Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2684 - Thử hỏi thiên hạ ai là địch thủ?

Lý Bá Dương nhìn Tô Tín, lạnh nhạt nói: “Đám ác quỷ trong xương ngón tay kia không biết đã được nuôi dưỡng bao nhiêu năm, uy lực quả thực mạnh. Nhưng rất đáng tiếc, ngươi cũng không phải người nuôi dưỡng chúng. Ngươi không cách nào khiến sức mạnh đám ác quỷ này tập trung thành một thể để phát huy đến trình độ cao nhất được.
Nếu chỉ đơn thuần là bạo nổ xương ngón tay. Ngươi có thể biến chu vi hơn mười dặm xung quanh thành quỷ vực vô biên. Dù cho có dùng tạo hóa lực của Tạo Hóa Đạo Môn ta cũng không cách nào vãn hồi được.
Nhưng ngươi lại muốn dùng nó đối phó ta. Vô dụng thôi. Phương pháp của Đạo môn là giết tà phá ma, lá bài tẩy của ngươi chọn sai rồi!”
Tại sao Phật tông cùng Đạo môn trong một thời gian dài vẫn là hàng đầu trong Chính đạo? Hoặc là Phật tông, hoặc là Đạo môn. Trong lịch sử vạn năm của giang hồ, hầu như có rất ít những tông môn nào khác có thể trở thành phe đứng đầu Chính đạo.
Việc này không chỉ bởi vì thực lực của Phật tông cùng Đạo môn mạnh mà cũng bởi vì công pháp của hai phái này so với những công pháp Ma đạo khác có tác dụng khắc chế rất lớn.
Bây giờ, Tô Tín dùng thủ đoạn âm tà như này để đối phó với Lý Bá Dương, dĩ nhiên sẽ phải chịu khắc chế cực lớn.
Có điều, sắc mặt của Địa Tạng Vương bên kia lại không hề biến hóa chút nào. Kể cả những người khác ở Địa Phủ cũng thế.
Với những người này của Địa Phủ mà nói, không có ai hiểu uy năng công pháp của Địa Phủ bằng họ, cũng không ai có lòng tin với Tô Tín hơn bọn họ.
Thật sự cho rằng lá bài tẩy của Địa Phủ dễ bị phá giải thế hay sao? Thật sự cho rằng thực lực của Tô Tín chỉ đến mức đó thôi sao?
Phía bên ngoài, hỏa vực đã bị áp chế đến cực hạn, chỉ còn khoảng trăm trượng. Mà bên trong, những con ác quỷ kia lại bởi vì sức mạnh thuần dương huyết mà không dám đến gần Lý Bá Dương. Tô Tín đưa tay ra, một đạo kiếm chỉ điểm ra.
Mặc dù không có kiếm, nhưng Tô Tín vẫn đánh ra được một kiếm như thường. Một chiêu kiếm chỉ này giáng xuống. Trong nháy mắt, mười hai đạo Huyền Âm Kiếm Ý chí âm chí tà ngưng tụ thành, tản ra khí lạnh đến rùng mình, trực tiếp chém đến phía Lý Bá Dương!
Huyền Âm Kiếm Ý cũng không phải là kiếm pháp nhân gian. Kiếm pháp kinh khủng này được ngưng tụ trong kiếm giới nhờ vào ác niệm âm tà trong thế gian. Nó hội tụ tà ác lực cực hạn của thế gian này, là ác niệm trời sinh. Thuộc tính của nó so ra còn hung ác hơn so với số ác quỷ Hậu Thiên luyện chế thành kia.
Ngay lúc Huyền Âm Kiếm Ý xuất thủ, đám ác ủy kia trong nháy mắt lại như có được cái gì chỉ dẫn, theo quỹ tích của Huyền Âm Kiếm Ý điên cuồng lao đến hướng Lý Bá Dương. Căn bản cũng không quản sức mạnh thuần dương huyết giết phá tà ma trên người Lý Bá Dương nữa.
Sức mạnh từ vô số ác quỷ phân tán ra cùng lắm cũng chỉ là khó giải quyết. Những thứ này nói trắng ra là một ít Nguyên Thần lực cộng thêm với một ít tà ý ác niệm ngưng tụ lại chung một chỗ. Tách riêng ra thì còn chẳng mạnh mẽ bằng ý niệm do tín đồ trung thành của Thái Bình Đạo ngưng tụ trên Thái Bình phù chú.
Song, vô số ác quỷ dưới sự dẫn dắt của Huyên Âm Kiếm khí, phóng tới hướng Lý Bá Dương. Dù cho công pháp giết tà phá ma của Tạo Hóa Đạo Môn có mạnh hơn nữa cũng không cách nào cản được.
Vì thế nên, trong nháy mắt đó, đạo uẩn trên người Lý Bá Dương hoàn toàn tắt ngóm. Vô biên ác quỷ kêu rên, giãy dụa cắn xé thân xác Nguyên Thần của Lý Bá Dương.
Ngay lúc này, mắt thấy không còn ngăn được đám ác quỷ này nữa, Lý Bá Dương lại làm ra một hành động khiến tất cả mọi người đều không cách nào tưởng tượng nổi.
Hai tay hắn kết ấn, tạo hóa chân khí từ toàn thân hắn biến thành một cái vòi rồng to lớn, hút sạch đám ác quỷ kia vào bên trong cơ thể hắn.
Phải biết rằng đám ác quỷ này chính là do cường giả Thông Thiên cảnh Phong Đô Đại Đế luyện hóa thành. Dù cho có là lúc Đại Thiên Ma Tôn toàn thịnh cũng đừng hòng luyện hóa được chứ đừng nói gì là Lý Bá Dương.
Bởi thế, sau khi miễn cưỡng cắn nuốt đám ác quỷ kia, vì không cách nào luyện hóa được, sắc mặt Lý Bá Dương biến thành xanh đen. Căn bản không còn giống Chân nhân Đạo môn mà giống ma đầu đang tản ra khí tức quỷ dị hơn.
Lúc này, Đại Thiên Ma Tôn cười ha hả hai tiếng, nói: “Lý Bá Dương thua rồi.”
Lời vừa dứt, mấy vị Đạo môn cũng căm tức mà nhìn hắn. Song, Đại Thiên Ma Tôn lại chẳng mảy may để ý. Hắn chỉ dửng dưng nói: “Đã phải dùng đến phương thức miễn cưỡng nhất để chống đỡ. Cái này còn cách bị bại bao xa?
Tô Tín thì lại liên tục tấn công. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng hắn sẽ đứng đó mà xem chuyện vui à?”
Quả nhiên, Đại Thiên Ma Tôn vừa dứt lời, quanh thân Tô Tín cũng đã tản ra thần mang màu vàng sáng chói, xông đến. Một quyền đánh xuống, Phật quang chiếu sáng ngàn dặm, tôn hắn lên đến không khác gì thiên thần.
Lý Bá Dương dùng Bát Tướng Huyền Công miễn cưỡng cản được. Nhưng mỗi một quyền Tô Tín đánh xuống, sức mạnh công pháp Phật môn trong đó sẽ bùng nổ, trấn giết những ác quỷ mà Lý Bá Dương miễn cưỡng nuốt vào trong cơ thể.
Chương 2685 - Thử hỏi thiên hạ ai là địch thủ? (2)
Sau khi chúng chết, âm tà lực sẽ thấm vào trong cơ thể Lý Bá Dương khiến cho hắn đã bị thương lại càng thêm thương, phá hư kinh mạch trong cơ thể hắn.
Mấy chục quyền đánh xuống. Mặc dù Lý Bá Dương có thể miễn cưỡng ngăn cản, song khóe miệng hắn đã chảy tinh huyết rồi. Không phải máu đỏ mà là máu đen!
Vào giờ phút này, cảnh tượng này căn bản không giống như là người đứng đầu Đạo môn đang đối chiến với Tô Tín, tên giang hồ cự phách hung uy kinh người nữa. Ngược lại, nó giống như cường giả Phật môn đang trấn áp một tên ma đầu.
Trong hai mắt Tô Tín nở rộ Phật quang. Hai tay hắn bỗng dưng lại kết ấn. Ấn pháp sáng chói vô cùng kỳ dị dẫn dắt thiên địa. Trong nháy mắt, Phật quang ngũ sắc nở rộ.
Sắc mặt ai nấy ở đây đều thay đổi. Môn công pháp này bọn họ cũng chẳng lấy làm gì xa lạ. Bởi đây chính là tuyệt kỹ đặc trưng của một vị cường giả. Mọi người ở đây đều liếc mắt nhìn sang Địa Tạng Vương.
Cái Tô Tín đang thi triển bấy giờ chính là tuyệt kỹ bí truyền của Địa Tạng Vương, Phật Vận Niêm Hoa Ấn!
Niêm Hoa nở nụ cười, tức ta thành Phật!
Ấn phá giáng xuống, Phật vận xuất hiện. Trước người Lý Bá Dương Phật quang óng ánh, gội rửa hắc khí. Ầm ầm một tiếng nổ vang, Phật quang mất đi, quỷ khí cũng không thấy đâu.
Đến khi chân khí cuồng bạo tiêu tán hết, mọi người cũng trông thấy được cảnh tượng bên trong.
Tô Tín cùng Lý Bá Dương đứng cách nhau hơn mười trượng nhưng hai bên không hề ra tay.
Lý Bá Dương nhìn Tô Tín, dùng giọng nói khàn khàn, nói: “Ngươi thắng ta. Chứ không phải là công pháp Phật môn thắng công pháp Đạo môn.”
Tô Tín lắc đầu, nói: “Võ công của ta chỉ dùng để giết người. Không phân biệt Đạo, Phật.”
Mọi người ở đây đều có chút sửng sốt. Giờ đã là lúc nào rồi mà Lý Bá Dương hãy còn lo chuyện hắn thua bởi công pháp Phật môn.
Còn chưa chờ ai kịp phản ứng. Trên người Lý Bá Dương rỉ ra một tia hắc khí. Đám hắc khí kia tản ra mỗi lúc một dày đặc. Đến sau cùng, thân thể Lý Bá Dương cũng phiêu tán theo đám hắc khí kia, rồi hoàn toàn hóa thành tro đen, chỉ để lại Vô Lượng Thu Thủy Kiếm rơi xuống mặt biển, hoàn toàn mất đi linh tính, chìm xuống đáy biển.
Toàn bộ trên bờ biển nhất thời yên lặng như tờ.
Ngay trước lúc trận chiến này bắt đầu, không ai dám kết luận rốt cuộc là Tô Tín thắng hay Lý Bá Dương thắng.
Nhưng đến khi Tô Tín thắng, bọn họ lại cảm thấy không cách nào tưởng tượng nổi, cũng không cách nào chấp nhận nổi.
Đa số các võ giả ở đây đều đi đến từ thời đại của Lý Bá Dương. Vào lúc Tạo Hóa Đạo môn lực áp Thiếu Lâm, uy chấn giang hồ, mặc dù không nói rõ, nhưng cũng rất xứng đáng là võ lâm Chí tôn.
Mà Lý Bá Dương cũng thế. Mặc dù không xưng hắn là thiên hạ đệ nhất, nhưng khi đó, Lý Bá Dương nếu tự xưng đứng thứ hai, ai dám nói là người đứng đầu? Thời đại của Lý Bá Dương kia, hắn chính là đỉnh cao võ đạo của cả giang hồ!
Thế mà sau khi trận chiến này hạ màn, Lý Bá Dương, kẻ đệ nhất thiên hạ ngày trước cuối cùng vẫn chết. Chết trong tay vị cường giả thế hệ mới này!
Trận chiến giữa hai bên đều là sức mạnh mạnh nhất của cả hai, không có chút nào giả tạo. Kết quả, Tô Tín vẫn thắng. Cái này cũng có thể là một dấu hiệu cho thấy một thời đại đã hoàn toàn kết thúc. Bắt đầu từ bây giờ, toàn bộ giang hồ đã sắp bước vào kỷ nguyên mới rồi!
So sánh với tâm trạng sa sút cùng tâm tình phức tạp của những võ giả tông môn khác và cả Đạo môn, thủ hạ Tô Tín cùng đồng minh của hắn dĩ nhiên là vô cùng phấn khởi.
Sau khi thắng trận này, danh tiếng cũng như danh vọng của hắn trên giang hồ cũng sẽ đạt đến đỉnh cao.
Thiếu Lâm Tự cùng Tạo Hóa Đạo Môn, hai tông môn đứng đầu Đạo – Phật đều bị hủy trong tay Tô Tín. Thử hỏi trong thiên hạ, ai có thể địch lại được?
Thiên Đế nhìn bóng lưng Tô Tín, thở dài một cái, nói: “Tại sao người kinh tài tuyệt diễm nào cũng ở bên Địa Phủ thế? Có một Diêm La Thiên tử còn chưa đủ. Bây giờ lại thêm một Tô Tín. Còn cả Tần Nghiễm Vương Diệt còn không biết đã tu luyện đến trình độ nào kia nữa. Thế hệ này trong giang hồ, chẳng lẽ Thiên Đình ta hoàn toàn bị Địa Phủ áp chế hay sao?”
Không chỉ riêng Thiên Đế cảm khái, ngay cả đám người Triệu Cửu Lăng cùng Khương Viên Trinh cũng không ngừng lắc đầu. Trong lúc tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, Tô Tín đúng là một kẻ địch lớn. Một kẻ địch chung của tất cả mọi người!
Không màng đến người khác, Tô Tín ngay lập tức dẫn người rời khỏi Thanh Châu Đạo. Đến khi bọn họ đã đi xa, Mạnh Kinh Tiên cũng dẫn theo Hinh Nhi chạy đến.
Hinh Nhi mặt đầy vẻ vui mừng chạy đến bên cạnh Tô Tín cười hì hì, nói: “Ta đã biết lão mũi trâu kia chắc chắn không thắng được ca ca.”
Tô Tín cười một cái. Nhưng lúc này, một dòng máu tươi chảy từ trong miệng hắn ra.
Thấy cảnh này, sắc mặt Hinh Nhi nhất thời thay đổi, vội vàng nói: “Ca, ngươi sao thế? Bị nội thương?”
Đám người Lý Phôi tất cả đều bước lên một bước. Mặt đầy vẻ khẩn trương.
Tô Tín khoát tay một cái, nói: “Không sao. Thái Bình phù chú đó vẫn là có chút hiệu quả ở công kích Nguyên Thần. Huống chi dù gì Lý Bá Dương cũng là Lý Bá Dương.
Chương 2686 - Nhận thưởng
Bát Tướng Huyền Công của hắn thiếu chút nữa đã bổ sung hoàn toàn những chỗ khuyết thiếu của Tạo Hóa Đạo Môn. Dùng cứng đối cứng đánh với hắn, giết được địch mình cũng bị thương. Nếu không chịu tổn thất thì không giết được Lý Bá Dương. Có điều không sao, tu dưỡng một thời gian thì sẽ không có chuyện gì.”
Nghe được Tô Tín nói vậy, mọi người ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ, Tô Tín là trụ cột của bọn họ. Hắn không thể xảy ra chuyện gì. Lúc nãy, Tô Tín không hộc máu trước mặt đám người Thiên Đế, vẫn luôn gắng gượng cho đến giờ. Đoán chừng cũng là sợ đám người Thiên Đế nhìn ra được hắn suy yếu, thừa cơ ném đá xuống giếng.
Hinh Nhi xoay người, nói với Mạnh Kinh Tiên: “Sư phụ, bây giờ ca ca ta bị trọng thương. Ta muốn ở lại Tây Bắc Đạo, chờ khi thương thế của ca ca khỏi sẽ quay về Dịch Kiếm Môn.”
Mạnh Kinh Tiên gật đầu một cái, nói với Tô Tín: “Lần trước ngươi giúp ta giữ được Dịch Kiếm Môn. Phần nhân tình này ta nhận. Nếu trong khoảng thời gian này có người thừa nước đục thả câu với ngươi, ta sẽ ra tay.”
Tô Tín gật đầu một cái. Mạnh Kinh Tiên cũng không nói nhiều, ngay lập tức xoay người rời đi.
Trên thực tế, đám người Tô Tín ngược lại đã lo lắng thái quá. Với cảnh giới bây giờ của Tô Tín, cũng chẳng có ai dám đi thừa nước đục thả câu với hắn.
Lúc trước, lúc đám người Huyền Khổ ra tay với Tô Tín, mấy tông môn như Bạch Liên Giáo cũng sợ đến mức không dám càn rỡ với Tô Tín. Tất cả đều từ chối đến, chỉ có đám người Triệu Cửu Lăng mới có tự tin thừa nước đục thả câu với Tô Tín.
Còn bây giờ thì sao? Người đời đều biết hai đại cường giả của Địa Phủ đã quay về, hơn nữa lại còn có tư giao rất tốt với Tô Tín. Thêm vào đó, sư phụ của muội muội Tô Tín là Mạnh Kinh Tiên cũng đã quay về. Cộng thêm việc Tô Tín chém chết Lý Bá Dương kẻ từng là đệ nhất thiên hạ, uy thế như vậy, giờ làm gì còn kẻ nào dám thừa cơ gây họa cho Tô Tín nữa?
Vì lẽ đó, sau khi trận chiến kết thúc, trừ việc uy danh Tô Tín chấn động giang hồ. Căn bản cũng không có người nào dám đến dò xét xem Tô Tín có bị thương nặng trong lúc giao thủ với Lý Bá Dương hay là không.
Từ đầu đến cuối của trận đấu giữa hai cường giả đại diện cho giang hồ quyết đánh sinh tử một trận ở Đông Hải nhai đã lan truyền khắp giang hồ. Hung danh của Tô Tín vốn cũng khá lớn. Chỉ có điều, sau khi chém chết Lý Bá Dương, uy danh của hắn còn vượt hơn cả hung danh.
Thậm chí, có kẻ nhiều chuyện còn muốn liệt Tô Tín vào danh sách cường giả đệ nhất thiên hạ chân chính. Có điều, không ai coi đó là thật.
Tô Tín có thể chém chết Lý Bá Dương, thực lực của hắn quả thực quá mạnh, song cũng không mạnh đến đẳng cấp thực sự là vô địch thiên hạ.
Dẫu sao, Thích Đạo Huyền của Liên Hoa Thiện Viện cho tơi giờ vẫn chưa thực sự ra tay đánh một trận sống chết với ai. Nào có ai biết được cực hạn của hắn nằm ở đâu?
Còn cả vị Ma Tôn đại nhân thần bí của Ma đạo kia nữa. Còn cả vị Bì Già Đa La của Phạm Thiên Vực từng khiến cho Tô Tín phải chịu thất bại ê chề mà quay về nữa. Những người này đều có thể trở thành đối thủ của Tô Tín.
Lúc này, Tô Tín không quản chuyện giang hồ. Với hắn bây giờ mà nói, danh tiếng cũng chỉ là để thưởng thức. Hắn cũng không sợ đám người giang hồ kia đi lắm miệng gì.
Sau khi đánh một trận với Lý Bá Dương, Tô Tín cũng thu được nhiều lợi ích. Dù sao cũng là cuộc chiến sinh tử giữa các Thần Kiều cảnh. Mặc dù sau trận chiến này Tô Tín cũng bị thương không nhẹ, nhưng ít nhất hắn cũng lĩnh ngộ được không ít từ trận chiến này.
Vì lẽ đó, sau khi trở lại Tây Bắc Đạo, điều Tô Tín phải làm chính là dưỡng thương và tiêu hóa cảm ngộ hắn có được từ trong trận chiến này.
Ước chừng trong khoảng ba tháng, Tô Tín mới rốt cuộc dưỡng thương được tốt. Hơn nữa, cũng đồng thời cũng tiêu hóa được một chút những cảm ngộ kia.
Sau khi làm xong những việc này, Tô Tín nên nhận thưởng một lần rồi.
Sau khi tiêu diệt Lý Bá Dương, nhiệm vụ chủ tuyến đồ Phật diệt Đạo cuối cùng cũng coi như là hoàn thành. Tô Tín tổng cộng nhận được hai lần quyền rút công pháp năm sao trở lên, vật phẩm năm sao trở lên được nhận một lần, binh khí năm sao trở lên được nhận một lần.
Công pháp trên năm sao cũng chỉ là thứ yếu, cái quan trọng chính là binh khí và vật phẩm vượt cấp năm sao.
Binh khí thì khỏi phải nói. Duy Ngã Đạo Kiếm cũng không thuận tay Tô Tín dùng từ lâu. Hắn cần một loại binh khí có uy năng cường đại hơn. Lần này, trong lúc giao thủ với Lý Bá Dương, Duy Ngã Đạo Kiếm cũng bị hỏng hoàn toàn.
Còn cả vật phẩm vượt cấp năm sao, trong này có thể là có thứ quý hiếm như Long Nguyên, Phượng Huyết. Chỉ cần Tô Tín có thể nhận được thì tu vi của hắn ắt cũng sẽ tặng vọt.
Vì lẽ đó, Tô Tín cũng không trì hoãn nữa, hắn ngay lập tức bước vào bên trong không gian hệ thống, nói: “Tiến hành nhận thưởng công pháp vượt cấp năm sao.”
Bàn quay trên màn ảnh lớn chuyển động, mãi hồi lâu sau mới dừng lại. Lần này, xuất hiện ở trên màn ảnh lớn là một lão giả mặt mũi hung ác, mặc chiến giáp màu u lam. Từ trên người hắn tản mác ra một luồng khí tức tanh nồng tàn bạo.
Chương 2687 - Nhận thưởng (2)
“Chúc mừng kí chủ nhận được nhân vật Phiêu Miểu Thành Chủ mang công pháp “Hồn Thiên Bảo Giám”. Đánh giá cấp bậc công pháp vượt năm sao. Đánh giá cấp bậc nhân vật đánh giá vượt năm sao.”
Nghe được giọng của hệ thống, trên mặt Tô Tín nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên. Hắn cũng không ngờ lần này hệ thống thực sự cho hắn một niềm kinh hỉ, lại có thể nhận được võ công cấp bậc này.
Hồn Thiên Bảo Giám chính là công pháp chí cường trong Thiên Tử Truyền Kỳ, do đại thần Nhân tộc Nữ Oa sáng tạo. Có thể tưởng tượng được lai lịch lớn kinh người của nó.
Trong Thiên Tử Truyền Kỳ, người tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám cũng không chỉ có vị Phiêu Miểu Thành Chủ này, mà còn cả Vũ Vương Cơ Phát cùng Hoàng đế Doanh Chính. Vì lẽ đó nó còn được gọi là Thiên Tử võ học.
Vị Phiêu Miểu Thành Chủ trước mắt này đã từng dựa vào Hồn Thiên Bảo Giám mà hùng bá Tây Vực. Có điều, con người này hung tàn hung ác, thích dùng cực hình để hành hạ người khác, cuối cùng chết trong tay con trai mình.
Mà quan trọng nhất chính là uy năng của Hồn Thiên Bảo Giám này, nó tuyệt đối là một trong những công pháp hàng đầu trong Thiên Tử Truyền Kỳ.
Hồn Thiên Bảo Giám tổng cộng chia thành mười tầng. Ngày xưa, Phiêu Miểu Thành Chủ tu luyện đến tầng thứ chín, Huyết Thương Khung Cảnh là đã có thể hùng bá Tây Vực, có địa vị ngang với Tây Bá Hầu Cơ Xương.
Có thể nói, môn công pháp này là môn công pháp hiếm có trong các công pháp của Tô Tín. Mặc dù từng được nhân vật phản diện dùng qua, nhưng lại không phải là công pháp âm tà. Nòng cốt bên trong vẫn nhắm thẳng vào đại lộ, có thể nói là thần công.
Song, vào lúc này, hệ thống bỗng nhiên lại nói: “Bởi đặc thù của “Hồn Thiên Bảo Giám”, nhất định phải có Thiên Tinh mới có thể tu luyện. Nếu kí chủ muốn luyện Hồn Thiên Bảo Giám thì trước tiên phải đổi Thiên Tinh đã.”
Cái gọi là Thiên Tính chính là mảnh vỡ của Đá Ngũ Sắc do Nữ Oa vá trời năm xưa đã để lại. Hồn Thiên Bảo Giám được ghi lại trong Thiên Tinh này. Lúc tu luyện cũng lấy sức mạnh trong Thiên Tinh này.
Năm đó, lúc Phiêu Miểu Thành Chủ luyện thành Hồn Thiên Bảo Giám cũng là mượn Thiên Tinh lực mới tu luyện thành công.
Chỉ có điều, vốn Tô Tín cho rằng hắn nhận được Hồn Thiên Bảo Giám từ trong hệ thống thì cũng có thể bỏ qua bước này. Thế nhưng không ngờ vẫn còn cần Thiên Tinh. Hệ thống này thật đúng là không có sơ hở cho người khác chui.
“Nói đi, Thiên Tinh trị giá bao nhiêu phản phái trị?” Tô Tín ngay lập tức hỏi.
“Mười ngàn điểm.”
Tô Tín liếc nhìn phản phái trị của mình. Có chừng hơn bốn mươi sáu ngàn điểm.
Phải biết rằng bây giờ, thực chất phản phái trị đã chẳng còn mấy tác dụng với Tô Tín. Dẫu sao đổi những công pháp vượt năm sao cũng cần quyền hạn đặc biệt. Nếu nhờ vào việc tích lũy phản phái trị thì biết tích lũy đến bao giờ?
Vì lẽ đó, trong những năm này, Tô Tín chưa từng dùng lấy một lần nhận thưởng thường. Tất cả đều đổi thành phản phái trị. Trừ lúc đang đối địch có dùng một chút tiêu hao phẩm ra, còn lại chưa từng đụng đến. Vì lẽ đó bây giờ mới tích được bốn mươi sáu ngàn điểm phản phái trị.
Bây giờ, Thiên Tinh cần mười ngàn điểm, mặc dù có hơi nhiều, nhưng Tô Tín vẫn đổi được. Vì lẽ đó Tô Tín nói thẳng: “Được, đổi một viên Thiên Tinh.”
“Chúc mừng kí chủ nhận được công pháp cấp bậc trên năm sao “Hồn Thiên Bảo Giám”, đánh giá cấp bậc vượt năm sao. Bổ sung thêm một viên Thiên Tinh.”
Tô Tín bĩu môi một cái. Cái này cũng không phải tặng kèm mà là do hắn dùng không ít phản phái trị để đổi lấy.
“Tiếp tục nhận thưởng.”
Bàn xoay trên màn ảnh lớn chuyển động. Lần này người xuất hiện chính là một nhân vật tóc đỏ, kinh mạch ngoài thân mở rộng, dung mạo kinh khủng, hệ như ma như thần.
“Chúc mừng kí chủ nhận được nhân vật Tiếu Kinh Thiên, thân mang công pháp “Vạn Đạo Sâm La”, “Hỗn Thiên Tứ Tuyệt”. Đánh giá cấp bậc công pháp năm sao trở lên. Đánh giá cấp bậc nhân vật vượt năm sao. Xin hỏi kí chủ có nhận hay không?”
Chân mày Tô Tín nhíu lại. Vận may lần này của hắn đúng là khá tốt. Cũng không biết có phải là vì giết được Lý Bá Dương, có thêm được hào quang may mắn hay không. Hai lần đều lấy được nhân vật không hề tầm thường.
Tiếu Kinh Thiên chính là nhân vật trong Phong Vân Tam Trung, tước hiệu là Đại Ma Thần. Chính là con trai của Tiếu Tam Tiếu trong Thập Nhị Kinh Hoàng. Hắn học lén phụ thân sáng tạo ra Vạn Đạo Sâm La cùng Hỗn Thiên Tứ Tuyệt, hai môn ma công không rõ ràng này. Cuối cùng, làm hại võ lâm.
Tô Tín đã có Vạn Đạo Sâm La, môn kỳ công này chính là một trong những môn chủ tu. Dung hợp công pháp vạn thiên với tự thân, hướng đi cũng giống như Tô Tín. Vĩ lẽ đó nên được Tô Tín coi dùng như công pháp nòng cốt.
Mà Hỗn Thiên Tứ Tuyệt chính là dùng bốn loại sức mạnh trong thiên địa, phát huy đến trình độ cao nhất, hấp thu thiên địa lực, bộc phát ra uy năng tuyệt mạnh.
Hai cái này một trong một ngoài, phối hợp ăn ý. Nếu như lần này có thể nhận được Hỗn Thiên Tứ Tuyệt thì thật thích hợp với Tô Tín.
“Nhận.”
Trên mặt Tô Tín không có chút biểu cảm nào. Nhận thưởng nhiều, Tô Tín cũng thấy bình thường.
Có thì là hắn may mắn. Không có thì là do mệnh của hắn. Có vài thứ không thể cưỡng cầu được. Cứ thuận theo tự nhiên là được.
Chương 2688 - Nhận thưởng (3)
Cây kim chỉ nhanh chóng chuyển động, cuối cùng lại dừng lại ở chỗ Hỗn Thiên Tứ Tuyệt. Điều này cũng khiến trong mắt Tô Tín lộ ra vẻ vui mừng.
Mặc dù ngoài miệng Tô Tín nói không nhất thiết. Nhưng nếu lấy được thì đúng là quá may mắn.
“Chúc mừng kí chủ nhận được công pháp “Hỗn Thiên Tứ Tuyệt”. Đánh giá cấp bậc công pháp đạt trên năm sao.”
Nhìn bàn quay trên màn ảnh hệ thống, Tô Tín quyết định hôm nay dứt khoát nhận thưởng hết một lần.
“Bắt đầu nhận binh khí.”
So với công pháp, Tô Tín vẫn có chút luyến tiếc với việc nhận binh khí. Bởi tỷ lệ thất bại có hơi cao.
Binh khí trong hệ thống có đao, có kiếm, có thương, còn có cả các loại binh khí với đủ các hình thù kỳ lạ.
Trong này mặc dù kiếm vẫn có ưu thế, song cũng chỉ có một phần ba mà thôi. Nếu Tô Tín không rút trúng vào một phần ba kia thì chứng minh thứ Tô Tín rút được đã phế mất một nửa.
Trong võ đạo từ trước đến nay hắn tu luyện, Kiếm đạo bao hàm một bộ phận rất quan trọng. Bây giờ đổi sang học dùng binh khí khác cũng không kịp nữa.
Vì lẽ đó, Tô Tín liền ngay lập tức nói: “Nhận.”
Bàn xoay trên màn ảnh chuyển động, cuối cùng thực sự dừng lại trên một thanh trường kiếm.
Thanh trường kiếm này hình dáng đơn giản, lưỡi kiếm thon dài, tản ra ánh kiếm lạnh lẽo ẩn hiện. Kiếm ngạc sắc bén như nanh sói. Mà trên thân kiếm, gần kiếm ngạc còn khảm một viên đá quý màu đỏ thắm, tản ra huyết khí lạnh lẽo.
Thanh kiếm này luôn cho người ta một loại cảm giác tà dị. Đặc biệt là viên đá quý màu đỏ thắm kia, nó giống như con mắt đang nhìn chằm chằm vào người khác.
“Chúc mừng kí chủ nhận được binh khí Tham Lang. Đánh giá binh khí cấp bậc vượt năm sao.”
Tô Tín đưa tay chộp một cái, Tham Lang Kiếm liền xuất hiện trong tay hắn. Trong chớp mắt, một con sói lớn màu đỏ gầm thét, tản mác ra khí tức hung ác vô cùng. Nó vậy mà muốn quay lại tấn công Tô Tín.
Song, Tô Tín ngay lập tức hừ lạnh một tiếng. Nguyên Thần lực cường đại chấn động, đánh cho con sói lớn kêu rên một tiếng, rút về lại trong kiếm. Cả thanh Tham Lang Kiếm cũng run rẩy.
Mặc dù thanh Tham Lang Kiếm này vừa mới vào tay đã bắt đầu phản phệ kỳ chủ, nhưng trong mắt Tô Tín vẫn lộ ra vẻ vui mừng. Lần này nhận thưởng cũng không coi là thiệt.
Tham Lang Kiếm này chính là binh khí của Phá Vân trong Phong Vân. Kiếm này cùng với Thiên Nhận Đao từng được giấu trong một chỗ ở Đông Doanh tên là “Thiên Lang Cốc”. Bên trong đao kiếm ẩn chứa hung mang thôn thiên phệ nhật.
Ban đầu, Phá Vân thắng được Vô Danh tiến vào trong Thiên Lang Cốc, trải qua một phen huyết chiến sau đó lấy được hai thanh tuyệt thế thần khí là Thiên Nhận Đao và Tham Lang Kiếm.
Phá Vân trong Phong Vân từng mang theo kiếm này cùng Thiên Nhận Đạo tham dự chiến dịch Đế Thích Thiên Đồ Long, vì lẽ đó, nó cũng là một trong bảy vũ khí Đồ Long.
Có thể nói, thanh Tham Lang Kiếm này mới là binh khí mà Tô Tín vẫn luôn mong muốn. Đủ sắc bén. Rất mạnh mẽ. Dù rằng khí linh trong kiếm có chút không biết điều, thế cũng không cần phải gấp. Khí linh càng khó bảo lại càng mạnh mẽ. Tô Tín có lòng tin sẽ hoàn toàn áp phục được nó.
Tô Tín có hệ thống nhiều năm như vậy, nhận thưởng nhiều lần như vậy, nhưng chỉ có lần này hệ thống coi như là phúc hậu. Ba lần nhận thưởng, đồ nhận được ở cả ba lần cũng có thể nói là cực phẩm. Tô Tín cũng tương đối hài lòng.
Mà lần nhận thưởng cuối cùng là nhận vật phẩm. Rốt cuộc sẽ có được cái gì đây? Có thể thực sự nhận được Long Nguyên, Phượng Huyết hay không?
Ngay lúc Tô Tín vừa muốn nhận vật phẩm. Hệ thống bỗng nhiên nói: “Có lòng nhắc nhở. Trong hàng vật phẩm có rất nhiều tạp vật. Nếu kí chủ muốn rút chính xác thì có thể tận dụng quyền hạn nhận thưởng cộng thêm phản phái trị để nhận.”
Tô Tín nghe vậy bèn sửng sốt một chút. Lần trước, hắn chỉ liếc nhanh một cái qua cột vật phẩm, sau khi nhìn thấy giá cả của Phượng Huyết và Long Nguyên, hắn liền ngay lập tức bỏ qua.
Một trăm ngàn điểm phản phái trị, Tô Tín phải góp đến ba mươi năm mới đổi được một viên. Khi đó hắn cũng không có thời gian dài như vậy. Vì lẽ đó nên trước khi có quyền nhận thưởng, hắn đều không xem kỹ mục chọn vật phẩm. Có điều bây giờ nghe hệ thống nói như thế, dường như trong đó còn không ít đồ?
Tô Tín cẩn thận mở ra nhìn một cái. Trong đó quá thực nhiều đồ. Chỉ tính riêng đồ Phong Vân trong đó cũng đã có một lô một lốc rồi. Mấy cái như Long Nguyên, Phượng Huyết, Huyền Quy Huyết đều có.
Còn cả Bồ Đề Huyết, Long Mạch. Cái này Tô Tín có lấy ra cũng vô ích.
Hơn nữa, Tô Tín thế mà còn thấy được Kỳ Lân Tí. Cái này mà cũng coi là một loại vật phẩm?
Nhiều đồ vật ngổn ngang như thế, mặc dù mỗi loại đều có giá không rẻ, nhưng hơn phân nửa đều vô dụng với Tô Tín.
Xem ra hệ thống vẫn rất là thân mật. Biết vật phẩm trong đó quá loạn, lại vẫn có thể chỉ định lấy. Mặc dù sẽ mất phản phái trị, song cũng đáng.
Vì lẽ đó, Tô Tín nói thẳng: “Tiến hành rút. Chọn Long Nguyên.”
“Phản phái trị của của kí chủ không đủ. Mời kí chủ tích lũy đủ phản phái trị rồi lại đến chỉ định rút.”
Chương 2689 - Lâm Trường Hà
Nghe lời này, Tô Tín nhất thời có chút sửng sốt. Phản phái trị không đủ? Dù cho khi nãy hắn dùng mười ngàn, thì cũng còn đến ba mươi ngàn điểm phản phái trị. Vì thế nên Tô Tín mới không hỏi chỉ định rút sẽ tiêu mất bao nhiêu phản phái trị. Chẳng lẽ, dùng ba mươi ngàn phản phái trị để chỉ định rút cũng không đủ?
“Chỉ định rút cần bao nhiêu điểm phản phái trị?” Tô Tín hỏi.
“Năm mươi ngàn điểm.”
“Cái gì? Năm mươi ngàn điểm?”
Tô Tín nhất thời cau mày nói: “Cái này có phải hơi nhiều rồi không? Khi nãy đổi Thiên Tinh chỉ cần có mười ngàn điểm.”
Hệ thống nói: “Đó là vì kí chủ đã rút được Hồn Thiên Bảo Giám, vì thế nên giá của Thiên Tinh mới giảm. Nếu như mua riêng Thiên Tinh thì cần đến năm mươi ngàn điểm phản phái trị.
Mà Long Nguyên là vật phẩm thuộc hàng cao cấp nhất trong số các vật phẩm vượt năm sao. Dùng quyền nhận thưởng cùng năm mươi ngàn điểm phản phái trị mới đổi được.”
Nghe lời này, Tô Tín liền không nói thêm gì nữa. Hệt thống đã đưa ra quyết định thì không cách nào sửa đổi được.
Mà lúc này, trong lòng Tô Tín không chỉ chửi thầm mắng thầm hệ thống mà còn là cả hắn.
Sớm biết như vậy thì hắn nên đi rút vật phẩm mới đúng.
Hồn Thiên Bảo Giám đúng là quý giá. Sau khi tu luyện thành công thì có thể khiến cho thực lực của Tô Tín tăng vọt lên một đoạn lớn.
Nhưng vấn đề chính là phải tu luyện thành công mới được. Nếu chỉ là mới bắt đầu, tuy uy năng tiền kỳ mạnh mẹ, song cũng không coi là quá kinh diễm, có thể khiến cho thực lực của Tô Tín tăng vọt.
Mà hiện tại, con đường Thông Thiên sắp mở, cái Tô Tín cần vẫn luôn là phương pháp nhanh nhất để tăng thực lực.
Nếu sớm biết như vậy thì hắn sẽ giữ lại phản phái trị, tiếp tục tích lũy ít lâu nữa là có thể gom được năm mươi ngàn điểm phản phái trị rồi. Đến lúc đó, rút ngay ra Long Nguyên là tốt.
Mà bây giờ, phản phái trị của Tô Tín đã dùng mất mười ngàn. Chỉ còn ba mươi ngàn phản phái trị thì phải làm sao?
Tô Tín suy xét một hồi, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời giữ lại lần nhận thưởng này.
Mặc dù hôm nay, vận may của Tô Tín trong lần nhận thưởng này cũng không tệ. Nhưng hắn không cho rằng mình có thể lại rút được từ trong cái đống hỗn tạp này ra được Long Nguyên hoặc là Phượng Huyết.
Cho nên, vì lý do an toàn, Tô Tín vẫn tính tạm thời không dùng đến lần nhận thưởng vật phẩm lần này. Tạm thời bỏ đó, chờ đến khi hắn góp được năm mươi ngàn điểm phản phái trị lại rút sau.
Nếu không, chẳng may vận may của hắn bị tiêu hao hết, rút ra mấy thứ như Kỳ Lân Tí hay các loại đồ khác thì đó mới nói là bi thảm.
Lần này, thu hoạch của Tô Tín cũng đã đủ nhiều. Hắn dứt khoát bế quan trước. Tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám và Hỗn Thiên Tứ Tuyệt đến trình độ nhất định sau đó mới xuất quan.
Mà lúc này, trong Thái Nhất Đạo Môn ở Nam Man, Trần Nam Hoa mang theo tin tức Lý Bá Dương bỏ mình quay về. Hơn nữa, còn kể hết những chuyện này cho Huyền Trần Tử nghe.
Sau khi biết tin tức này, Huyền Trần Tử cũng chỉ gật đầu một cái, cũng không nói gì nhiều.
Hắn và Lý Bá Dương không có giao tình gì nhiều. Giữa bọn họ nhiều nhất chỉ là tình nghĩa nhất mạch Đạo môn. Chỉ có điều, tình nghĩa này cũng rất nhạt. Không đến mức để cho Thái Nhất Đạo Môn đi giúp Lý Bá Dương báo thù.
Lúc này, Huyền Trần Tử sau khi luyện hóa long cốt cùng giao dịch được với Lý Bá Dương xong, đã hoàn toàn đè được phản phệ của nội đan Hàn Ly trong cơ thể hắn.
Nhìn Trần Nam Hoa, Huyền Trần Tử nhàn nhạt nói: “Đi chuẩn bị một chút đi. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta cũng nên đi ra ngoài một chút rồi.”
Trong mắt Trần Nam Hoa nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi.
Thái Nhất Đạo Môn bọn họ lánh đời cũng đã gần trăm năm rồi. Bây giờ rốt cuộc lại phải xuất thế một lần nữa hay sao?
Huyền Trần Tử trầm giọng nói: “Thiên địa biến đổi lớn. Thế gian đại tranh đã đến. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta hoặc là tham dự vào, hoặc là hoàn toàn tránh.
Nhưng vấn đề là với tình hình bây giờ, Thái Nhất Đạo Môn chúng ta lẩn tránh được hay sao? Huống chi coi như có thể lẩn tránh, ta cũng sợ Thái Nhất Đạo Môn sẽ hoàn toàn bị giang hồ đào thải.
Lần này, thế gian đại tranh, chúng ta có không muốn tham dự cũng không được. Đi sắp xếp chút đi. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta lần nữa xuất thế.”
Trần Nam Hoa nghi ngờ hỏi: “Vậy Thái Nhất Đạo Môn chúng ta đi đâu lập tông môn?”
Huyền Trần Tử lạnh nhạt nói: “Ở tại Thanh Châu Đạo đi. Lập một tông môn mới ngay bên cạnh di chỉ của Tạo Hóa Đạo Môn.
Dầu gì, Tạo Hóa Đạo Môn cũng là một trong Tứ đại Đạo môn, tránh đừng để cho đám người xấu nhân cơ hội mà chiếm cứ, bôi nhọ uy nghiêm của Đạo môn chúng ta.”
Sau khi Tạo Hóa Đạo Môn bị diệt, toàn bộ địa bản nơi ở của Tạo Hóa Đạo Môn tạm thời không ai dám đến.
Song, địa vực nơi Tạo Hóa Đạo Môn ở là bảo địa thứ thiệt. Nguyên khí thiên địa rất nồng đượm. Đến sau này, không còn ai chú ý đến, nói không chừng sẽ có người chiếm lấy nơi của Tạo Hóa Đạo Môn.
Trần Nam Hoa gật đầu một cái, lui ra. Lúc này, Huyền Trần Tử đi thẳng một mạch đến trong một vách đá thuộc hang động trong Thái Nhất Đạo Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận