Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 747 - Vạch Trần (1)

Bị Tô Tín bức ra tất cả lực lượng, Lưu Tuyên Thành đã bất chấp giấu dốt, một ấn này chính là chiến kỹ chí cường của hắn, cũng là một át chủ bài của hắn.
Đối mặt với một ấn này, thân thể Tô Tín lui lại cực nhanh, khí tức quanh người phiêu miểu bất định.
Tay hắn cũng kết ấn quyết, khí tức phiêu hốt bất định, Lưu Tuyên Thành giáng xuống một ấn, Tô Tín cũng đánh ra một ấn chuyển hóa sinh tử, hướng tử mà sinh, Bất Tử Ấn pháp!
Cả hai va chạm với nhau, Lưu Tuyên Thành phun ra một ngụm máu tươi và bay ngược về phía sau.
Có thể nói Lưu Tuyên Thành bị lực lượng của hắn kích thương, Bất Tử Ấn pháp hóa tử mà sinh, một ấn vừa rồi, Tô Tín có thể chuyển hóa ba thành lực lượng của Lưu Tuyên Thành.
Vẫn chưa xong, Tô Tín vung tay lên, hư không ngưng kiếm, trong nháy mắt mấy trăm đạo kiếm khí xuất hiện, trực tiếp phong tỏa quanh người Lưu Tuyên Thành giống như kiếm ngục, kiếm quang sắc bén mà khủng bố.
Sắc mặt Lưu Tuyên Thành lập tức biến đổi, chỉ thấy thân thể hắn bay lên cao, cương khí cường đại ngưng tụ với chân hắn giống như bậc thang trời, đạp trên hư không mà đi, hiểm lại càng hiểm né qua vô hình kiếm khí oanh kích.
Cuối cùng Lưu Tuyên Thành không thể tránh né công kích vừa rồi, hắn trực tiếp đánh nát mặt tường Phong Hoa Lâu và bay ra ngoài.
Cho dù bọn họ ở tầng cao nhất Phong Hoa Lâu, tòa lầu cao bảy tầng nhưng đối với võ giả Hóa Thần Cảnh mà nói độ cao này không tính là gì.
Tô Tín lúc này không đuổi theo, ngược lại nhìn sang Cơ Ngôn Thành cùng Trâu Thanh Huyền, trên mặt nở nụ cười như lòng không cười, nói:
Thái vương điện hạ, hiện tại ngươi còn cho rằng hắn là hải ngoại tán tu bình thường hay không?
Lúc này sắc mặt Cơ Ngôn Thành tái nhợt, hắn biết rõ bản thân mình bị người ta đùa giỡn.
Cuối cùng Lưu Tuyên Thành sử dụng công pháp khinh thân thần diệu giống như bước lên thang trời, đây rõ ràng là võ công chính tông Trung Nguyên, thậm chí Cơ Ngôn Thành còn cảm thấy quen mắt nhưng không nhớ ra mà thôi.
Lưu Tuyên Thành nói hắn vì ngưỡng mộ võ lâm Trung Nguyên đất rộng của nhiều mới đến Trung Nguyên, kết quả ngươi mới đến Trung Nguyên chưa tới nửa năm đã luyện thành công pháp khinh thân cường đại như thế, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn luyện thuần thục, ngươi lừa gạt quỷ sao?
Mặc dù Cơ Ngôn Thành chỉ có cảnh giới Tiên Thiên nhưng tối thiểu hắn cũng hiểu võ giả Hóa Thần Cảnh đối chiến là thế nào.
Thực lực Tô Tín không thể nghi ngờ, không đột phá Hóa Thần thì hắn đã là đệ nhất Nhân Bảng.
Hiện tại đột phá đến Hóa Thần Cảnh, hắn cũng là thiên kiêu trong Hóa Thần Cảnh.
Ngay cả ‘ Ma La Nhận ’ Thượng Quan Đường thành danh đã lâu cũng không phải đối thủ Tô Tín, có thể nghĩ hiện tại Tô Tín mạnh đến mức nào.
Thậm chí hắn có thể so sánh với Niên Bang Đổng Bất Nghi, nếu hiện tại hắn có đủ chiến tích, Tô Tín cũng có thể trực tiếp đứng hàng Địa Bảng.
Hải ngoại tán tu Lưu Tuyên Thành nhìn như ‘ bình thường ’ lại có thể kích đấu với Tô Tín hơn mười hiệp, thậm chí Tô Tín toàn lực ra tay cũng chỉ làm đối phương không địch lại mà thôi, vậy mà không có thể làm gì đối phương, có thể nghĩ thực lực của người này kinh khủng cỡ nào.
Nếu như võ giả Hóa Thần Cảnh hải ngoại có thực lực như thế chỉ có thể được xưng là ‘ bình thường ’, như vậy võ giả võ lâm Trung Nguyên đều là phế vật?
Lưu Tuyên Thành giả mạo thân phận trà trộn vào Đại Chu muốn làm gì thì Cơ Ngôn Thành không thể nghĩ ra, hắn cũng không dám nghĩ!
Vạn nhất ngày nào đó xảy ra chuyện, Lưu Tuyên Thành bạo lộ, chính mình là người tiến cử Lưu Tuyên Thành vào hoàng gia Cung Phụng Đường sẽ có kết cục tốt?
Người khác sẽ không quản Lưu Tuyên Thành là Thanh Thành kiếm phái đề cử, bởi vì khi đó Cơ Ngôn Thành ngươi liên hợp với Thanh Thành kiếm phái, Thanh Thành kiếm phái làm cái gì, Cơ Ngôn Thành ngươi phải vác cái nồi lên người.
Đến lúc đó đừng nói ngôi vị hoàng đế, thậm chí hắn còn mất mạng!
Cơ Ngôn Thành cho tới bây giờ vẫn không hoài nghi trình độ nhẫn tâm của vị phụ hoàng đang ngồi trên ngôi hoàng đế.
Đối với bất cứ thứ gì uy hiếp Đại Chu, uy hiếp tới sự tồn tại của hắn, dù cho người nọ là con ruột của mình thì hắn sẽ không nương tay.
Tại sao thái tử đại ca lại không được phụ hoàng thích, thậm chí hiện tại vị trí thái tử không giữ được.
Không phải thái tử không đức hoang đường, mà là hắn làm ra chuyện không phù hợp với thân phận của hắn.
Chính mình dẫn võ giả Hóa Thần Cảnh lòng mang làm loạn tiến vào hoàng gia Cung Phụng Đường, nếu xảy ra chuyện còn nghiêm trọng hơn so với việc thái tử nhiều, hậu quả tự nhiên có thể nghĩ.
Cho nên Cơ Ngôn Thành hung dữ nhìn Trâu Thanh Huyền.
Hắn có thể dễ dàng tha thứ Trâu Thanh Huyền mượn đao giết người làm hắn kết tử thù với Tô Tín, nhưng hắn vẫn không cách nào dễ dàng tha thứ Trâu Thanh Huyền lại hãm hại hắn!
Cảm giác được ánh mắt Cơ Ngôn Thành nhìn sang, Trâu Thanh Huyền vội vàng nói:
Thái vương điện hạ ngươi hãy nghe ta nói, ta thật không có vấn đề gì với Lưu Tuyên Thành!
Trâu Thanh Huyền cũng sợ hãi, hắn thật sự không biết Lưu Tuyên Thành rắp tâm hại người.
Hắn quen biết Lưu Tuyên Thành vào nửa năm trước, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, hơn nữa tính tình tương hợp nên kết thành hảo hữu chí giao.
Trâu Thanh Huyền cũng không ngốc, hắn còn cố ý nhờ Thanh Thành kiếm phái tra xét tư liệu Lưu Tuyên Thành, phát hiện không có vấn đề gì mới quyết định thâm giao với hắn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 748 - Vạch Trần (2)
Cho dù tình báo Thanh Thành kiếm phái không thể so sánh với tình báo của Lục Phiến Môn nhưng hắn cũng có thể nhìn ra một hai.
Kể cả lần này dẫn Lưu Tuyên Thành dẫn vào trong triều đình Đại Chu cũng không phải ý của Lưu Tuyên Thành, còn có Thanh Thành kiếm phái cũng muốn dùng một người ngoài hợp tác chặc chẽ với Cơ Ngôn Thành hơn trước.
Dù sao nếu như phái một võ giả Hóa Thần Cảnh của Thanh Thành kiếm phái gia nhập vào hoàng gia Cung Phụng Đường, không nói trước triều đình lo lắng, Thanh Thành kiếm phái bọn họ cũng không nỡ.
Nhưng không nghĩ tới Lưu Tuyên Thành ‘ thân gia trong sạch ’ lại rắp tâm hại người, Trâu Thanh Huyền có cảm giác vô cùng oan uổng.
Cơ Ngôn Thành cười lạnh nói:
Không có vấn đề gì sao? Ngươi kết giao với Lưu Tuyên Thành nửa năm, ngươi nói cho ta biết ngươi không có gì với hắn sao?
Thanh Thành kiếm phái ngược lại thật lớn mật, cũng dám xếp gian tế vào trong triều đình, thật cho rằng Đại Chu không người hay sao?
Sau ngày hôm nay, Cơ Ngôn Thành ta cả đời không qua lại với Thanh Thành kiếm phái các ngươi, còn dám phạm Đại Chu ta, thề phải tru diệt!
Cơ Ngôn Thành nói lời này làm Trâu Thanh Huyền và Tô Tín sửng sốt.
Trâu Thanh Huyền không dám tin Cơ Ngôn Thành lại buông tha hợp tác với Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín không nghĩ tới sẽ có hậu quả như vậy.
Kỳ thật Tô Tín chỉ muốn gieo một cây gai vào trong nội tâm Cơ Ngôn Thành mà thôi, làm hắn không dám hoàn toàn tin tưởng Thanh Thành kiếm phái, hai bên sẽ sinh ra hiềm khích với nhau.
Nhưng không nghĩ tới Cơ Ngôn Thành lại xuất lực như thế, hắn trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ vớiThanh Thành kiếm phái và đá ra khỏi ván cờ, cũng không hợp tác với bọn họ.
Kỳ thật Cơ Ngôn Thành đưa ra quyết định như vậy là vì hắn sợ.
Hiện tại Lưu Tuyên Thành chỉ mới có danh nghĩa gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường, nhưng trên thực tế còn chưa đi thành Thịnh Kinh, cho dù như vậy hắn vẫn là người triều đình, hơn nữa là Cơ Ngôn Thành hắn tiến cử.
Nếu như có huynh đệ khác dùng điểm này tiến hành công kích hắn, thậm chí Cơ Ngôn Thành không tìm được cớ phản bác.
Không nói chuyện khác, với tâm tư ngoan độc của thập tam đệ Sở vương Cơ Ngôn Hạo, hắn tuyệt đối có thể làm ra loại chuyện này.
Cho nên Cơ Ngôn Thành không thể không phòng, hắn cắn răng trực tiếp đoạn tuyệt lui tới với Thanh Thành kiếm phái, có chuyện gì hắn trực tiếp đẩy lên người Thanh Thành kiếm phái, nói rằng mình bị người ta bịt mắt.
Trâu Thanh Huyền hơi run rẩy chỉ vào Cơ Ngôn Thành, nói:
Thái vương điện hạ! Ngươi biết ngươi đang nói gì không? Hi vọng tương lai ngươi sẽ không hối hận!
Cơ Ngôn Thành cười lạnh nói:
- Lúc bổn vương đã ra quyết định thì chưa bao giờ hối hận.
Trâu Thanh Huyền nghe xong lời này cũng oán hận rời đi, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào Tô Tín.
Nửa năm qua Thanh Thành kiếm phái đầu nhập không ít công sức và tài nguyên lên người Cơ Ngôn Thành.
Kết quả hiện tại song phương hợp tác vỡ tan, không chỉ thiếu đi ngoại viện là Cơ Ngôn Thành, tài nguyên Thanh Thành kiếm phái đầu nhập lúc trước chẳng khác gì nước đổ lá môn.
Cơ Ngôn Thành cũng không hận Tô Tín cỡ nào, thậm chí hắn còn cảm thấy may mắn Tô Tín kịp thời chọc thủng thân phận của Lưu Tuyên Thành.
Nếu là đợi đến lúc này Lưu Tuyên Thành đến thành Thịnh Kinh và chính thức gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường, về sau thân phận bại lộ thì tội danh của Cơ Ngôn Thành càng lớn.
Lúc này bên ngoài có âm thanh đánh nhau vang lên, Tô Tín lao ra từ vách tường bị Lưu Tuyên Thành nổ, hắn nhìn thấy mái nhà đối diện Phong Hoa Lâu, Lưu Tuyên Thành không có đào thoát, hắn bị Thiết Vô Tình cuốn lấy.
Trước kia Tô Tín đã phân phó Cao Trường Thanh, một khi nơi này có người động thủ thì hắn phải thông tri Thiết Vô Tình, xem ra hắn hoàn thành nhiệm vụ rất kịp thời.
Thực lực Thiết Vô Tình vốn không kém, thời gian tấn chức Hóa Thần còn dài hơn Tô Tín, Lưu Tuyên Thành muốn thoát khỏi hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mắt nhìn thấy mình không thể thoát thân trong thời gian ngắn, sắc mặt Lưu
Tuyên Thành thay đổi, tiếp tục như vậy, chỉ sợ lão thái giám Đường Hiển sẽ tới đây.
Lưu Tuyên Thành nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người sinh ra chân khí cuồng bạo, lúc này quyền ảnh xuất hiện đầy trời và oanh kích Thiết Vô Tình.
Trên mặt Thiết Vô Tình nở nụ cười lạnh, Tu Di Đại Thủ Ấn bộc phát, quyền
ảnh đầy trời biến mất, hấp lực khủng bố hút Lưu Tuyên Thành tới bên cạnh mình, hai thanh Phượng Dực Bát Trảm Đao ra khỏi vỏ, song đao chém xuống tạo thành loan nguyệt chói mắt.
Lưu Tuyên Thành nhìn thấy tình huống không tốt, hắn cắn răng một cái, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, miệng phát ra âm tiết kỳ quái giống như ma âm, chấn động khủng bố bộc phát làm cho Thiết Vô Tình không kịp phòng bị nên kêu rên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.
Giống như Thiếu Lâm Sư Tử Hống dị bản, đồng thời đánh Thiết Vô Tình không kịp trở tay, làm hắn không kịp ngăn cản Lưu Tuyên Thành.
Lúc này Lưu Tuyên Thành muốn trực tiếp rời đi, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Lưu Tuyên Thành, một chưởng đánh vào hậu tâm, lúc này tháng sáu tuyết bay, kình lực âm nhu cường đại đánh Lưu Tuyên Thành hóa thành một tòa băng điêu!
Lão thái giám Đường Hiển không biết xuất hiện ở nơi này khi nào, nhìn Lưu Tuyên Thành hóa thành băng điêu liền cười lạnh nói:
Nghịch tặc vô tri, cũng dám chơi thủ đoạn nhỏ với chúng ta, quả thực muốn
chết!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 749 - Thành Thịnh Kinh (1)
Vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đại chiến, Đường Hiển không có khả năng không biết.
Lúc hắn nhìn thấy Thiết Vô Tình và Lưu Tuyên Thành giao thủ với nhau thì hắn biết rõ Lưu Tuyên Thành giả bộ.
Chuyện này làm cho Đường Hiển tức giận không thôi, tốt xấu gì hắn cũng là người sống mấy trăm tuổi, vậy mà bị tiểu bối lừa gạt như thế.
Cho dù may mắn phát hiện kịp thời, không có cho gia hỏa này tiến vào trong hoàng gia Cung Phụng Đường, còn không tính muộn.
Cho nên Đường Hiển chuẩn bị bắt sống mang về thành Thịnh Kinh hảo hảo khảo vấn, xem hắn lai lịch gì mà lớn mật như vậy.
Vào lúc này trên người Lưu Tuyên Thành sinh ra hỏa diễm rất mạnh, lực lượng hỏa diễm rất mạnh và bao phủ chung quanh, làm cho Đường Hiển không ngăn cản nổi và vội vàng né tránh.
Lúc này Lưu Tuyên Thành phá băng thoát ra ngoài, ngọn lửa kia đốt cháy quần áo hắn không còn nhưng lại lộ ra hoa phục màu trắng, phía trên dùng màu vàng kim nhạt thêu lên đường vân kỳ dị.
Trên mặt hắn còn lộ ra mặt nạ, không ngờ chính là Thiên đình Vũ Đức Tinh Quân!
- Tô Tín! Ta nhớ kỹ ngươi, mối thù ngày hôm nay, sau này ta sẽ báo!
Vũ Đức Tinh Quân tức giận lưu lại lời này, thân thân thể hắn không chậm chút nào, chỉ trong nháy mắt liền biến mất không thấy gì nữa, theo động tác của hắn, Tô Tín lại nhìn thấy hắn lưu lại máu tươi ven đường.
Hiển nhiên một chưởng của Đường Hiển đã đánh hắn trọng thương, ngọn lửa lúc trước chính là một loại bí bảo mà thôi.
Đường Hiển nhìn bóng dáng Vũ Đức Tinh Quân đi xa, trên mặt lộ ra vẻ âm trầm:
Người Thiên đình có lá gan càng ngày càng lớn, cũng dám tính toán lên đầu triều đình, xem ra chúng ta phải bẩm báo mấy vị đại nhân thôi.
Xoay đầu lại, Đường Hiển nói với Tô Tín:
Tô đại nhân, lần này ngươi làm không tồi, nếu không có ngươi, nói không chừng sẽ có kẻ bụng dạ khó lường tiến vào bên trong hoàng gia Cung Phụng Đường.
Tô Tín thản nhiên nói:
Đường công công khen nhầm, đây chẳng qua là chức trách của tại hạ mà thôi. Sau khi nói xong, Tô Tín liền bị Thiết Vô Tình kéo trở về.
Lúc này Cơ Ngôn Thành muốn nói cái gì đó, nhưng Đường Hiển không cho hắn chút mặt mũi liền trực tiếp quay người rời đi.
Đối với Đường Hiển mà nói, hắn chỉ trung với một mình nhân hoàng Đại Chu, Cơ Ngôn Thành ngươi hiện tại còn không phải hoàng đế, thậm chí còn không phải thái tử, Đường Hiển không cần phải xem hắn là việc quan trọng.
Huống chi Cơ Ngôn Thành phạm sai lầm lớn như thế, nói không chừng triều đình còn xử trí hắn đấy.
Nhìn thấy thái độ của Đường Hiển, sắc mặt Cơ Ngôn Thành trầm xuống, đợi
đến lúc Đường Hiển đi rồi hắn mới hung ác nói:
Thái giám chết bầm! Chờ sau khi bổn vương leo lên ngôi hoàng đế, chuyện thứ nhất ta làm chính là tịch thu gia sản và kéo ngươi cùng đám con nuôi của ngươi ra giết!
Bên trong hẻm nhỏ bên cạnh Phong Hoa Lâu, Tương vương Cơ Ngôn Dự hứng thú nhìn tất cả.
Đợi đến lúc tất cả mọi người rời đi, Cơ Ngôn Dự nói với thái giám thiếp thân bên cạnh:
Đi tìm Trâu Thanh Huyền đạo trưởng, nói cho hắn biết, hoàng tử Đại Chu không chỉ có một mình Cơ Ngôn Thành.
Thái giám sau lưng hắn gật đầu, thân thể ẩn vào trong bóng tối.
Cơ Ngôn Dự lúc này nở nụ cười vui vẻ:
Hoàng huynh ah hoàng huynh, ngươi chuẩn bị nhiều như vậy, cuối cùng còn không phải làm áo cưới cho ta? Cái dũng của thất phu có thể địch ngàn vạn người, nhưng chỉ có quyền mưu đế vương mới có thể thống trị người trong thiên hạ, hoàng huynh, ngươi đi nhầm đường.
Lúc này Tô Tín lại cùng Thiết Vô Tình đi vào gian phòng của mình.
Thiết Vô Tình nói:
Lần này ngươi làm việc quá lỗ mãng, cho dù ngươi phát hiện điểm đáng ngờ của đối phương cũng phải báo cho ta biết, tốt nhất nên kéo Phương Đoạn và Lăng Chấn vào mới bảo hiểm.
Tô Tín cười nói:
Ta cũng chỉ hoài nghi mà thôi, cũng không thể cam đoan đối phương khẳng định có vấn đề, vạn nhất đối phương là thật, Lục Phiến Môn chúng ta nhiều người
đi hưng sư vấn tội như vậy, ảnh hưởng có thể to lắm, một mình ta đi chỉ là ân oán cá nhân mà thôi.
Thiết Vô Tình lắc lắc đầu nói:
Lần này ngươi đi quá mức hung hiểm, ngươi có biết thân phận chân chính của Lưu Tuyên Thành là ai không?
Tô Tín ra vẻ nghi ngờ hỏi:
- Là ai?
Thiết Vô Tình thừa nước đục thả câu nói:
Ngươi còn nhớ lúc ở Thường Ninh phủ đã hỏi qua ta, vì sao từ Phật môn tam tự đến cửu ngục tà ma chỉ có từ ba đến chín, vì sao không có một và hai?
Tô Tín gật gật đầu.
Thiết Vô Tình thấp giọng nói:
Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, một là nhất thế hoàng triều, trước kia là Đại Tấn, hiện tại là Đại Chu.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 750 - Thành Thịnh Kinh (2)
Về phần hai chính là thiên địa nhị cung, theo thứ tự là Thiên đình cùng Địa phủ, thân phận của Lưu Tuyên Thành chính là Thiên đình Vũ Đức Tinh Quân.
Ah? Thiên đình cùng Địa phủ?
Thiết Vô Tình gật đầu, hắn cũng nói đại khái về Thiên đình và Địa phủ cho Tô Tín biết, hắn đương nhiên không biết nhiều như Tô Tín.
Cuối cùng Thiết Vô Tình còn dặn dò:
Thiên đình cùng Địa phủ thần bí khó lường, thành viên tuy ít nhưng tất cả đều vô cùng cường đại, cho nên gặp được thành viên Thiên đình cùng Địa phủ cần phải cẩn thận, không được phân tâm.
Hôm nay ngươi cũng gặp qua Vũ Đức Tinh Quân, thực lực đơn thuần hắn không bằng ngươi, nhưng hắn đã hơn tám phần võ giả trong thiên hạ.
Hơn nữa trong tay bọn họ có nhiều át chủ bài, giống như ngọn lửa đối phó Đường công công, nhiệt độ nóng tới mức chân khí cực âm của Đường công công cũng không thể ngăn cản, có thể thấy nó khủng bố cỡ nào.
Đúng rồi, nghe nói người Thiên đình và Địa phủ còn am hiểu ngụy trang, đặc biệt là người Địa phủ, bọn họ gần như có thân phận khác trên giang hồ, ẩn nấp còn sâu hơn Thiên đình, cho nên ngươi cũng phải cẩn thận người khả nghi bên cạnh, nói không chừng bọn họ là người trong Địa phủ.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười, hắn chắp tay nói với Thiết Vô Tình:
- Đa tạ Thất ca báo cho.
Thiết Vô Tình gật gật đầu, chuyện đã kết thúc, hắn liền trở lại gian phòng của mình.
Lạc Dương lôi vẫn còn hai ngày kế tiếp, Lạc Dương lôi còn lại chỉ là thằng lùn chọn đại, chọn lựa ra võ giả không có thực lực và tiềm lực lớn như ngày đầu tiên.
Sau khi Lạc Dương lôi kết thúc, đám người Đường Hiển chuẩn bị quay về thành Thịnh Kinh, Thiết Vô Tình cũng nói với Tô Tín:
Tô lão đệ, lần này ngươi cũng phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến, từ khi ngươi gia nhập Lục Phiến Môn đến bây giờ thu hoạch điểm công tích điểm còn chưa có nhận qua bao giờ, thúc phụ cũng chuẩn bị một phần đại lễ tặng cho ngươi.
Tô Tín gật gật đầu, cho dù Thiết Vô Tình không nói thì hắn cũng chuẩn bị đi Lục Phiến Môn một chuyến.
Tô Tín có nhiều như vậy điểm công tích điểm còn chưa nhận qua, chuyến này không thể lãng phí.
Huống chi Tô Tín còn có nhiệm vụ tứ đại thần bộ còn hoàn thành đấy.
Phải trở thành một trong tứ đại thần bộ, nếu chỉ dừng lại trong Giang Nam đạo thì không được, hắn phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến.
Hắn không có mang theo Cao Trường Thanh, Tô Tín trực tiếp ghi một phong thư bảo Cao Trường Thanh mang cho Hoàng Bỉnh Thành, trực tiếp an bài hắn đi Giang Nam đạo.
Kỳ quái là, thời điểm Tương vương Cơ Ngôn Dự trở về lại không có theo bọn họ quay về, cũng không có ai hỏi việc này.
Những hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng tử đều có tính toán của riêng mình, ai biết hắn đang âm thầm xử lý việc gì, cho nên không ai muốn nghe ngóng.
Mang theo những võ giả mời chào từ Lạc Dương lôi trở về, đám người Tô Tín dùng thời gian nửa tháng đi tới thành Thịnh Kinh.
Dù sao trong đám võ giả đi cùng yếu nhất cũng là cảnh giới Tiên Thiên, cho dù mấy tiểu thái giám hầu hạ Đường Hiển cũng có được thực lực cảnh giới Tiên Thiên, tốc độ đi đường của bọn họ còn nhanh hơn người khác không ít.
Hơn hai mươi năm trước, Đại Chu vừa mới đóng đô thiên hạ, nhân hoàng Đại Chu buông suy nghĩ dùng Lạc Dương làm đô thành, kết quả thành lập thành Thịnh Kinh trong Bắc Nguyên đạo, cũng biến nơi này thành đô thành Đại Chu.
Tô Tín thập phần tán thành việc Đại Chu vương triều thành lập đô thành tại Bắc Nguyên đạo, bởi vì bên ngoài Bắc Nguyên đạo chính là phương bắc Kim Trướng Hãn Quốc, là đại địch Trung Nguyên hơn ngàn năm.
Ngày xưa Đại Tấn cường thịnh nhất có thể treo Kim Trướng Hãn Quốc lên đánh, thậm chí làm nó phân liệt thành mười bộ lạc và đánh giết nhau không ngớt.
Khi Đại Tấn suy sụp, áp chế với Kim Trướng Hãn Quốc dần dần biến mất, phương bắc thảo nguyên lại thống nhất lần nữa, trở thành Kim Trướng Hãn Quốc hiện tại.
Thậm chí đến cuối thời kì Đại Tấn, thiên hạ đại loạn, thậm chí Kim Trướng Hãn Quốc cũng từng đánh vào nội địa Trung Nguyên.
Hiện tại Đại Chu thành lập đô thành gần phương bắc thảo nguyên Bắc Nguyên đạo, ngược lại có vài phần thiên tử thủ biên giới, quân vương tử xã tắc.
So với Đông Tấn kéo dài hơi tàn, Kim Trướng Hãn Quốc mới là họa lớn trong lòng Đại Chu, cũng là nơi cần phải cảnh giác.
Sau khi tiến vào thành Thịnh Kinh, khí tức phồn hoa và quý khí thổi vào người.
Với tư cách đô thành Đại Chu, nơi này có không ít người trong võ lâm nhưng lại có rất ít đệ tử đại phái.
Dù sao nơi này là đại bản doanh của triều đình, một ít đệ tử đại phái gây phiền toái ở nơi khác, một ít đại phái hoặc thế lực địa phương còn cho ngươi mặt mũi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nếu ngươi gây phiền toái trong thành Thịnh Kinh, bộ khoái Lục Phiến Môn sẽ không quan tâm ngươi có phải đệ tử đại phái hay không, trước giam giữ nói sau, cũng không cho chút mặt mũi nào.
Tuy không đến mức đánh giết nhưng mất mặt là khẳng định, cho nên một ít đệ tử đại phái nếu không có việc gì, bọn họ tận lực tránh xa thành Thịnh Kinh một chút.
- Đi thôi, chúng ta quay về tổng bộ Lục Phiến Môn trước.
Thiết Vô Tình dẫn theo Tô Tín một đường đi vào nơi sâu nhất của thành Thịnh Kinh, nơi đó là khu vực phồn hoa nhất thành Thịnh Kinh, đồng thời cũng là tổng bộ Lục Phiến Môn, quân bộ to lớn cũng nằm tại đây.
Đi chừng nửa canh giờ, kiến trúc đen kịt xuất hiện trước mặt Tô Tín.
Tường vây đen kịt, nhà cửa và lầu các đều đen kịt, cửa ra vào làm bằng thanh đồng đúc thành hai con chim ưng đen kịt, cảm giác nghiêm túc và trang trọng truyền đến.
Bộ khoái lui tới trong Lục Phiến Môn đều mặc quan phục màu đỏ, bọn họ nhìn thấy Thiết Vô Tình liền cung kính gọi đại nhân, ánh mắt đầy nghi hoặc khi nhìn Tô Tín.
Bọn họ biết Thiết Vô Tình đại nhân, có thể nói là nhân vật đại biểu trong đời thứ hai của Thiết gia, tuy trẻ tuổi nhưng cũng đã là tổng bộ đầu một đạo, thực lực cũng là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Bên cạnh hắn là ai? Xem ra hắn còn trẻ hơn cả Thiết Vô Tình đại nhân.
Trọng yếu nhất hắn có thực lực Hóa Thần Cảnh, làm cho bộ khoái và bộ đầu Lục Phiến Môn đều âm thầm đánh giá Tô Tín, cũng so sánh với hình tượng trong
đầu, cũng có người nhanh chóng nhận ra thân phận Tô Tín.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 751 - Tổng Bộ Lục Phiến Môn (1)
Đám võ giả tổng bộ Lục Phiến Môn nhìn Tô Tín với ánh mắt nhìn truyền kỳ.
Trên thực tế với võ giả tổng bộ Lục Phiến Môn mà nói, Tô Tín thật sự là nhân vật truyền kỳ.
Đại đa số bộ khoái Lục Phiến Môn càng ít xuất hiện càng tốt, đặc biệt những tổng bộ đầu một đạo đều dùng ổn làm chủ.
Ví dụ như Cừu Bách Xuyên bị Tô Tín tiêu diệt tại Ba Thục đạo, thời điểm hắn chưa trở thành tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo cũng rất nổi danh.
Nhưng khi hắn trở thành tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo lại thống trị Ba Thục đạo tương đối vững vàng, hắn cũng không xuất thủ qua, thậm chí mấy năm cũng chưa giao thủ với người khác một lần.
Các tổng bộ đầu các đạo khác cũng như thế, có thể không động thủ thì không động thủ, dùng ổn làm chủ, dù sao giang hồ địa phương rung chuyển cũng chứng minh tổng bộ đầu Lục Phiến Môn như ngươi không hợp cách.
Những tập sự tổng bộ đầu Lục Phiến Môn càng không cần phải nói, quả thực ít xuất hiện đến mức tận cùng, thậm chí ngay cả người quan trọng trong Lục Phiến Môn cũng không biết bọn họ có bao nhiêu người, thân phận chân chính là người phương nào.
Hơi có chút danh tiếng trên giang hồ chính là truy phong tuần bổ và truy phong tổng bộ đầu, nhân số lại có hạn.
Dù sao những vị này phải xuất đầu và không ngừng đi làm nhiệm vụ, một ít nhiệm vụ khó khăn, thậm chí cần dùng thời gian mấy năm đi hoàn thành.
Bởi như vậy, tìm khắp cả Lục Phiến Môn cũng không tìm thấy bộ đầu cao điệu như Tô Tín.
Đương nhiên cũng quan hệ tới việc hắn tuổi nhỏ có tư cách đứng hàng Nhân Bảng, dù sao mỗi một lần Nhân Bảng thay đổi đều đại biểu cho Tô Tín có thể dương danh giang hồ.
Một ít bộ khoái và bộ đầu Lục Phiến Môn đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Tô Tín, cũng không có mấy người ghen ghét hắn.
Dù sao Tô Tín có thể leo lên vị trí hiện tại đều là hắn dùng công lao của mình chồng chất ra.
Ai muốn ghen ghét, vậy ngươi ngồi lên vị trí của Tô Tín thử xem, nhìn ngươi có thực lực như Tô Tín, cuối cùng lại uy áp Giang Nam đạo hay là vị tông môn võ lâm Giang Nam đạo đùa giỡn tới chết.
Sự thật chứng minh không phải mỗi người đều là Tô Tín, Duẫn Tịch lúc trước đi hái quả đào là tấm gương tốt nhất.
Duẫn Tịch cấu kết với dư nghiệt Ngô quốc, nhưng vấn đề này trừ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo ra, ít có người trong tổng bộ Lục Phiến Môn và Lục Phiến Môn các đạo biết rõ.
Dù sao việc này không phải tốt đẹp gì, người ngoài biết rõ Lục Phiến Môn lại bị những dư nghiệt Ngô quốc chôn cây đinh vào suốt vài chục năm, thân là mật thám Lục Phiến Môn dùng tình báo và điều tra trứ danh lại không phát hiện ra, việc này đúng là trò cười lớn.
Cho nên xuất phát từ điểm này, Thiết Chiến cũng không có tiết lộ thân phận của Duẫn Tịch ra ngoài, bọn họ còn tưởng rằng Duẫn Tịch làm hỏng cả Giang Nam đạo cho nên bị kéo về trừng phạt.
Từ điểm này cũng chứng minh một việc, đặt Tô Tín đặt vào vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo thì hắn có thể uy áp Giang Nam đạo, làm cho trên trăm tông môn võ lâm không ai dám không theo.
Đặt những người khác lên vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo lại biến thành chuyện xấu, đây cũng là thực lực, mà Lục Phiến Môn chỉ tin tưởng thực lực.
Mang theo Tô Tín một đường đi vào trụ sở Thiết Chiến, Thiết Vô Tình gõ cửa, Thiết Chiến đang xem một ít công văn.
Nhìn thấy hai người đi tới, Thiết Chiến gật đầu nói:
- Lần Lạc Dương lôi này làm không tệ, các ngươi đều ngồi đi.
Mật thám Lục Phiến Môn truyền tin tức khẳng định còn nhanh hơn bọn họ đi đường, cho nên chuyện xảy ra tại Lạc Dương lôi đều bị Thiết Chiến biết rõ, cũng không kỳ quái.
Thiết Chiến thả công văn xuống, nói:
Kỳ thật Lạc Dương lôi lần này ta muốn hai người các ngươi tìm chút danh vọng và tư lịch, nhưng không nghĩ tới hai người các ngươi đều làm không tệ.
Vô Tình ngươi lần này mời chào võ giả có tố chất không tệ, Phương Đoạn không tranh giành với ngươi, chỉ có hai hoàng tử tranh giành với ngươi một chút, dĩ vãng Lạc Dương lôi đều là quân đội xuất đầu, lần này cũng nên đến phiên Lục Phiến Môn chúng ta một lần.
Tô Tín ngươi làm rất tốt, không ngờ nhìn thấu Thiên đình Vũ Đức Tinh Quân ngụy trang, hắn chưa đi đầu nhập vào hoàng gia Cung Phụng Đường đã vạch trần hắn, đây chính là một công lớn, lão thái giám Đường Hiển cũng khách khí với Lục Phiến Môn khách chúng ta một ít.
Nếu như Vũ Đức Tinh Quân thực gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường, vậy không chỉ là trách nhiệm của Cơ Ngôn Thành, Lục Phiến Môn chúng ta cũng bị liên quan tới.
Lần này không sao cả, Đường Hiển là người phụ trách trấn áp tràng diện tại Lạc Dương lôi, trách nhiệm của hắn cũng không nhỏ hơn Cơ Ngôn Thành.
Tô Tín gật gật đầu, khó trách lão thái giám kia lại khách khí với mình như vậy, trên mặt còn mang theo may mắn, hiển nhiên hắn cũng hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề.
Thiết Chiến nói:
Được rồi, Vô Tình ngươi ghi kỹ càng tình huống Lạc Dương lôi một lần, mật thám truyền về cũng chỉ là mật thám truyền về, các ngươi cũng phải ghi báo cáo kỹ càng mới được.
Cũng nên ghi cho Tô Tín một phần, ta dẫn theo Tô Tín đi bảo khố Lục Phiến Môn đổi một ít thứ gì đó, điểm công tích nhiều năm của hắn cũng không ít.
Thiết Vô Tình cười khổ gật gật đầu, bỗng nhiên hắn có cảm giác Tô Tín mới thật sự là đệ tử dòng chính Thiết gia, mà hắn là người khác họ.
Khi Tô Tín gia nhập Lục Phiến Môn đến nay lập rất nhiều công lao, đặc biệt là tại Giang Nam đạo, Tô Tín bình định Giang Nam đạo thu hoạch được điểm công tích làm cho Thiết Chiến phải đỏ mắt.
Những điểm công tích này đều bảo tồn trong Lục Phiến Môn, tùy thời cũng có thể đi lãnh.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín đi vào trong một đại điện, cửa đại điện có hai gã bộ khoái Thần Cung Cảnh cung kính thi lễ với Thiết Vô Tình, cũng mở cánh cửa thanh đồng đen kịt ra.
Bên trong cánh cửa thanh đồng đen kịt còn có một gian phòng khác, Thiết Vô Tình xuất chìa khóa ra, lúc này mới mở cánh cửa thứ hai.
Sau khi tiến vào cánh cửa thứ hai, bên trong vẫn có một căn phòng, tuy khá lớn, bên trong có mười mấy tên bộ khoái đang sao chép ghi ghi chép cái gì đó.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 752 - Tổng Bộ Lục Phiến Môn (2)
Nhìn thấy Thiết Chiến tiến vào, bọn họ chỉ hơi thi lễ với Thiết Vô Tình, lúc này bắt đầu bận rộn ghi chép.
Thiết Chiến đi đến trước mặt một bộ khoái và nói:
Giúp ta tra xem tổng bộ đầu Giang Nam đạo Tô Tín có bao nhiêu điểm công
tích.
Tên bộ khoái gật gật đầu, lập tức cầm một quyển sách trên cái giá màu tím, hắn lật vun vút và nói:
Bẩm đại nhân, trên người Tô Tín đại nhân có hai mươi ba vạn điểm công tích. Thiết Chiến tặc lưỡi thở dài:
Tiểu tử ngươi ah, điểm công tích trên người còn nhiều hơn cả ta.
Nói thật Tô Tín cũng không biết giá trị điểm công tích tính toán như thế nào.
Hắn nhớ rõ lúc trước Thiết Vô Tình đã từng cho hắn một viên Thiên Trùng Đan tấn cấp Tiên Thiên, giá trị hai nghìn điểm điểm công tích.
Tuy Thiên Trùng Đan với Tô Tín ngày xưa là chí bảo, nhưng đối với Tô Tín hiện tại lại cần mấy trăm điểm phản phái trị là có thể mua được, không tính là trân quý.
Thiết Chiến lại đi tới một cánh cửa thanh đồng khác, hắn nhỏ một giọt máu tươi lên cánh cửa thanh đồng.
Cánh cửa thanh đồng này không giống với hai cánh cửa trước, phía trên khắc các loại hoa văn thập phần thần dị.
Cánh cửa hấp thu máu tươi của Thiết Chiến, cánh cửa thanh đồng dần dần mở ra, Tô Tín đi theo Thiết Chiến tiến vào bên trong.
Trải qua ba cánh cửa như thế, đây mới thực sự là tàng bảo khố Lục Phiến Môn, này làm cho Tô Tín cũng phải cảm thán Lục Phiến Môn bảo hộ tàng bảo khố cực kỳ nghiêm ngặt.
Cánh cửa thứ nhất có hai võ giả Tiên Thiên trông coi, chỉ cần nhận mặt là mở
ra.
Cánh cửa thứ hai là cánh cửa cơ quan, cần chìa khóa đặc thù mới có thể mở ra.
Cánh cửa thứ ba được trận pháp gia trì, cần máu tươi đặc thù mới mở ra được.
Cho dù tiến vào giữa bảo khố cũng không có nghĩa sẽ không có trông coi, Tô Tín có thể cảm giác được, trong bảo khố có vài khí tức ẩn nấp, đều là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Bảo khố Lục Phiến Môn rất lớn, tối thiểu Tô Tín không nhìn thấy điểm cuối cùng.
Đủ loại kỳ trân dị bảo đều dựa theo chủng loại và giá trị đặt ở nơi nào, chỉ cần điểm công tích ngươi đủ thì có thể đi lấy.
Tô Tín xem một chút, trong nơi này có cả Thiếu Lâm tự Đại Hoàn đan, việc này làm Tô Tín ngạc nhiên không thôi.
Phải biết rằng Thiếu Lâm tự Đại Hoàn đan là thứ tăng nhận của bọn họ không đủ dùng.
Cho dù võ giả Hóa Thần Cảnh của Thiếu Lâm tự mỗi mười năm mới có tư cách nhận lấy một viên Đại Hoàn đan, có thể thấy được nó cực kỳ trân quý.
Bây giờ trong bảo khố của Lục Phiến Môn lại có hơn mười viên Đại Hoàn đan.
Đương nhiên Đại Hoàn đan cũng không rẻ, định giá năm vạn công tích điểm một viên, hiện tại Tô Tín chỉ có thể đổi lấy bốn viên.
Xem một vòng, Tô Tín thật sự xoắn xuýt mình nên dùng thứ gì.
Hắn có hai mươi ba vạn điểm công tích không tính là ít, có thể nói mua bốn viên chí bảo Đại Hoàn đan cũng còn dư.
Nếu thật sự mua truyền thừa chí bảo thì không đủ dùng.
Ví dụ như bảo khố Lục Phiến Môn có vài thanh Thiên binh truyền thừa chí bảo.
Loại Thiên binh truyền thừa này chỉ cần có chân khí tẩm bổ, mặc dù chân khí khác nhau cũng có thể duy trì linh tính không mất.
Cho nên giá trị Thiên binh như vậy có hơn trăm vạn điểm công tích, đoán chừng cũng chỉ có võ giả Dung Thần Cảnh hoặc Dương Thần Cảnh mới có thể hối đoái.
Phi Huyết Kiếm của Tô Tín có tiềm chất thành Thiên binh, đương nhiên hắn sẽ không hao tổn tâm cơ đi tích lũy điểm đổi Thiên binh.
Cho nên Tô Tín quyết định hối đoái một ít dược phẩm gia tăng tu vi, như vậy sẽ làm bản thân mình mạnh hơn nữa.
Cho nên cuối cùng chọn tới chọn lui, Tô Tín quyết định nên đền bù sở đoản của mình trước, đó chính là tinh thần lực.
Bởi vì Tô Tín bắt đầu luyện võ đã tu hành Long Tượng Bàn Nhược Công, cho nên hắn không cần lo lắng cường độ thân thể và lực lượng yếu.
Sau khi hắn đột phá Hóa Thần Cảnh liền phục dụng ba viên Đại Hoàn đan, hiện tại hắn đã tu hành Long Tượng Bàn Nhược Công đến tầng thứ chín, võ giả tu hành công pháp luyện thể cùng giai chưa chắc sánh bằng Tô Tín.
Trên nội lực tìm khắp giang hồ không có mấy võ giả Hóa Thần Cảnh có thể thâm hậu bằng Tô Tín, cho nên không cần lo lắng việc này, sở đoản dụy nhất của Tô Tín chính là tinh thần lực.
Tuy Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp là bí pháp tinh thần vô thượng của Mật tông, nhưng tinh thần lực là thứ khó tu luyện nhất, cũng tốn thời gian nhất.
Cho nên tinh thần lực của Tô Tín có thể sính uy trước mặt võ giả tầm thường, thậm chí có thể dùng nó xuất kỳ bất ý.
Nhưng trước mặt Huyễn Ma Đạo, Bạch Liên giáo chuyên tu bí pháp tinh thần, Tô Tín chỉ có thể bị động phòng ngự, cho nên Tô Tín liền quyết định phải mau chóng đền bù tinh thần lực của mình.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 753 - Vũ Mộ (1)
Một thùng nước có thể chứa bao nhiêu nước quyết định bởi nơi ngắn nhất của nó, cho nên lần này Tô Tín triệt để cường hóa tinh thần lực của mình.
Công kích trên tinh thần rất khủng bố, trọng yếu nhất là khó lòng phòng bị, nếu như tinh thần lực của Tô Tín cường đại đến cảnh giới nhất định, hơn nữa Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp mang đến uy năng càng mạnh hơn nữa.
Trong tàng bảo khố có nhiều đồ vật như vậy, Tô Tín cũng không biết cái gì có trợ giúp với tinh thần lực, cho nên hắn trực tiếp nói với Thiết Chiến, bảo Thiết Chiến tìm giúp hắn.
Nghe được Tô Tín yêu cầu, Thiết Chiến suy nghĩ và nói:
Trong bảo khố thật có thứ có thể gia tăng tinh thần lực nhưng rất ít.
Dù sao bộ khoái Lục Phiến Môn rất ít tu luyện phương diện này, thậm chí trên giang hồ trừ mấy môn phái đặc biệt ra, đồng thời sẽ không có bí pháp tinh thần.
Nói xong, Thiết Chiến trực tiếp đi tìm sâu trong bảo khố.
Theo lý thuyết đồ vật có thể gia tăng tinh thần lực cũng là một loại thiên tài địa bảo, bảo vật như vậy quá mức quý hiếm, cho nên Lục Phiến Môn cũng không có chuyên môn quy nó về một loại, chỉ xem như tạp vật chất lẫn lộn với nhau, việc này cũng khó tìm.
Thiết Chiến tìm kiếm bên trong cả buổi, rốt cục cũng tìm ra một cái hộp và giao cho Tô Tín.
Đây là một bông hoa tà dị được móc ra trong một đại mộ bên Tây Vực, ngoại hình cùng loại với Bỉ Ngạn Hoa trong truyền thuyết.
Thời điểm hoa nở có thể làm mọi người trong phạm vi vài dặm lâm vào trong ảo cảnh, thập phần khủng bố.
Ban đầu trong đại mộ có ba đóa hoa, hai đóa bị chúng ta cướp được, một đóa bị những võ giả dị tộc Tây Vực cướp được.
Người Lục Phiến Môn từng phục dụng một đóa, tinh thần lực tăng vọt gấp trăm lần, thậm chí còn mạnh hơn cả võ giả Huyễn Ma Đạo cùng giai.
Hơn nữa cho dù hắn không có tu luyện qua bí pháp tinh thần, chỉ cần hơi dùng tinh thần lực công kích đối phương, có thể làm cho đối phương lâm vào ảo cảnh, thập phần khủng bố.
Thứ này có phần gân gà, lại cần quá nhiểu điểm công tích, cần tới mười tám vạn điểm công tích, nhiều điểm công tích như thế đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh lại là gánh nặng không nhỏ.
Đối với võ giả Hóa Thần Cảnh bình thường, có nhiều điểm công tích như vậy còn không bằng đổi đan dược Đại Hoàn đan tu luyện, tối thiểu có thể tăng cường vài chục năm tu vi, cho nên cũng không có ai nguyện ý hối đoái đồ chơi này.
Đúng rồi, Tịch Tuyết ngược lại rất có hứng thú với nó, đáng tiếc nàng chỉ treo cái tên Lục Phiến Môn mà thôi, nàng căn bản không chấp hành bao nhiêu nhiệm vụ Lục Phiến Môn, cho nên nàng cũng không thể hối đoái.
Được, ta muốn nó.
Tô Tín tiếp nhận cái hộp chứa Bỉ Ngạn Hoa, hắn lập tức cảm nhận được chấn động kỳ dị trong đó.
Đối với những võ giả khác tăng cường tinh thần lực chỉ có thể gia tăng lực phòng ngự khi đối mặt võ giả tu luyện bí pháp tinh thần, đúng là có chút gân gà.
Thứ này đối với Tô Tín mà nói lại là chí bảo, phối hợp Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp có thể giúp tinh thần công kích mạnh hơn trước một bậc, càng không cần nói Bỉ Ngạn Hoa còn kèm theo ảo cảnh, có thể nói là uy năng kỳ dị.
Sau khi hối đoái hết Bỉ Ngạn Hoa, trong tay Tô Tín còn có năm vạn điểm công tích, Tô Tín liền trực tiếp hối đoái một viên Đại Hoàn đan dùng cho tu luyện.
Đang lúc Tô Tín chuẩn bị rời đi, Thiết Chiến lại nói:
Khoan đi đã, ta còn chuẩn bị một phần đại lễ cho ngươi đấy. Tô Tín hỏi:
Đại lễ gì?
Thiết Chiến nói:
Lúc ở Giang Nam đạo ngươi đào ra thân phận Duẫn Tịch, giúp Lục Phiến Môn ta nhổ một cây đinh, công lao này cũng không nhỏ, cho nên ta tranh thủ cho ngươi danh ngạch tu luyện trong vũ mộ.
Vũ mộ?
Tô Tín lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, hiển nhiên hắn chưa từng nghe nói qua thứ này.
Thiết Chiến nói:
Cái gọi là vũ mộ chính là thánh địa tu luyện do Đại Tấn lưu.
Lúc Đại Tấn hùng bá Trung Nguyên hơn tám trăm năm, cường giả xuất hiện lớp lớp, cường giả Đại Tấn biết rõ chính mình thọ nguyên không nhiều lắm và sắp sửa vẫn lạc, sẽ đi vào không gian kỳ dị và tan hết tu vi bản thân, cũng tản cảm ngộ võ học cả đời trong không gian này, đây cũng là vũ mộ tồn tại.
Thời gian hơn tám trăm năm, có vô số cường giả tán công tọa hóa trong đó, trong đó có mấy tồn tại Chân Vũ Cảnh, Dương Thần Cảnh, Dung Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh nhiều vô số kể, chúng ta cũng phí khí lực rất lớn khi dời vũ mộ từ Lạc
Dương phủ đến thành Thịnh Kinh.
Tu luyện trong vũ mộ, bởi vì vô số cường giả tán công nên nguyên khí thiên địa nơi này cao hơn bên ngoài cả trăm lần, ngươi tu luyện bên trong một ngày tương đương tu hành trăm ngoài ở bên ngoài.
Quan trọng hơn là nơi đó có rất nhiều cường giả tản cảm ngộ võ đạo, hóa thành vận luật võ đạo phân tán trong đó, ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu phải xem chính ngươi.
Mỗi người đi vào bên trong, nguyên khí thiên địa và vận luật võ đạo bên trong sẽ bị hút vào một chút, cho nên cho dù là người Lục Phiến Môn cũng không có khả năng tùy tiện tiến vào, chỉ có người lập nhiều công lao lớn mới có tư cách tu luyện trong đó vài ngày.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng hiểu xảy ra chuyện gì.
Cũng chỉ có Đại Tấn hùng bá Trung Nguyên hơn tám trăm năm mới có phách lực kiến tạo vũ mộ, Đại Chu hiện tại kém xa.
Mặc dù Đại Chu có hơn hai trăm năm lịch sử, kỳ thật Đại Chu chính thức quật khởi mới vài chục năm mà thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 754 - Vũ Mộ (2)
Hai trăm năm trước Đại Chu chỉ là Nam Man tiểu quốc, trên quốc hiệu cũng không dám thêm chữ “Đại”, thậm chí khi đó chủ nhân Đại Chu cũng không dám xưng đế, chỉ dám xưng vương.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín đi vào một góc tàng bảo khố, chỗ đó cũng có cánh cửa thanh đồng.
Thiết Chiến kết ấn trước cánh cửa thanh đồng, quán chú chân khí vào cánh cửa thanh đồng, cánh cửa dần dần mở ra.
Vào đi thôi, ba ngày sau đó cánh cửa tự động mở ra. Thiết Chiến nói.
Tô Tín gật gật đầu, hắn bước vào trong vũ mộ.
Vũ mộ cũng không phải một phần mộ chân chính, mà là một loại giống không gian Địa phủ.
Võ giả tán công bên trong, một thân tu vi tỏa ra giữa thiên địa, bởi vì cái gọi là một thân tu vi của ngươi đến từ thiên địa, chờ sau khi ngươi chết tự nhiên cũng phải trả lại cho thiên địa.
Tán công giữa vũ mộ chính bởi vì nơi này là một không gian độc lập, cho nên sau tán công tất cả lực lượng cũng ở trong không gian này, sẽ không tản ra.
Cả tòa vũ mộ không lớn, nó chỉ lớn vài dặm mà thôi, có thể nhìn thấy tận cùng.
Chính giữa vũ mộ có mấy trăm ngôi mộ mai táng cường giả Đại Tấn ngày xưa, đương nhiên còn có vài tòa mộ mới mai táng nhưng cường giả Đại Chu vẫn lạc lúc tranh giành thiên hạ.
Đối với phần mộ cường giả Đại Tấn, Lục Phiến Môn cũng không có phá hư, bọn họ cố ý giữ gìn.
Tuy Đại Tấn ngày xưa là địch nhân, những võ giả đã tọa hóa đều là tiền bối, xem như tôn kính với võ giả.
Thời gian chỉ có ba ngày, cho nên Tô Tín cũng không có trì hoãn, hắn trực tiếp ngồi xuống và nuốt Đại Hoàn đan bắt đầu tu luyện, thiên địa nguyên lực chung quanh chen chúc tiến trong cơ thể Tô Tín, thiếu chút nữa làm hắn không chịu nổi.
Ngay sau đó Tô Tín lại nuốt Bỉ Ngạn Hoa vào trong miệng, hắn cảm giác tinh thần lực của mình đang tăng lên, không ngừng biến ảo giống như nguyên thần xuất khiếu, cảm giác phiêu miểu sinh ra một cách tự nhiên.
Không chỉ có như thế, trong cảm giác của Tô Tín, cả vũ mộ giống như vật sống, bên tai có võ giả gào thét, cương khí bạo liệt, phật âm phật xướng, đủ loại âm thanh dây dưa với nhau, trước mắt xuất hiện từng bức họa.
Tô Tín biết rõ đây là cảm ngộ của võ giả tiền bối lưu lại, đây là vận luật võ đạo đặc thù, Tô Tín không cần đi học, hắn phải thể ngộ, phải loại trừ, tương đương với trực tiếp hấp thu kinh nghiệm của võ giả tiền bối, thập phần hiếm thấy.
Cho nên Tô Tín nắm chặt cơ hội, hắn không ngừng luyện hóa Đại Hoàn đan và Bỉ Ngạn Hoa, tinh thần lực không ngừng bành trướng và thật sự hấp thu những vận luật võ đạo.
Kỳ thật như vậy là nhất tâm đa dụng, Tô Tín đã quen, căn bản sẽ không tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian ba ngày trôi qua, Tô Tín mở to mắt, trong ánh mắt hắn mang theo tang thương, nó chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn và biến mất không còn nữa.
Thực lực Tô Tín lúc này cũng đạt tới Hóa Thần Cảnh trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém một chút là bước vào cảnh giới hậu kỳ.
Cánh cửa vũ mộ đã mở ra, Tô Tín trực tiếp đi ra ngoài, cánh cửa bảo khố bên ngoài cũng mở ra, sau khi Tô Tín đi ra ngoài liền tự động đóng lại.
Đợi đến lúc Tô Tín đi ra khỏi cánh cửa cuối cùng, một gã võ giả thủ vệ nói với
Tô Tín:
Tô đại nhân, Thiết thần bộ phân phó sau khi ngài xuất quan lập tức tiến vào phòng nghị sự, thuộc hạ dẫn đường cho ngài.
Tô Tín gật gật đầu, đi theo tên bộ khoái đi thẳng tới phòng nghị sự, hắn cau mày suy nghĩ.
Kỳ thật hắn đến thành Thịnh Kinh là vì nhận lấy phần thưởng, tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự liên quan gì tới hắn?
Hắn là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, trừ phi tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự có liên quan đến Giang Nam đạo, nếu không sẽ không rơi xuống đầu của mình.
Đi vào cửa ra vào cửa phòng nghị sự, tên bộ khoái kia liền rời đi.
Tô Tín bước vào phòng nghị sự, phát hiện nơi này có không ít người, có hơn ba mươi người, đều là thực lực Hóa Thần Cảnh.
Nhìn thấy Tô Tín tiến vào, những người này đều dùng ánh mắt quái dị và tò mò đánh giá Tô Tín, đương nhiên còn có chút không có hảo ý.
Những người trước mặt là truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu, trực tiếp nghe lệnh từ tổng bộ.
Đối với Tô Tín, đương nhiên bọn họ có nghe nói qua, tổng bộ đầu trẻ tuổi nhất Lục Phiến Môn, hiện tại cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi nhất.
Đối với Tô Tín có thể ngồi lên vị trí hiện tại và bình khởi bình tọa với bọn họ,
những người này cũng không có ghen ghét.
Thực lực và công tích của Tô Tín còn bày ra đó, người ở đây tự hỏi lòng, nếu đặt mình ngồi vào vị trí của Tô Tín, cho dù bọn họ có thực lực Hóa Thần Cảnh cũng không thể giải quyết cục diện rối rắm tại Giang Nam đạo.
Tô Tín trực tiếp đi đến ngồi xuống bên cạnh Thiết Vô Tình, âm thầm truyền âm
hỏi:
Tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự, gọi ta tới đây làm gì? Thiết Vô Tình truyền âm trả lời:
Tứ đại thần bộ đều đến, Lưu Phượng Vũ cũng biết ngươi tới tổng bộ thành Thịnh Kinh, lần này hắn điểm danh muốn ngươi tham gia, cho nên ngươi cẩn thận một chút, ta sợ hắn sẽ làm ra chuyện không tốt gì đó.
Tô Tín gật gật đầu, hắn không thèm quan tâm.
Hắn đứng bên phía Thiết gia, hơn nữa còn giết Duẫn Tịch, Lưu Phượng Vũ không gây rắc rối cho hắn mới là chuyện lạ, Tô Tín đã sớm chuẩn bị tốt phương diện này.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 755 - Bẫy Rập Và Nâng Giết (1)
Trong phòng nghị sự Lục Phiến Môn nghiêm túc và trang trọng.
Những truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu vẫn còn cẩn thận châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau một phen, nhưng bây giờ đều ngồi nghiêm chỉnh, cho dù là nghị luận cũng âm thầm truyền âm giống Tô Tín và cùng Thiết Vô Tình.
Một lúc sau, cửa lớn phòng nghị sự bị đẩy ra, Thiết Chiến và các tứ đại thần bộ đi vào.
Tứ đại thần bộ trừ Thiết Chiến và ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ, còn lại chính là ‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên cùng ‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền.
Tô Tín chưa gặp qua ba người này cho nên Thiết Vô Tình đang âm thầm truyền âm giới thiệu với Tô Tín.
Người trung niên tướng mạo nho nhã tuấn dật chính là ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ.
Người có mái tóc đỏ, tướng mạo cuồng dã là ‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên.
Người có tướng mạo bình thường, vẻ mặt vẻ nghiêm túc là ‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền.
Tô Tín gật gật đầu, hắn đã tìm hiểu tư liệu của ba người này.
Lưu Phượng Vũ là lão nhân Lục Phiến Môn, xuất thân đạo phỉ, bị Thái Hành sơn trại ép vào bước đường cùng mới gia nhập Lục Phiến Môn.
‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên đã từng là tán tu giang hồ, là người gia nhập thời điểm Lục Phiến Môn mới lập.
‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền là người quân đội, lại quân đội Đại Chu quân đội, mà là quân đội Đại Tấn ngày xưa.
Lúc trước Đại Tấn đã lung lay sắp đổ, một ít người triều đình Đại Tấn khẳng định sẽ tự tìm đường ra, Liễu Vô Tiền là người có ánh mắt cao minh, lúc Đại Chu còn không có tiến công Trung Nguyên đã đầu nhập vào Đại Chu.
Nhìn thấy bốn người đều tiến vào, tất cả bộ đầu Lục Phiến Môn đứng lên và hành lễ với bốn người:
- Tham kiến đại nhân.
Đám người Thiết Chiến gật gật đầu, tiến lên chủ vị và ngồi xuống.
Thiết Chiến mở miệng nói trước:
Thời gian gần đây động tĩnh bên phía Kim Trướng Hãn Quốc hơi lớn, cho nên một phần ba truy phong tuần bổ và tập sự mật thám trong Lục Phiến Môn bị đều qua đó.
Bởi như vậy phòng ngự tại Lục Phiến Môn các địa phương trống rỗng, những dư nghiệt Ngô quốc bị chúng ta giết không còn bao nhiêu, nhưng còn có một ít ngưu quỷ xà thần đang âm thầm gây chuyện.
Cho nên các truy phong tuần bổ và tập sự mật thám trong thời gian gần đây phải bận rộn một ít, nhưng cho dù nhân thủ không đủ cũng nhất định phải canh phòng tử thủ cho ta.
Lúc này Lạc Dương lôi lại xuất hiện hai sai lầm, một là mật thám dò xét ra ân oán giữa Cao Trường Thanh và Bích Huyết Thanh Sơn Đường, nhưng lại không
liên hệ với mật thám địa phương khác, đây chính là tối kỵ.
Còn có một chính là Lưu Tuyên Thành rắp tâm hại người muốn trà trộn vào hoàng gia Cung Phụng Đường, các ngươi lại không phát hiện ra được, đúng là phế vật.
Nói ra câu sau cùng, phần đông bộ đầu nơi này biến sắc.
Mặc kệ Lưu Tuyên Thành ngụy trang tốt cỡ nào, dù sao ngươi không có điều tra ra chính là lỗi của ngươi.
Trong Lục Phiến Môn kỷ luật nghiêm minh, có sai phải phạt, lập công sẽ có phần thưởng.
Cho nên Tô Tín làm ra thành tích tại Giang Nam đạo cũng không ai gạt bỏ, cho dù Lưu Phượng Vũ nhằm vào Tô Tín nhưng một đống công tích vẫn còn đó, nên thưởng vẫn phải thưởng.
Thiết Chiến thản nhiên nói:
Hai chuyện này do ai quản ta sẽ không nói rõ, chờ sau khi nghị sự kết thúc chính mình đến Nội Vụ Đường lĩnh phạt.
Nói xong lời này, Thiết Chiến lại điều phối công tác của vài tên truy phong tuần bổ, nghị sự sắp chấm dứt, lúc này Lưu Phượng Vũ lại nói:
- Chờ chút, ta muốn nói suy nghĩ của mình.
Thiết Chiến lạnh lùng nhìn Lưu Phượng Vũ, hắn biết đối phương khẳng định sẽ làm ra chút chuyện gì đó trong nghị sự, nếu không hắn cũng không bảo Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo tới tham gia nghị sự.
Lưu Phượng Vũ ho khan một tiếng nói:
Lục Phiến Môn chúng ta không thể chỉ xem bên ngoài, thành Thịnh Kinh một mẫu ba phần đất cũng phải quản lý tốt.
Gần đây thành Thịnh Kinh không yên ổn, mọi người đều biết việc này, những hoàng tử kia làm rất quá phận, thậm chí có người công nhiên dám động thủ trong thành Thịnh Kinh, như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Cho nên ta quyết định phái một bộ đầu chuyên môn quản lý thành Thịnh Kinh, mỗi một đạo đều có một đạo tổng bộ đầu, thành Thịnh Kinh chúng ta cũng phải cóp một tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh mới được.
Về phần nhân tuyển nha, đương nhiên phải phải do võ giả Hóa Thần Cảnh đến đảm đương, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn các tổng bộ đầu khác nửa cấp, dù sao đây là thành Thịnh Kinh nha.
Lưu Phượng Vũ nhìn Tô Tín, giống như cười mà không phải cười, nói:
Trong nhiều tổng bộ đầu như vậy, cho dù là truy phong tổng bộ đầu hay tập sự tổng bộ đầu đi đều không thích hợp.
Tô tổng bộ đầu ngươi làm rất tốt tại Giang Nam đạo, dùng thời gian ngắn nhất liền đè ép toàn bộ Giang Nam đạo, cũng thu thập các tông môn võ lâm dễ bảo, cho nên ta quyết định chọn ngươi làm tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh.
Hắn vừa nói ra lời này, các tổng bộ đầu có mặt ở nơi đây khiếp sợ, Lưu Phượng Vũ chơi chiêu này quá ác.
Vừa nhìn thì đảm nhiệm tổng bộ đầu đô thành Đại Chu là một việc không tồi, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn tổng bộ đầu các đạo khác nửa cấp, nhưng vấn đề này đặt lên người Tô Tín lại không phải là chuyện gì vui vẻ.
Tô Tín vốn chính là một trong các thần bộ dự bị, cấp bậc đã hơn những người khác nửa cấp, hiện tại lại cao nửa cấp sẽ thành cái gì, còn có thể nhảy lên thành tứ đại thần bộ sao?
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 756 - Bẫy Rập Và Nâng Giết (2)
Trong tình huống hiện tại, bảo Lục Phiến Môn đi quản lý thành Thịnh Kinh, có thể nói trừ thần bộ ra mặt, nếu không người nào làm cũng không tốt.
Nhân hoàng Đại Chu dần dần già nua, nghe nói hiện tại đã dựa vào các loại đan dược chống đỡ tình trạng.
Cho nên các hoàng tử phía dưới đấu rất lợi hại, thậm chí Cơ Ngôn Thành chỉ tôn trọng bạo lực đã bắt đầu mài dao của mình.
Mấy ngày trước còn có người công khai động thủ tại quân cơ Đại Chu, bọn họ phỉa làm thế nào? Cuối cùng còn không phải trực tiếp bỏ qua sao.
Đối phương chính là hoàng tử, mà ngươi là thần tử, ngươi thân là thần tử muốn quản chuyện hoàng tử, thân phận của ngươi chính là vấn đề.
Huống chi cho dù ngươi thiết diện vô tư thực không cho những hoàng tử này mặt mũi, vậy ngươi cũng phải đấu thắng người ta mới được.
Dưới trướng những hoàng tử này đều có một đám võ giả Hóa Thần Cảnh tìm tới nương tựa.
Ngay cả Thục vương Cơ Ngôn Tú bị xa lánh tới Ba Thục xa xôi cũng có một Ôn Dục cường đại có cương khí thuần dương hiếm thấy trên thế gian, có thể nghĩ những hoàng tử có năng lực cạnh tranh ngôi hoàng đế sẽ có thủ hạ mạnh cỡ nào.
Hơn nữa cho dù ngươi đánh thắng người ta, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ bị trả thù về sau hay sao?
Đại Chu nhiều hoàng tử như vậy, ngươi biết người nào tương lai leo lên ngôi vị hoàng đế?
Vạn nhất hôm nay ngươi đắc tội người ta, đợi nhân gia leo lên ngôi vị hoàng đế, như vậy sẽ là thời điểm tính toán sổ sách.
Chỉ sợ đến lúc đó ngươi có chuẩn bị thoát ly Lục Phiến Môn cũng không có cơ
hội.
Cho nên nói tóm lại, cái gọi là chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh căn bản không phải là bánh trái thơm ngon gì.
Nếu đổi thành nơi khác, nhét vào chức vị và quyền lợi như thế, bọn họ khẳng định sẽ vui mừng như điên.
Nhưng hiện tại chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, bọn họ tránh né như rắn rết, rõ ràng là Lưu Phượng Vũ nghĩ ra để trừng trị Tô Tín.
Dù sao Tô Tín lúc trước đã đắc tội Lưu Phượng Vũ rất nặng.
Cho dù Duẫn Tịch thật là cây đinh của dư nghiệt Ngô quốc, nhưng Tô Tín đứng bên phía Thiết gia tát vào mặt Lưu Phượng Vũ một cái, nếu Lưu Phượng Vũ không trả thù việc này, vậy hắn cũng không phải là Lưu Phượng Vũ.
Cho nên tất cả mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh, dáng vẻ việc này không liên quan đến mình.
Vạn nhất chút nữa Tô Tín cự tuyệt vị trí này, hoặc là Thiết Chiến giúp hắn toàn lực từ chối, chức vị này rơi vào người nào còn chưa biết.
Quả nhiên, Thiết Chiến nghe thấy Lưu Phượng Vũ nói như vậy liền cau mày.
Hắn không phản đối gia tăng một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, trái lại chức vị rất tốt, xem như đô thành cũng cần người quản lý đúng không?
Chuyên môn thiết lập một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh sẽ xử lý sự việc
nhanh hơn một ít.
Hiện tại tổng bộ Lục Phiến Môn kiêm chức xử lý nhiệm vụ, kết quả lại không có người chuyên quản lý làm cho lộn xộn, có thể nói việc nhỏ trong thành Thịnh Kinh, người Lục Phiến Môn sẽ không đi quản.
Chức vị này ai làm cũng được nhưng người Thiết gia hắn không thể làm, trong tình huống hiện tại chẳng khác gì tạo ra một vị trí.
Cho nên Thiết Chiến trực tiếp lắc lắc đầu, nói:
Không được, chọn người khác đi, Tô Tín còn cần quay trở lại Giang Nam đạo, Giang Nam đạo hiện tại mới vừa vặn bình định thời gian không đến hai năm, cần Tô Tín trở về tọa trấn mới được.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười nói:
Không có việc gì, có thể cho Tô tổng bộ đầu kiêm nhiệm chức vụ tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, người tài giỏi nên phải làm đúng việc.
Huống chi hiện tại Giang Nam đạo đã bị uy thế của Tô tổng bộ đầu hù sợ, những tông môn nhị lưu và tam lưu vô cùng trung thực.
Ngay cả ba tông môn nhất lưu cũng đóng cửa không ra ngoài, Tiêu gia còn có Giang Nam đạo hạnh quân đại tổng quản Cổ Đông Lai nhìn chằm chằm vào, sẽ xảy ra vấn đề gì?
Tập sự tổng bộ đầu và truy phong tổng bộ đầu trong Lục Phiến Môn không có kinh nghiệm thống trị địa phương, cho nên cho Tô tổng bộ đầu đảm nhiệm là phù hợp.
Thiết Chiến hừ lạnh nói:
Không có kinh nghiệm có thể đi học, hiện tại tổng bộ đầu các đạo của Đại Chu có hơn phân nửa đều do truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu điều nhiệm.
Lưu Phượng Vũ không nhường một bước, nói:
Học? Không kịp, huống chi nơi trọng yếu như thành Thịnh Kinh cũng không phải nơi luyện tập, Tô tổng bộ đầu có thực lực, có năng lực, vì cái gì hắn không thể đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh?
Thiết Chiến còn muốn nói cái gì đó, nhưng lúc này Lưu Phượng Vũ lại nói:
Nếu Thiết đại nhân đã có ý kiến không thông nhất, như vậy giơ tay biểu quyết đi, Lục Phiến Môn chúng ta cho tới bây giờ không phải do một người nói không mặc cả.
Nghe được sắp giơ tay biểu quyết, sắc mặt Thiết Chiến lập tức tối sầm, xem ra Lưu Phượng Vũ có chuẩn bị mà tới.
Từ khi Thiết Ngạo bế quan, Thiết gia không còn cường thế đối mặt với đám người Lưu Phượng Vũ, dù sao Thiết Chiến chỉ có một người, đối phương có tới ba người.
Tuy ba người Lưu Phượng Vũ không phải một lòng, nhưng bọn họ cũng biết, dùng lực lượng chính mình không cách nào chống lại Thiết gia.
Vì vậy thời điểm hai người khác không có quan hệ lợi ích trên việc nào đó, ba người sẽ liên hợp cùng đối kháng Thiết gia.
Lưu Phượng Vũ đi lên liền chuẩn bị biểu quyết, hiển nhiên hắn đã câu thông với Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, thời điểm biểu quyết là ba so với một, Thiết Chiến thua chắc.
Nếu như lời của mình bị ba người khác bác bỏ, mặt mũi Thiết Chiến sẽ mất lớn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận