Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2131 - Yến Khuynh Tuyết(2)

Yến Khuynh Tuyết(2)
Nhưng những năm gần đây, Thương Sơn thành được xem như nơi nòng cốt mua bán ở toàn bộ Tương Nam. Nàng cũng thu thập được không ít chí bảo. Trong đó ắt sẽ có một ít kỳ dược có thể giữ lại thanh xuân mãi mãi xuất xứ từ hải ngoại.
Cho nên bây giờ, dung mạo của nàng nhìn qua vô cùng trẻ tuổi. Chỉ có điều, trong mắt nàng lại có thêm mấy phần trưởng thành cùng tang thương.
Cửa phòng bị đẩy ra, tiểu nha hoàn Thanh Ly ngày nào nay đã lớn lên thành đại nha hoàn rồi. Thấy Yến Khuynh Tuyết còn đang xem sổ sách, nàng không khỏi nói: “Tiểu thư nghỉ ngơi chút đi. Ta nấu cháo tổ yến cho ngài đây.”
Yến Khuynh Tuyết hơi gật đầu, nói: “Để xuống đi.”
Thấy tiểu thư có chút buồn buồn không vui, Thanh Ly không khỏi nói: “Ngài còn đang nhớ đến hắn?”
Yến Khuynh Tuyết im lặng không nói, nhưng đi theo tiểu thư nhiều năm như vậy, Thanh Ly biết rõ, tiểu thư chắc chắn đang nhớ đến cái tên Mạnh Thanh Trạch đó rồi.
Ngày xưa, lúc tiểu thư tứ cố vô thân nhất, Mạnh Thanh Trạch đó bỗng nhiên xuất hiện, nâng đỡ tiểu thư đến vị trí Thành chủ Thương Sơn thành. Hết thảy đều giống như một giấc mộng vậy.
Nhưng ai nào ngờ, lúc tiểu thư nảy sinh tình cảm với Mạnh Thanh Trạch kia, hắn lại bỗng nhiên rời đi. Hết sức đột ngột. Hệt như lúc hắn xuất hiện.
Song lúc đó, tiểu thư đã ôm tình cảm sâu đậm với hắn. Hơn mười năm qua, không ít thiếu niên anh kiệt võ lâm Tương Nam theo đuổi tiểu thư nhưng đều bị nàng cự tuyệt. Bởi trong lòng tiểu thư sớm đã bị người kia lấp đầy.
Nhìn dáng vẻ ưu sầu của tiểu thư bây giờ, Thanh Ly không khỏi nói: “Mạnh công tử kia đã đi nhiều năm như vậy rồi. Chẳng lẽ tiểu thư còn không bỏ được hắn sao?
Huống chi, đối phương thực sự là Mạnh Thanh Trạch gì đó hay sao? Đó cũng có thể chỉ là một thân phận giả mà thôi. Tiểu thư có nhớ hắn đến đâu đi nữa thì dựa vào một cái thân phận giả như vậy, biết tìm người thế nào?”
Lúc đầu, Tô Tín dùng thân phận giả của Lục Phiến Môn cho. Mặc dù với người bình thường mà nói thì nhìn không ra sơ hở nào để tấn công. Nhưng những năm gần đây, Yến Khuynh Tuyết đã cẩn thận điều tra, cái gọi là thân phận Mạnh Thanh Trạch có thể nói là vô cùng khả nghi.
Người mua bán cùng Thương Sơn thành tới lui rất nhiều. Thậm chí, có một vài thương nhân hải ngoại cũng là nghe tên mà đến. Yến Khuynh Tuyết từng làm quen với bọn họ. Tên tán tu hải ngoại Tông Hạo Dương đã chết không biết là bao nhiêu năm rồi. Cho tới giờ hắn cũng chưa từng có học trò. Nếu vậy, Mạnh Thanh Trạch này nhảy ra từ nơi nào?
Hơn nữa, với thực lực năm đó của Mạnh Thanh Trạch thế nhưng mà trên giang hồ lại hoàn toàn không có tin tức gì của hắn. Giống như là hắn biến mất không lý do vậy. Tất cả những điều này đều chỉ ra, thân phận Mạnh Thanh Trạch đó rất có thể là giả. Chỉ có điều, Yến Khuynh Tuyết vẫn một mực không muốn tin mà thôi.
Khóe miệng Yến Khuynh Tuyết nặn ra vẻ tươi cười, nói: “Được rồi Thanh Ly, đừng nói mấy chuyện cũ này nữa. Cháo ta sẽ ăn, ngươi đi nghỉ trước đi.”
Ngay lúc Thanh Ly còn muốn nói thêm gì đó, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tràng tiếng gõ cửa. Quản gia Lương Bá của Yến Khuynh Tuyết đi tới, sắc mặt nghiêm trọng, nói: “Tiểu thư, có người cầu kiến.”
“Ai?”
Lương Bá nhíu mày một cái, nói: “Đối phương tự xưng là người của Bạch Liên Giáo!”
Lời này vừa nói ra, thần sắc của Yến Khuynh Tuyết nhất thời cũng nghiêm trọng.
Nàng cũng không còn là tiểu nha đầu cái gì cũng không biết của mười mấy năm trước nữa. Thời gian hơn mười năm này, nàng đã chỉnh đốn toàn bộ Thương Sơn thành gọn gàng ngăn nắp. Thậm chí, còn phát triển Thương Sơn thành thành thế lực lớn có nhiều thế lực ẩn giấu nhất ở Tương Nam. Bất kể là thủ đoạn hay là kiến thức, có thể nói, Yến Khuynh Tuyết đã là xưa không bằng nay.
Cho nên nàng biết, Bạch Liên Giáo đại diện cho cái gì. Đây tuyệt không phải nơi mà bất cứ ai cũng muốn đụng đến. Đồng thời, cũng không dám có ai dám dính líu đến thế lực kinh khủng này.
“Người của Bạch Liên Giáo tìm ta làm gì?” Trong mắt Yến Khuynh Tuyết lộ ra vẻ khó hiểu.
Lương Bá trầm giọng nói: “Lai giả bất thiện, thiện giả bất lai. Chúng ta cứ đi xem thử một chút. Đúng rồi, tiểu thư, gọi Tiền đạo trưởng đi cùng đi. Có ông ấy ở đó, chẳng may xảy ra chuyện gì cũng có người bảo vệ.”
“Tài Năng Thông Thần” Tiền Đạo Nhân được coi như là lá bài tẩy ngày xưa Yến Hoàng Cửu để lại cho Yến Khuynh Tuyết. Hắn cũng quả thực là làm hết bổn phận. Nhiều năm qua như vậy vẫn luôn bảo vệ Thương Sơn thành.
Hơn nữa, những năm gần đây, Yến Khuynh Tuyết cũng vẫn luôn đối xử với Tiền Đạo Nhân như trưởng bối của nàng. Thái độ cung kính, quan tâm. Thậm chí, còn đặc biệt thu thập không ít vật liệu tu luyện trân quý để hắn tu luyện.
Tiền Đạo Nhân vốn xuất thân tán tu đến Thương Sơn thành trấn thủ chỉ vì một lời cam kết. Sau trăm năm hắn sẽ rời đi.
Nhưng tính cách của Yến Khuynh Tuyết đã làm cảm động Tiền Đạo Nhân. Hắn thậm chí còn nhận Yến Khuynh Tuyết làm nghĩa nữ, quyết định bảo vệ Thương Sơn thành như nhà của mình. Kỳ hạn trăm năm dĩ nhiên không cần nói nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận