Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 452 - Đấu Tranh Quyền Lợi Trong Tổng Bộ Lục Phiến Môn (2)

Thiết Chiến trực tiếp nói tục nhưng Lưu Phượng Vũ cũng không có tức giận, hắn nhìn mấy người khác và nói:
“Đại nhân, Lục Phiến Môn cho tới bây giờ cũng không phải không mặc cả, đã có ý kiến không đồng ý thì giơ tay biểu quyết đi.”
Một người trầm thấp nói:
“Có thể.”
Lưu Phượng Vũ khẽ cười một tiếng nói:
“Vậy thì tốt, ta đề nghị chuyện ban thưởng Tô Tín tranh luận quá nhiều, cho nên áp lại bàn sau, các vị thấy thế nào?”
Ba người còn lại trừ Thiết Chiến không có động, hai người khác thản nhiên giơ tay lên.
Thiết Chiến giấu mặt trong bóng tối, tuy hắn không nói gì nhưng hào khí ngưng trọng ai cũng biết cảm xúc của hắn, cảm xúc này mang tên tức giận.
Trên mặt Lưu Phượng Vũ cười khẽ, hắn thi lễ với hai người khác sau đó quay người rời khỏi đại sảnh tối tăm.
Thiết Chiến trầm mặc sau nửa ngày, nói:
“Ta không phục, lúc này ta đẫn Tô Tín lên vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, kết quả hắn làm ra thành tích, ta lại muốn nuốt lời thì làm sao có thể ăn nói với thủ
hạ.”
Người nọ ngồi trên thủ vị sau đó nói:
“Nhẫn!”
Thiết Chiến gật gật đầu, hắn im lặng rời khỏi đại sảnh, trong đại sảnh không có ánh sáng lại khôi phục trầm tĩnh.
Lúc này Tô Tín cũng không biết cao tầng Lục Phiến Môn đang đánh cờ việc khen thưởng hắn thế nào, hắn hiện tại chạy khắp các châu phủ trong Giang Nam đạo tìm tinh nhuệ thích hợp với mình.
Tô Tín chọn lựa nhân thủ trước hết không xem võ công hay tiềm lực, hắn xem tâm tính.
Tô Tín không muốn thế hệ ngu trung, hắn muốn là người có dã tâm.
Có dã tâm mới có động lực tiến lên, cho dù thiên phú ngươi không đủ, Lục Phiến Môn có đầy đủ tài nguyên tu luyện đền bù.
Đương nhiên ngươi có dã tâm nhưng không nên có lòng tham không đáy, kẻ tham lam chẳng qua là đồ ngu xuẩn mà thôi, ngươi tham càng nhiều sẽ chết càng nhanh, Tô Tín nhất định phải bài trừ những người này.
Cho nên đám người Tô Tín lựa chọn tốc độ phi thường chậm, dùng hơn mười ngày chỉ miễn cưỡng chạy một nửa Giang Nam đạo mà thôi.
Trong Khánh Dương phủ, đám người Tô Tín vừa mới đi vào lựa chọn được mấy bộ khoái đáng giá bồi dưỡng tại Khánh Dương phủ, Hoàng Bỉnh Thành liền nói nhỏ bên tai Tô Tín:
“Lão đại, Phí gia Khánh Dương phủ biết rõ ngài tới nên bày tiệc mừng.”
Tô Tín cau mày nói:
“Ah, bọn họ có địa vị gì?”
Trong khoảng thời gian này Tô Tín và đám người Lý Phôi đi khắp các châu phủ lớn nhỏ trong Giang Nam đạo, tự nhiên cũng có tiếp xúc với một ít thế lực địa phương.
Mặc dù đại bộ phận thế lực võ lâm đều nói bọn họ là tay sai triều đình, mọi người nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng có bộ phận thế lực võ lâm không sợ bêu danh này, những người chạy tới tiếp xúc Tô Tín đều muốn hợp tác đối địch.
Thế lực như vậy đều là một ít thế lực tam lưu, bọn họ càng quan tâm tới tương lai thế lực của mình, bọn họ không quan tâm tới bêu danh.
Bọn họ không quan tâm nhưng Tô Tín thực sự không đặt bọn họ vào trong mắt.
Trong thế lực tam lưu cũng chỉ có một hai tên võ giả Thần Cung Cảnh mà thôi, thực lực quá yếu, Tô Tín phất tay là diệt, có ai nhìn thấy con voi hợp tác với con kiến hay không?
Đối với những người này, Tô Tín đều giao cho Hoàng Bỉnh Thành đuổi đi, cũng lười gặp người ta.
Hiển nhiên Phí gia không giống, nếu không Hoàng Bỉnh Thành cũng không tới bẩm báo với mình.
“Lão đại, Phí gia là đệ nhất thế gia tại Khánh Dương phủ, hai huynh đệ Phí gia là Tiếu Diện Quỷ Phí La và Dạ Khốc Thần Phí Mặc đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, thực lực Phí gia có thể nói là đỉnh cấp trong thế lực nhị lưu Giang Nam đạo.”
Tô Tín cau mày nói:
“Bọn họ nói mời ta làm gì?”
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
“Bọn họ chỉ nói mời ngài tới dự tiệc.”
Tô Tín ngẫm lại nói:
“Đi, chúng ta đi xem.”
Nếu thực lực Phí gia xem như thượng lưu trong Giang Nam đạo, lần này cố ý tìm hắn chắc chắn không phải chuyện nhỏ, Tô Tín cũng muốn xem Phí gia muốn làm gì.
Kết quả Tô Tín trực tiếp mang theo đám người Hoàng Bỉnh Thành chạy đi Phí gia chứ không tới châu phủ tiếp theo.
Lúc bọn họ đi về Phí gia, trong đám người ở góc đường có một người dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Tô Tín.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 453 - Phí Gia Thỉnh Cầu (1)
Dám người Tô Tín đi vào Phí gia, hai võ giả Hóa Thần Cảnh Phí gia tự mình tới nghênh đón cũng làm Tô Tín sững sờ.
Hai vị Tiếu Diện Quỷ Phí La và Dạ Khốc Thần Phí Mặc tướng mạo không giống người Trung Nguyên thuần túy, mà là giống dị tộc Tây Vực ba mươi sáu nước, hốc mắt hãm sâu, sống mũi cao.
Nhìn thấy Tô Tín kinh ngạc, Phí La cười nói:
“Tô đại nhân không cần kinh ngạc, tổ tiên chúng ta là người Tây Vực ba mươi sáu nước, Phí gia ta an cư tại Giang Nam đạo từ thời Đông Tấn.”
Tô Tín gật gật đầu, hàn huyên vài câu sau đó hắn đi vào Phí gia, đồng thời hắn cũng cảm thán Phí gia có thể sống yên tại Giang Nam đạo thật không dễ dàng.
Ngày xưa Đông Tấn hùng bá Trung Nguyên chính là thời điểm hắc ám nhất của Tây Vực ba mươi sáu nước, cả Tây Vực ba mươi sáu nước bị Đại Tây đánh liên tục.
Ah, đúng, khi đó Tây Vực cũng không có ba mươi sáu nước, còn có hơn ba mươi quốc gia bị Đại Tấn tiêu diệt.
Cho nên khi đó dị tộc Tây Vực bị người Trung Nguyên khinh miệt, thậm chí cho rằng là chủng tộc thấp hèn không xứng làm bạn với bọn họ.
Phí gia có thể cắm rễ tại Giang Nam đạo trong thời gian đó có thể nghĩ chịu bao nhiêu khuất nhục.
Đương nhiên hiện tại tốt hơn rất nhiều, sau khi Đại Chu vương triều lập quốc cũng chỉ đánh Tây Vực ba mươi sáu nước hai lần, nhưng bởi vì đại bộ phận lực chú
đều bị Đông Tấn cùng Kim Trướng Hãn Quốc liên lụy, cho nên cũng không có nhiều tinh lực đặt vào Tây Vực.
Từ đó bọn họ cũng dần dần sống tốt hơn trước, trong đó có một số võ giả lưu lạ Trung Nguyên, ví dụ như Hỏa Vực Ma Thần Diễn Na La đứng thứ tư Nhân Bảng.
Sau khi vào phủ, Phí La lập tức an bài người bày tửu yến, hiển nhiên đã chuẩn bị thật tốt, hơn nữa hắn còn chuẩn bị ca cơ Tây Vực múa trợ hứng, phong tình dị vực như vậy quá hiếm thấy.
Sau khi ăn cơm xong Tô Tín trực tiếp hỏi:
“Phí gia chủ, các ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”
Chờ một chút Tô Tín còn phải đi châu phủ khác tìm nhân thủ, hắn cũng không có thời gian lá mặt lá trái với Phí gia.
Phí La và Phí Mặc liếc nhau, trong đó Phí La nói:
“Vậy được, ta cũng nói thẳng với Tô đại nhân, chuyện là như thế này.”
“Phí gia ta xuất thân Tây Vực ba mươi sáu nước, công pháp tu luyện cần có đan dược phụ trợ mới được, hơn nữa Phí gia chúng ta tinh thông luyện đan khác với Trung Nguyên, cần một ít dược liệu tới từ Tây Vực ba mươi sáu nước mới được.”
“Nhưng bởi làm vậy tiêu hao quá nhiều nhân lực, vật lực, hơn nữa Tô đại nhân cũng biết Tây Vực ba mươi sáu nước quá loạn.”
“Chúng ta cũng bồi dưỡng một ít tộc nhân ở đó thu mua dược liệu nhưng qua vài năm liền bị diệt, cho nên chúng ta muốn tìm một khu đất tại Giang Nam đạo gieo trồng những dược liệu kia.”
“Hoàn cảnh địa vực Tây Vực ba mươi sáu nước khác với Giang Nam đạo, cho nên chúng ta hao phí tâm cơ tìm được nơi như vậy, cũng là nơi duy nhất tại Giang
Nam đạo thích hợp gieo trồng dược liệu.”
“Địa phương đó không nằm cùng châu phủ với Phí gia, bị thế lực địa phương là Thanh Bình Phái nắm giữ, Phí gia ta từng muốn thu mua thổ địa nhưng Thanh Bình Phái dùng công phu sư tử ngoạm, yêu cầu bảo giáp và binh khí huyền cấp của tổ tiên chúng ta.”
Nói đến đây sắc mặt hai huynh đệ Phí La và Phí Mặc tức giận, Thanh Bình Phái cố ý bắt nạt bọn họ.
Tuy thổ địa nằm trên địa bàn Thanh Bình Phái nhưng kỳ thật chính là khu đất hoang, căn bản không có tác dụng gì.
Nếu như Thanh Bình Phái cần một ít tài nguyên tu luyện cũng bỏ đi, Phí gia cũng cố mà giao cho.
Nhưng Thanh Bình Phái muốn bảo giáp và binh khí huyền cấp tổ truyền của bọn họ.
Tài nguyên tu luyện không có còn có thể tiếp tục sản xuất, bảo giáp và binh khí huyền cấp là đồ truyền thừa, chỉ cần Phí gia không xuống dốc vẫn có thể truyền thừa xuống, ai lại mang đi đổi bao giờ?
Phí La cười khổ nói:
“Cho nên ta muốn mời Tô đại nhân ngài hỗ trợ giúp Phí gia chúng ta thu mua thổ địa từ Thanh Bình Phái, đương nhiên chúng ta cũng không phải nhờ đại nhân hỗ trợ không công.”
“Võ công Phí gia chúng ta cần có đan dược chuyên môn phối hợp nhưng võ giả khác cũng có thể hấp thu đan dược tu hành mà không có việc gì.”
“Cho nên sau khi có được mảnh đất kia và luyện thành đan dược, một nửa đan dược sẽ giao cho Tô đại nhân.”
Tô Tín hỏi:
“Ta nhớ thực lực Thanh Bình Phái không bằng Phí gia các ngươi ah.”
“Cho dù công pháp hay vũ kỹ của Thanh Bình Phái chỉ thường thường không có gì đặc sắc, hơn nữa tông môn chỉ có một Hóa Thần Cảnh già nua, dùng thực lực Phí gia các ngươi dễ dàng chiếm đoạt đối phương, vì cái gì cần ta giúp đỡ?”
Trên mặt Phí La nở nụ cười khổ, hắn nói:
“Tô đại nhân, ngươi đừng xem Phí gia chúng ta có thể cắm rễ tại Giang Nam đạo, nhưng kỳ thật không có một tông môn thế lực nào giao hảo với chúng ta, có thể nói tứ cố vô thân.”
“Nếu Phí gia khai chiến Thanh Bình Phái, đảm bảo những thế lực võ lâm giao hảo với Thanh Bình Phái sẽ đứng ra, dù sao chúng ta chỉ có một mình.”
“Cho nên hiện tại Giang Nam đạo đã không hạn chế ra tay với tông môn khác nhưng Phí gia ta vẫn không dám ra tay, nếu có thể tự bảo vệ mình đã cảm tạ trời đất rồi.”
Tô Tín gật gật đầu, Phí gia sinh hoạt không dễ dàng.
Lúc này nội tâm Tô Tín sinh ra tâm tư khác, có lẽ có thể kéo Phí gia tới bên cạnh mình.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 454 - Phí Gia Thỉnh Cầu (2)
Đương nhiên chỉ là Tô Tín suy nghĩ tạm thời mà thôi, Phí gia không giống Ôn gia, Ôn gia không có đường lui cho nên nhất định phải hợp tác với Tô Tín.
Phí gia đã quen sinh hoạt cẩn thận từng chút một, bọn họ tuyệt đối không cầm tương lai gia tộc đi đánh cược.
Tô Tín quay người nói với tổng bộ đầu Khánh Dương phủ:
“Ngày mai ngươi đi nói với Thanh Bình Phái một tiếng, bảo bọn họ giao mảnh đất kia ra.”
Tô Tín lại nói với Phí La:
“Ngươi không cần giao đan dược cho ta, trực tiếp giao cho Lục Phiến Môn
Khánh Dương phủ là được, hơn nữa là bọn họ hỗ trợ các ngươi chứ không phải ta.”
Tổng bộ đầu Khánh Dương phủ mừng rỡ đứng lên nói:
“Đa tạ đại nhân ban thưởng.”
Không ai ngại tài nguyên tu luyện của mình nhiều, Tô Tín thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, cấp trên phát tài nguyên tu luyện đều nằm trong tay hắn, mặc dù nói Lục Phiến Môn cấm không cho phép tham ô nhưng Tô Tín cũng không ngốc thật thanh liêm.
Dù sao hắn phải thỏa mãn tài nguyên tu luyện cho mình và dòng chính của mình, sau đó hắn mới phát xuống dưới, cho nên hắn không đặt đan dược của Phí gia
vào trong mắt.
Huynh đệ Phí gia mừng rỡ cảm tạ Tô Tín, hơn nữa tự mình tiễn hắn ra ngoài phủ mới quay về, hơn nữa vì tỏ vẻ coi trọng, bọn họ còn cố ý phái quản gia đi theo Tô Tín bọn hộ tống ra khỏi thành mới thôi.
“Lão Hoàng, tiếp theo chúng ta đi châu phủ nào?”
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành vừa đi vừa nhìn một quyển sách, nói:
“Có lẽ đi Nam Ổ phủ.”
“Vậy thì tốt, chúng ta trực tiếp đi thôi, những người chúng ta chọn ra tại Khánh Dương phủ bảo đi tới Giang Nam phủ đưa tin đi.”
Tô Tín đi thẳng tới thành nam, đuổi tổng bộ đầu Khánh Dương phủ đi.
Hắn chọn mấy người tại Khánh Dương phủ, tư liệu của bọn họ cũng cần thay đổi một phen.
Nhưng ngay lúc này Tô Tín cảm giác có sát cơ ập vào mặt.
Trước mặt hắn chính là dân chúng Khánh Dương phủ chuẩn bị ra khỏi thành, chung quanh có tới mấy trăm người, nhiều người đang ở bên cạnh nên hắn không biết sát cơ tới từ nơi nào.
Cho nên sau khi Tô Tín cảm nhận được sát cơ liền quát lớn.
“Coi chừng!”
Lúc này trong đám người có ba người đi ra.
Ba tên hắc y nhân mang mũ vành rộng lao tới, trên người chúng không có khí tức, trong tay cầm ba thanh kiếm đen nhánh tấn công Tô Tín.
Lý Phôi dẫn đầu lao ra, trong nháy mắt hắn tới trước mặt một tên hắc y nhân, trong tay cầm Du Long Kiếm tấn công, hăn thi triển Tịch Tà kiếm pháp đâm ra ba mươi sáu kiếm.
Lúc trường kiếm đâm vào hắc y nhân lại sinh ra âm thanh kim loại, chỉ miễn cưỡng có thể ngăn cản một chút mà thôi.
Sắc mặt Lý Phôi thay đổi, hắn y nhân mạnh như võ tăng Thiếu Lâm tu hành Kim Chung Tráo, kiếm của hắn không đâm thấu da đối phương
Lúc này hắc y nhân chậm nửa nhịp, trường kiếm hắn đảo ngược đánh bay Lý Phôi, Lý Phôi trúng lực lượng cường đại nên không chịu nổi.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy Triệu Nhất Minh cũng cầm song kiếm giết tới hỗ trợ Lý Phôi, hắn giao chiến với hắc y nhân, hai người liên thủ mới miễn cưỡng ngăn cản hắc y nhân tấn công Tô Tín.
Lục Tục và Lưu Hạo còn có tổng bộ đầu Khánh Dương phủ nhìn thấy tình hình không tốt cũng nghênh đón một hắc y nhân, bọn họ vừa mới giao thủ đã cảm thấy khó giải quyết.
Những võ công hắc y nhân đơn giản nhưng thân thể quá mạnh.
Lưu Hạo tu hành Hỗn Nguyên Chưởng thế lớn lực trầm đánh lên người hắc y nhân liền cảm thấy hai tay run rẩy, cảm giác như đánh vào Huyền Nguyên Trọng Thiết.
Tên hắc y nhân cuối cùng không ai ngăn cản đã trực tiếp tấn công Tô Tín.
Quản gia do Phí La phái tới hộ tống Tô Tín ra khỏi thành nhìn thấy tình hình không tốt liền chạy về Phí gia cầu viện.
Không phải hắn không muốn hỗ trợ, thực lực của hắn chỉ là Hậu Thiên đại viên mãn mà thôi, đi lên nhất định sẽ bị miểu sát, hắn thấy nên nhanh chóng quay về bẩm báo gia chủ thì tốt hơn.
Lần này Phí gia nhờ vả rất thuận lợi, Tô Tín không làm khó dễ liền đòng ý thỉnh cầu của bọn họ.
Nhưng kết quả hiện tại Tô Tín vừa rời khỏi Phí gia liền bị ám sát, Tô Tín có nghĩ Phí gia có tham gia vào việc ám sát hay không?
Vạn nhất bởi vì việc này làm cho Tô Tín giận chó đánh mèo lên Phí gia, vậy bọn họ khóc không ra nước mắt.
Đối mặt với hắc y nhân cuối cùng tấn công, Tô Tín vẫn bình thản, hắn chờ hắc y nhân xuất hiện trước mặt liền ra tay.
Năm ngón tay tạo thành một trảo, năm đạo kiếm khí bàng bạc vô hình vô tướng, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 455 - Ám Sát (1)
Năm đạo Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí trực tiếp phong tỏa năm phương vị của hắc y nhân.
Kiếm khí cuồng bạo xé rách không khí, nó không chỉ đánh hắc y nhân lui về phía sau, càng đánh nát quần áo và mũ rộng vành lộ ra dung mạo của đối thủ, lúc này mọi người chung quanh sợ hãi.
Bởi vì hắc y nhân không phải là nhân loại, mà là người máy do kim loại chế tạo mà thành.
Lúc này đám người Lý Phôi mới kịp phản ứng, cũng biết rõ vì sao đám hắc y nhân đao thương bất nhập.
“Mặc môn Thiên Khu kiếm khôi?”
Tô Tín nhận ra thứ này.
Mặc môn dùng cơ quan khôi lỗi nổi danh thiên hạ, trong đó thậm chí có tồn tại sánh ngang võ giả Nguyên Thần Cảnh.
Trước kia Tô Tín từng nhìn thấy qua cả vạn kiếm khôi trong lăng tẩm Kiếm Tôn Giả La Vân, chẳng qua chúng chỉ là tồn tại cấp thấp.
Ba khôi lỗi trước mặt chính là cơ quan khôi lỗi cao cấp của Mặc môn, chúng là Thiên Khu kiếm khôi, thực lực của chúng có thể sánh ngang nửa bước nguyên thần nên cực kỳ trân quý, muốn chế tạo một con cần dùng thời gian mấy nămcho nên không cách sản xuất hàng loạt.
“Vận dụng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi tới giết ta, đúng là đại thủ bút ah.”
Tô Tín cười lạnh một tiếng, Sắc Vi Kiếm ra khỏi vỏ, lúc này huyết quang óng ánh hóa thành huyết hà đầy trời bao phủ Thiên Khu kiếm khôi.
Thân thể Thiên Khu kiếm khôi dùng tài liệu kim loại hiếm thấy trên đời, Tô Tín cũng không tin nó có thể ngăn cản binh khí Huyền cấp công kích.
Quả nhiên Sắc Vi Kiếm chém vào người Thiên Khu kiếm khôi, thân kiếm chém trúng cánh tay Thiên Khu kiếm khôi liền cắt đứt cả cánh tay, từ đó lộ ra cơ quan cấu kiện bên trong.
Ngay cả như vậy Thiên Khu kiếm khôi vẫn có thể hành động và tiếp tục tấn công Tô Tín.
Nhưng vào lúc này sau lưng Tô Tín có sát khí bộc phát, một tên võ giả Thần Cung Cảnh bỗng nhiên nhảy ra khỏi đám người, hắn dùng song chưởng mang theo cương khí cường đại đánh vào hậu tâm Tô Tín!
Không ai nghĩ tới trừ ba bộ Thiên Khu kiếm khôi ra còn có một người khác đột nhiên hạ độc thủ vào lúc mấu chốt.
Người xuất thủ cảm thấy vui vẻ, hắn cho rằng mình có thể báo đại thù, đột nhiên trên người Tô Tín xuất hiện kình lực vô cùng huyền diệu, lực lượng dẫn chưởn lực tấn công hậu tâm Tô Tín vào người của kẻ tấn công.
Đấu Chuyển Tinh Di!
Tô Tín dùng kiếm chém nát ngực Thiên Khu kiếm khôi sau đó vận dụng Kinh Trập chỉ, âm thanh nổ vang như sấm sét bắn thẳng lên người Thiên Khu kiếm khôi, kiếm khôi sinh ra khói đen sau đó ngã xuống đất.
Lúc này Tô Tín quay người nhìn sang gia hỏa mới đánh lén mình.
Tên võ giả tuổi chừng ba mươi, tướng mạo đường hoàng, thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong nhưng Tô Tín không nhận ra hắn.
Vừa rồi hắn bị Tô Tín sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di dẫn chưởng lực làm hắn bị thương, hắn vẫn không buông tha công kích, lần này hắn lao tới tấn công Tô Tín, không giết Tô Tín thề không bỏ qua.
Nhưng đáng tiếc Tô Tín không cho hắn cơ hội, ba đạo kiếm khí bay tới đánh nát chân khí hộ thân đối phương.
Kiếm khí tiến vào cơ thể, tên võ giả Thần Cung Cảnh không đứng dậy nổi, kinh mạch trong người hắn nổ tung, máu tươi chảy khắp người, bộ dạng hắn thê thảm không chịu nổi.
Đám người Lý Phôi đã giải quyết hai con Thiên Khu kiếm khôi còn lại, Tô Tín phân phó Hoàng Bỉnh Thành nói:
“Đi tìm người chữa thương cho hắn, đừng cho hắn chết, ta muốn biết là ai muốn giết ta.”
Tô Tín không cảm thấy ngạc nhiên khi bị ám sát, người muốn giết hắn quá nhiều, tối thiểu hắn phải biết rõ là ai muốn giết hắn tại Giang Nam đạo.
Lúc này Phí gia Phí La và Phí Mặc đã chạy tới, hai người bọn họ là võ giả Hóa Thần Cảnh biểu hiện hoảng hốt trước mặt Tô Tín, sợ Tô Tín bởi vì chuyện này mà liên lụy tới Phí gia.
“Hai vị không cần khẩn trương, Tô Tín ta không phải người không phân biệt phải trái, cho dù các ngươi muốn giết ta cũng không phải ngu xuẩn động thủ với ta trong Khánh Dương phủ.”
Phí La và Phí Mặc gật đầu sau đó thở ra một hơi.
Tô Tín nói:
“Đi, hôm nay không đi nơi khác, chúng ta đi tổng bộ Lục Phiến Môn Khánh Dương phủ, đầu tiên phải thẩm vấn xem kẻ nào sai sử hắn ám sát ta.”
Thiên Khu kiếm khôi có giá trị không kém gì binh khí hoàng cấp, hàng năm
còn phải trả giá lớn mang Thiên Khu kiếm khôi đi Mặc môn bảo dưỡng giữ gìn, giá cả của nó cực cao.
Có đôi khi thứ này có tiền không mua được, thế lực có thể một lần mua được ba bộ Thiên Khu kiếm khôi không thể nào là tiểu thế lực.
Lúc này Phí La nói ra:
“Tô đại nhân không chê thì chúng ta cùng đi, bí điển Phí gia ta có không ít thủ đoạn tra tấn, nói không chừng có thể dùng tới.”
Hai huynh đệ Phí gia hận thích khách nghiến răng nghiến lợi.
Ngươi muốn ám sát liền ám sát, ngươi ám sát trên địa bàn Phí gia là có ý gì? Không phải muốn hãm hại Phí gia ta sao, cho nên hai người bọn họ cũng muốn xem là vương bát đản nào dám hãm hại bọn họ.
Sau khi đi vào Lục Phiến Môn Khánh Dương phủ, Tô Tín dẫn thích khách tới.
Hắn bị Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín đánh nát kinh mạch, hiện tại trải qua trị liệu đơn giản không nguy hiểm tính mạng nhưng hắn bị phế rồi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 456 - Ám Sát (2)
Ngay cả như vậy hắn vẫn dùng ánh mắt hận ý ngập trời nhìn Tô Tín, hận ý lớn tới mức mọi người nơi đây cảm thấy lạnh buốt.
Tô Tín thản nhiên nói:
“Nói đi, ngươi có ương ngạnh cũng vô dụng, nói ra ta sẽ cho ngươi thống khoái.”
Tên thích khách nhếch miệng cười nói:
“Ta sẽ không nói, hơn nữa ngươi phải cẩn thận một chút, cho dù ta rơi vào trong tay ngươi nhưng không có nghĩa người khác sẽ thất bại.”
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
“Ngoan cố đến cùng sao? Thật không có ý nghĩa.”
Phí La nói:
“Tô đại nhân, ta tới thử xem.”
Tô Tín gật đầu đồng ý, Phí La lập tức tươi cười đi tới.
Hắn bảo quản gia giao cái túi cho mình, hắn mang bao tay tơ tằm lên, hắn cầm con rắn ra khỏi túi vải.
Con rắn nhỏ vô cùng đẹp mắt, lân giáp toàn thân có bảy màu giống như tác phẩm nghệ thuật.
Phí La đặt con rắn nhỏ lên cánh tay thích khách, con rắn nhỏ lập tức quấn quanh tay hắn và bò quanh, lúc ày tên thích khách kêu gào thống khổ, mọi người nghe tiếng la liền cảm thấy rét run.
Nhìn thấy tràng cảnh trên cánh tay thích khách thật đáng sợ, mọi người than
thở.
Lân phiến con rắn nhỏ sắc bén như dao găm, từng lân phiến mở ra, chỉ cần nơi nó bò qua da thịt tan nát, máu tươi bắn ra tung tóe.
Phí La cười lạnh nói:
“Tiểu gia hỏa rất đáng yêu, kỳ thật nó không có tính công kích nhưng lại ưa thích quấn quít người khác.”
“Lân phiến trên người nó sẽ làm người ta sinh ra thống khổ như bị lăng trì, cho nên nó được gọi là hành hình xà.”
“Hơn nữa lân phiến hành hình có chứa một ít chất nhầy, những chất nhầy này chính là thánh dược chữa thương, có thể làm nơi bị thương khỏi hẳn nhanh chóng.”
Mọi người đều nhìn cánh tay bị cắt nát không thành bộ dáng, lúc này chất nhầy trên lân phiến con rắn chảy xuống da thịt đông cứng, hơn qua mười giây sau liền kết vảy.
Người có kinh nghiệm sẽ biết vết thương kết vẩy sẽ là lúc ngứa nhất.
Tên thích khách không thể nhúc nhích, miệng vết thương kỳ ngứa khó nhịn, hành hình xà không ngừng lăng trì trên người hắn, loại tra tấn như vậy suýt làm thích khách ngất đi.
Cho dù tra tấn như thế, thậm chí đến cuối cùng thích khách kia không còn khí lực kêu thảm thiết, chỉ còn lại thân thể không ngừng run rẩy, cho dù như vậy hắn không nói ra chữ nào.
Sắc mặt Phí La khó coi, hắn cảm giác mình mất mặt trước mặt Tô Tín, cho nên
hắn bắt hành hình xa ra và dùng thủ đoạn khác.
Nhưng lúc này Tô Tín lại nói:
“Được rồi, ta thử xem.”
Nghe được Tô Tín nói như vậy, Phí La đành phải không cam lòng lui sang một bên, hắn còn nhiều thủ đoạn hành hình khác, hắn cũng không tin mình sử dụng mà tên thích khách không nói ra.
Tô Tín đi đến trước mặt thích khách và lẳng lặng nhìn hắn, tên thích khách cười khinh thường.
Khi tới đây hắn đã ôm quyết tâm phải chết, nếu như kế hoạch chưa thành công, chỉ cần mình không nói ra người sau lưng, vậy bọn họ sẽ tiếp tục dùng thủ đoạn đối phó Tô Tín, thẳng đến khi đánh chết hắn mới thôi.
Cho nên mình thất bại không sao cả, chỉ cần người sau lưng không bại là được.
Nhưng hắn cảm giác hai mắt Tô Tín giống như vực sâu vô tận có thể thôn phệ hắn, hắn cảm giác mình như bị cuốn đi..
Thích khách kia nghi hoặc mở to mắt nhìn chung quanh, đây là cảnh tượng Lãnh Nguyệt đường hắn sống từ nhỏ, hắn là ai? Ah, đúng rồi, hắn là nhi tử Liên Minh Sơn, Liên Nguyệt Hải, hắn được vinh dự là đệ nhất nhân thế hệ trẻ Lãnh Nguyệt đường, cũng là hi vọng tương lai của Lãnh Nguyệt đường.
Chung quanh là ánh mắt ân cần của phụ thân và các vị trưởng lão, bọn họ không ngừng nói lời cổ vũ hắn nhưng nội tâm hắn lại cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ mình không thuộc về nơi đây?
Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, Liên Minh Sơn đã nói:
“Hải nhi, với thiên phú của ngươi tiếp tục tu luyện tại Lãnh Nguyệt đường sẽ lãng phí tài năng của ngươi.”
“Cho nên vi phụ dùng hết nhân mạch đưa ngươi vào trong Thất Hùng Hội, chờ tương lai tại Thất Hùng Hội đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, triệt để đứng vững gót chân thì quay về Lãnh Nguyệt đường, khi đó ngươi mới có thể mang lại tương lai huy hoàng cho Lãnh Nguyệt đường.”
Liên Nguyệt Hải kiên định gật đầu, đúng rồi, đây là mộng tưởng của hắn, tiếp nhận vị trí phụ thân và dẫn Lãnh Nguyệt đường quật khởi, trở thành một trong những thế lực cầm quyền chân chính tại Giang Nam đạo.
Vì mộng tưởng nên khi hắn vào Thất Hùng Hội bị người khác khinh bỉ, bị người bắt nạt, cuối cùng hắn dùng thiên phú và nhân mạch lên được vị trí hương chủ, trở thành một trong những hương chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thất Hùng Hội.
Nhưng hình ảnh lại thay đổi, Liên Nguyệt Hải đứng trước phế tích Lãnh Nguyệt đường, nhìn máu tươi trên mặt đất mà gào thét không cam lòng.
Hắn muốn báo thù, nhưng thực lực không đủ, kết quả có người xuất hiện cho hắn ba bộ Thiên Khu kiếm khôi, bảo hắn dùng chúng đi báo thù rửa hận.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 457 - Thất Hùng Hội (1)
Trong phòng tra tấn của Lục Phiến Môn, tất cả mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Tín, không biết hắn đang làm gì với thích khách kia.
Mọi người chỉ nhìn thấy Tô Tín đứng trước người thich khách sau đó thích khách dường như lâm vào thì thào tự nói, hắn nói tất cả thân phận bản thân, lúc này mọi người mới biết rõ hắn là dư nghiệt của Lãnh Nguyệt đường, lại là một hương chủ của Thất Hùng Hội.
Đợi đến cuối cùng Liên Nguyệt Hải nói rõ tất cả mọi việc, ánh mắt đám người Lý Phôi bắn ra một tia hàn quang, Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không!
Quả nhiên ba thế lực nhất lưu không bỏ qua, vào thời điểm bọn chúng không còn uy tín trong Giang Nam đạo lại còn muốn nhảy ra gây sự với bọn họ.
Hai người Phí La và Phí Mặc dùng ánh mắt kinh dị nhìn sang Tô Tín, hai người bọn họ thân là võ giả Hóa Thần Cảnh nên kiến thức rộng rãi, đương nhiên biết rõ Tô Tín đang dùng thủ đoạn gì, không ngờ lại là pháp môn công kích tinh thần.
Hơn nữa pháp môn công kích tinh thần bá đạo như thế.
Bí pháp công kích tinh thần bình thường sẽ không ngừng ám chỉ và dẫn đối phương vào trong bẫy rập.
Tô Tín thi triển bí pháp tinh thần không phải loại như vậy, nó đơn giản mà thô bạo.
Trực tiếp xâm lấn tinh thần đối thủ, thu suy nghĩ trong đầu đối phương, chỉ cần
ngươi không xông phá tinh thần lực của Tô Tín thì ngươi không thể thoát khỏi, tất cả bí mật của bản thân đều bị Tô Tín phát hiện ra.
Bí pháp tinh thần như thế cực kỳ tà dị, Phí La và Phí Mặc cũng buồn bực, xem ra trên người Tô đại nhân còn có rất nhiều thứ cổ quái.
Tô Tín lui ra khỏi thế giới tinh thần của Liên Nguyệt Hải, hắn rất hài lòng với uy năng Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp.
Tô Tín chưa từng nghiên cứu bí pháp tinh thần, hiện tại cho dù có Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp nhưng tác dụng chỉ phòng bị người khác dùng bí pháp tinh thần với hắn và bức cung, nhưng tiềm lực Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp khẳng định không chỉ có một ít như thế, còn cần Tô Tín chậm rãi đào móc.
Bị Tô Tín triệt để thu hết tất cả suy nghĩ, Liên Nguyệt Hải giống như người sắp chết, hắn nằm tại chỗ không nhúc nhích, chỉ còn lại sinh mệnh lực mong manh.
Hoàng Bỉnh Thành hỏi:
“Lão đại, hiện tại giết hắn sao?”
Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn quang.
“Cứ giữ hắn lại, chờ chúng ta mang hắn đi Lạc Vũ sơn trang một chuyến, vừa vặn tặng bọn chúng đại lễ.”
“Đúng rồi, còn có những Thiên Khu kiếm khôi bị hư kia cũng giữ lại, đến lúc đó cùng mang lên Lạc Vũ sơn trang.”
Hoàng Bỉnh Thành gật gật đầu, lão đại nhà mình không phải người ăn thiệt thòi, Lạc Vũ sơn trang đã âm thầm đùa nghịch những thủ đoạn nhỏ kia, hậu quả cũng chỉ có thể nói bọn chúng quá tự phụ.
Lúc này trong Lạc Vũ sơn trang, Quý Vô Không sớm biết rõ tin tức.
Ba bộ Thiên Khu kiếm khôi vô cùng trân quý nên Quý Vô Không không có khả năng cứ như vậy giao cho Liên Nguyệt Hải, vạn nhất Liên Nguyệt Hải cầm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi chạy trốn làm sao bây giờ?
Cho nên Quý Vô Không đã sớm phái người thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào Liên Nguyệt Hải, thuận tiện nhìn xem kết quả việc này thế nào.
Nhưng không nghĩ tới Liên Nguyệt Hải thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong cộng thêm ba bộ Thiên Khu kiếm khôi lại không thể làm gì Tô Tín.
“Liên Nguyệt Hải đúng là ngu ngốc, ngươi không thể lại ẩn nhẫn một thời gian ngắn, chờ tới khi bên người Tô Tín không có ai lại động thủ hay sao? Bên cạnh hắn đang có binh cường tướng mạnh, hai Thiên Khu kiếm khôi tương đương vô dụng, thời điểm như vậy đi ám sát hắn mới là kẻ ngu ngốc.”
Sau khi tìm hiểu tình cảnh khi đó, Quý Vô Không phiền muộn không nhỏ.
Liên Nguyệt Hải không phải kẻ ngu dốt, hắn có thể trở thành hương chủ trẻ nhất trong Thất Hùng Hội chắc chắn tâm cơ thủ đoạn không kém đi nơi nào.
Lần này không biết hắn sốt ruột báo thù hay tính sai thực lực Tô Tín, dù sao hắn chọn thời cơ cực kỳ không thỏa đáng.
Lúc này có một hạ nhân đi vào bẩm báo:
“Trưởng lão, bên ngoài có người tự xưng là Thất Hùng Hội Viên Đông Thiên muốn gặp người cầm quyền Lạc Vũ sơn trang.”
Vừa nghe thấy người Thất Hùng Hội tới nơi này, nội tâm Quý Vô Không chấn động không nhỏ.
Là hắn nói với Liên Nguyệt Hải tin tức Lãnh Nguyệt đường bị diệt môn, cho dù hắn chỉ phái người thông tri Liên Nguyệt Hải nhưng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi đều là hắn giao cho Liên Nguyệt Hải kh đi vào Giang Nam đạo, hắn có thể nói là đồng phạm.
Lúc này người thông tri Liên Nguyệt Hải cũng không phải người Lạc Vũ sơn trang người, hắn chỉ tùy tiện tìm một tên võ giả tán tu mà thôi, mà ngay cả hắn cũng không biết tán tu kia là ai.
Cho nên theo lý Thất Hùng Hội không biết Lạc Vũ sơn trang phái người châm ngòi Liên Nguyệt Hải ra tay.
Quý Vô Không ngẫm lại nói:
“Dẫn Viên Đông Thiên vào phòng tiếp khách đi.”
Đối phương là người Thất Hùng Hội trong thiên hạ thất bang, cho dù người tới là người nào Quý Vô Không cũng không thể lãnh đạm người ta.
Trong phòng khách, nơi này có một nam tử hơn ba mươi tuổi đang ngồi đợi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận