Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1828 - Phong thưởng (2)

Phong thưởng (2)
Nhưng không sao, dù gì Đại Chu cũng sớm đã không chết không ngừng với Kim Trướng Hãn Quốc, nếu lần này Kim Trướng Hãn Quốc thắng, bọn họ tuyệt đối sẽ còn làm chuyện quá đáng hơn Đại Chu.
Cho nên Tô Tín trực tiếp lấy cái đầu của Mạc Qua ra giao cho Cơ Huyền Viễn.
Lần này mọi người vào cung thật ra còn liên quan đến một việc, đó là phong thưởng.
Đại Chu lần này vạn chúng một lòng, cuối cùng ngăn cản và đẩy lùi Kim Trướng Hãn Quốc, tất nhiên phải phong thưởng cho võ giả đã lập được công lao, hơn nữa cần chu toàn mọi mặt từ trên xuống dưới mới được.
Lần này bốn băng nhóm vũ lực đều đã tham chiến, một số võ giả cảnh giới Dung Thần được phong thưởng chỉ cần bẩm báo cho đám người Thiết Chiến, Lâm Tông Việt là được, tự nhiên sẽ do bọn họ quyết định.
Phong thưởng cho võ giả trên cảnh giới Dung Thần thì cần mọi người cùng nhau thương lượng, cuối cùng còn phải được hoàng đế Cơ Ngôn Thành hiện tại đồng ý mới được.
Mấy thứ như ban cho là một đợt thịnh hội, mọi người ở đây đều có chút động tâm, đặc biệt là Bàng Nguyên Đức, chức vị đại tướng quân thứ tư này sẽ là của hắn.
Tuy trong lòng Bàng Nguyên Đức kích động, nhưng lúc này hắn không có nói nhiều, loại địa vị như hắn và Tô Tín chắc chắn phải tới sau cùng mới có thể được phong thưởng.
Quả nhiên, sau khi những người khác được phong thưởng xong, Lâm Tông Việt đầu tiên mở miệng nói:
"Lúc này Đại Chu ta có ba vị đại tướng quân, ta phụ trách trấn thủ Thịnh kinh thành, Tiết đại tướng quân phải bế quan tiềm tu, Hạng Sở Cuồng thì phụ trách trấn thủ biên giới Đông Tấn."
"Sự xâm lấn lần này của Kim Trướng Hãn Quốc cũng cảnh cáo chúng ta, dù Kim Trướng Hãn Quốc mất thì vẫn không quên nước ta, cho nên Đại Chu ta nhất định phải đề phòng nghiêm ngặt biên giới Bắc Cương."
"Ta đề nghị phong Bàng Nguyên Đức làm Thần Sách đại tướng quân, đóng giữ ở biên giới Bắc Cương, phòng ngừa Kim Trướng Hãn Quốc."
Thiết Chiến, Cơ Huyền Viễn còn có mấy người Hoàng Thất Cung Phụng Đường đều gật đầu.
Chỉ cần bên quân đội đồng ý chuyện này thì trên cơ bản sẽ không ai phản đối, Lục Phiến Môn có quan hệ không tệ với quân đội, hoàng thất cũng đã thấy thực lực và năng lực của Bàng Nguyên Đức, phong hắn làm đại tướng quân cũng không quá đáng.
Tuy Triệu Vũ Niên bên Hoàng Thất Cung Phụng Đường không quản lý sự vụ, nhưng có vài người Hoàng Thất Cung Phụng đều đóng giữ ở biên giới khác của Đại Chu, ngày thường rất ít tới Thịnh kinh thành, bọn họ cũng rất ít nhúng tay vào quyền hạn và công việc của Đại Chu, cho nên họ đương nhiên sẽ không phản đối.
Cứ như thế, Bàng Nguyên Đức thuận lợi được phong làm đại tướng quân thứ tư của Đại Chu, Thần Sách đại tướng quân.
Sau khi gia phong cho Bàng Nguyên Đức xong, thật ra khiến người ta hóc búa nhất chính là Tô Tín.
Lần này Kim Trướng Hãn Quốc xâm lấn, công lao của Tô Tín có thể nói là lớn nhất.
Từ việc mời ra Tác Nam Triệt, cho đến liên hợp Thiên Hạ Thất Bang ra tay, rồi đến cuối cùng chém giết Mạc Qua, có thể nói nếu không có Tô Tín, chiến cuộc lúc này của Trung Nguyên sẽ không kết thúc nhanh như thế, cho nên phải phong thưởng cho Tô Tín lớn hơn Bàng Nguyên Đức.
Nhưng vấn đề cũng xuất hiện ở điểm này.
Tô Tín không giống với Bàng Nguyên Đức, Bàng Nguyên Đức chỉ là đại tổng quản Trấn Bắc quân, hắn vẫn còn có thể được phong lên vị trí cao hơn.
Giống như hiện giờ, mặc dù Bàng Nguyên Đức đã thành Thần Sách đại tướng quân, nhưng hắn cũng chỉ là vị tướng đứng cuối trong bốn vị đại tướng quân của Đại Chu, nếu hắn lập được càng nhiều công lao hơn, tuy có thể không được thăng chức lần nữa, nhưng sẽ được càng nhiều quyền lực và phạm vi quản lý, mà không phải như bây giờ, cho dù đạt được chức vị đại tướng quân nhưng vẫn phải cố thủ ở Bắc Cương.
Nhưng đến phiên Tô Tín thì có chút khó khăn, bởi vì địa vị của Tô Tín hơn xa Bàng Nguyên Đức.
Tô Tín bây giờ còn treo vị trí trong Tứ Đại Thần Bổ của Lục Phiến Môn, nhưng hắn bắt đầu từ số không ở Tây Bắc, thành lập ám vệ, bản thân còn là Tiết Độ Sứ Tây Bắc Đạo, có thể nói là có quyền lực tương đối lớn ở Tây Bắc Đạo, về việc phong thưởng, còn có thể phong thưởng cho Tô Tín cái gì đây? Chẳng lẽ cho hắn một mảnh khu vực khác sao?
Mặc dù Đại Chu còn có một số địa vực tuy mặt ngoài thần phục với Đại Chu, nhưng thực tế không nghe theo quản giáo, bọn họ ngược lại có thể cho Tô Tín những địa vực, khiến cho hắn đi giải quyết, nhưng nếu như vậy thì thế lực dưới quyền Tô Tín sẽ lớn hơn vài phần, thậm chí có xu hướng quốc trong quốc, đây là điều Hoàng Thất Đại Chu tuyệt đối không thể tha thứ, thế nên Cơ Huyền Viễn trong khoảng thời gian ngắn không biết phải thưởng cho Tô Tín cái gì, phần thưởng đang được chuẩn bị cho Tô Tín cũng bị kẹt lại.
Nhưng vào lúc này, một võ giả cảnh giới Dương Thần xuất thân Hoàng Thất Cung Phụng Đường bỗng nhiên nói:
"Vương gia khoan vội, Tô đại nhân quả thật lập được công lao hiển hách, nhưng có thể mời Tô đại nhân giải thích một chút về việc Hàn Giang Ly của Hoàng Thất Cung Phụng Đường ta chết như thế nào không?"
Tô Tín híp mắt nhìn người này, tướng mạo người này chính trực, mặc quần áo trắng, khuôn mặt nghiêm túc, vừa nhìn là biết loại người tính cách bá khí ngoan cố.
Chương 1829 - Nhằm vào
Nhằm vào
Người này là Cung Phụng cảnh giới Dương Thần trong Hoàng Thất Cung Phụng Đường, 'Cửu Tiêu Kinh Lôi' Công Tôn Độ, vẫn luôn trấn thủ ở Tây Vực.
Người này cũng là Cung Phụng kinh nghiệm lâu năm của Đại Chu, nhưng danh tiếng trong giang hồ không lớn bằng Hàn Giang Ly, dù sao ngày xưa Hàn Giang Ly có tiếng là thích tìm đường chết trên giang hồ.
Tô Tín chưa từng giao tiếp với hắn, chỉ nghe qua tên của hắn, thậm chí đây là lần đầu tiên hai bên gặp mặt, hắn bỗng nhiên đưa ra nguyên nhân cái chết của Hàn Giang Ly, điều này khiến Tô Tín lập tức híp mắt lại, ánh mắt bí hiểm nhìn hắn.
Giang hồ rất thực tế, triều đình cũng rất thực tế.
Khi Hàn Giang Ly còn sống, hắn là Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu, mà còn là loại cao cấp nhất, tuy quyền lực không so được với Tô Tín, nhưng địa vị hoàn toàn có thể sánh vai với Tô Tín.
Nhưng vấn đề là bây giờ Hàn Giang Ly đã chết, bên ngoài truyền tin hắn bị Kim Trướng Hãn Quốc mai phục giết chết, trong loại quốc chiến này, ngay cả tồn tại cảnh giới Chân Vũ đều bỏ mình, cảnh giới Dương Thần đáng là gì?
Cho nên chuyện này ngay từ đầu đã không có ai bàn, cũng không có ai quan tâm.
Nếu Hàn Giang Ly có con nối dòng hoặc là đệ tử thì tốt rồi, Đại Chu có thể sẽ vì thể hiện triều đình đối đãi rộng lượng với người mình mà đối xử tốt với con nối dòng hoặc đệ tử của Hàn Giang Ly, thế nhưng Hàn Giang Ly không có hai cái này, cho nên bây giờ hắn hầu như đã bị người quên lãng, hiện tại Công Tôn Độ bỗng nhiên gợi lên là có ý gì? Hơn nữa nghe giọng điệu của hắn thì rõ ràng là đang nhắm vào Tô Tín.
Quan trọng nhất chính là bản thân Tô Tín cũng không hiểu rõ vì sao Công Tôn Độ này nhắm vào mình.
Tính cách xấu xa của Hàn Giang Ly rất nổi danh, hắn vốn không có bạn thân gì ở nội bộ Đại Chu.
Hơn nữa Công Tôn Độ là Hoàng Thất Cung Phụng phụ trách trấn thủ Tây Vực, Hàn Giang Ly thì là Hoàng Thất Cung Phụng phụ trách trấn thủ Bắc Cương, hai người bọn họ một tây một bắc, mấy năm không gặp mặt là đều có thể, hai bên không có tiếp xúc gì, Công Tôn Độ nhắm vào mình là có ý gì? Tô Tín có chút khó hiểu.
Câu hỏi của Công Tôn Độ khiến mọi người ở đây lập tức nhìn về phía Tô Tín.
Đám người Cơ Huyền Viễn biết rõ nội tình đều ánh mắt lấp lóe, bọn họ biết ân oán trước đây giữa Tô Tín và Hàn Giang Ly.
Thậm chí Cơ Huyền Viễn biết quá rõ tính cách của Tô Tín nên đã cố ý khiến cho Bàng Nguyên Đức đi theo Tô Tín và Hàn Giang Ly hành động chung, là vì sợ Tô Tín dưới cơn nóng giận giết Hàn Giang Ly.
Về sau biết được Tô Tín dọc đường đi rất kiềm chế, Cơ Huyền Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tuy ai cũng biết Tô Tín nổi danh điên cuồng, nhưng dù sao hắn không thật sự là người điên, vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng.
Sau đó Hàn Giang Ly bị giết, nhưng là do Kim Trướng Hãn Quốc ra tay, không liên quan gì đến Tô Tín.
Đám người Cơ Huyền Viễn hoàn toàn không có ý nghĩ Tô Tín cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc, bởi vì chuyện này căn bản là điều không thể nào.
Cho dù Tô Tín có hám lợi đen lòng, ngu si đi nữa thì hắn sẽ không bỏ rơi những cơ nghiệp hiện tại để đi cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc.
Hơn nữa nói cách khác, nếu Tô Tín thật sự cấu kết với Kim Trướng Hãn Quốc, ngày hôm nay hắn còn có thể xách đầu của Mạc Qua đến nơi này sao?
Cho nên, đám người Cơ Huyền Viễn không có tra cứu chuyện về cái chết của Hàn Giang Ly, huống hồ khi đó chiến tranh sắp bắt đầu, mấy người Cơ Huyền Viễn không có thời gian đi điều tra loại chuyện như vậy, nhưng bây giờ nghe Công Tôn Độ nói thế, chẳng lẽ Tô Tín có dính líu đến chuyện này?
Tô Tín nhìn Công Tôn Độ, thản nhiên nói:
"Ngươi kêu ta giải thích cái gì? Hàn Giang Ly bị giết bởi Kim Trướng Hãn Quốc, lẽ nào ngươi kêu ta vào lúc đó buông tha thành lập liên minh đi đối phó với Kim Trướng Hãn Quốc, sau đó thăm dò nguyên nhân cái chết của Hàn Giang Ly rồi đi trả thù sao? Đúng là vô lý!"
Công Tôn Độ cười cười nói:
"Ta không hề nói như vậy, nhưng dù sao Hàn Giang Ly là Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu, đại tông sư võ đạo cảnh giới Dương Thần, phải có lý do về cái chết của hắn chứ?"
"Ban đầu, võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc ở Trung Nguyên chỉ có bảy người, trước khi khai chiến, một trong số đó đã bị Địch Kinh Phi chém chết, còn lại sáu người, nhưng khi Hàn Giang Ly chết thì những người này không có hành động gì, vậy rốt cuộc Hàn Giang Ly do ai giết?"
Tô Tín cười lạnh nói:
"Thông tin Công Tôn Cung Phụng đưa ra thật đầy đủ, biết luôn cả hướng đi của võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc."
Thứ trong tay Công Tôn Độ không hiếm hoi, cho dù Kim Trướng Hãn Quốc tiến công Trung Nguyên bọn họ thì cũng không có hệ thống tình báo, mật thám tập sự của Lục Phiến Môn muốn điều tra rõ hành tung của bọn họ là chuyện rất đơn giản.
Nhưng khiến Tô Tín kinh ngạc là, Công Tôn Độ rốt cuộc làm sao lấy được những tin tình báo này từ chỗ Lục Phiến Môn?
Tô Tín lén nhìn Thiết Chiến, lúc này Thiết Chiến cũng cau mày, sắc mặt hơi âm trầm.
Hiển nhiên Thiết Chiến cũng không biết chuyện này, trong Lục Phiến Môn có người đưa tình báo của hắn cho Công Tôn Độ, mục đích là nhằm vào Tô Tín!
Chương 1830 - Nhằm vào (2)
Nhằm vào (2)
Nhưng tiếc rằng căn bản không tra được loại chuyện này, bởi vì những tin tình báo này không phải là tình báo bí mật gì, ngay cả một số mật thám tập sự cấp thấp nhất cũng có nó.
Huống chi, dù Tô Tín là Tứ Đại Thần Bổ của Lục Phiến Môn, nhưng hắn đắc tội không ít người, trong Lục Phiến Môn không chỉ có một, hai có thù với hắn, thứ này căn bản không thể nào truy tra được.
Công Tôn Độ nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:
"Tô đại nhân, ngươi không cần để ý tư liệu này ở đâu ra, bây giờ ngươi có thể giải thích vấn đề này cho chúng ta được không?"
"Giải thích? Ngươi muốn ta giải thích cái gì?"
Tô Tín cười lạnh nói:
"Ta không có quan hệ gì với Hàn Giang Ly, chẳng lẽ còn muốn ta ngày đêm đều ở bên cạnh bảo hộ hắn? Hàn Giang Ly gặp chuyện không may thì ngươi bắt ta phải giải thích, đây là kiểu đạo lý quái quỷ gì thế?"
Tuy Tô Tín nói như vậy, nhưng những người biết rõ ân oán giữa Tô Tín và Hàn Giang Ly thì ánh mắt hơi thay đổi.
Ngươi mới vừa kết thù với Hàn Giang Ly, kết quả Hàn Giang Ly chết không rõ ràng, tuy trên danh nghĩa hắn bị người của Kim Trướng Hãn Quốc giết, nhưng không ai chứng kiến, hơn nữa bây giờ còn có chứng cứ chứng minh khi Hàn Giang Ly chết thì võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc không hề ra tay, chuyện này đáng giá cân nhắc một phen.
Quan trọng nhất chính là, dù võ giả cảnh giới Dương Thần bên Kim Trướng Hãn Quốc có ra tay, nếu không có trên ba người thì tuyệt đối không có khả năng giết được Hàn Giang Ly.
Đừng nhìn Hàn Giang Ly thói quen tìm đường chết, nhưng chính vì vậy, trước không nói đến sức chiến đấu, có bản lĩnh giữ mạng không tầm thường, bình thường một chọi một ngươi có thể đánh bại hắn, nhưng tuyệt đối không giết được hắn.
Mà vào lúc đó, trừ hơn ba võ giả cảnh giới Dương Thần của Thần Kim Trướng Hãn Quốc liên thủ có năng lực giết Hàn Giang Ly, thì chỉ còn một mình Tô Tín.
Dù sao hắn có thể giết cả Mạc Qua, một Hàn Giang Ly ở trước mặt hắn không đáng là gì.
Công Tôn Độ bí hiểm cười hai tiếng, nói:
"Việc này ta cũng chỉ là từ chối mà thôi, Tô đại nhân không cần kích động, chuyện này cuối cùng nhất định phải có một câu trả lời, nhưng tạm thời không có chứng cứ, vậy trước tiên cứ như vậy đi."
Tuy ngoài miệng Công Tôn Độ nói cứ như vậy đi, nhưng ai cũng biết, tội sát hại đồng liêu cứ như thế chụp lên đầu Tô Tín.
Tuy Công Tôn Độ không có chứng cứ Hàn Giang Ly do Tô Tín giết, nhưng tương tự, Tô Tín cũng không có chứng cứ người không phải do mình giết.
Dù sao trong tình huống lúc ấy, người có động cơ, có năng lực giết Hàn Giang Ly chỉ có một mình Tô Tín.
Mọi người đều nhìn về phía Cơ Huyền Viễn, lúc này còn muốn phong thưởng cho Tô Tín hay không?
Dù sao Hàn Giang Ly cũng là võ giả cảnh giới Dương Thần, bình thường mà nói hắn chết rồi thì thôi, nhưng chuyện bây giờ đã bị Công Tôn Độ gợi lên, Tô Tín có hiềm nghi rất lớn, nếu lúc này còn phong thưởng cho Tô Tín, liệu có khiến người ta nghĩ rằng triều đình thiên vị Tô Tín, xử sự bất công không?
Cho nên Cơ Huyền Viễn ho khan một tiếng nói:
"Được rồi, tạm thời buông chuyện này xuống, việc phong thưởng cứ để sau, triều đình tự nhiên sẽ phái người đến điều tra sự tình của Hàn Giang Ly, nhưng ta tin tưởng Tô đại nhân tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này."
Cơ Huyền Viễn làm ra lựa chọn rất đơn giản, đó là đánh mỗi bên năm mươi cái, chuyện gì đều tạm thời buông xuống.
Lúc đầu hắn phát sầu về phần thưởng của Tô Tín, quá nặng không tốt, quá nhẹ cũng không tiện, hiện tại vừa lúc, trực tiếp lùi lại về sau, đương nhiên không biết khi nào sẽ tới ngày đó.
Về phần hắn nói muốn điều tra sự tình của Hàn Giang Ly, đó cũng chỉ là cho có lệ mà thôi.
Hàn Giang Ly đã chết lâu như vậy, thi thể đã được xử lý, hơn nữa võ giả cảnh giới Dương Thần của Kim Trướng Hãn Quốc trước đó hoặc trốn hoặc chết, tra làm sao đây? Chuyện này cứ như vậy chấm dứt thôi.
Công Tôn Độ ở một bên trầm giọng nói:
"Vương gia nói đúng, vậy cứ làm theo lời của Vương gia."
Tô Tín mắt lạnh nhìn cảnh tượng này, trong lòng cười nhạt không thôi.
Hiện tại hắn mới xem như là thấy rõ ý đồ của Công Tôn Độ này, thì ra đối phương chỉ muốn phá rối mình phong thưởng.
Tuy Hàn Giang Ly đúng là do Tô Tín giết, nhưng Tô Tín tự nhận mình không để lại bất kỳ dấu vết gì, đối phương có thể hoài nghi, nhưng không thể tìm được chứng cứ.
Nhưng có một số việc không cần chứng cứ, giống như hiện tại.
Đối phương chỉ cần nói ra hoài nghi và suy nghĩ của mình, thế là có thể phá rối lần phong thưởng này của Tô Tín.
Đương nhiên điều quan trọng nhất chính là thái độ của Cơ Huyền Viễn.
Lần này Công Tôn Độ bỗng nhiên đứng ra nhắm vào mình, hẳn là Cơ Huyền Viễn không biết chuyện này, nhưng hắn không có đứng ra phản đối, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền gạt bỏ phần thưởng của mình, thái độ của Cơ Huyền Viễn, hoặc nên nói là của hoàng tộc họ Cơ đã rõ ràng.
Tô Tín biết, e là hoàng tộc họ Cơ hơi kiêng kỵ mình.
Đại Chu có thể cường thịnh hơn Đại Tấn trước kia, điều quan trọng nhất trong đó là sự cân bằng.
Quyền lực của hoàng đế có hạn, quyền lực của bốn băng nhóm vũ lực cũng có hạn, chính vì vậy mới có thể cân bằng lẫn nhau.
Chương 1831 - Nhằm vào (3)
Nhằm vào (3)
Nhưng lúc này Tô Tín như lực lượng mới xuất hiện, lực lượng bây giờ của hắn có xu hướng sắp phá vỡ những cân bằng này.
Tốc độ phát triển của Tô Tín hơi vượt quá dự liệu của đám người Cơ Huyền Viễn, hơn nữa hắn có quan hệ không tệ với Lục Phiến Môn và quân đội, nếu Tô Tín cứ tiếp tục dựa thế, hắn thậm chí có thể mượn gần một nửa sức mạnh của Đại Chu.
Đương nhiên đây chỉ là phụ, điều quan trọng nhất là tính độc lập của Tô Tín quá mạnh.
Quân đội vũ lực có đông người nhất và thế lực Lục Phiến Môn đều mạnh hơn Tô Tín, nhưng vấn đề là ám vệ dưới tay hắn chỉ nhận chính hắn chứ không nhận triều đình, bao gồm toàn bộ Tây Bắc quân cũng chỉ nghe theo Tô Tín như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Có thể nói, nếu hiện tại Tô Tín có nắm chắc khiến thánh địa võ học Đại Tuyết Sơn ở Tây Bắc đứng về phía hắn, Tô Tín thậm chí có tư cách tự lập, loại uy thế này cũng khiến cho hoàng tộc họ Cơ không thể không kiêng kỵ.
Bọn họ không quên Đại Tấn trước đây mất như thế nào, điều quan trọng nhất trong đó là lực lượng của quân đội quá mạnh, đưa tới hoàng thất kiêng kỵ, cuối cùng tùy tiện hạ sát thủ, dẫn đến Đại Tấn tự tiêu hao, sau cùng vong quốc.
Đại Chu tuyệt đối không cho phép loại chuyện như vậy xảy ra, cho nên thái độ của Cơ Huyền Viễn đối với Tô Tín cũng đang lặng lẽ xảy ra chút thay đổi, thậm chí kể cả chính Cơ Huyền Viễn cũng không phát hiện những thay đổi này.
Khi Tô Tín ở cảnh giới Hóa Thần và cảnh giới Dung Thần, Cơ Huyền Viễn đã đối đãi với Tô Tín như nhân tài mới xuất hiện của Đại Chu bọn họ, hơn nữa còn là loại đối đãi tốt nhất.
Nên khi đó hắn bồi dưỡng Tô Tín không tiếc trả giá bao nhiêu, lúc ấy Tô Tín chính là nhân vật kiểu mẫu của Đại Chu bọn họ, dùng để chứng minh với người giang hồ rằng, người do Đại Chu bọn họ bồi dưỡng ra tuyệt đối không thua kém gì những người trên giang hồ kia.
Nhưng từ sau khi Tô Tín thăng cấp đến cảnh giới Dương Thần, Cơ Huyền Viễn cảm giác được thực lực của Tô Tín thăng cấp có hơi nhanh, thậm chí nhanh đến trình độ khiến hắn không khống chế được, bắt đầu từ khi đó, bồi dưỡng biến thành đề phòng và kiêng kỵ.
Nhưng hiện tại Tô Tín vẫn là trọng thần một phương của Đại Chu, tuy tính cách hơi điên cuồng, nhưng ít nhất có tác dụng to lớn đối với Đại Chu bọn họ, giống như bây giờ, sự tồn tại của Tô Tín mang lại nhiều lợi cho Đại Chu bọn họ, nhưng tương tự, Đại Chu cũng phải tận lực hạn chế lực lượng của Tô Tín, không thể để hắn tiếp tục phát triển.
Trong sân lúc này, Cơ Huyền Viễn cho rằng việc đã chấm dứt, hắn ho khan một tiếng, nói:
"Đã như vậy, chư vị giải tán trước đi, chúng ta sẽ gặp nhau trong bữa tiệc tối hôm nay."
Lúc mọi người ở đây chuẩn bị rời đi, Tô Tín bỗng nhiên đứng ra nói:
"Khoan đã! Vương gia, việc vẫn chưa nói rõ ràng thì không thể đi như vậy được, tội danh tàn sát đồng liêu chụp lên đầu ta, ta không gánh nổi."
Tô Tín bỗng nhiên mở miệng khiến cho người ở đây đều sửng sốt.
Đặc biệt là Cơ Huyền Viễn, hắn cau mày nhìn Tô Tín.
Theo quan điểm của Cơ Huyền Viễn, hắn làm như vậy đã là một bước thỏa hiệp lẫn nhau, kết quả Tô Tín vẫn muốn ở đây tiếp tục chủ đề này, như vậy hơi không biết điều.
Tô Tín trong lòng cười lạnh, hắn có thể đoán được tâm tư của Cơ Huyền Viễn, cái gọi là biết đại cục thật ra vẫn là muốn cho chính mình nhường một bước.
Trước đây, khi đi mời Tác Nam Triệt ra tay, Cơ Huyền Viễn đã để chính mình nhận biết một ít đại cục, nhưng cái gọi là biết đại cục này cũng chỉ là hi sinh lợi ích của mình để cam đoan lợi ích của Đại Chu mà thôi.
Tô Tín vốn không có lòng trung thành với Đại Chu, lúc này Cơ Huyền Viễn đã chơi Tô Tín một vố, Tô Tín tất nhiên không cần khách khí với hắn.
Cơ Huyền Viễn cau mày nói:
"Tô đại nhân, ta không nói ngươi giết Hàn Giang Ly, chuyện bây giờ vẫn chưa thể khẳng định được gì."
Tô Tín thản nhiên nói:
"Tuy chưa thể xác định, nhưng miệng đời đáng sợ, nếu ta không hoàn toàn rửa sạch hiềm nghi này, ước chừng sẽ có rất nhiều người cho rằng là ta giết Hàn Giang Ly, cuối cùng sự hoài nghi này sẽ biến thành sự khẳng định chắc chắn."
"Vậy ngươi muốn như thế nào?"
Tô Tín trầm giọng nói:
"Rất đơn giản, đi triệu tập những binh lính trước đó ở chiến trường Trung Nguyên, bọn họ gặp tai nạn cùng Hàn Giang Ly, họ có thể nhìn thấy ta ra tay qua lại."
"Cùng lắm thì trực tiếp công khai việc này, ta ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc trong tay ai nắm chứng cứ nói ta tàn sát đồng liêu!"
"Không được!"
Cơ Huyền Viễn không chút suy nghĩ trực tiếp mở miệng cự tuyệt.
Nếu để chuyện này nói sau thì được, nhưng bây giờ tuyệt đối không thể làm lớn chuyện.
Hiện giờ bọn họ mới vừa xua đuổi Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín lập tức trở thành đối tượng được toàn bộ Đại Chu sùng bái, tuyệt đối là nhân vật gương mẫu của Đại Chu.
Nếu bây giờ khui tin Tô Tín tàn sát đồng liêu, dù chỉ là hoài nghi, Tô Tín bị mang tiếng xấu, mất mặt cũng chỉ là Đại Chu, đương nhiên, nếu như chờ tình thế này qua đi thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng hiện tại thì không thể được.
Cơ Huyền Viễn sâu thẳm nhìn Tô Tín, hắn biết Tô Tín đang chơi xỏ mình.
Tô Tín có thể không cần danh tiếng, nhưng mặt mũi của Đại Chu sẽ bị vứt đi, hơn nữa còn bị mất mặt trầm trọng.
Lúc lâu sau, Cơ Huyền Viễn lúc này mới lên tiếng:
"Việc không bằng chứng, chúng ta ở đây nghe một chút rồi thôi, tuyệt đối không thể loan tin ra ngoài làm mất thể diện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận