quý trong chiến trường Thái Cổ đó cũng không phải là ít. Các môn phái đều có. Tất cả bọn họ đều ngay lập tức thuật lại tin tức một lượt cho mọi người.
Nghe được tin tức hoàn chỉnh, lúc này mọi người mới mang vẻ kinh dị đầy mặt. Chẳng trách trước đó bọn họ trông thấy Chân Vũ của Huyền Thiên Vực và Thiên Đình đều mang theo vẻ mặt kinh hoàng mà trốn đi. Hóa ra Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế đã bị Tô Tín giết chết rồi!
Dĩ nhiên cái này cũng không phải là chuyện khiến bọn họ ngạc nhiên nhất. Mà lại là rõ ràng Tô Tín giết người nhiều nhất nhưng lại không lấy được tinh thạch.
Chỉ có điều, mọi người ở đây cũng không ai dám cười trên nỗi đau khổ của Tô Tín. Huống chi, mặc dù Tô Tín không lấy được tinh thạch, song hắn luyện hóa sức mạnh bên trong quả trứng khổng lồ kia. Uy thế cũng khá mạnh mẽ. Mọi người ở đây cũng không ai biết rốt cuộc bên trong quả trứng khổng lồ đó có cái gì, và sau khi Tô Tín luyện hóa cái đó sẽ lấy được cái gì.
Dù sao, ấn tượng của Tô Tín cho người khác cũng rất khó lường. Chẳng ai biết được rốt cuộc lá bài tẩy của hắn là gì, cũng không ai biết rốt cuộc hắn có thể đạt đến mức độ nào.
Cho nên, trước khi mọi chuyện còn chưa sáng tỏ, dù cho Tô Tín không cướp được tinh thạch, mọi người cũng không dám bình luận gì lung tung.
Dĩ nhiên, so sánh với đại sự như tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, cái thực sự khiến cho mọi người kinh hãi chính là cảnh Nhân Hoàng Kiếm xuất hiện.
Chuyện này đại diện cho cái gì? Mọi người lại có vô số suy đoán.
Hiện tại, Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà đều hãy còn sống. Đạo Tổ cũng đã chuyển thế. Nhân Hoàng chẳng lẽ không có chút bố trí nào?
Có người suy đoán là Nhân Hoàng đang hút lấy sức mạnh từ long mạch. Còn có người suy đoán Nhân Hoàng muốn hoàn toàn nắm giữ Tiên Vực trong tay, dùng sức mạnh của mình để thay thế long mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận