Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1695 - Phát triển của Thiên Tru Minh (2)

Phát triển của Thiên Tru Minh (2)
Phải biết lúc này mới có một năm, Lãnh Vô Ma đã biến Thiên Tru Minh từ cái gì cũng không có biến thành hơn ngàn người như bây giờ. Trong đó thậm chí còn có tổ chức năm tên võ giả Hóa Thần cảnh.
Năm tên võ giả Hóa Thần cảnh kia không phải là Lãnh Vô Ma chiêu mộ sau này. Toàn bộ đều là Tiên Thiên hoặc Hậu Thiên mà Lãnh Vô Ma chọn ra từ nhóm đầu tiên để chuyên tâm đào tạo. Lúc này, bọn họ đều thuận lợi thăng cấp Hóa Thần cảnh.
Phải biết, võ giả tầm thường từ Hậu Thiên tấn thăng đến Hóa Thần dù có nhanh đến đâu cũng phải khổ tu hơn mười năm. Có thể tấn thăng đến Hóa Thần trong vòng mười năm cũng đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm.
Kết quả, dưới Di Thần Hoán Huyết, những võ giả thiên phú vốn chỉ có thể nói là tàm tạm, trong vòng một năm lại tấn thăng tới Hóa Thần cảnh, đủ để thấy sự kinh khủng của Di Thần Hoán Huyết.
Hơn nữa, đây còn là kết quả sau khi được Lãnh Vô Ma nghiêm ngặt lựa chọn.
Lúc Tô Tín tuyệt diệt Hoan Hỉ giáo có vận dụng Di Thần Hoán Huyết một lần. Biết được môn công pháp này là tai họa ngầm. Nếu chiêu mộ những võ giả ý chí không kiên định vào thì coi như không phải là ngươi đang điều khiển công pháp mà là công pháp đang đè đầu cưỡi cổ ngươi.
Cho nên, Tô Tín nghiêm lệnh Lãnh Vô Ma lúc chọn thành viên nhất định phải cẩn thận. Năng lực tâm chí là hàng đầu, những thứ khác đều đứng sau.
Vì vậy, trong một năm trời Thiên Tru Minh mới phát triển đến hơn ngàn người. Bằng không, chỉ dựa vào thủ đoạn của Lãnh Vô Ma thì có thể được đến hơn mười ngàn người.
Kiếm Nam đạo, phủ Trạch Dương, bên trong một tửu lâu, không ít người giang hồ tụ lại ở đây bàn luận xôn xao. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi phủ Trạch Dương bọn họ gần đây xảy ra chuyện lớn.
Bên cạnh tửu lâu, một tên võ giả Hậu Thiên mặc đồng phục võ sĩ đoản đả, tướng mạo xấu xí. Gần hắn, một đám người vây quanh, đang nghe hắn giảng giải đại sự phát sinh ở phủ Trạch Dương.
Người này nhìn qua chính là giang hồ phong môi. Có điều, nhìn lối ăn mặc cùng thực lực lại lộ ra vẻ là loại không đủ tư cách. Cùng lắm cũng chỉ có ít tin tức bát quát mà thôi, gần như không có gì hữu dụng.
Tuy nhiên, hắn dù sao cũng là phong môi, tin tức trong tay nhất định cũng nhanh nhẹn hơn so với võ giả tầm thường.
Tên giang hồ phong môi kia cầm ly lên, thong thả nhấp một ngụm rượu, câu lên lòng hiếu kỳ của mọi người đủ đầy, lúc này mới nói: “Chắc hẳn các ngươi cũng đều nghe nói phủ Trạch Dương chúng ta phát sinh đại sự. Tối ngày hôm qua, một trong ba đại thế lực phủ Trạch Dương là Khâu gia bị diệt gia môn. Hiện thời, toàn bộ Khâu gia đang bị hai thế lực lớn khác là Trấn Thông Tiêu cục cùng Hổ Uy Bang phong tỏa. Người ngoài đến liếc mắt nhìn cũng khó.”
Mọi người ở đây đều nhanh chóng gật đầu một cái. Đại án diệt môn mà lại, chuyện này rất hiếm gặp ở mấy châu phủ nhỏ.
Phủ Trạch Dương bọn họ có ba thế lực lớn là Khâu gia, Trấn Thông Tiêu cục cùng Hổ Uy Bang. Ba thế lực đều có võ giả Tiên Thiên trấn giữ. Mặc dù chút thực lực này với các giang hồ đại phái xem ra đều là thế lực nhỏ không đáng vào đâu nhưng đặt vào phủ Trạch Dương thì lại là ba thế lực khổng lồ. Không ngờ, Khâu gia trong một đêm bị người diệt sạch.
Giang hồ phong môi kia cười khà khà, nói: “Các ngươi chắc chắn cũng nghi ngờ vì sao người của Trấn Thông Tiêu cục cùng Hổ Uy Bang không để cho người khác nhìn đúng không? Nguyên nhân rất đơn giản. Đó chính là người Khâu gia chết thật sự có chút tà. Thậm chí tà đến mức hai nhà đó cũng không dám tùy tiện đụng vào. Vì không để cho người khác phá hư hiện trường nên mới trực tiếp phong tỏa Khâu gia.”
Bên cạnh không chỉu nổi hắn vòng vo, vội vàng thúc giục: “Đừng nói nhảm nữa, Khâu gia kia rốt cuộc là thế nào? Chẳng lẽ là do người trong Ma đạo làm?”
Tên giang hồ phong môi kia lắc lắc đầu, nói: “Không phải là người trong Ma đạo. Một người bạn thân của ta giúp việc trong Hổ Uy Bang, hắn cũng là người thuộc nhóm đầu tiên tiến vào Khâu gia. Cảnh tượng lúc đó ở Khâu gia thiếu chút nữa dọa hắn đến sợ choáng váng.
Một trăm bảy mươi ba người ở toàn bộ Khâu gia tất cả đều bị chặt đứt đầu, chất thành một ngọn núi nhỏ đặt giữa sân, nhưng lại không thấy một giọt máu nào. Tất cả thân thể đều không cánh mà bay.
Hơn nữa, trong đống đầu người chất lên đó còn một lệnh bài bằng đồng thau cùng một tờ giấy trắng. Trên lệnh bài đó có hai chữ lớn tên là ‘Thiên Tru’.
Mà trên tờ giấy trắng kia lại viết thiếu gia Khâu Chí Hằng của Khâu gia năm ngoái nhìn trúng thê tử một nhà thường dân, cưỡng ép không được thì giết phu đoạt thê.
Chuyện này chư vị chắc cũng có nghe qua. Tuy nhiên lại bị Khâu gia gắng gượng đè xuống.
Nhưng nào ngờ thiên đạo tuần hoàn báo ứng xác đáng. Báo ứng của Khâu gia coi như là đến rồi. Câu nói sau cùng trên tờ giấy trắng đó chính là bốn chữ ‘thay trời hành đạo’.”
Mọi người ở đây trố mắt nhìn nhau, kiểu gì cũng cảm giác thấy có chút quái dị.
Theo lý mà nói, Khâu gia hoành hành nhiều năm ở phủ Trạch Dương, đúng là không phải thứ gì tốt. Khâu Chí Hằng kia lại là cậu ấm nổi sanh. Chuyện giết phu đoạt thê táng tận lương tâm này chắc chắn hắn làm được. Hơn nữa, mọi người ở đây cũng thực đều nghe qua có chuyện như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận